Chiến Thiên

Chương 810: Thính lâu giữa hồ



Mặt hồ phẳng lặng như gương. Trên mặt nước trong vắt phản chiếu núi xanh và mây trắng có một ốc đảo kéo dài, cỏ xanh mọc um tùm khắp nơi, biến nó thành một thảm cỏ xanh biếc.

Trên ốc đảo, có một tòa kiến trúc khổng lồ và mấy tòa thính lâu liên hợp lại thành một thể.

Trên bầu trời thỉnh thoảng lại có người đáp xuống, mặt mày tươi cười tiến vào trong căn thính lâu lớn nhất trong đó.

Trên mu bàn tay những người này, đều có ấn ký ngôi sao rõ ràng, mà cấp bậc kém cỏi nhất trong số bọn họ cũng phải là ba sao.

"Mặt mũi Vạn Bảo Hiên đúng là không nhỏ nha, lại có thể thuyết phục được Cửu U chân nhân cho mượn địa điểm tốt nhất trong doanh địa." Một vị linh giả bốn sao cảm thán, thấp giọng nói.

Ở bên cạnh hắn, là một lão giả dáng người khôi ngô, hắn khẽ lắc lắc đầu, nói: "Vạn Bảo Hiên vì lần này nhất định đã trả ra một cái giá rất lớn, cũng không biết cuối cùng là lỗ hay lãi nữa."

"Hắc hắc, quan tâm tới bọn hắn làm gì. Ta chỉ hi vọng, hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện mà bọn hắn hứa hẹn không phải giả."

"Yên tâm đi, Vạn Bảo Hiên dù sao cũng là đệ nhất thế lực trên Phiêu Miễu đại lục. bọn họ tuyệt đối có thể lấy ra hai mươi tấm puhf triện." Lão giả khẽ vuốt chòm râu, trong con ngươi lóe lên một tia tinh mang, nói: "Ta hiện tại còn lo lắng, với tài phú của ta và ngươi, vị tất đã có thể đoạt được chúng."

Phảng phất như nghiệm chứng lo lắng của hắn, trên bầu trời lại có mấy người dáp xuống.

Những người này đều là linh giả ba sao trở lên, bọn họ ngẩng đầu ưỡn ngực tiến vào trong đình viện.

Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấu một tia bất đắc dĩ trong con ngươi đối phương.

Lần này, Vạn Bảo Hiên của Phiêu Miễu đại lục đã cao giọng tuyên bố ra ngoài, sẽ cung cấp ít nhất hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện để tiến hành bán đấu giá.

Những tấm phù triện này giống như những miếng thịt ngon lành nhất thế gian, mà đám tán tu cường đại lại giống như bầy cá mập ngửi được mùi máu tươi, tranh nhau chạy tới Cửu U doanh địa.

Doanh địa nhân tộc tuy không chỉ có một cái, tuy ở cách xa nhau nhưng cũng có thể thông qua ngọc bia trong doanh địa để tiến hành liên lạc với nhau.

Chuyện Vạn Bảo Hiên đấu giá hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện giống như mọc cánh, nhanh chóng lan truyền khắp cả nhân tộc.

Có lẽ, đám linh giả có xuất thân từ các siêu cấp đại môn phái sẽ không để ý tới điều này, nhưng đối với đám tan tu linh giả mà nói, đây chính là thứ tốt nhất để bảo mệnh trong lúc nguy cấp.

Chỉ trong năm ngày, đã có mấy trăm vị linh giả ba sao trở lên xé rách không gian, chạy tới Cửu U doanh địa.

Một số linh giả trên năm sao chưa xâm nhập các đại hiểm địa, cấm đại cũng lần lượt hiện thân. Trong mấy ngày này, Cửu U doanh địa không thể nghi ngờ đã biến thành địa phương náo nhiệt nhất trong chiến trường của nhân tộc rồi.

Hai vị linh giả này không có danh khí quá lớn trong tộc, nhưng cũng chẳng phải loại người vô danh.

Lần này tới Cửu U doanh địa, cũng ôm chút hi vọng dánh được.

Hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện đương nhiên không thể bị bọn họ lấy hết, nhưng ít nhất cũng có thể đoạt được một, hai tấm.

Nhưng khi bọn hắn tới đây, đồng thời nhiều thấy càng ngày càng có nhiều linh giả ba sao trở lên lần lượt xuất hiện, niềm tin mãnh liệt ban đầu đã lập tức biến mất sạch sẽ.

Lúc này, trong lòng bọn họ chỉ còn một hi vọng xa vời, đó chính là có thể tranh được một chén canh trong hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện kia mà thôi.

......

Ở đại môn đình viện, Thiết Huyễn Hỏa mặt mày rạng rỡ cười nói với các vị linh giả.

Giao dịch hội được tổ chức trong chiến trường linh giả, người tham dự tám chín phần mười đều là linh giả, mà nhân vật cao cấp hơn như đại linh giả và tông sư, trên cơ bản đều không xuất hiện.

Thiết Huyễn Hỏa hiển nhiên là có danh vọng khá cao, chỉ cần nhìn bộ dáng chuyện trò vui vẻ của hắn lúc này là có thể biết được địa vị của hắn trong lòng mọi người rồi.

