Chiến Thiên

Chương 827: Tranh đoạt



"Đây, đây là...." Sắc mặt Thần Thiên Duệ trong nháy mắt đã trở nên cực kỳ cổ quái, kinh hãi thốt lên.

Trang Biểu Thăng trong lòng phát lạnh, chẳng lẽ tấm phù triện thượng cổ này đã xảy ra dị biến gì.... Hay là Thần Thiên Duệ đã nhìn ra, thứ này không phải là tấm phù triện ban đầu?

Hắn vội vàng nói: "Thần đại sư, chẳng lẽ đây không phải là tấm phù triện ban đầu?"

Cơ nhục trên mặt Thần Thiên Duệ khẽ giật giật hai cái, nói: "Trang huynh, chính là tấm phù triện này, tuyệt đối không sai được. Nhưng Trịnh đại sư diệu thủ hồi xuân, không ngờ có thể tu bổ hoàn toàn tấm phù triện này."

"Cái này cũng tu bổ được sao?" Trang Biểu Thăng trợn mắt líu lưỡi hỏi. Kỳ thật hắn cũng phát hiện lỗ hổng biến mất, nhưng như thế nào cũng không thể lý giải nổi, rốt cuộc là Trịnh Hạo Thiên thế nào mà làm được.

Thần Thiên Duệ cười khổ lắc lắc đầu, nói: "Trang huynh, người chỉ cần nhìn điểm khác biệt cực nhỏ ở lỗ hổng là biết lão phu nói không sai."

Hai mắt Trang Biểu Thăng sáng ngời, ánh mắt sắc bén như chim ưng lập tức chăm chú tập trung vào chỗ có lỗ thủng lúc trước.

Cuối cùng, hắn cũng phát hiện ra một tia khác biệt. Tài liệu phù triện ở lỗ thủng lúc trước nhìn thì có vẻ không khác biệt gì, nhưng nếu nhìn kỹ thì mới thấy, màu sắc ở đó hơi khác biệt với xung quanh.

Bất quá, loại biến hóa màu sắc này là cực kỳ nhỏ, nếu không phải được Thần Thiên Duệ nhắc nhở, hắn quyết không thể nào nhận ra được.

Đến tận lúc này, rốt cuộc hắn cũng tin tưởng, tấm phù triện này chính là tấm phù triện thượng cổ mà hắn lấy ra ban đầu.

Thần Thiên Duệ hít sâu một hơi, hướng về phía Trịnh Hạo Thiên, khom người một cái thật sâu, nghiêm nghị nói: "Trịnh đại sư, xin thỉnh giáo."

Trong khoảnh khắc khi hắn làm vậy, xung quanh lập tức truyền tới vô số tiếng hít hơi lạnh.

Đây chính là động tác khi một người đệ tử thỉnh giáo trưởng bối. Cái này chứng tỏ, Thần Thiên Duệ đã hoàn toàn nể phục Trịnh Hạo Thiên rồi, cho nên mới bỏ qua thân phận phù đạo đại sư mà thành tâm thỉnh giáo hắn.

Có thể khiến một vị phù đạo đại sư đã cực kỳ tiếp cận với đại linh giả làm động tác thế này, vậy vị linh giả trẻ tuổi này phải đạt tới cảnh giới nào trên phù triện chi đạo đây.

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, vội vàng hoàn lễ, nói: "Thần đại sư,.. Ngài quá khách khí rồi, mời nói."

Thần Thiên Duệ đưa mắt nhìn về phía phù triện, nói: "Tại hạ muốn thỉnh giáo, vì sao hoa văn linh lực trong tấm phù triện này lại dung thành một thể."

Kỳ thật, phù triện bình thường sau khi luyện chế thành công, đều có ẩn nặc thuật để che giấu đi những đường hoa văn linh lực trên phù triện đi.

Làm như vậy, cũng là vì không để phương pháp luyện chế lộ ra ngoài.

Bất quá, trong mắt phù đạo đại sư, vô luận có che giấu thế nào, cũng ít nhiều có thể nhìn ra một số dấu vết. Tuy rất khó suy đoán được hoa văn linh lực cụ thể từ điểm này, nhưng cũng có một chút tác dụng tham khảo.

