Chiến Thiên

Chương 384: Đốn ngộ biến hóa



Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư sóng vai nhau bước đi trong vườn hoa, tựa như đang đi trong một thế giới khác, hoàn toàn trái ngược với chiến trường bên ngoài, khiến cho người ta có một cảm giác không thật, phảng phất như vừa bước qua cả một đời người vậy.

"Hinh Dư tỷ, thực lực của người lại tăng lên rồi...'' Trịnh Hạo Thiên nhắm mắt lại, cánh mũi khẽ phập phồng, hít những mùi thơm ngát động lòng người, vẻ mặt nhìn như say mê, nhưng miệng lại đột nhiên phun ra một câu phá hỏng hết cả phong cảnh: "Trang Mạt Mạt lợi hại như vậy sao?"

Sau khi gặp lại Cừu Hinh Dư, lại cảm nhận khí tức trên người nàng, Trịnh Hạo Thiên lập tức biết, thực lực của nàng đã tăng lên rất nhiều, tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của mình rồi. Tuy không đến mức như Dư Uy Hoa, một mạch tấn thăng đến ngũ giai, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu.

Dư Uy Hoa tiến giai hoàn toàn là việc bất ngờ, hắn dung hợp hai viên yêu đan và yêu phách bất đồng trong cơ thể, khiến cho tất cả lực lượng được kích phát ra. Cổ lực lượng này khiến cho hắn nhận được lợi ích cực lớn, ngay cả Tam Đấu Lục Tí của kim cương hoàng tộc cũng xuất hiện, cho nên hắn mới có thể tiến giai trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Mà Cừu Hinh Dư lại khác, nàng là một linh khí sư, vừa rồi không phải trải qua bất cứ cuộc chiến sinh tử nào, nhưng hiện giờ thực lực lại để thăng nhanh như vậy, vậy cũng chỉ có Trang Mạt Mạt là lí do hợp lý mà thôi.

Cừu Hinh Dư mím cười, từ khi tu luyện Cực Âm Nội Mị thuật, tâm tình và hành vi cử chỉ của nàng đều có những chuyển biến rất nhỏ, không thể nhận ra, cho dù là lúc lơ đãng cũng có thể toát ra thần thái hút hồn đoạt phách.

"Hạo Thiên, Mạt nhi muội muội đúng là một lão sư tốt nhất." sóng mắt nàng lưu chuyển như nước: " Trong biến hoa này có ẩn chứa ý chí của nàng và ta ở nơi này tu luyện, linh lực của chúng ta tăng lên so với nơi khác ít nhất cũng phải gấp mười lần."

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên hơi đổi, chênh lệch gấp mười, quả thực cực kỳ rợn người.

Hắn tĩnh tâm trở lại, cẩn thận cảm ứng năng lượng ẩn chứa trong mỗi một đóa hoa.

Tinh thần ý niệm của hắn như hóa thành một cơn gió, nhẹ nhàng lướt qua những đóa hoa. Dần dần, hắn đã cảm ứng được, bên trong những bông hoa này không chủ ẩn chứa lực lượng, hơn nữa còn ẩn chứa một loại lực lượng ý chí, có thể câu thông, thậm chí thay đổi thiên địa.

Lực lượng ý chí.

Trịnh Hạo Thiên trước kia chỉ may mắn tìm hiểu được loại lực lượng này trong một trường hợp..

Đó chính là Thần Cơ tiễn.

Khi sử dụng Thần Cơ nỏ bắn ra Thần Cơ tiễn, hắn từng cảm nhận được rất rõ ràng, cái ý chí mãnh liệt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết chết quân địch bên trong Thần Cơ tiễn.

Đây chính là cổ lực lượng truyền tới từ những đường vân khắc sâu trên Thần Cơ tiễn.

Loại lực lượng này kỳ thật không phải là tu luyện giả bình thường có thể cảm ứng được, nếu Trịnh Hạo Thiên không phải có thể chất đặc thù, thì hắn tuyệt đối không thể nào phát giác ảo diệu trong đó.

Chẳng qua hiện tại, Trịnh Hạo Thiên lại đang phát hiện ra một lực lượng khác giống thế.

Bên trong những bông hoa mềm yếu, phảng phất như chỉ cần gặp phải cơn gió hơi lớn một chút là có thể bị phá hủy, không ngờ cũng ẩn chứa một cỗ lực lượng ý chí cường đại, không gì không phá được, gần giống như lực lượng ý chí ẩn chứa trong Thần Cơ tiễn.

Ẩn ước, một cái ý niệm kỳ dị đột nhiên xuất hiện trong đầu Trịnh Hạo Thiên.

Hắn tựa hồ nắm bắt được một cơ hội cực lớn, nhưng cơ hội này lại bị che dấu sau một lớp sương mù dày đặc, khiến hắn không thể nào chân chính nắm bắt được.

Ý chí của hoa, ý chí của Thần Cơ tiễn.