"Thiết huynh, lần này quý hiên thật sự chuẩn bị hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện?" Một vị trung niên nam tử dáng người thấp bé trầm giọng hỏi.

Trên mu bàn tay người này, có một ấn ký năm ngôi sao chớp lóe không ngừng, chứng minh thân phận linh giả năm sao cường đại của hắn.

Thiết Huyễn Hỏa có chút không vui, nói: "Từ Tranh huynh, ngươi không tin Thiết mỗ cũng được, nhưng chẳng lẽ lại không tin Vạn Bảo Hiên sau lưng Thiết mỗ ư?"

Từ Tranh vội vàng xua tay, nói: "Thiết huynh nói đùa. Từ mỗ không phải là không tin, mà chỉ cảm thấy rất kinh ngạc thôi."

Thiết Huyễn Hỏa cười ngạo nghễ, nói: "Từ huynh, Đại quang minh Thánh Linh phù triện tuy trân quý, nhưng chỉ là hai mươi tấm mà thôi, cũng chưa tính là gì."

Từ Tranh liên tục gật đầu, nói: "Không sai, ai cũng biết Vạn Bảo Hiên tài đại khí thô, bảo vật trân quý vô số, chỉ là hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện, đối với quý hiên mà nói, quả thật chẳng tính là gì."

Miệng hắn cảm khái, nhưng trong con ngươi lại toát lên một vẻ hâm mộ không thể che giấu nổi.

Đại quang minh Thánh Linh phù triện tuy trân quý, nhưng dù sao cũng không thể so sánh với một số thần binh lợi khí, tuyệt đại danh giáp được.

Nhưng, đối với những tán tu như bọn hắn mà nói, muốn đoạt được một tấm phù triện như vậy, cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.

Bởi vì số lượng linh phù sư trong đại linh giới vốn không nhiều lắm, linh phù sư quang hệ lại càng hiếm thấy, cho nên Đại quang minh phù triện do bọn họ luyện chế ra đều bị các đại siêu cấp môn phái lũng đoạn hết.

Cho dù có ngẫu nhiên xuất hiện một tấm, thì cũng nhanh chóng bị người ta tranh mất.

Vạn Bảo Hiên là siêu cấp thế lực số một trên Phiêu Miễu đại lục, có tích trữ một chút Đại quang minh Thánh Linh phù triện cũng không kỳ lạ. Nhưng một lần xuất ra những hai mươi tấm để bán đấu gía, thì thật quá hào phóng rồi.

Tuy tất cả mọi người đều biết, trong những siêu cấp đại môn phái truyền thừa mấy vạn năm, khẳng định không chỉ có hai mươi tấm dam Thánh Linh phù triện, nhưng tuyệt đối sẽ không có một đại thế lực nào dễ dàng nguyện ý bán cho đám linh giả tán tu mua.

Thiết Huyễn Hỏa mỉm cười, trong lòng đắc ý vô cùng.

Hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện nhìn thì có vẻ nhiều, hơn nữa ngay cả trong lòng hắn cũng ẩn ước có chút tiếc rẻ. Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều linh giả cường đại như vậy tiến vào đình viện, trong lòng hắn lập tức không còn bất cứ chút tiếc nuối nào.

Hơn nữa, trải qua chuyện này, danh tiếng của Vạn Bảo Hiên chắc chắn lại càng tốt hơn, chỉ cần được đại đa số linh giả tán tu ủng hộ thì có tiêu phí giá nào cũng đáng.

Bất quá, tất cả những điều này đều được thành lập dựa trên một tên quái thai, có thể dễ dàng luyện chế ra vô số Đại quang minh phù triện.

Nếu như không có Trịnh Hạo Thiên cung cấp một lượng lớn phù triện quang minh hệ, thì Vạn Bảo Hiên cũng chưa chắc đã tổ chức được cuộc đấu giá thành công thế này.

Năm ngày, hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện...

Thiết Huyễn Hỏa khẽ lắc lắc đầu, thật không biết cái tên quái thai kia luyện chế ra sao mà thành!

Tuy hắn đã đoán được, số lượng phù triện Trịnh Hạo Thiên luyện chế trong năm ngày trước tuyệt đối không chỉ là hai lăm tấm, nhưng vô luận thế nào hắn cũng không thể nghĩ tới, Trịnh Hạo Thiên không ngờ lại luyện chế tới năm mươi tấm.

Tốc độ như vậy, tuyệt đối đã vượt ra khỏi phạm trù linh giả rồi. Sợ rằng cũng chỉ có cường giả phù đạo cấp bậc tông sư mới có thể làm được điều này.

Xa xa, có mấy người kết bạn với nhau đang tiến vào trong tiểu đảo giữa hồ.

Thiết Huyễn Hỏa vừa liếc mắt nhìn thấy một cái, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười sáng lạn, khẽ gật đầu với mọi người xung quanh rồi tiến tới nghênh đón.

Từ Tranh cùng mọi người định thần nhìn lại, ở đó có sáu vị linh giả, trong đó có ba vị bốn sao, hai vị ba sao, còn có một vị không ngờ chỉ là hai sao.