Vậy mà hiện giờ, hắn lại hoàn toàn không thể nhìn ra điều gì từ tấm phù triện này.

Khi Thần Thiên Duệ đưa thần rà soát phù triện, hắn bi ai phát hiện ra, toàn bộ hoa văn linh lực trong tấm phù triện này đều chớp động quang mang mờ nhạt.

Những vầng quang mang này tuy không mãnh liệt nhưng lại hòa hợp với nhau.

Mà ở trong thần niệm của hắn, thứ cảm ứng được chỉ là một vầng quang mang độc nhất mà thôi. Dưới tính huống như vậy, hắn căn bản không thể nào thăm dò bất cứ hoa văn linh lực vận hành nào.

Ban đầu, hắn còn muốn thông qua nghiên cứu phù triện, suy đoán ra bộ phận nội dung khuyết thiếu kia. Nhưng ý tưởng đó đã bị phá tan mất rồi.

Chuyện như vậy, đúng là lần đầu tiên hắn gặp phải, dưới sự kích động, không cam lòng nên mới có hành động thất thố như vậy.

Trịnh Hạo Thiên suy nghĩ một chút, nói: "Thần đại sư, tấm phù triện này không phải tầm thường, có lực lượng rất cường đại. Sau khi luyện chế thành công, trở thành phù triện cấp cao nhất, thì sẽ tự động xuất hiện hiện tượng như vậy."

Thần Thiên Duệ lặng đi một chút, hắn giật mình nói: "Chẳng lẽ tấm phù triện này cũng là siêu phẩm?"

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Đúng."

Kỳ thật, vị cường giả luyện chế tấm phù triện thượng cổ này năm xưa cũng là tuấn kiệt một đời. Nhưng thứ hắn luyện chế ra cũng không phải là phù triện siêu phẩm. Bất quá, sau khi hoàn thành tu bổ tấm phù triện này, Trịnh Hạo Thiên lại đưa thêm vào đó một tia phượng hoàng niết bàn chi hỏa.

Sau khi tia hỏa khí này dung hợp với phù triện thành một thể, liền lập tức xảy ra biến đổi kinh người, không chỉ che giấu hoàn toàn hoa văn linh lực trong tấm phù triện mà còn đẩy phẩm cấp nó tăng lên một bậc, trở thành siêu phẩm.

Đây chính là diệu dụng khi phối hợp phượng hoàng chi hỏa với Đại quang minh Niết Bàn phù lục.

Mà hiện tại, trừ Trịnh Hạo Thiên ra, cũng chẳng người nào có thể làm tới trình độ như vậy.

"Siêu phẩm, không ngờ lại là siêu phẩm."

"Thật sự là khó tin. Hôm nay ta thật sự nhìn thấy hai tấm phù triện siêu phẩm đản sinh."

"Hắc hắc, hai tấm phù triện siêu phẩm này đều do một vị phù đạo đại sư luyện chế ra. Chẳng trách hắn còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể khuất phục Thần đại sư."

Thanh âm của bọn họ khi nói chuyện với nhau tuy không lớn, nhưng không thể nghi ngờ chính là tiêu điểm của mọi người. Mà đối với linh giả mà nói, muốn nghe được nội dung bọn họ nói chuyện, lại càng là chuyện vô cùng đơn giản.

Cho nên, chuyện tấm phù triện siêu phẩm thứ hai xuất hiện chỉ trong nháy mắt đã lan truyền ra khắp nơi, ai ai cũng biết.

Hai mắt Trang Biểu Thăng ẩn ước tỏa sáng, tròng mắt hắn vừa chuyển, vội vàng nói: "Trịnh đại sư, đa tạ rồi."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Trang huynh cảm tạ ta làm chi?"

Trang Biểu Thăng tới đây lần này, chính là muốn đè bẹp khí thế của hắn và Vạn Bảo Hiên. Hiện giờ thái đột nhiên đại biến, đương nhiên là khiến hắn nghi hoặc khó hiểu rồi.

