Chiến Thiên

Chương 369: Dị biến



Trên hư không, một đạo bạch quang hiện lên, Trịnh Hạo Thiên đang điều khiến Độn Thiên chu bay lên cạnh Dư Uy Hoa.

Dư Uy Hoa đã sớm biến thân lại bình thường, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn, hung hăng đập một quyền lên thân thể Trịnh Hạo Thiên.

"Chát..."

Tiếng vang khổng lồ làm cho Cao Thăng ở bên cạnh cùng khẽ nhíu mày, nói: "Dư sư đệ. ngươi hạ thủ cũng nhẹ một chút. Trịnh sư đệ là linh khí sư đó."

Dư Uy Hoa gãi gãi đầu, hàm hậu cười.

Trừ hai người bọn họ ra, những người ở đây đều không biết Trịnh Hạo Thiên thật ra còn lại một vị luyện yêu vũ giả.

Hơn nữa ngay cả Dư Uy Hoa cùng không biết, thực lực Trịnh Hạo Thiên sau yêu hóa biến thân hiện giờ đã hoàn toàn vượt xa uy lực cực hạn Vạn Kiếm quyết của hắn.

Đặc biệt truyền thừa Thạch Vương Kim Cương pháp mục. một khi sử dụng tuyệt đối có thể khắc chế bốn mươi thương long.

Trịnh Hạo Thiên gật đầu tỏ vẻ cảm kích với Cao Thăng, sau đó trao đổi ánh mắt trong lòng biết rõ với Du Uy Hoa.

Liếc mắt một cái, bọn họ đều thấy được khoái ý ẩn chứa trong đôi mắt đối phương.

Ngày xưa lúc bọn họ mới vừa tiến vào Vạn Kiếm Tông, đã từng gặp được đại sư huynh Hàn Lũy Nguyên của Bá Vương Phong, vị cường giả thập giai của Bá Vương Phong này bá đạo vô song, cư nhiên muốn trực tiếp bắt đi cừu Hinh Du.

Trịnh Hạo Thiên xuất thủ chống đỡ. kết quả Hàn Nhất Nguyên tùy ý phất tay đã đả thương Thương Long Thiền Trượng. Nếu như không có Nhân Băng oánh ra tay đánh bại Hàn Lũy Nguyên, thì bọn họ sợ là không dễ dàng hội tụ bên nhau như bây giờ.

Phần thù oán này có lẽ Hàn Lũy Nguyên cùng Bá Vương Phong sẽ không để ở trong lòng, nhưng ba người huynh đệ Trịnh Hạo Thiên vĩnh viền không quên...

Dư Uy Hoa nhẹ giọng, nói: "Lần này là tiểu lâu la Bá Vương Phong, lẩn sau sẽ đến phiên Hàn Lũy Nguyên...."

Trịnh Hạo Thiên trịnh trọng gặt đầu. ánh mắt hai người bọn họ đều rất kiên định.

Nếu để cho người khác biết, hai tu luyện giả tứ giai vẫn luôn muốn báo thù một vị cường giả thập giai, như vậy tuyệt đối sẽ bị cười nhạo không biết lượng sức.

Nhưng mà hai người bọn họ đều có tự tin cường đại.

Chúng ta nhất định có thể làm được....

Trong lòng khẽ động. Trịnh Hạo Thiên nói: "Uy Hoa. ngươi làm sao có thể nắm giữ Kim Cương nhất tộc ba đầu sáu tay?"

Mặc dù Dư Uy Hoa tu luyện chính là Kim Cương Bạt Sơn quyết truyền thừa từ Kim Cương nhất tộc, nhưng mà chảy trong cơ thể hắn. lại là huyết mạch Hùng Vương. Tựa hồ không chút quan hệ cùng Kim Cương nhất tộc.

Dư Uy Hoa lặng lẽ cười một tiếng, dương dương tự đắc nói: "Sau khi ta tấn thăng tứ giai, chưởng giáo chân nhân ban cho ta một viên yêu đan."

Trịnh Hạo Thiên bùng tinh, nói: "Là yêu đan Kim Cương nhất mạch."

"Không sai, hơn nữa chướng giáo chân nhân còn nói. chủ nhân viên yêu đan này ngay cả ở bên trong Kim Cương vương tộc, cũng tuyệt là một trong huyết mạch thuần chánh cao quý nhất." Dư Uy Hoa thở dài một hơi. rồi nói: "Ta đã quyết định, từ nay về sau không thu nạp bất kỳ lực lượng yêu đan nào nữa."

Trịnh Hạo Thiên liền giật minh, nói: "Cái gỉ?"

Dư Uy Hoa chớp chớp đôi mắt, nói nhỏ: "Chưởng giáo chân nhân đã nói đây là đặc quyền của luyện yêu vũ giả siêu phẩm chúng ta. một khi cấp bậc bản thân tăng lên. lực lượng huyết mạch trong cơ thể liền chủ động tăng lên. Nếu như yêu hóa biến thân đã làm mình hài lòng, thì không cần phục dụng yêu đan nữa. vĩnh viễn không bị nguy hiểm rơi phẩm cấp xuống."

