Chiến Thiên

Chương 817: Ba cuộc so tài



"Cùng luyện phù...."

Những lời này phảng phất như có vô tận ma lực, khiến cho tất cả đám linh giả đều vô cùng hưng phấn.

Luyện chế phù triện chính là đặc quyền của đám linh phù sư. Luyện yêu linh giả rất ít khi có thể tận mắt nhìn thấy quá trình linh phù sư luyện chế phù triện.

Điều này đối với luyện yêu linh giả mà nói, tuyệt đối là một hấp dẫn cực lớn, không gì so sánh nổi.

Hai hàng lông mày của Trịnh Hạo Thiên thoáng nhướng lên. hắn liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, thu hết biểu tình của đám đông vào mắt.

Hắn trầm giọng nói: "Thần đại sư, ngươi muốn luyện chế phù triện gì?"

Mọi người nghe xong lại càng hưng phấn hơn, ngay cả sắc mặt của Trang Biểu Thăng và Thiết Huyễn Hỏa cũng trở nên phấn khích vạn phần.

Chỉ là, suy nghĩ trong lòng bọn hắn lại hoàn toàn bất đồng.

Trang Biểu Thăng nở một nụ cười nhạt. Chỉ cần tên tiểu tử này đồng ý tranh tài với Thần đại sư, thì nhiệm vụ lần này của hắn đã hoàn thành rồi.

Tuy hắn cũng phải thừa nhận, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối là một vị thiên tài phù đạo cường đại.

Nhưng một thiên tài cho dù có nghịch thiên hơn nữa cũng tuyệt đối không thể đánh đồng với một Thần Thiên Duệ đã bước một nửa chân vào cảnh giới phù đạo đại linh giả.

Chỉ cần hắn thất bại thảm hại trong lần giao phong này, thì danh vọng mà Vạn Bảo Hiên khó khăn lắm mới gây dựng lên được sẽ sụp đổ hơn phân nửa rồi.

Trong khi đó, khóe miệng Thiết Huyễn Hỏa lại khẽ nhếch lên. Đến giờ phút này, hắn đương nhiên hiểu được ý đồ của đối phương.

Chỉ là, bọn họ nghĩ rằng Trịnh Hạo Thiên chỉ là một vị phù đạo linh giả bình thường sao?

Tiểu gia hỏa này, nhất định sẽ khiến bọn hắn phải kinh hỉ đây....

Thần Thiên Duệ trầm ngâm một chút, nói: "Nếu như Trịnh huynh đã luyện chế thành công hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện, vậy chúng ta hãy lấy loại phù triện này để tỷ thí."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, vị Thần đại sư này đúng là tự tin quá ha.

Hắn mỉm cười, nói: "Cũng được, vậy chúng ta cùng luyện chế Đại quang minh Thánh Linh phù triện."Hắn nơi dừng lại một chút, nói: "Không biết Thần đại sư muốn so tài thế nào?"

Thần Thiên Duệ cười ha ha, nói: "Chúng ta đều là linh phù sư, vậy ván đầu tiên cứ tìm một nơi linh khí sung mãn. tự mình luyện chế một tấm phù triện đi." Trong mắt hắn hiện lên một tia ngạo sắc, nói: "Chỉ cần luyện chế ra phù triện, phẩm cấp bên nào tốt hơn nhìn là biết ngay."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, hắn thản nhiên hỏi: "Nếu đây là ván đầu, vậy tất có ván thứ hai và thứ ba rồi."

Hai mắt Thần Thiên Duệ sáng ngời, nói: "Không sai. Theo ý lão phu, ván thứ hai chúng ta đều tự luyện chế một tấm Đại quang minh phù triện, sau đó để mọi người bình phán, xem xem, rốt cuộc phù triện của ai tốt hơn."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, nói: "Nếu phù triện chúng ta luyện chế ra khác nhau thì sao?"