Trang Biểu Thăng cười hắc hắc, nói: "Trang mỗ đa tạ Trịnh đại sư đã tu bổ hoàn hảo tấm phù triện này giúp Thương Khung hội chúng ta."

Mấy người Thiết Huyễn Hỏa thoáng nhíu mày, trong lòng thầm tức giận.

Hắn nói như vậy, thì khác nào nói tấm phù triện thượng cổ này là sở hữu của Thương Khung hội.... Người khác không nên vọng tưởng tranh giành.

Khẽ hừ một tiếng, Thiết Huyễn Hỏa nói."Trang huynh, ngươi nói vậy là sai rồi."

Trang Biểu Thăng ngoài cười, nhưng trong không cười, nói: "Xin Thiết huynh chỉ điểm."

Nếu đổi lại là người khác, có lẽ còn kiêng kỵ Thương Khung hội đứng sau lưng Trang Biểu Thăng vài phần. Nhưng Thiết Huyễn Hỏa chẳng những có Vạn Bảo Hiên làm chỗ dựa, mà lần này còn là Thương Khung hội khiêu khích trước, cho nên hắn đương nhiên không phải kiêng kỵ gì hết.

"Trang huynh, thứ các ngươi đưa ra chẳng qua chỉ là một tấm phù triện rách nát mà thôi. Hiện giờ Trịnh đại sư đã xuất thủ tu bổ nó thành công. Hừ, muốn lấy một tấm phù triện rách nát đổi lấy một tấm phù triện siêu phẩm hoàn hảo. Thiên hạ nào có cái lý đó."

Sắc mặt Trang Biểu Thăng đỏ bừng, nói: "Thiết huynh nói đúng lắm. bất quá người yên tâm, ta nhất định sẽ trả thù lao xứng đáng cho Trịnh đại sư."

Thiết Huyễn Hỏa phất tay ngăn lại, nói: "Trang huynh lại nói sai rồi. Với thân phận của Trịnh đại sư, há lại dễ dàng xuất thủ. Không bằng thế này đi... ." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Tấm phù triện rách nát đó có giá trị bao nhiêu, Vạn Bảo Hiên chúng ta sẽ mua lại, đồng thời tặng cho Trịnh đại sư...."

"Không được." Trang Biểu Thăng lạnh lùng nói. Hắn lắc đầu liên tục, nói: "Việc này vạn lần không được. Tấm phù triện thượng cổ đó chính là chí bảo của bản hội, vô luận thế nào cũng không thể bán đi."

Thiết Huyễn Hỏa cười lạnh trong lòng. Nếu thật sự là chí bảo không thể bán ra thì Thương Khung hội làm sao có thể lấy ra cho người ta tỷ thí chứ. Chẳng qua là sau khi biết được giá trị của tấm phù triện siêu phẩm này, Trang Biểu Thăng mới động tâm mà thôi.

Thần Thiên Duệ nhíu mày, nói: "Hai vị, các ngươi lấy được phù triện, chẳng qua chỉ đổi được một chút tài phú thôi. Không bằng bán tấm phù triện này cho lão phu nghiên cứu, có lẽ còn có chút thu hoạch...."

Kỳ thật, ngay sau khi nhìn thấy vầng hào quang ẩn trong phù triện, Thần Thiên Duệ đã có dự cảm, mình sợ ràng khó mà tìm được chút hữu dụng nào từ tấm phù triện này. Nhưng trong lòng hắn vẫn chưa hoàn toàn hết hi vọng. Nếu cho hắn một thời gian lớn để nghiên cứu, chưa biết chừng có thể thật sự thành công cũng chưa biết chừng.

Đây chính là tính cách chấp nhất không chịu bỏ cuộc dễ dàng và sự tự tin của một cường giả phù đạo. Nhưng cũng chính vì như thế, mới khiến hắn có được thành tựu ngày hôm nay.

"Không được.. không được...."

Thiết Huyễn Hỏa và Trang Biểu Thăng gần như cùng lắc đầu, nói.