Trịnh Hạo Thiên mới hoàn toàn hiểu ra thì ra luyện yêu vũ giả siêu phẩm bắt đồng với người khác.

Không trách được mỗi khi minh đột phá, uy lực yêu hóa biến thân cũng tăng lên.

Đó không phải vì hán lạc hậu, mà bởi vì số lượng luyện yêu vũ giả siêu phẩm thực sự quá hiếm, mà các thư tịch về cường giả siêu phẩm cũng kiêng kỵ đi sâu vào. ngay cả có nói. cũng chỉ nói hai ba chữ thôi. Căn bản không có bất kỳ miêu tả nào.

Nhưng bây giờ hắn mói hiểu được, thì ra luyện yêu vũ giả siêu phẩm có chỗ tốt như thế.

Trầm ngâm một lát, Trịnh Hạo Thiên nói: "Nếu như chúng ta tiếp tục phục đụng yêu đan thì sẽ ra sao?"

Dư Uy Hoa nhún nhún vai, nói: "Nếu như yêu đan đồng loại, căn bản chỉ là làng phí. mà nếu như chủng tộc bất đồng, sẽ sinh ra hồn huyết. Mà kết quả của hồn huyết không ai có thể khẳng định, có lẽ sẽ giảm thực lực xuống, mà cùng có thể làm cho người ta đột phá cực hạn, trực tiếp vượt qua đẳng cấp cao hơn." vẻ mặt hắn có chút bắt đắc dĩ. nói: "Chưởng giáo chân nhân đã nói. trừ phi là kẻ điên, hoặc là không hài lòng với yêu hóa biến thân của minh, nếu không luyện yêu vũ giả siêu phẩm không thể nào lực chọn một yêu đan khác.

Trịnh Hạo Thiên há to miệng, thần tình trên mặt trở nên cực kỳ thú vị.

"Uy Hoa. ngươi muốn nói, luyện yêu vũ giả siêu phẩm nếu mà phục dụng yêu đan bắt đồng, sẽ làm huyết mạch tương dung sao?"

"Không chỉ siêu phẩm, bất kỳ luyện vêu vũ giả nào cũng có thể thử qua. Bất quá...." Du Uy Hoa do dự một chút, nói: "Bất quá. chân chính không kiêng kỵ làm chuyện này căn bản chỉ có luyện yêu vũ giả hạ phàm mà thôi."

Trịnh Hạo Thiên đương nhiên hiểu được ý tứ hắn, chậm rãi gật đầu. trong lòng không ngừng tính toán.

Ở trong cơ thể hắn, hiện tại đã có ba loại yêu phách bất đồng rồi. Cuồng Bạo Hùng Vương, Kim Cương vương tộc và chim đại bàng.

Ba yêu phách này cũng không toàn bộ tương dung, mà chỉ có Cuồng Bạo Hùng Vương cùng yêu phách Kim Cương vương tộc tiến hành tương dung thôi, về phần kết quả sau khi tương dung lại lạm cho Trịnh Hạo Thiên cực kỳ hài lòng.

Lực lượng biến thân kỳ dị này cực kỳ cường đại làm cho thực lực của hắn nháy mắt tăng lên ba thành.

Bất quá đúng như Dư Uy Hoa nói, dung hợp huyết mạch yêu tộc càng nhiều, khả năng hạ thấp uy lực lại càng lớn. cho nên Trịnh Hạo Thiên đang suy tính cho kỹ, hay là bỏ qua ý định dung nhập yêu phách chim đại bàng vào.

Dư Uy Hoa vồ nhè nhẹ lên bả vai hắn. cười nói: "Sau khi ta phục đụng yêu đan. còn chưa chân chính dung hợp nó. Bất quá vừa rồi chiến đấu. cũng ngoài ý muốn khế ước thành công dung hợp chúng lại. Hắc hắc, không nghĩ tới thành công lại đễ dàng như vậy." Hắn đương dương tụ đắc nói: "Hạo Thiên, không Bằng ngươi cũng học theo ta đi. Kim Cương Bạt Sơn quyết chúng ta nội khí càng nhiều, uy lực càng lớn."

Đôi mắt Trịnh Hạo Thiên phát sáng, thuyết pháp này mặc dù mới mè. nhưng mà có chút đạo lý.

"Hống..."

Đột nhiên, một đạo thanh âm kinh thiên động địa truyền tới đám người, lập tức đánh thức Trịnh Hạo Thiên từ trong trầm tư dậy.

Ánh mắt mọi người lập tức chuyển đời. sắc mặt bọn họ nhất thời trở nên có chút khó coi.

Ở trên lãnh địa Kim Cương vương tộc, đột nhiên nhảy lên một tên Kim Cương vương tộc trên người loang lỗ máu. cũng không biết hắn thi triển thủ pháp gì, cư nhiên thoáng cái đã bắt được Vương Vũ.

