Chiến Thiên

Chương 296: Ngự kiếm thuật



Trịnh Hạo Thiên đi ra từ truyền tống trận.

Hắn hít một hơi thật sâu, không khí nơi này so với trong Vạn Kiếm Tông ẩm ướt hơn nhiều, giống như một chú vịt lên cạn, hắn cảm thấy tất cả đều mới mẻ.

Nhưng mà, hắn vừa mới đến được một lúc. Liền nghe một tiếng rống như lôi đình.

"Linh khí sư tam giai. Làm sao để có linh khí sư tam giai….."

Giọng người này cực lớn, chỉ sợ chưa thúc dục chân khí, mà đã phát ra thanh âm như tiếng trống trận, làm cho ngươi ta run như cầy sấy.

Ở trong ấn tượng Trịnh Hạo Thiên. Tựa hồ cũng không có người có thanh âm sánh với người này. Cho dù là Dư Uy Hoa cũng không theo kịp.

Trên quảng trường tự nhiên yên lặng như tờ, cho đến khi người này nói rõ ý đồ. Trịnh Hạo Thiên mới dở khóc dở cười tiến lên hỏi: "Linh khí gì?"

Mục Cẩm vui mừng xoay người lại, trong con ngươi chớt lóe tinh quang, dùng quan khí thuật nhìn thấy trên người Trịnh Hạo Thiên có ba tầng ánh sáng.

Hắn cẩn thận hỏi: "Vị huynh đài này tu luyện gì?"

Dùng Quan khí thuật mặc dù có thể nhìn được đẳng cấp đối phương, nhưng không cách nào dò xét bọn họ tu luyện cái gì.

Trịnh Hạo Thiên cũng không trả lời. Mà chỉ nhẹ nhàng phất tay.

Nhất thời, một đạo kiếm quang phóng ra. Nó biến chuyển ở trong hư không, vô cùng linh xảo xoay thành vòng tròn, sau đó chợt bạo liệt. Hóa thành năng lượng tinh túy tiêu tán trong hư không.

Mục Cẩm mừng rỡ trong lòng, Trịnh Hạo Thiên vừa ra tay hắn liền phân biệt ra được.

Chân khí và linh lực. Hai lực lượng này mặc dù đều có thể thao túng ánh sáng linh khí, nhưng lại có bất đồng rất lớn.

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền không thể che giấu.

"Huynh đài quả nhiên là linh khí sư."

Mục Cẩm mỉm cười nói: "Trong tay tại hạ có một nhóm Thần Ky nỏ. Nhưng vấn đề là thiếu linh khí sư tam giai điều khiển, cho nên muốn mời huynh đài tương trợ một tay.

Mọi người bên cạnh ồ lên một tiếng, cách nhìn đối với danh khí Liệt Hổ Chúng đều có chút thay đổi.

Thần Ky nỏ tuy là một linh khí trung giai, nhưng mà linh khí này cũng là đại danh đỉnh đỉnh. Bởi vì nó không phải là linh khí bình thường.có công năng thu nhỏ tùy tâm, mà chỉ có thể duy trì một hình dạng.

Bất quá, đây không phải là duyên cớ nổi danh. Làm cho nó có thể nổi khắp thiên hạ là uy lực của nó.

Trong truyền thuyết, nếu mà linh khí sư vận dụng Thần Ky nỏ, thì cho dù giết chết linh khí sư cao cấp hơn cũng không phải việc gì khó.

Dĩ nhiên, linh khí cường đại như vậy có chi phí chế tạo rất cao. Hơn xa những thành thị bình thường có thể chịu được. Nếu Liệt Hổ Chúng có một nhóm Thần Ky nỏ, thì trong tay bọn họ tuyệt đối không chỉ một cái, bang phái thực lực như vậy không thể khinh thường.

Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm lại: "Ta từng chơi đùa qua Thần Ky nỏ, nhưng cũng không quen thuộc lắm, chỉ có thể thí diễn một chút thôi."

Thần Ky nỏ trong môn phái trung cấp có lẽ sẽ được cho là bảo vật. Nhưng mà đối với đại phái như Vạn Kiếm Tông, đó chỉ là đồ bình thường. Ngay cả Bạch Thảo Phong cũng có trên dưới trăm chiếc.

Đương nhiên, những Thần Ky nỏ này trên Bạch Thảo Phong cũng không phải dùng để phòng thủ, mà là để linh khí sư vui đùa hay dùng để huấn luyện.

Phóng linh lực lên trên Thần Ky nỏ, một khi bắn ra Thần Ky tiễn, là có thể phát ra uy lực vô cùng lớn.

Đây là một trò chơi rất vui. Trịnh Hạo Thiên ở Bạch Thảo Phong cũng chơi thử nhiều lần. Tự nhiên đối với nó cũng không xa lạ gì. Bất quá lúc nói với Mục Cẩm, hắn cũng khiêm tốn một chút.

