Chiến Thiên

Chương 820: Hai tấm phù triện



"Siêu phẩm, siêu phẩm...."

"Trời ơi, không ngờ lại là siêu phẩm...."

"Haiz, không thể nghĩ tới, trong cuộc đời này, ta cũng có thể tận mắt nhìn thấy một tấm phù triện siêu phẩm ra đời, hơn nữa còn là Đại quang minh phù triện...."

Vô số tiếng kinh hô, than thở vang lên.

Mặc dù bất cứ một vị linh giả nào ở đây cũng có thể nói là kiến thức rộng rãi, nhưng trong tất cả bọn họ, lại chẳng có mấy người từng tận mắt nhìn thấy phù triện siêu phẩm.

Lại càng không cần nói tới, phù triện vừa sinh ra trước mặt mọi người lại chính là một tấm phù triện siêu phẩm quang minh hệ.

Đối với tấm phù triện này, đừng nói là đám linh giả ba sao, cho dù là linh giả bảy sao cường đại hơn, hai mắt cũng phải ẩn ước đỏ lên, chỉ hận không thể lập tức xông tới cướp lấy tấm phù triện này.

Đại quang minh Thánh Linh phù triện siêu phẩm, vào thời khắc mấu chốt, vô luận trạng thái cơ thể có mệt mỏi cỡ nào cũng có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong trong nháy mắt. Hơn nữa, dưới tác dụng của Đại quang minh phù triện, thực lực bản thân còn có thể tăng lên gấp đôi.

Hiệu quả cường đại này, phù triện thượng phẩm và cực phẩm còn lâu mới có thể so sánh được.

Cho nên, đám linh giả này có khiếp sợ như thế cũng là chuyện đương nhiên rồi.

"Haiz, quả nhiên là phù đạo thiên địa." Thần Thiên Duệ thở dài một tiếng, nói: "Trịnh đại sư hôm nay có thể tiến vào thiên địa chi cảnh, ngày sau trên phù đạo tất sẽ đại thành. Thật sự là đáng mừng."

Trong ngữ khí của hắn không hề che giấu vẻ hâm mộ chút nào, hoàn toàn biểu lộ sự khao khát mãnh liệt của hắn đối với loại cảnh giới này ra ngoài.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Thần đại sư quá khen rồi. Tại hạ vừa rồi chỉ nhờ may mắn mà tiến được vào thôi. Nếu muốn lặp lại mọt lần nữa, chỉ sợ là ngàn nan vạn khó rồi."

Khóe miệng Thần Thiên Duệ khẽ giật giật, trong lòng thầm nghĩ.

Phù triện thiên địa chính là cảnh giới thần diệu mà chỉ có phù đạo tông sư chân nhân mới có thể tùy ý tiến vào. Ngươi chẳng qua chỉ là một linh giả vừa mới tấn chức, vậy mà ù ù cạc cạc cũng tiến vào được cảnh giới này.

Sau lần cảm ngộ này, vô luận là đối với con đường tu hành hay là đối với phù đạo, hắn đều có lợi ích rất lớn.

Nếu thế này mà vẫn không thể khiến hắn thỏa mãn thì thật đúng là tham như rắn nuốt voi rồi.

Thiết Huyễn Hỏa ha ha cười dài. Hắn vốn tưởng rằng, Trịnh Hạo Thiên đã tất thua không thể nghi ngờ. Nhưng không nghĩ tới, vòng vo một lúc kết quả lại hoàn toàn trái ngược.

Trịnh Hạo Thiên không ngờ có thể luyện chế ra siêu phẩm phù triện, vạn tấm không có một.

Căn bản không cần bình phán gì nữa, chỉ cần là người có chút đầu óc là biết kết quả ván đấu này ra sao rồi.

"Trang huynh, ván tỷ thí đầu đã xong, không biết người thấy kết quả thắng bại thế nào?" Hắn cười tủm tỉm hỏi.

