Chiến Thiên

Chương 668: Nguyên do ma khí



"Bốp!"

Khối cầu do kiếm quang hình thành nứt ra một khe nhỏ.

Những kiếm quang này đều tới ừ trăm ức kiếm hải của Trịnh Hạo Thiên, tuy số lượng không nhiều, nhưng tự thành một hệ thống, cho dù là Vân thái thượng trưởng lão ở đây cũng chưa chắc có thể mở ra quả cầu ánh sáng này được mà không làm tổn thương nó.

Nhưng Cừu Hinh Dư thì khác, nàng ta từng có kinh nghiệm mấy lần song kiếm hợp bích với Trịnh Hạo Thiên, hai người hiểu rất rõ kiếm quang của nhau, hơn nữa hai người còn sinh ra một loại ăn ý khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.

Đây cũng là nguyên nhân mà khi Trịnh Hạo Thiên phóng ra vạn kiếm hợp nhất đã giao quả cầu ánh sáng cho Cừu Hinh Dư.

Bởi vì trên thế giới này, từ bản thân hắn ra, cũng chỉ có Cừu Hinh Dư mới có thể mơ nó ra mà khiến nó không bị tổn hại.

Vào thời khắc mà khe ở xuất hiện, một dòng màu đen bất đầu sôi sục, hơn nữa lan ra ngoài, nhưng Trang Mạt Mạt sớm đã có chuẩn bị liền thò tay ấn một cái. Một dòng lực lượng kỳ dị lập tức tiến vào trong khe hở trước một bước.

Ma vương quái thú yêu phách đó kêu khẽ một tiếng, nhưng lập tức biến thành ngoan ngoãn, giống như là sinh vật bị rút gân cốt vậy, mềm oặt nằm bên trong quả cầu ánh sáng như một đống bùn.

Trang Mạt Mạt hơi nhắm mắt lại, tựa hồ như đang cảm ứng và tìm kiếm gì đó.

Cừu Hinh Dư đứng ở bên cạnh nàng ta, tim đập thình thịch.

Tu luyện Cực Âm Nội Mị thuật, trước tiên phải tu tâm, phải khiến tâm cảnh vĩnh viễn bảo trì trong cảnh giới phẳng lặng.

Nhưng lúc này, Cừu Hinh Dư đã vứt tất cả ra sau đầu, nàng ta khẩn trương nhìn Trang Mạt Mạt, bởi vì đó đã là hi vọng cuối cùng của nàng ta.

Một lúc lâu sau, quái thú tàn phách trong quả cầu ánh sáng đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm, sau đó thì triệt để biến thành một luồng sương đen rồi tiêu tán không thấy đâu nữa.

"Sao?" Cừu Hinh Dư vội vàng hỏi.

Trang Mạt Mạt ngẩng mặt lên, trên đó xuất hiện vẻ mê hoặc rất rõ ràng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

Trong lòng Cừu Hinh Dư trầm xuống, nói: "Có tìm thấy..." Nàng ta chưa phát giác ra, giọng nói của mình lúc này lờ mờ có chút run rẩy, mà ở trong đầu nàng ta, không ngừng quanh quẩn một ý nghĩ khủng bố, nếu như Trịnh Hạo Thiên thật sự gặp phải bất trắc gì....

"Ta tìm thấy rồi."

Đột nhiên, giọng nói êm tai của Trang Mạt Mạt vang lên.

Cừu Hinh Dư có thể thề rằng, tuy giọng nói của Trang Mạt Mạt một mực đều êm tai như chim hót, nhưng lại chưa bao giờ mỹ diệu giống như lúc này.

Trái tim của nàng ta lập tức như đập trở lại, chỉ là, trong ánh mắt nhìn Trang Mạt Mạt vẫn khó tránh khỏi mang theo một tia u oán.

Ngươi đã tìm thấy đáp án, vì sao còn muốn bày ra vẻ mặt dọa người như vậy?