Mục Cẩm mừng rỡ, hiện giờ đại chiến ở Trấn Hải thành sắp bộc phát. Mà mỗi lần tới đại chiến, các linh khí sư thường tránh đi. Mà chỉ có luyện yêu vũ giả tập trung lại.

Dù sao, linh khí sư thủ đoạn rất nhiều, bọn họ tuyệt đối không cần mạo hiểm tính mạng tới liệp sát ngư nhân. Cho nên ở trên chiến trường, trừ môn phái tổ chức ra, linh khí sư phần lớn chỉ tránh đi không gia nhập. Ngược lại luyện yêu võ giả bằng vào thân thể cường hãn, hơn nữa vì sinh tồn. Cho nên mới nguyện ý tới đây lấy mạng đặt cược.

Mục Cẩm không nắm chắc được chiêu dụ thành công linh khí sư tam giai, nhưng không nghĩ tới mới đến ngày đầu tiên đã gặp được một, hơn nữa người này còn từng chơi đùa qua Thần Ky nỏ. Vậy đã đủ cho hắn phát mừng rồi.

"Xin hỏi tôn tính đại danh huynh đài. Đến từ đại môn phái nào?" Mục Cẩm mỉm cười hỏi.

Có thể dùng chữ "chơi" để hình dung Thần Ky nỏ. Đã nói lên lai lịch người này tuyệt đối không đơn giản, ít nhất cũng là môn hạ đệ tử đại phái. Hoặc là đệ tử trong yếu trong đại gia tộc.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, cũng không giấu diếm, nói: "Tại hạ Trịnh Hạo Thiên, đến từ Vạn Kiếm Tông."

Mục Cẩm nhướng mày, càng cao hứng hơn. Hắn cười nói: "Nguyên lai là từ Vạn Kiếm Tông. Mục mỗ thất lễ."

Trịnh Hạo Thiên chắp tay bồi lễ, nói: "Mục huynh, bao lâu nữa thì xin hỏi ngư nhân mới tiến công?"

Trịnh Hạo Thiên ở trong này cũng biết được tin tức Trấn Hải Thành bị ngư nhân tiến công, bất qua vẫn không biết được chừng nào.

Sắc mặt Mục Cẩm ngưng tụ, nói: "Những ngư nhân kia đang triệu tập thủy tộc cường đại ở phụ cận. Nhiều nhất là một tháng sẽ tấn công…."

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên tính toán một chút, rồi mỉm cười nói: "Đã như vậy xin Mục huynh vì Trịnh mỗ tìm một gian mật thất trong thành, Trịnh mỗ muốn tu luyện một môn mật thuật, chờ ngư nhân bắt đầu tiến công thành, ngài hãy thông báo cho tôi."

Mục Cẩm cười khổ một tiếng, nói: "Trịnh huynh tính như vậy, Mục mỗ tự nhiên tuân lệnh."

Ban đầu hắn còn muốn để cho Trịnh Hạo Thiên đi làm quen thủ pháp điều khiển Thần Ky nỏ một chút, nhưng mà nghe được lai lịch đối phương, nhất thời bỏ đi ý nghĩ này.

Vạn Kiếm Tông chính là một trong tám đại phái siêu cấp trên đại lục.

Bởi vì danh tiếng này, cho dù hắn không tin Trịnh Hạo Thiên, chẳng lẽ còn có thể không tin Vạn Kiếm Tông sao?

Chẳng qua nếu như để hắn biết, vị thanh niên này thật ra là từ Tiểu Linh Giới đi tới chưa đầy một năm, thì hắn có thể vững lòng tin như vậy hay không còn chưa biết được.

…………

Đây là một gian phòng rộng lớn. Trần nhà cao gần hai trượng có hơn. Bốn vách đều trống trải, tuyệt đối là địa phương thích hợp nhất cho linh khí sư tu luyện.

Trịnh Hạo Thiên hỏi thăm một chút, mới biết được nơi này vốn là của một người trong Hắc Sam Môn chuyên dụng, chẳng qua là hiện tại bị Liệt Hổ Chúng mượn mà thôi.

Điều này làm cho Trịnh Hạo Thiên sinh lòng hảo cảm với Mục Cẩm, hắn vì để mình an tâm tu luyện. Đúng là đã nhọc công. Dĩ nhiên, nếu như không nhờ danh tiếng của Vạn Kiếm Tông, Mục Cẩm cũng chưa chắc coi trọng như vậy.

Phân phó mọi người một tiếng. Để cho mọi người không quấy rầy mình. Sau đó Trịnh Hạo Thiên lại bắt đầu yên lặng tu luyện.

Ở bên trong Vạn Kiếm Các, hắn thu nạp linh lực vô cùng đặc thù, hơn nữa còn tiến thăng lên tứ giai.