Sắc mặt Trang Biểu Thăng ẩn ước đỏ lên. Đứng trước mặt nhiều linh giả thế này, cho dù hắn có mặt dày hơn nữa cũng quyết không dám không thừa nhận.

"Nếu Trịnh đại sư có thể tiến ào phù đạo thiên địa chi cảnh, trận này đương nhiên là hắn thắng lợi rồi." Trang Biểu Thăng trầm giọng nói: "Bất quá, chúng ta vẫn còn hai trong ba ván nữa mà, mọi người cứ chờ xem."

Tất cả mọi người đều gật đầu. Tuy Trịnh Hạo Thiên giành được thắng lợi trận tỷ thí đầu, nhưng trong đám linh giả ở đây, người chân chính xem trọng hắn tuyệt đối không nhiều lắm.

Phù đạo thiên địa, đây là một cảnh giới thần diệu trong truyền thuyết.

Một linh giả có thể may mắn tiến vào một lần, cũng là hiếm thấy lắm rồi. Nếu như nói hắn có thể tiến vào cảnh giới này nhiều lần nữa, thì đúng là người si nói mộng.

Thiết Huyễn Hỏa mỉm cười. Lúc này, hắn đã tràn ngập niềm tin vào Trịnh Hạo Thiên rồi.

Tên tiểu tử này, ngay cả phù đạo thiên địa mà chỉ tông sư chân nhân nới hoàn toàn nắm giữ được cũng có thể thi triển ra, vậy còn gì mà hắn không làm được đây.

Trang Biểu Thăng hừ nhẹ môt tiếng, nói: "Thần đại sư từng nói, trận tỷ thí thứ hai này, hai người đều sẽ luyện chế một tấm Đại quang minh phù triện. Một khi luyện chế thành công thì sẽ để các vị ở đây bình phán, xem rốt cuộc là phù triện của ai tốt hơn."

Thiết Huyễn Hỏa khẽ gật đầu, quay đầu nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên nói: "Trịnh đại sư, ngươi xem...."

Trịnh Hạo Thiên hơi do dự một chút, nói: "Được, vậy cùng tỷ thí ván thứ hai đi."

Thiết Huyễn Hỏa thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nói thật, ngay cả hắn cũng không biết Trịnh Hạo Thiên có nắm giữ được phương pháp luyện chế loại phù triện quang minh thứ hai hay không.

Dù sao, thời gian vị linh igả trẻ tuổi này tấn chức quá ngắn, hơn nữa ngay cả trong Vạn Bảo Hiên, cũng chưa từng nghe nói hắn có thể luyện chế được loại phù triện quang minh hệ nào khác. Rất có thể, Trịnh Hạo Thiên chỉ tinh thông phương pháp luyện chế một loại Đại quang minh phù triện, cho nên mới có thể tích súc lực lượng, rồi hoàn toàn bộc phát trong thời điểm cuối cùng, luyện chế ra một tấm phù triện siêu phẩm hiếm thấy.

Bất quá, sau khi nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên gật đầu, lo lắng trong lòng hắn liền hoàn toàn biến mất.

"Được, ván thứ hai bắt đầu. Mời hai vị đại sư bắt đầu luyện chế." Thiết Huyễn Hỏa trầm giọng nói.

"Chậm đã." Trang Biểu Thăng đột nhiên giơ tay lên, nói.

Thiết Huyễn Hỏa khẽ nhíu mày, nói: "Trang huynh, ngươi còn chuyện gì sao?"

Trang Biểu Thăng nghiêm mặt nói: "Truóc khi ván tỷ thí thứ hai bắt đầu, Trang mỗ có chuyện quan trọng phải nói rõ ràng trước." hắn chậm rãi nói ra từng chữ một: "Hai vị đại sư luyện chế phù triện, quyết không thể là Đại quang minh Thánh Linh phù triện."

Mọi người khẽ ngây người, lúc này mới hiểu được sự lo lắng của hắn.

Đại quang minh Thánh Linh phù triện cũng là một trong những phù triện quang minh hệ. Nếu như Trịnh Hạo Thiên muốn luyện chế một tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện thì cũng chẳng ai nói được gì.