Trang Mạt Mạt như không thấy ánh mắt ai oán của Cừu Hinh Dư, nàng ta nói: "Chỗ có ma khí bao phủ đó chính là một tiểu thế giới tương thông với Hàn Lâm tiểu linh giới, trong thế giới này có một lượng lớn ma tộc, mà cường đại nhất trong đó là một vị đại ma vương, hắn ở đó đã ngủ say không biết bao nhiêu năm rồi." Ánh mắt của nàng ta dần dần có chút mơ màng: "Hiện giờ Hàn Lâm tiểu linh giới phát sinh biến hóa kỳ dị, kết quả chính là vị ma vương sắp thức tỉnh."

Cừu Hinh Dư trợn tròn mắt lên, nàng ta đột nhiên phát hiện, câu chuyện này vô cùng quen thuộc.

Trong đại linh giới, từ tu luyện ra, nàng ta cũng từng xem một số cổ văn tạp học trong một số đại thiên thế giới.

Có lẽ là bởi vì là nữ, cho nên nàng ta đọc rất nhiều truyền thuyết và du ký. Mà trong những du ký này, thường thường có ghi chép tương tự.

Có điều, khi những nội dung của những tác phẩm rõ ràng là xuất phát từ ảo tưởng xuất hiện tại hiện thực, lại mang tới cho người ta sự chấn động.

"Đại ma vương..."

Cừu Hinh Dư hít sâu một hơi, nếu là ma vương bình thường, vậy thì với sự hợp lý của nhiều tuấn kiệt ở nơi đây, tất nhiên là không có gì phải sợ hãi. Nhưng, nếu như đối thủ đổi thành một đại ma vương, vậy thì nhân số của bọn họ có nhiều hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ có nước ôm hận thôi.

"Được rồi, cho dù là bên trong có một đại ma vương, nhưng đó không phải là chuyện mà chúng ta phải lo lắng. Chỉ cần thông báo tin tức này cho tông môn, các thái thượng trưởng lão tự có an bài." Cừu Hinh Dư nghiêm nghị nói: "Ta hiện tại chỉ muốn biết Hạo Thiên đang ở đâu?"

Trang Mạt Mạt nghiêng đầu suy nghĩ một lát, nói: "Ta không biết."

Cừu Hinh Dư trầm giọng nói: "Cái mà ngươi đang tìm kiếm chính là ký ức và linh hồn của một ma vương quái thú. Nó cũng chính là một ma vương mà, chẳng lẽ trong ký ức của nó không tìm thấy lai lịch của dòng xoáy ư?"

Trang Mạt Mạt than khẽ: "Con quái thú này không phải là cường giả cấp bậc ma vương chân chính, nó chẳng qua là tạm thời hấp nạp đủ ma lực mà ngưng tụ ra hình thể ma vương thôi, cho nên tàn phách của nó không hoàn chỉnh. Ta chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được, dòng xoáy đó chắc là một cửa vào thông tới chỗ nào đó."

"Nơi đó là đâu?" Cừu Hinh Dư vội vã hỏi.

"Ta không dám khẳng định, có điều...." Trang Mạt Mạt do dự một lát, nói: "Trịnh Hạo Thiên lần này đúng là lỗ mãng, kỳ thực nên là ngươi tiến vào địa phương đó mới đúng."

Trong lòng Cừu Hinh Dư run lên, mũi cay cay, nhưng sau đó lập tức cường hành đè nén sự bi ai ở trong lòng xuống.

Trang Mạt Mạt lắc đầu, nói: "Ngươi đừng hiểu lầm, ý của ta là, nếu như ngươi có thể tiến vào nơi đó, đối với sự tu luyện của ngươi sẽ có lợi ích rất lớn, có lẽ có thể mượn lực lượng thần bí ở nơi đó, đột phát lên cảnh giới linh thể cũng chưa biết chừng. Trịnh Hạo Thiên tuy là hảo tâm, nhưng lại làm ra một sai lầm lớn."