Tuy cho đến hiện giờ, còn không ai biết được phù triện này rốt cuộc là phù triện gì, nhưng cho dù là ngu ngốc cũng có thể nhìn ra sự trân quý của nó. Cho nên tất cả mọi người đều muốn nắm giữ nó trong tay.

Phù đạo đại sư quang minh hệ tuy hiếm thấy, nhưng Đại Linh giới cũng có khối người.

Với thực lực của Vạn Bảo Hiên và Thương Khung hội, nếu như chịu khó một chút thì nhất định có thể mời được người thích hợp về nghiên cứu. Nếu như có thể may mắn nghiên cứu thành công, thì đây chính là một con bài sát thủ cực kỳ mạnh mẽ đó.

"Trịnh đại sư, theo ý ngươi, nên giải quyết thế nào?" Thiết Huyễn Hỏa trầm ngâm một chút, đột nhiên hỏi.

Trang Biểu Thăng vội vàng nói: "Trịnh đại sư, chỉ cần người nguyện ý để tấm phù triện này cho Thương Khung hội chúng ta, thì bản hội nhất định sẽ hồi báo.... tuyệt đối không khiến ngài thất vọng...."

Trong mắt Thần Thiên Duệ lộ ra một tia lo lắng. hắn thân là phù đạo đại sư, tuy gia tài giàu có, nhưng làm sao có thể so sánh với Thương Khung hội và Vạn Bảo Hiên chứ.

Nếu hai kẻ này lấy lợi ra dụ dỗ, thì hắn phải làm thế nào đây?

Trịnh Hạo Thiên chớp chớp mắt. hắn mỉm cười, đang định nói chuyện thì đột nhiên beién sắc, hoảng sợ ngẩng đầu.

Mà cùng lúc đó, tất cả thanh âm ồn ào nơi này đều biến mát trong nháy mắt.

Thân thể tất cả mọi người đều căng cứng, dùng một ánh mắt kinh hãi nhìn lên không trung. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Ở đó, những đám mây đen dày đặc chẳng biết từ lúc nào đã ngưng tụ lại, tạo thành một tầng mây đen khổng lồ đến khó tin.

Có thể đứng ở nơi này, cơ bản đều là linh giả ba sao trở lên, cho nên rất mẫn cảm với biến hóa thiên địa linh lực và khí lưu xung quanh.

Nhưng cho dù như thế, trước khi đám mây đen này thành hình, lại không có một người nào phát hiện ra.

"Đây, đây là...." Trang Biểu Thăng giật mình, run giọng nói: "Bái kiến chân nhân."

Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, đều ôm quyền khom người, nói: "Bái kiến chân nhân."

Quả thuật, trừ Cửu U chân nhân ra, còn ai có thể dễ dàng tạo ra động tĩnh lớn đến như thế chứ.

"Hừ...." Từ trong đám mây đen truyền ra một tiếng hừ lạnh, tiếp đó mây đen tách ra, một chiếc cự trảo từ giữa hư không chụp xuống.

Trịnh Hạo Thiên vừa nhìn thấy chiếc cự trảo này, chút nghi hoặc cuối cùng trong lòng lập tức biến mất. Hắn đã từng giao thủ với chiếc cự trảo này một lần, đương nhiên có thể xác định thân phận đối phương rồi.

Cự trảo khẽ vẫy, tấm phù triện hoàn hảo lập tức nhẹ nhàng bay lên, rồi lao về phía cự trảo.

Thiết Huyễn Hỏa và Trang Biểu Thăng đều trợn tròn mắt, nhưng cho dù bọn hắn có thêm một cái lá gan nữa, cũng không dám ngăn trở.

Sau một lát, tấm phù triện đã rơi vào trong cự trảo, cùng với cự trảo biến mất trong tầng mây.

"Lão phu đã cho các ngươi thuê thánh địa tu luyện, vậy mà các ngươi còn lớn tiếng ồn ào, quấy rầy lão phu thanh tu." Thanh âm của Cửu U chân nhân ầm ầm vang lên: "Vậy hãy lấy tấm phù triện này làm giá bồi thường đi...."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.