Tuy hắn rất khó có khả năng luyện chế ra một tấm phù triện siêu phẩm nữa, nhưng cho dù là phù triện cực phẩm, cũng có cơ hội rất lớn giành được thắng lợi cuối cùng.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Trang huynh yên tâm trịnh mỗ còn chưa khôn lỏi tới mức đó đâu."

Ý tứ của hắn đã rất rõ ràng, đương nhiên là không luyện chế Đại quang minh Thánh Linh phù triện nữa.

Trang Biểu Thăng lúc này mới hài lòng gật đầu một cái, nsoi: "Hai vị, mời...."

Hắn và Thiết Huyễn Hỏa cùng lui lại phía sau, để cho hai vị phù đạo linh giả có đủ không gian thi triển tuyệt học.

Thần Thiên Duệ gật đầu với hắn một cái, tiếp đó vung cổ tay lên, chiếc linh bút kia lập tức đại phóng quang mang, phảng phất như họa lên một dải ngân hà thật lớn trong hư không, từ phía trên trút xuống, rơi vào tấm phù triện trắng trước mắt.

Trước khi tỷ thí bát đầu, hắn đã cảm thấy kích động và hâm mộ vạn phần khi nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên có thể tiến vào và cảm nhận phù đạo thiên địa. Nhưng lúc này, khi bắt đầu luyện chế phù triện, hắn lập tức vứt bỏ toàn bộ tạp niệm ra khỏi đầu.

Vòa giờ phút này, trước mắt hắn, trừ bỏ phù triện trắng và thiên địa linh lực ra, thì không còn bất cứ một thứ gì khác.

Đây mới là tố chất và niềm tin của một phù đạo đại sư chân chính. Cho dù là loại thiên tài ngang trời xuất thế như Trịnh Hạo Thiên cũng không thể khiến hắn chân chính dao động.

Trên bầu trời, lại một lần nữa xuất hiện một cơn lốc xoáy linh lực khổng lồ.

Phạm vi của nó so với lúc trước tựa hồ còn lớn hơn ba phần, thậm chí còn đật tới mức cảnh hưởng toàn bộ khu vực này.

Phải biết rằng, nơi đây chính là thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân, độ nồng đậm của linh lực bên trong quả thực là khó tưởng tượng nổi. Nhưng khi Thần Thiên Duệ bắt đầu luyện chế phù triện, lại có thể dẫn động linh lực trong toàn bộ khu vực này biến hóa.

Cho dù loại biến hóa này không quá mức rõ ràng, nhưng cũng là chuyện vô cùng kinh người rồi.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến. Thần Thiên Duệ đã khó chơi vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn. Sau khi thua cuộc trong trận tỷ thí luyện chế Đại quang minh Thánh Linh phù triện, hắn chẳng những không bị ảnh hưởng chút nào mà ngược lại còn tràn đầy ý chí chiến đấu.

Khẽ lắc lắc đầu, ánh mắt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên trở nên nghiêm nghị.

Nếu như Thần Thiên Duệ có thể làm được, thì hắn tuyệt đối không thể kém hắn một chút nào.

Hít sâu một hơi, linh bút trong tay Trịnh Hạo Thiên vung lên, cũng tỏa ra một vầng quang mang rực rỡ chiếu rọi cả hư không, đồng thời chậm rãi hạ xuống tấm phù triện trắng trước mặt.

Lúc này đậy, Trịnh Hạo Thiên cũng đã ngưng tụ toàn bộ tâm thần của mình.

Hắn muốn một lần nũa tiến vào cái cảnh giới thần kỳ kia. Bởi vì hắn cảm ứng được rất rõ ràng, cái loại cảnh giới thần bí này sẽ đem tới lợi ích không gì so sánh nổi tới cho hắn.

Chỉ cần hắn có thể cảm ngộ được thiên địa trong cảnh giới này, thì khoảng cách tới lần đột phá kế tiếp sẽ chắc chắn sẽ không còn xa nữa đâu.