Tinh thần của Trịnh Hạo Thiên bắt đấu tập trung cao độ, đôi mắt hắn cũng trở nên mờ mịt, tựa hồ không hề thần thái nữa.

Cừu Hinh Dư ngạc nhiên nhìn hắn, nàng đột nhiên phát hiện, từ trên người Trịnh Hạo Thiên tựa hồ đang truyền ra một loại năng lượng kỳ dị, cỗ lực lượng này vẫn giống như trước, nhưng bên trong lại có một cái gì đó rất xa lạ.

Bất quá, nàng lập tức biết, Trịnh Hạo Thiên nhất định đang nghĩ tới điều gì đó, cho nên mới lâm vào trạng thái ''Đốn'' này. Nếu hắn thật sự có thể nghĩ thông suốt, thì chắc chắn sẽ có lợi ích rất lớn đối với con đường tu luyện vò đạo của hắn.

Cừu Hinh Dư biết ý nhẹ nhàng lui bước, nàng lập tức đề cao cảnh giác.

Trong thời khắc mấu chốt này, nàng tuyệt đối không cho phép có người quẩy rầy Trịnh Hạo Thiên ngộ đạo.

Mà lúc này, Trịnh Hạo Thiên lại hoàn toàn không biết những gì xảy ra bên ngoài. Sau khi cảm nhận được ý chí trong những bông hoa, đồng thời liên tưởng đến Thần Cơ tiễn, lực lượng quang mình và hắc ám trong nào vực hắn lập tức bắt đầu trỗi dậy.

Ý chí của hoa đại biểu cho âm nhu, mềm mại mà cứng cỏi.

Ý chí của Thần Cơ tiễn lại đại biểu cho dương cương, cái loại khí thế thà mất mạng chứ không chịu hi sinh, không gì bá đạo bằng.

Hai loại ý chí này cùng lực lượng quang ám trong não vực hắn không ngờ ẩn ước lại có cảm giác hô ứng lẫn nhau, nhờ vào ý chí cảm ngộ được từ bọn chúng, Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đem ý chí của mình từ từ xâm nhập vào trong lực lượng quang ám.

Lực lượng quang mình và hắc ám tuy cường đại vô cùng, nhưng chúng cũng không có ý chí của riêng mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz

Chỉ là hiện giờ, Trịnh Hạo Thiên lại đang định đưa ý chí của hắn vào bên trong.

Hắn cũng không biết điều này sẽ có kết quả ra sao, nhưng có thể khẳng định, nếu hắn có thể làm được điều này, nhất định hắn sẽ nhận được lợi ích không nhỏ.

Tinh thần ý niệm từng chút từng chút tiến vào quang và ám, đồng thời dần dần dung nhập vào trong đó.

Trong quá trình này, Trịnh Hạo Thiên cảm ứng được từng tia biến hóa nhỏ nhất, hắn có một thứ cảm giác mơ hồ, chỉ có sát nhập ý chí của mình vào lực lượng quang ám, lực lượng quang ám trong nào vực hắn mới xem như chân chính hoàn toàn thuộc về hắn.

Kỳ thật, cái loại ý chí không nhìn không sờ thấy được này tuyệt đối không thể dễ dàng thể nghiệm và khống chế như vậy. Hắn có thể làm đến được bước này, đương nhiên là vì thể chất đặc thù, nhưng cũng có liên quan chặt chè đến nỗ lực tu luyện của hắn từ trước tới nay và kinh nghiệm thu được sau bao nhiêu trận chiến sinh tử.

Nếu không có hành trình ở Tiểu Linh giới, nếu không có uy áp của Ma thạch, không có Joseph (Ước Sắt), Thạch Vương và những cuộc chiến sinh tử với cường giả dị tộc, hắn quyết không thể có thành tựu ngày hôm nay.

Khi lực lượng của ý chí đang không ngừng được tăng cường và mở rộng, đan điền của hắn cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa kỳ dị.

Vùng đan điền thần kỳ khẽ run lên, từng tia từng tia chân khí như có như không bắt đầu ồ ạt xuất hiện, mà chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh ngạc vạn phần chính là, một tia chân khí không ngờ tiến thắng tới não vực, cùng lực lượng quang ám đã có ý chí, kết nối một tia liên hệ như có như không.

Tâm niệm Trịnh Hạo Thiên thay đổi thật nhanh, hắn phảng phắt như đã mình bạch một việc.

Ý chí.

Toàn bộ đều là do ý chí.

Trước kia ở trong não vực hắn, lực lượng quang ám mặc dù cường đại, nhưng vì chưa được dung nhập lực lượng ý chí, cho nên cũng giống như một món đồ vô chủ, cho dù là lực lượng nhân ma tàn phách ngoại lai cũng có thể khiến nó dao động. Nhưng hiện giờ, khi lực lượng ý chí đã dung nhập vào trong đó, quang và ám mới chính thức biến thành một chỉnh thể hoàn mỹ.