Cánh tay thô to kia túm chặt lấy cổ họng Vương Vũ, chỉ cần nhìn gân xanh trên cánh tay cũng đủ biết, chỉ cần hắn hơi dùng sức liền bóp chết Vương Vũ tại đương trường.

Thân hình Trịnh Hạo Thiên nhoáng lên, đã giống như bay xông tới, động tác Du Uy Hoa. Cao Thăng cũng không chậm, lập tức đuổi sát theo.

Trong một hô hấp. bọn họ đã tới phía trước tương đối xa tên Kim Cương vương tộc.

Bất quá đến nước này ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Trịnh sư huynh...." Hoắc Khánh Cương vẻ mặt xấu hổ nói: "Chúng ta đang thu dọn ở trên chiến trường, không nghĩ tới vẫn còn một tên Kim Cương vương tộc còn sống..

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên mơ hồ đi. trong lòng hắn trách mình đã khinh thường, thật quá sơ suất rồi.

Hắn vốn tướng dưới công kích của Ngưng Kiếm thuật, thì Kim Cương vương tộc đã chết hầu như không còn mà nếu chưa tử vong, thì cùng không khá lắm.

Hơn nữa người Kim Cương vương tộc cao ngạo vô cùng, tính cách bọn họ cứng đầu dị thường. Thà rằng đứng chết, cũng không muốn nằm giả chết.

Nhưng mà hiện tại lại xuất hiện một trường hợp đặc biệt. Khí tức trên người con Kim Cương vương tộc này vẫn ổn định hữu lực. vết máu trên người hắn rõ ràng là lây từ máu đồng bạn sang.

Hẳn cư nhiên nằm đó giả chết, chờ người thu dọn chiến trường rồi đột nhiên bật đậy.

Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Vương Vũ, trong lòng Trịnh Hạo Thiên đột ngột sinh ra một tia hàn ý.

Nếu như không phải Vương Vũ thu dọn chiến trường, mà là mình, thì lúc Kim Cương vương tộc này đột nhiên hạ sát thủ, mình không chút phòng bị thì có thể tìm được đường sống hay không? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.xyz

Hít sâu một hơi, tim Trịnh Hạo Thiên đập như sấm, vẻ kinh nộ trong đôi mắt hẳn từ từ tiêu tán, chậm rãi khôi phục tỉnh táo lên.

vết xe đồ này, mình nhất định phải vĩnh viễn nhớ kỹ.

Bắt luận là thời khắc nào cũng tuyệt không được buông lòng. Nếu không có lẽ ngay sau khác đó, người chết chính là mình.

"Ngươi muốn làm gỉ?" Trịnh Hạo Thiên lãnh đạm nói.

Tên Kim Cương nhất tộc há mồm như chậu máu. hẳn lặng lẽ cười nói: "Ta đương nhiên muốn bình an rời khỏi chỗ này."

Trịnh Hạo Thiên không chút do dự nói: "Được, để người xuống, rồi biến đi."

Những lời này của hắn căn bản không trải qua chút suy tính, quả thực chinh là bật thốt lên. Trên mặt Vương Vũ hiện ra một tia vui mừng, tâm tình khẩn trương nhất thời yên tĩnh lại.

"Chờ một chút." Vưu Tĩnh Khang đột ngột kêu lên: "Nhìn kim quang trên cánh tay hắn kìa."

Tất cả mọi người đều ngẩn ra ngưng mắt nhìn lại. Sau một khắc, sắc mặt mọi người đều trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Lúc này, tên Kim Cương vương tộc kia càng cẩn thận lên, không dám có chút khinh thường. Đặc biệt là cánh tay bóp cổ Vương Vũ càng vận khởi mười phần yêu lực.

Dù sao đây chính là bia đỡ của hắn. là chỗ dựa duy nhất nếu hắn muốn bình an thoát khỏi đây, nếu để cho Vương Vũ chạy trốn, thì kết quả của hắn sẽ vô cùng thê thảm rồi.

Cũng bởi vì thế hắn toàn tâm toàn lực như thế, cho nên mọi người mới nhìn thấy rõ ràng, trên cánh tay hắn phiêu đãng nhiều sợi tơ kim sắc lưu chuyển sống động như linh xà.

Trịnh Hạo Thiên khẽ cau mày, những sợi tơ kim sắc này hắn đã gặp qua hai lần.

Lúc Thạch Vương cùng Thạch Bá vận dụng toàn bộ yêu lực, trên người bọn họ cũng có loại tơ kim sắc giống như phù triện này.

Hơn nữa, tơ kim sắc trên thân thể huynh đệ chúng vô cùng nồng đậm, còn rộng khắp toàn thân. So ra tên Kim Cương vương tộc này chỉ có tơ kim sắc trên cánh tay có vẻ thua kém hơn không ít....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.