Chỉ là, khi hắn toàn tâm muốn tìm lại cái cảnh giới kia, hắn lại bi ai phát hiện, mình căn bản không thể nào tiến vào trong cái cảnh giới đó nữa rồi.

Ở trước mặt hắn, phảng phất như có một bức tường khổng lồ được đúc bằng sắt thép bao vây, khiến ý niệm của hắn và cái cảnh giới thần kỳ kia hoàn toàn bị ngăn cách.

Tuy Trịnh Hạo Thiên ẩn ước đã chạm tới bức tường này, hơn nữa hắn còn cảm nhận được, chỉ cần mình có thể phá tan bức tường này, thì nhất định có thể tiến vào cảnh giới thần kỳ kia. Nhưng, bức tường trước mặt thật sự là quá vững chắc rồi, đánh tan nó không phải là việc hắn có thể làm được lúc này.

Khẽ thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên đành bất đắc dĩ buông bỏ.

Bất quá, hắn cũng không nản lỏng.

Bởi vì hắn đãt ừng tiếp xúc với loại cảnh giới này, hơn nữa còn ẩn ước cảm ứng được phương hướng phía trước.

Cứ như vậy, chỉ cần hắn không ngừng tu luyện và tích lũy, thì nhất định sẽ có một ngày, hắn có thể phá tan bức tưởng trước mắt này, đồng thời tạo ra một con đường mới.

Linh bút trong tay chậm rãi huy động, để lại từng đường nét quen thuộc trên tấm phù triện trắng.

Đại quang minh phù triện măt Trịnh Hạo Thiên nắm giữu được chỉ có ba loại.

Đại quang minh Thánh Linh phù triện, Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục, Đại quang minh Thâu Thiên phù triện.

Nếu không được luyện chế Đại quang minh Thánh Linh phù triện thì nhất định phải lựa chọn một trong hai loại Kim Thủ Chỉ phù lục và Thâu Thiên phù triện.

Sau khi cân nhắc một lúc, Trịnh Hạo Thiên cuối cùng đã lựa chọn Kim Thủ Chỉ phù lục.

Bởi vì hắn biết, Thâu Thiên phù triện được gọi là tử vong phù triện. Muốn luyện chế loại phù triện siêu cường này, người luyện chế sẽ phải chịu thiên phạt.

Mỗi khi luyện chế một tấm, thì lực lượng cắn trả cường đại sẽ khiến sinh mệnh phù đạo đại sư suy nhược đi một phần.

Loại phù triện này, cho dù có biết được phương pháp luyện chế thì cũng chẳng có linh phù sư nào nguyện ý luyện chế.

Tuy Trịnh Hạo Thiên có thể chất đặc thù - quang ám đồng thể, cho nên mới không bị thiên phạt, nhưng hắn tuyệt đối không muốn để lộ bí mật này ra ngoài.

Lúc này, Trịnh Hạo Thiên hạ bút như bay, để lại những đường cong gần như hoàn mỹ trên tấm phù triện trắng .

Những đường cong nay không ngừng hấp thu linh lực đến từ hư không, đồng thời tọa thành một loại đồ án thần diệu mà quỷ dị.

Trong hư không, cũng xuất hiện một lốc xoáy linh lực khổng lồ, điên cuồng hấp thụ linh lực vô cùng vô tận đưa vào trong phù triện.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, khi Trịnh Hạo Thiên thở hắt ra một hơi thật dài, đồng thời thu hồi linh bút, tấm phù triện trước mặt lập tức tỏa ra vô tận hào quang. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Vầng quang mang rực rỡ kia chớp động một hồi lâu, cuối cùng mới chậm rãi thu liễm, rút vào trong phù triện.

Hắn ngẩng đầu, cùng đối mắt với Thần Thiên Duệ ở xa xa.

Trong con người hai người, đều có một niềm tin kiên định và cường đại.

Trận này, tất thắng....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.