Chiến Thiên

Chương 687: Nghi ngờ



Đại ma vương, trong ma tộc, đây chính là một cái tên khủng bố, đủ khiến bất cứ kẻ nào nghe thấy cũng phải run như cầy sấy. Cho dù là cường giả linh thể gặp phải đại ma vương, lựa chọn tốt nhất cũng là chạy trối chết, nhưng mà có thuận lợi thoát được một mạng hay không, thì còn phải xem vận khí bản thân thế nào đã.

Vân thái thượng trưởng lão sở dĩ đại biểu cho Vạn Kiếm tông tới đây, đương nhiên có một phần là vì lo lắng an nguy của mấy người Trịnh Hạo Thiên, nhưng càng quan trọng hơn là, bọn họ nghe được tin tức đại ma vương, cho nên mới đích thân tới đây. Nếu không, chỉ là một cái Hàn Lâm tiểu Linh giới nho nho biến hóa, làm sao có thể kinh động tới lão nhân gia ông ta chứ.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Nghiêm huynh xin yên tân, con đại ma vương kia đã mất mạng rồi."

Trong mắt Nghiêm Lôi Minh chợt lóe lên tinh mang, lãnh đạm nói: "Đại ma vương mạnh mẽ ra sao chứ, không biết các ngươi làm sao có thể giết chết nó?" Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Nếu như lão phu đoán không sai, khi mấy người các ngươi giết chết đại ma vương, hẳn là chưa tấn thăng cảnh giới linh thể."

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía bọn Trịnh Hạo Thiên lại có thêm vài phần cổ quái.

Đúng như lời Nghiêm Lôi Minh nói, khi bốn người Trịnh Hạo Thiên tiến vào ma khí đại chiến với đại ma vương, chỉ là tu luyện giả thập giai mà thôi. Khi đó chênh lệch giữa đại ma vương và bọn hắn cũng giống như trời với đất, nếu nói bọn hắn có thể giết chết đại ma vương thì bọn họ tuyệt đối không tin.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm mắng, tên Nghiêm Lôi Minh này quả nhiên không phải thứ gì tốt đẹp.

Nhưng thần tình trên mặt hắn vẫn không thay đổi, nói: "Nghiêm huynh hiểu lầm rồi. Đại ma vương xuất hiện trong ma huyệt đã bị trấn áp không biết bao nhiêu năm tháng, một thân thực lực của nó đã sớm tiêu hao tám chín phần mười, cho nên...."

Nghiêm Lôi Minh phất phất tay, cắt ngang lời Trịnh Hạo Thiên, nói: "Ngươi quá coi thường đại ma vương rồi. Cho dù nó chỉ có thể phát huy một hai phần mười thực lực chân chính, cũng không phải người dưới linh giả có thể chống cự. Hừ, lão phu chỉ muốn biết, các ngươi làm sao thoát được đại ma vương đuổi giết, lại làm sao có thể tiến vào đại linh giới. Hơn nữa..." ánh mắt của hắn càng lúc càng lạnh như bằng, nói: "Khi các ngươi nghênh chiến đại ma vương, còn gặp được gì hay không?"

Câu cuối cùng của hắn thật sự là sắc bén như đao, hai mắt nhìn chằm chằm đám người Trịnh Hạo Thiên, đến chớp một cái cũng không có.

Vân thái thượng trưởng lão nhíu mày, nhưng lập tức như nhớ ra điều gì đó, sau khi do dự một lúc, không ngờ không nói gì. Mà các vị thái trượng trưởng lão các phái còn lại cũng ngưng thần lắng nghe, phảng phất như điều này cực kỳ trọng yếu vậy.

Về phần đám tu luyện giả các phái Hà Sa, cũng cảm nhận được không khí cực kỳ quái dị tràn tới. Cả đám lập tức câm như hến, căn bản không dám ngắt lời.

Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên dần dần trở nên lạnh lẽo. Hắn cũng không muốn vừa mới tấn chức linh giả đã phát sinh xung đột với cường giả lão luyện như Nghiêm Lôi Minh. Nhưng thái độ và miệng lưỡi đối phương không ngờ lại hùng hổ bức người như vậy. Phảng phất như mấy người Trịnh Hạo Thiên đều không phải cường giả linh thể, ma chỉ là mấy tu luyện giả bình thường vậy, đương nhiên khiến hắn trong lòng sinh bất mãn.

"Hừ..." Dư Uy Hoa đột nhiên bước lên trước một bước, cao giọng nói: "Nghiêm Lôi Minh, chúng ta giao chiến với đại ma vương thế nào, tiến vào Thiên ma giới ra sao thì liên quan quái gì đến ngươi? Về phần chúng ta gặp được gì, ngươi càng không có tư cách biết."

Tính tình hắn thẳng tuột như ruột ngựa, thậm chí còn có vài phần nóng nảy. hiện giờ tấn chúc linh giả, tâm lại càng cao, khí lại càng ngạo, làm sao có thể nhịn được cục tức này.

Nghiêm Lôi Minh ngửa đầu, cất tiếng cười dài, nói: "Đúng là mấy tiên tiểu tử không biết sống chết. Hắc hắc, Vân huynh, Vạn Kiếm tông các ngươi nói sao đây?"