Nhưng sau khi nhìn thấy những người này, Thiết Huyễn Hỏa không ngờ lại bỏ mọi người lại một bên, chạy tới nghênh đón. Hơn nữa, nụ cười trên mặt hắn nhìn thế nào cũng cực kỳ chân thanh, vui vẻ.

"Những người này là ai?" Từ Tranh trầm giọng hỏi: "Vì sao Thiết huynh lại khách khí như thế."

Trong số bọn họ, cũng không thiếu cường giả cấp bậc năm sao, nhưng Thiết Huyễn Hỏa lại vì một nhóm người này mà không chút do dự chạy tới nghênh đón. Bởi vậy có thể thấy được, trong lòng hắn, địa vị của những người này hoàn toàn vượt xa bọn họ.

"Có lẽ là đệ tử kiệt xuất của siêu cấp đại môn phái nào đó." Khóe miệng một vị tán tu khẽ nhếch lên, nói: "Trong số những thương gia, Vạn Bảo Hiên mặc dù cũng kính trọng linh giả tán tu chúng ta vài phần, nhưng sinh ý lớn nhất bọn hắn dù sao cũng nằm trong tay các siêu cấp đại môn phái. Hừ, nhìn thấy đám đệ tử siêu cấp môn phái, nhiệt tình một chút cũng là bình thường."

Tuy hắn luôn miệng nói bình thường, nhưng trong ngữ khí lại lộ ra một vẻ ghen tỵ.

"Đệ tử siêu cấp đại môn phái?" Một vị linh giả mặt trắng không râu mỉm cười, nói: "Trong bọn họ quả thật có đệ tử siêu cấp đại môn phái, nhưng Thiết huynh nhiệt tình như vậy không phải là vì lý do đó."

Đám người Từ Tranh kinh ngạc nhìn lại, đều mở miệng thỉnh giáo.

Có thể tụ hợp ở ở đây với bọn họ, ít nhất cũng phải có cấp bậc tương đương, hơn nữa còn phải từng gặp mặt một lần. Cho nên người nó cũng không làm bộ làm tịch mà trực tiếp nói: "Nếu lão phu không nhìn lầm, người thanh niên dẫn đầu kia hẳn chính là Trịnh Hạo Thiên, thiên tài đang nổi của Phiêu Miễu đại lục."

"Trịnh Hạo Thiên...."

Hai mắt Từ Tranh đột nhiên sáng ngời. Bây giờ mọi người mới hiểu được, vì sao Thiết Huyễn Hỏa lại có biểu hiện như thế.

Trịnh Hạo Thiên không chỉ là tuyệt đại thiên tài vạn năm khó gặp của Phiêu Miễu đại lục, mà quan trọng hơn là, có người nói hắn còn là một vị linh phù sư quang minh hệ cường đại.

Nghe nói, hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện mà Vạn Bảo Hiên đem ra đấu giá lần này, đều do vị cường giả trẻ tuổi này luyện chế.

Lúc này, nhìn thái độ của Thiết Huyễn Hỏa khi gặp đám người Trịnh Hạo Thiên, bọn họ đều nghĩ, lời đồn này tám chín phần mười đều là thật rồi.

Lập tức, trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên lại có thêm vài phần bất đồng.

Sau một lát, được Thiết Huyễn Hỏa dẫn đường, đám người Trịnh Hạo Thiên đã đi tới trước mặt mọi người, đồng thời chào hỏi lẫn nhau.

Trên mặt đám Từ tranh đều lộ ra vẻ tươi cười thân thiện, cười nói vui vẻ, không hề vì mấy người Trịnh Hạo Thiên thấp cấp hơn mà thất lễ.

Kỳ thật, người có thể luyện chế ra phù triện siêu cấp quang minh hệ, vô luận đi tới nơi nào cũng được hoan nghênh. Cho nên, trong mắt đám người Từ Tranh, Trịnh Hạo Thiên bốn sao hoàn toàn có tư cách sánh vai với bọn hắn.

Mà khi đối diện với đám tiềnn bối bốn, năm sao này, Trịnh Hạo Thiên cũng nho nhã lễ độ, thể hiện đủ cấp bậc lễ nghĩa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Làm Trịnh Hạo Thiên ấn tượng sâu sắc nhất, không thể nghi ngờ chính là đám cường giả năm sao Từ Tranh. Đặc biệt là từ miệng bọn hắn, còn có thể nghe dược rất nhiều chuyện về cấm địa. Đây không thể nghi ngờ chính là điều mà Trịnh Hạo Thiên đang quan tâm tới nhất.

Đột nhiên, vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên trở nên ngưng trọng, trong lòng xuất hiện một cảm giác nguy hiểm cực độ.

Quay đầu, nhìn về phía xa, khóe mắt hắn chỉ kịp nhìn thấy một vị lão giả đang nhanh chóng rời đi.

Ẩn ước, hắn mơ hồ thấy được, trên mu bàn tay lão giả kia, không ngờ có ấn ký bảy ngôi sao lấp lánh....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.