Cừu Hinh Dư trợn mắt cứng lưỡi, nếu như những lời này không phải là Trang Mạt Mạt nói, vậy thì nàng ta tuyệt đối sẽ không tin.

"Mạt Mạt, ngươi làm sao mà biết được?"

Trang Mạt Mạt chỉ vào cái đầu nhỏ của mình, kiêu ngạo nói: "Đây là cảm giác của ta, khẳng định là không sai."

Cừu Hinh Dư cười khổ lắc đầu, nói: "Nơi đó là đâu, vì sao có thể có ích cho ta."

"Nơi đó chắc là một thế giới đặc biệt, ở địa phương đó mà tu luyện Cực Âm Nội Mị thuật, sẽ hiệu quả đặc biệt làm ít mà hưởng nhiều."

"Cực Âm Nội Mị thuật..." Mắt Cừu Hinh Dư lập tức sáng lên, nói: "Nơi đó có liên quan tới truyền thừa của Hùng Lang sơn không? Có phải là bắt nguồn từ cùng một cường giả không."

Cựu Âm Nội Mị thuật của nàng ta chính là được truyền thừa tại Hùng Lang sơn, mấy người bọ họ cũng từng tìm thấy một tụ linh trận cường đại ở đây, hơn nữa còn giành được lợi ích không nhỏ.

Cho nên, nếu nói ma khí lần này không có quan hệ gì với vị cường giả đó thì nàng ta tuyệt đối sẽ không tin.

Trang Mạt Mạt lắc đầu, nói: "Ta không biết, tin tức ở trong tàn phách của quái thú ma vương đó có hạn, cho nên ta không thể cho ngươi đáp án."

Cừu Hinh Dư nhíu mày, nói: "Được, vậy ta cần một đáp án, Hạo Thiên thay ta tiến vào thế giới đó, có nguy hiểm gì không?"

"Hắn có thể chất quang ám song tu, ở đó tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì, chỉ là muốn ra được thì có chút khó khăn."

"Vì sao?"

"Nếu ta đoán không lầm, muốn rời khỏi nơi đó thì phải tấn thăng linh thể mới làm được." Trang Mạt Mạt thần sắc cổ quái nhìn Cừu Hinh Dư một cái, nói: "Tuy Trịnh Hạo Thiên thiên phú dị bẩm, nhưng nếu thuật lợi tấn thăng, không có một năm thời gian thì đừng có hòng."

Đây đã là đánh giá của Trang Mạt Mạt sau khi kiến thức Trịnh Hạo Thiên vạn kiếm hợp nhất rồi, nếu như là cường giả thập giai bình thường, tiến vào trong hoàn cảnh đó, sợ rằng chỉ có nước bso tay chịu chết, nào còn dám hi vọng tấn thăng linh thể.

Cừu Hinh Dư thở phào một hơi, chỉ cần Trịnh Hạo Thiên không có nguy hiểm trí mạng thì nàng ta yên tâm rồi.

Còn cảnh giới linh thể.

Nàng ta trước giờ chưa từng hoài nghi Trịnh Hạo Thiên, bởi vì nàng ta tin rằng chỉ cần cho hắn thời gian tu luyện, vậy thì hắn sẽ vượt qua được ngọn núi cao này.

"Có điều, còn có một vấn đề nho nhỏ." Trang Mạt Mạt đột nhiên hạ thấp giọng, nói khẽ.

"Vấn đề gì?"

"Thế giới mà dòng xoáy đó thông tới hiện tại có liên hệ mật thiết với Hàn Lâm tiểu linh giới, mà hiện giờ ma khí cuồn cuộn, một khi đại ma vương thuận lợi xuất hiện, hơn nữa biến cả tiểu linh giới thành lĩnh địa của hắn, vậy thì sẽ khiến Hàn Lâm tiểu linh giới phát sinh biến hóa nghiên trời lệch đất." Trang Mạt Mạt chậm rãi nói.