Sắc mặt Vân thái thượng trưởng lão hơi phát xanh... Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Nghiêm Lôi Minh, trầm mặt một hồi lâu, cuối cùng nói: "Trịnh Hạo Thiên, các ngươi kể lại một lượt chuyện xảy ra trong ma khí đi."

Mấy người Trịnh Hạo Thiên trong lòng đều cả kinh, Vân thái thượng trưởng lão rõ ràng đã rất bất mãn với Nghiêm Lôi Minh rồi. nhưng không ngờ lại vẫn để Trịnh Hạo Thiên thoái nhượng, điều này thật khiến người ta kinh ngạc khó hiểu.

Bọn họ đảo mắt nhìn một vòng, lập tức nhìn thấy vẻ mặt tất cả vị linh giả đều rất ngưng trọng, hai mắt nhìn chằm chằm nhóm người mình.

Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu được, trong chuyện này tất có ẩn tình, hơn nữa còn là thứ bọn họ chưa biết.

Tâm niệm hắn xoay chuyển thật nhanh, miệng nói: "Vâng, tuân lệnh Vân thái thượng trưởng lão." Hơi ôm quyền với tất cả mọi người, hắn tiếp tục nói: "Khi mấy người tại hạ gặp được đại ma vương trong ma huyệt, hắn đã bị một cấm chế trận đồ nào đó cấm cố, cho nên chỉ có một cái đầu lâu và một cánh tay da bọc xương miễn cưỡng lộ ra ngoài...

Tài ăn nói của hắn cũng không tệ, chậm rãi đem toàn bộ xảy ra ở ma huyệt lúc trước kể lại một lượt. Đặc biệt nhấn mạnh ở chi tiết, trên đầu con đại ma vương kia không hề có một chút huyết nhục nào.

Trên mặt mọi người chợt lộ ra một tia bừng tỉnh. Đại ma vương rất ít khi dùng bộ dáng đầu khô lâu để xuất hiện. mà con đại ma vương kia sở dĩ làm như vậy, phỏng chừng cũng là không thể khác được. Sau khi bị phong ấn không biết bao nhiêu năm tháng, thực lực của hắn đã rớt xuống tới mức không thể tưởng tượng nổi rồi.

Thực lực của con đại ma vương kia, chỉ sợ với mấy người Trịnh Hạo Thiên phỏng chừng còn yếu hơn mấy phần ấy chứ.

Trịnh Hạo Thiên cũng không giấu giếm điều gì, kể lại chi tiết quá trình giao chiến với đại ma vương một lần, cuối cùng nói: "Trước khi con đại ma vương kia tự bạo, nó có nói nó bị người khác lợi dụng, nhưng bởi vì không cam lòng, cho nên mới lựa chọn phương thức bi liệt nhất này để tự kết liễu tính mạng của mình. bất quá, tuy hắn đã dẫn tới thiên địa chi uy nhưng cũng không ngờ tới, chúng ta thật sự có thể vượt qua cửa ải này. Chỉ là con đại ma vương kia vẫn lưu lại hậu thủ, sau khi chúng ta tấn chức thành công, hắn lại mượn loại lực lượng này, đưa chúng ta tới Thiên ma giới."

Vân thái thượng trưởng lão chậm rãi gật đầu, nói: "Thì ra là thế, thì ra là thế...."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ho khan một tiếng, đột nhiên nói: "Vân thái trượng trưởng lão, con đại ma vương kia rốt cuộc là ai? Vì sao nó lại bị phong ấn trong Hàn Lâm tiểu Linh giới chứ?"

Chỉ cần nhìn vẻ mặt của đám thái trượng trưởng lão này, mấy người Trịnh Hạo Thiên đã biết, trong chuyện này nhất định là có bí mật nào đó.

Trước khi bọn họ tiến vào Hàn Lâm tiểu Linh giới, tông môn cũng phát xuống ngọc thạch liên lạc, giống như đã sớm đoán được sự bất thường của ma khí lần này. Mà vẻ mặt của Vân thái thượng trưởng lão và Nghiêm Lôi Minh hiện giờ lại càng chứng minh điểm này. Bất quá, khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kỳ quái chính là, thứ bọn họ quan tâm, tựa hồ không phải là con đại ma vương tự bạo kia, mà là một thứ khác.

Vân thái thượng trưởng lão than nhẹ một tiếng, nói: "Hạo Thiên, chúng ta vốn nghi ngờ con đại ma vương khủng bố này vốn là một nhân ma. Nhưng hiện giờ xem ra không phải rồi, có lẽ..." hắn chậm rãi nói: "Chúng ta đã tính sai rồi."

"Nhân ma?" Mấy người Trịnh Hạo Thiên không khỏi hít một hơi lạnh.

Trong thiên địa nhân tam ma, Thiên ma và Địa ma tuy có số lượng tuyệt đối, nhưng nếu luận tới thực lực thì Nhân ma vẫn là cường đại nhất.