Nhưng mà sau khi tiến vào tứ giai, hắn đã bị tục sự quấn thân, thậm chí không có thời gian đi tu luyện kiếm quang. Nếu như ngư nhân chưa khai chiến, hắn tự nhiên muốn nắm lấy chút thời gian này tu luyện.

Linh lực trong cơ thể chuyển động thật nhanh. Hắn khống chế thành một đoàn khí xoáy tụ như dòng chảy. Khí xoáy tụ này như quên thuộc tràn ra khắp các nơi.

Đây chính là phương pháp tu luyện Vạn Kiếm Quyết Trì Thù. Kích thích hai loại linh lực bất đồng, khiến chúng nó ngưng tụ ra một tia kiếm quang. Linh lực càng nhiều, số lượng kiếm quang càng lớn. Mà uy lực như trước cũng tùy theo tăng lên gấp bội.

Quá trình này đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, đã không có bất kỳ khó khăn, sau khi tu luyện tam giai, hắn đối với bí quyết kích thích chân khí đã sớm nhớ kỹ trong lòng.

Nhưng mà, linh lực lần này lan tràn cũng gặp một chút vấn đề khó khăn.

Đoàn khí xoáy trong não vực hắn đã không còn cân bằng. Mà đã tạo thành một lập thể có hình dáng rõ ràng.

Kết cấu như vậy mặc dù có thể làm cho đoàn khí càng thêm ổn định, hơn nữa còn tạo ra uy năng lớn hơn. Nhưng mà, muốn làm cho hai đoàn khí xoáy tụ kích thích phát ra linh lực cũng khó khăn hơn lúc trước.

Hắn lấy ra ngọc bài mà Nhân Băng Oánh tặng, thả linh lực ra cẩn thận nghiên cứu.

Hồi lâu sau, trên mặt hắn rốt cuộc hiện lên một tia thấu hiểu.

Chỉ điểm bên trong cùng với hiểu biết của mình khác nhau rất lớn. Hắn lần nữa đọc lại nội dung bên trong ngọc bài, giống như giữa đêm đen tối có được ánh đèn chỉ đường, làm cho hắn biết được con đường chính xác tiếp theo, bớt đi thời gian nghiên cứu.

Ước chừng nửa tháng sau, Trịnh Hạo Thiên thở dài một tiếng, từ trong bế quan hồi phục lại trạng thái.

Bởi vì vấn đề thời gian, lúc này hắn cũng không thể kích phát toàn bộ khí xoáy tụ, nhưng mà có thể khống chế số lượng kiếm quang đạt tới năm ngàn.

Chỉ trong nửa tháng mà có thể kích phát bốn ngàn đạo kiếm quang, thành tích này đã là tương đối khả quan.

Dĩ nhiên, chuyện này liên quan mật thiết với việc Trịnh Hạo Thiên tấn thăng tứ giai, lực lượng tinh thần và linh lực đã gia tăng trên diện rộng. Lúc hắn tam giai, tuyệt đối không đạt được tốc độ kinh khủng này.

Sau khi kiếm quang đạt tới năm ngàn. Trịnh Hạo Thiên liền dừng tu luyện. Hắn cầm lấy ngọc bài nghiên cứu lần nữa.

Một ngày sau, hắn bắt đầu thử học Ngự kiếm thuật.

Linh khí sư cùng luyện yêu võ giả sau khi tấn thăng đến cấp bốn sẽ có năng lực đặc thù. Đó chính là thao túng ánh sáng linh khí, có thể phi hành trên không trung.

Độ cao gian phòng này mặc dù không lớn, nhưng mà đối với người mới sơ nhập như Trịnh Hạo Thiên cũng đã đủ rồi.

Khi hắn phóng ra linh lực, một đạo kiếm quang liền quấn quang người hắn. Chậm rãi nâng thân thể hắn lên cao. Đây là linh lực phóng ra tạo thành lập thể có kết cấu. Cũng chỉ đạt tới cảnh giới này, mới có thể phóng ra linh lực có dao động phức tạp như vậy.

Thân thể được kiếm quang thủ hộ của hắn vững vãng đứng thẳng giữa hư không, mặc dù là lần đầu tiên thử nghiệm, nhưng biểu hiện của hắn tương đối xuất sắc.

Đứng yên trong chốc lát, thân hình hắn bắt đầu lay nhẹ, kiếm quang lóe lên giống như một túi khí khổng lồ, phi hành về hướng hắn định sẵn. Text được lấy tại http://truyenfull.xyz

Mắt thấy sắp đụng vào tường, thân hình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên cong lại, linh xảo lộn nhào một cái, hai chân lại đứng vững vàng.

Hắn cười khổ một tiếng. Lúc tu luyện giả tứ giai thao túng ánh sáng linh khí, thay vì gọi là phi hành, không bằng gọi là lướt đi. Nếu muốn trông cậy vào ngự kiếm thuật tứ giai một ngày đi ngàn dặm, tuyệt đối là si tâm vọng tưởng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.