Tuy hiện giờ Trịnh Hạo Thiên chỉ biết phương pháp luyện chế của ba loại phù triện quang minh hệ, nhưng trong toàn bộ hệ thống quang minh phù triện, tuyệt đối không chỉ có ba loại này.

Thần Thiên Duệ bật cười, nói: "Ở nơi này có nhiều vị đồng đạo như thế, ta nghĩ bọn họ có thể phân biệt phù triện tốt hay xấu mà."

Trịnh Hạo Thiên hơi do dự một chút, nói: "Được, tại hạ đồng ý, vậy ván thứ ba thì sao?"

Thần Thiên Duệ như cười như không, nói: "Nếu hai ván trước đã phân thắng bại, thì ván thứ ba đâu cần so tài nữa."

Lời vừa nói ra, vô luận là Trịnh Hạo Thiên hay là mấy người Thiết Huyễn Hỏa đều không nhịn được mà nổi giận.

Song phương còn chưa tỷ thí, Thần Thiên Duệ không ngờ đã nhận định hắn có thể chiến thắng liên tiếp hai ván.

Bất quá, trừ mấy người ít ỏi ra, những người còn lại đều coi đó là chuyện đương nhiên.

Gần đây, Trịnh Hạo Thiên mặc dù thanh danh đại chấn, nhưng tạo nghệ trên phù đạo như thế nào thì không ai biết rõ. Cho dù là người có sức tưởng tượng phong phú đi nữa, cũng không cho rằng, tạo nghệ của hắn trên phù đạo có thể vượt qua vị phù đạo đại sư vang danh thiên hạ - Thần Thiên Duệ này.

Hít thật sâu một hơi, Trịnh Hạo Thiên mặt không đổi sắc, nói: "Thần đại sư, ngươi đã nói hai ván rồi, vậy cứ nói nốt nội dung ván thứ ba ra đi."

Thần Thiên Duệ chần chừ một chút, nói: "Cũng được. Ván thứ ba, chúng ta sẽ so tài về năng lực lĩnh ngộ trên phù đạo." Hắn hơi dừng lại, nói: "Khi Trang huynh mời lão phu tới đây có từng nói, trong tay hắn có một tấm Đại quang minh hệ phù triện. Tấm phù triện này đã truyền thừa hơn mấy vạn năm, nhưng vẫn bảo lưu được uy lực khổng lồ như trước. Theo ý lão phu, nếu như trong hai ván không thể phân thắng bại, vậy ván thứ ba chúng ta sẽ cùng tìm hiểu tấm phù triện này. Đến khi hết giờ, ai có thể tái hiện lại tấm phù triện đó, sẽ là người chiến thắng ván thứ ba."

Mấy người Hổ Bá Thiên An An đều nhíu mày.

Ván tỷ thí thứ ba này nghe thì rất công bằng, nhưng cho dù là người không hiểu về phù triện chi đạo cũng hiểu một việc....

Muốn bắt chước phù triện thì nhất định phải có kinh nghiệm và kiến thức cực kỳ phong phú. Trịnh Hạo Thiên cho dù có thiên tài hơn nữa thì cũng bị tuổi tác và lịch duyệt giới hạn. Ở phương diện này căn bản không thể bằng Thần Thiên Duệ nghiên cứu phù đạo nhiều năm được.

Nếu hai ván trước thật sự bất phân thắng bại, vậy ván thứ này, Thần Thiên Duệ sẽ nắm chắc phần thắng gần như 100%.

"Hạo Thiên, phương thức so tài há lại để bọn họ bày đặt toàn bộ." Hổ Bá Thiên tiến lên trước một bước, cao giọng nói: "Chúng ta ít nhất cũng phải đưa một phương thức so tài chứ."

Thần Thiên Duệ mỉm cười, nói: "Không sao, nếu Trịnh huynh cho rằng đề nghị của lão phu không ổn, vậy cứ đề nghị phương thức khác."

Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghị nhìn đối phương một hồi lâu, sau đó đột nhiên cười nói: "Đề nghị của Thần đại sư rất ổn. Cứ như vậy đi."

Hổ Bá Thiên vội vàng dậm dậm chân, nói: "Hạo Thiên, ngươi...."

Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc lắc đầu, nói: "Hổ đại ca, không sao đâu, có thể kiến thức một chút phong phạm phù đạo đại sư, cũng coi như đáng giá." Hắn vừa nói đến đây, hai mắt lại nháy nháy ra hiệu cho Hổ Bá Thiên.

Hổ Bá Thiên sửng sốt. hắn đương nhiên hiểu được, Trịnh Hạo Thiên nhất định đang có ý đồ gì đó.

"Được, nếu huynh đệ đã quyết định, ngu huynh cũng không ý kiến nhiều nữa."

Hắn lui về phía sau mấy bước, nhưng trong lòng lại thầm buồn bực, chẳng lẽ Trịnh Hạo Thiên thật sự nắm chắc chiến thắng sao?

Trong tất cả mọi người, cũng chỉ có Thiết Huyễn Hỏa là cười lạnh trong lòng không thôi.

Tuy linh giả ở đây rất đông, nhưng cũng chỉ có hắn mới biết, tạo nghệ trên phù đạo của Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối đã vượt xa khỏi sức tưởng tượng của mọi người.

Những người khác chỉ biết, những tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện này là do Trịnh Hạo Thiên luyện chế, nhưng lại không có một ai biết, thời gian Trịnh Hạo Thiên luyện chế chỗ phù triện này rất ngắn, chỉ có năm ngày thời gian mà thôi.

Năm ngày, đối với linh phù sư bình thường mà nói, có lẽ chỉ có thể luyện chế hai tới ba tấm phù triện.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại luyện chế được hơn hai mươi lăm tấm. Hơn nữa chỗ phù triện này không ngờ đều là loại thượng phẩm, không hề có một tấm trung phẩm, hạ phẩm nào.

Thủ đoạn và năng lực như vậy, có thể nói là cực kỳ đáng sợ rồi.

Thiết Huyễn Hỏa tin tưởng, nếu như đám người Thần Thiên Duệ biết được chuyện này, thì tuyệt đối sẽ không có đảm lượng tới đây quấy phá. Hoặc tối thiểu cũng không có đảm lượng so đấu Đại quang minh Thánh Linh phù triện với Trịnh Hạo Thiên.

"Hai vị, muốn luyện chế Đại quang minh linh phù, thì nhất định phải có một nơi có linh lực sung mãn." Trang Biểu Thăng vẫn im lặng quan sát, lúc này lại không chút do dự tiến lên nói: "Thương Khung hội chúng ta đã khẩn cầu Cửu U chân nhân cho mượn chỗ tu luyện của lão nhân gia. Mức độ nồng đậm linh lực ở đó, thậm chí ngay cả ở trong Đại Linh giới cũng rất hiếm thấy. Chắc cũng đủ để hai vị tiến hành luyện chế phù triện rồi."

Tất cả mọi người đều thầm giật mình. Thương Khung hội quả nhiên đã sớm có dự mưu, thậm chí ngay cả "sàn diễn" cũng đã chuẩn bị thỏa đáng rồi.

Thần Thiên Duệ khẽ gật đầu, nói: "Trịnh huynh, mời."

Dứt lời, hắn liền xoay người, cứ như vậy đi ra khỏi đình viện. Hai chân đạp lên mặt hồ, giống như đi trên đất bằng, lập tức tiến về phía một tiểu đảo khác trong hồ.

Hai hàng lông mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng lên. Hắn liếc mắt một cái đã nhận ra, tiểu đảo kia đúng là nơi hắn luyện chế phù triện mấy hôm trước.