Bởi vì các loại nguyên nhân khác nhau, cho nên mỗi người tu luyện ma công đều có chỗ hơn người. Mà một khi tu luyện thành công, ưu điểm này lại càng được đề cao, so với Thiên, Địa ma thì cường hãn hơn nhiều.

Chỉ là, các loại sinh linh có thể tu luyện thành ma vương đã là rất hiếm thấy rồi. Mà tu luyện tới cảnh giới đại ma vương lại càng là lông phượng sừng lân, trước này gần như không có.

Nếu đại ma vương mà bọn họ gặp được trong ma huyệt lại là nhân ma thì vận khí thật sự là quá kém.

"Vân huynh, nếu con đại ma vương kia đã nói, hắn bị người khác lợi dụng." Sắc mặt La Hổ Tiếu ngưng trọng, trầm giọng nói: "Có thể phong ấn và lợi dụng đại ma vương, thì đó là nhân vật cực kỳ đáng sợ. Có lẽ người đứng đằng sau chuyện này thật sự liên quan tới nàng đó."

Vân thái trượng trưởng lão trầm ngâm một lát, rồi thở dài nói: "Thôi vậy, ta sẽ chuyển cáo chuyện này cho sư gia. Về phần lão nhân gia quyết định ra sao thì ta cũng không biết được."

Bốn người Trịnh Hạo Thiên đều cảm thấy da đầu phát run.

Vân thái thượng trưởng lão ở trong Vạn Kiếm tông đã có địa vị cực cao, mặc dù có với chưởng giáo chân nhân thì kém hơn một chút, nhưng gần như chính là dưới một người trên vạn người.

Mà cho tới tận lúc này, bọn hắn mới biết được, thì ra ở phía trên hắn, không ngờ còn có một tồn tại càng thêm khủng bố.

Vạn Kiếm tông có thể đứng vào hàng ngũ bát đại siêu cấp môn phái, quả nhiên là ngọa hổ tàng long, cao thủ như mây, vô cùng vô tận.

La Hổ Tiếu thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: "Nếu thật sự Túy chân nhân có thể xuất thủ, thì cho dù thật sự là nàng cũng không đáng sợ."

Vân thái thượng trưởng lão cười khổ một tiếng, nói: "La huynh, gia sư đã bế quan hơn trăm năm, chưa bao giờ rời khỏi tông môn một bước. Haiz, cũng là ta vô dụng, không thể giúp đỡ gia sư."

La Hổ Tiếu lắc lắc đầu, nói: "Vân huynh quá khiêm nhường rồi. nếu việc này thật sự là do nàng làm... ." Hắn nhún vai bất đắc dĩ nói: "Chúng ta chỉ có thể cố hết sức mà thôi." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Mấy người Trịnh Hạo Thiên nghe mà trong lòng nhảy dựng lên.... chỉ cảm thấy không khí cực kỳ trầm trọng.Tuy trong lòng có hàng trăm nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi trong không khí nặng nề này.

Nghiêm Lôi Minh tròng mắt vừa chuyển, đột nhiên nói: "Trịnh Hạo Thiên, sau khi các ngươi tiến vào Thiên ma giới, rốt cuộc là làm gì, làm sao lại khiến tồn tại kinh khủng như thế đuổi giết?"

Mọi người ngẩn ra, tiếp đó chợt nhớ tới thanh âm khủng bố vang lên trong khe nứt không gian khi bốn người Trịnh Hạo Thiên vừa xuất hiện.

Cho dù là cường giả linh thể, một khi nghe thấy đạo thanh âm này, cũng nhịn không được mà phát run. Bọn họ trong lòng cùng nổi lên nghi vấn, nếu chủ nhân đạo thanh âm này phá không mà tới, thì bọn họ có lực hoàn thủ hay không?

Trịnh Hạo Thiên nhún nhún vai, nói: "Sau khi chúng ta tới Thiên ma giới, gặp phải mấy con ma vương, song phương đánh giết một trận, bị chúng ta giết chết mấy tên." Hắn hơi ngừng lại, cười khổ nói: "Có lẽ bởi vì thế, cho nên mới bị cái tên khủng bố kia đuổi giết."

"Các ngươi giết ma vương?" Hai mắt Vân thái thượng trưởng lão sáng ngời, kinh ngạc hỏi.

Ánh mắt của những người còn lại nhìn về phía bọn hắn càng lúc càng kinh ngạc. Phải biết rằng, bọn họ vừa mới tấn chúc linh giả, mà ở trong Thiên ma giới, tất cả ma vương đều là những tên lão luyện, uy chấn một phương.

Chỉ là không ngờ tới Trịnh Hạo Thiên lại miêu tả hời hợt một câu, giết chết ma vương. Cái này thật sự là khiến người ta ghé mắt mà nhìn.

"Các ngươi .. thật sự có thể giết chết ma vương..?" Vẻ mặt Nghiêm Lôi Minh tràn đầy vẻ không tin.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng tức giận, cười hắc hắc nói: "Nếu nghiêm huynh không tin thì làm tí, tiểu đệ tiếp ngay?"

Lập tức, bầu không khí nơi này liền lâm vào trầm mặc, cho dù là Vân thái thượng trưởng lão cũng không hề lên tiếng....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.