Sắc mặt của Cừu Hinh Dư dần dần có chút trắng bệch, nói: "Ngươi rốt cuộc là muốn nói gì?"

Khóe miệng Trang Mạt Mạt hơi động đậy, lộ ra má lúm đồng tiền cực kỳ khả ái, nói: "Ta chỉ muốn nói, không thể để cho đại ma vương xuất thế, nếu không thì ma khí mà hắn mang theo sẽ lây nhiễm cả Hàm Lâm tiểu linh giới, khiến cho nơi này hoàn toàn thay đổi. Mà sau khi tiểu linh giới phát sinh biến hóa to lớn như vậy, thế giới mà dòng xoáy liên thông có lẽ sẽ không tìm thấy đường về."

Cừu Hinh Dư cuối cùng cũng hiểu được hậu quả xấu này.

Một khi tiểu linh giới có biến đổi, vậy thì cho dù là Trịnh Hạo Thiên thành công tấn thăng linh thế, hơn nữa xé rách không gian, cũng không thể nào về được tiểu linh giới này.

Còn hắn cuối cùng có thể đi tới nơi nào thì không ai có thể trả lời được.

Đại linh giới to lớn như vậy, tiểu linh giới cấp thấp cũng rất nhiều, có trời mới biết được hắn sẽ bị truyền tống tới đâu. Nếu vận khí của hắn quá xấu, thậm chí bị truyền tống tới thiên ma giới hoặc là lĩnh địa của địa ma ở dưới lòng đất, vậy thì đúng là cửu tử nhất sinh rồi.

Gật mạnh đầu, trên mặt Cừu Hinh Dư lóe lên một tia quyết đoán, nàng ta nghiêm nghị nói: "Ta hiểu rồi."

Trang Mạt Mạt than khẽ một tiếng, trước khi nàng ta nói ra kết quả này, đã đoán được Cừu Hinh Dư sẽ đưa ra quyết định như thế nào.

Nàng ta nói khẽ: "Muốn ngăn cản đại ma vương xuất hiện, chỉ có đi sâu vào trong trung tâm của ma khí, triệt để lấp kín cửa vào của động huyết, tận hết khả năng không cho ma tộc xuất hiện. Nhưng ma khí ở nơi đó quá đậm đặc, cho dù là trong các ngươi cũng chỉ có nhân vật đã lĩnh ngộ được thiên địa chi ý mới có thể không sợ sự xâm thực của ma khí. Ba người... các ngươi không ai làm được."

Trong số mọi người, nhân vật lĩnh ngộ thiên địa chi ý cũng chỉ có bốn người Trịnh Hạo Thiên, mà hiện giờ lại chỉ còn lại ba người ở nơi này.

Cừu Hinh Dư cười dịu dàng, nói: "ba người chúng ta tất nhiên là không được, nhưng ngươi đừng quên, chúng ta còn có sư môn, còn có trưởng bối. Một đại ma vương chúng ta không thể đối kháng được, nhưng chỉ một ma vương sao có thể đối kháng được cả nhân tộc trên Phiêu Miểu đại lục."

Nàng ta phất khẽ tay, quả cầu ánh sáng ở trên bàn lập tức hóa thành một luồng sáng bay vào trong thân thể nàng ta.

Chỉ cần là quả cầu này không tắt, chứng tỏ Trịnh Hạo Thiên vẫn bình an, cô ta nhất định phải mang theo người.

Sau đó, nàng ta quay người, đẩy cửa đi ra.

Trang Mạt Mạt than khẽ một tiếng, vào thời khắc Cừu Hinh Dư mở cửa, đã hóa thành một đạo tinh quang chui vào trong cơ thể nàng ta.

Chỉ là khe khẽ lẩm bẩm, cũng chỉ có mình nàng ta nghe được: "Chỉ mong sao, hi vọng của các ngươi không tan vỡ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.