Vạn Bảo Hiên khẩn cầu Cửu U chân nhân cho mượn tiểu đảo, nhất định phải trả một cái giá rất xa xỉ. Mà Thương Khung hội không ngờ cũng không cam lòng yếu thế, mượn được tiểu đảo này.

Trong lòng hắn cảm khái, trong nhân tộc cũng có cạnh tranh khắp nơi, không hề thả lỏng một chút nào.

Thân hình vừa nhoáng lên một cái, hắn đã lướt qua đám động, cũng cước đạp hư không, nhanh chóng đuổi theo Thần Thiên Duệ.

Đám linh giả còn lại đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết là vị nào đột nhiên hô lớn một tiếng, mọi người lập tức ùa ra, đuổi theo hai người Trịnh Hạo Thiên tới tiểu đảo kia.

Nơi này là thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân, nếu là bình thường, đám linh giả này đương nhiên sẽ không dám tiến vào.

Nhưng hôm nay lại khác, hai vị linh phù sư cường đại không ngờ lại mượn nơi này để so tài trên phù đạo.

Cái này gọi là pháp bất trách chúng ( luật không trừng phạt số đông). Nếu Cửu U chân nhân đã cho Thương Khung hội mượn thánh địa tu luyện của mình, vậy cũng không nên trách cứ bọn họ tự ý tiến vào.

Sau một lát, Trịnh Hạo Thiên cùng Thần Thiên Duệ đã tiến vào trong tiểu đảo.

Diện tích tiểu đảo này cũng không quá lớn, hơn nữa xung quanh tiểu đảo còn có một bức tường vây cao ngất, đủ để che khuất tất cả khung cảnh trong đảo.

Trong một khắc khi bọn hắn tiến vào trong đảo, lập tức cảm nhận được một cỗ linh lực huyền diệu, nồng đậm phả vào mặt...

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Trịnh Hạo Thiên tới đây. Mặc dù không xa lạ gì, nhưng hắn vẫn không thể kìm chế nổi mà hít một hơi thật dài. Cái loại cảm giác thoải mái dễ chịu này, ở nơi khác tuyệt đối khó mà hưởng thụ được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mà biểu hiện của Thần Thiên Duệ lại có vẻ ổn trọng hơn rất nhiều. Chỉ là trên mặt hắn cũng khó tránh khỏi lộ ra một vẻ hài lòng cực độ.

"Thánh địa tu luyện của chân nhân, quả nhiên là nơi linh lực sung mãn nhất thiên hạ." Thần Thiên Duệ cảm khái vô cùng.

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Thần đại sư đã từng tới thánh địa tu luyện của các vị chân nhân khác sao?"

Thần Thiên Duệ chậm rãi gật đầu một cái, nói: "Không sai, cả đời lão phu từng được chứng kiếm thánh địa tu luyện của ba vị chân nhân. Không nơi nào không phải là nơi tu luyện tốt nhất thiên hạ."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm hâm mộ. Tuy trong Vạn Kiếm tông cũng có một vị tông sư chân nhân cường đại ẩn mình, nhưng chỉ đáng tiếc, hắn thủy chung vẫn vô duyên gặp mặt.

"Vù vù vù...."

Vô số thân ảnh chớp động phía sau, mấy trăm người đã cùng tiến vào trong tiểu đảo.

Trên mặt bọn hắn mang theo một vẻ hưng phấn và thấp thỏm bất an. Cho đến khi Cửu U chân nhân không lên tiếng ngăn cản, bọn hắn mới dám can đảm tiến vào.

Bất quá, tất cả mọi người đều rất cẩn thận, không dám lớn tiếng ồn ào.

Nếu bởi vậy mà chọc giận chân nhân, cả đám bị đuổi ra ngoài, thì đúng là bị đám linh giả còn lại ăn sống nuốt tươi mất.

Thần Thiên Duệ bật cười, ánh mắt đột nhiên thu liễm, trầm giọng nói: "Trịnh huynh, chúng ta có thể bắt đầu rồi."

"Được....."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.