Mà lúc này, cũng bởi vì ý chí, tất cả lực lượng trong cơ thể hắn tựa cũng sắp biến thành một chỉnh thể rồi.

Trịnh Hạo Thiên khác với người thường, hắn là linh thể song tu cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn có tư chất siêu phẩm.

Trước đó, hắn luôn phải mò mẫm, không biết phải làm thế nào mới có thể khiến tất cả lực lượng trong cơ thể kết hợp lại thành một thể.

Nếu đem lực lượng của luyện yêu võ giả và lực lượng của linh khí sư cùng phóng thích ra một lúc, thì uy lực hình thành có thể đột tăng lên gấp mấy lần.

Chính là, kế hoạch mặc dù tốt, nhưng muốn làm được lại chẳng dễ chút nào.

Linh lực là linh lực, mà chân khí là chân khí. Hai thứ này thuộc hai hệ thống khác biệt, làm sao có thể dễ dàng dung hợp làm một được.

Bất quá, vào giờ khắc này, Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cùng nhìn thấy một tia sáng rạng đông.

Lực lượng ý chí không ngờ lại cường đại như thế, nó thậm chí có thể khiến những đóa hoa mềm mại, yếu đuối cũng có thể ẩn chứa lực lượng cường đại giống như Thần Cơ tiễn.

Như vậy, khi cổ lực lượng ý chí này hình thành một vòng tuần hoàn trong cơ thể, liệu có thể giải quyết vắn để này hay không? Một tia chân khí cực nhỏ trong đan điền câu thông với khí xoay trong não vực, chúng cảm ứng mỗi một tia biến hóa nhỏ nhất của đối phương, nhưng khoảng cách đến mức độ dung hợp chân chính vẫn còn xa lắm. Bất quá Trịnh Hạo Thiên vẫn không hề nóng vội, hắn biết, nếu đã có một tia manh mối, thì chỉ cần kiên tri cố gắng, nhất định sẽ có ngày thành công.

ít nhất, hắn cũng tìm được một con đường mới, so với tình hình mù mịt, mò mẫm lúc đầu rõ ràng tốt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, chỉ một giây lát tương liên ngắn ngủi này cũng khiến Trịnh Hạo Thiên nhận được lợi ích không nhỏ.

Hắn ẩn ước cảm giác được, phương diện Ngưng Kiếm thuật của mình tựa hồ lại bước lên một tầm cao mới.

Khẽ lắc lắc đầu, cảm xúc mãnh liệt và các loại ý niệm hỗn loạn trong đầu giống như thủy triều, ầm ầm tiến vào trong não hải, khiến cho Trịnh Hạo Thiên bừng tỉnh.

Hắn nhìn Cừu Hinh Dư đang đứng cảnh giới phía sau, cảm động gật đầu một cái nói: "Cám ơn."

Cừu Hinh Dư tò mò hỏi: "Hạo Thiên, ngươi cảm ngộ được gì vậy?"

Trịnh Hạo Thiên cau mày, kể lại những lý giải của mình về lực lượng ý chí vừa mới cảm ngộ được. Mi tâm Cừu Hinh Dư hơi nhíu lại, tựa hồ cũng có lĩnh ngộ. Bất quá, nàng vẫn chưa được chứng kiến lực lượng ý chí trong Thần Cơ tiễn, cho nên cảm ngộ vẫn không thể mãnh liệt như Trịnh Hạo Thiên được.

Sau một lát, nàng than nhẹ một tiếng, nói: "Hạo Thiên, Mạt nhi muội muội không chỉ tinh thông Cực Ám Nội Mị thuật, mà còn sở trường về Kiếm Hải chi thuật của bổn môn nữa."

''Kiếm Hải chi thuật." Trịnh Hạo Thiên trong lòng cả kinh.

''Đủng vậy, được nàng trợ giúp, tiểu kiếm hải của ta gần như đã đạt tới cảnh giới đại thành rồi." Cừu Hinh Dư không khỏi đắc ý nói.

Trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên thoáng lóe lên tinh quang.

Kiếm hải đại trận được xưng là đệ nhất trận pháp của Vạn Kiếm tông, tuy Cừu Hinh Dư hiện giờ tu luyện chính là Tiểu Kiếm Hải, nhưng có thể đạt tới cảnh giới đại thành cũng khiến người ta kinh thán rồi.

Mỉm cười, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nói: ''Hinh Dư tỷ, Uy Hoa không phải đã nói, chúng ta có thể xin ra ngoài săn bắn ư. Tiểu đệ hiện giờ ngứa tay rồi, người thấy thế nào?"

Hai hàng lông mày Cừu Hinh Dư khẽ giãn ra, trong con người cũng toát lên vẻ vui mừng.

Hai người nhìn nhau cười, sóng vai nhau rời khỏi biển hoa, giống như rời khỏi căn nhà ấm áp an toàn, tiến vào một thế giới nguy hiểm, tràn đầy phong đao huyết kiếm....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.