Chiến Thiên

Chương 850: Hành tung



Ngay sau khi bọn hắn tiến vào cung điện, giọng nói hùng hậu kia lại một lần nữa vang lên.

"Dẫn bọn hắn vào chủ điện."

"Vâng." Một tên linh giả Địa ma hô lớn, tiếp đó hắn đi tới trước hai người Trịnh Hạo Thiên, dẫn bọn họ tiến vào trong chủ điện.

Đây là một chủ điện rất lớn,, vượt xa khỏi sức tưởng tượng của Trịnh Hạo Thiên. Bất quá phong cách kiến trúc như vậy cũng có một vẻ đẹp riêng, khiến hắn được đại khai nhãn giới.

Ở giữa chủ điện, có đặt một chiếc tọa ỷ hắc sắc khổng lồ.

Tuy lúc này trên ghế trống không, nhưng trong một khắc khi ánh mắt hai người Trịnh Hạo Thiên rơi xuống chiếc ghế, trong lòng vẫn bất giác run lên, cảm nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ vô cùng, phảng phất như có thể đè nát bọn hắn trong nháy mắt vậy.

Bất quá, hai người bọn hắn dù sao cũng không phải hạng người vớ vẩn, tâm niệm vừa động một cái, đã phóng thích khí tức hắc ám ra, gắng gượng chống cự lại cỗ lực lượng này.

Bọn họ đều biết, đây là một thủ đoạn khảo nghiệm của ma thần đại nhân. Nếu như dễ dàng chịu khuất phục thì e rằng khó mà được ma thần đại nhân ưu ái nữa.

Sau một hồi lâu, cỗ uy áp kia mới chậm rãi biến mất.

Hai người bọn hắn cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên người toát vã mồ hôi như tắm.

Chỉ là, khi Trịnh Hạo Thiên đưa tay lau mồ hồi ướt dẫm trên mặt, trong lòng lại thầm buồn bực. Thực lực vị ma thần đại nhân này tựa hồ còn kém hơn tưởng tượng của mình.

Tuy hắn mới từng gặp được hai vị tông sư của nhân tộc, nhưng sự cao thâm mạt trắc của hai người đó đã khiến cho hắn có một ấn tượng rất sâu. Đem ra so sánh, vị ma thần đại nhân này tựa hồ còn kém xa.

Nếu không phải hắn không muốn khiến người ta chú ý tới, thì làm sao lại có biểu hiện chật vật như thế chứ.

"Tạp Tháp Nhĩ, ngươi đã luyện chế được Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện?" Thanh âm Gia Ma chậm rãi vang vọng trong khắp đại điện.

Tạp Tháp Nhĩ không dám thất lễ, nói: "Gia Ma đại nhân, tại hạ quả thật đã luyện chế thành công Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện." Hắn vừa lật tay, một tấm phù triện mới luyện chế chưa được bao lâu, vẫn chưa kịp nguội đã xuất hiện trước mặt.

Lúc này, tâm tình hắn kích động vô cùng, thậm chí còn thoáng run rẩy.

Bởi vì hắn biết, mình có thể bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân hay không, cũng chính là vào giờ khắc này.

Một cơn gió quỷ dị thổi tới, lập tức cuốn tấm phù triện kia lên. Một cỗ thần niệm mênh mông giống như thủy triều tuôn trào, trong nháy mắt đã quét qua tấm phù triện một lượt.

"Ừm, không tệ, tuy thủ pháp hơi có vẻ thô cứng, nhưng kết cấu chỉnh thể coi như chính xác." Sau một lát, cỗ thần niệm này thu trở về, Gia Ma tán thưởng nói: "Trong vòng nửa năm ngắn ngủi ngươi đã có thể luyện chế tấm phù triện này, tiến độ còn nhanh hơn dự kiến của bổn tọa. Ngươi, có tư cách trở thành sư đệ của bổn tọa."

Tạp Tháp Nhĩ nghe xong không khỏi vui sướng khôn xiết, vội vàng ngẩng đầu hô lớn: "Đa tạ Gia Ma đại nhân."

Trong đại điện đột nhiên xuất hiện một đám sương mù màu đen. Sau khi đám sương mù màu đen này hoàn toàn ngưng tụ thành hình, một viên nhân bốn tay cao lớn lập tức xuất hiện.

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên mở lớn. Lúc này hắn mới biết, thì ra vị Gia Ma đại nhân này không phải là Địa ma, mà là cường giả xuất thân từ Thiên ma. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Bái kiến Gia Ma đại nhân." Tạp Tháp Nhĩ quỳ gối, không hề bởi vì đối phương là một Thiên ma mà có chút do dự.

Trịnh Hạo Thiên thoáng sững người, trong lòng do dự một chút, cuối cùng cũng không quỳ theo Tạp Tháp Nhĩ.

Sau khi hiện thân, ánh mắt Gia Ma căn bản không hề dừng lại trên người Trịnh Hạo Thiên, phảng phất như coi Trịnh Hạo Thiên là không khí vậy.

Hắn khẽ gật đầu, nói: "Ngươi đứng lên đi. Chờ sau khi lão sư trở về, ta sẽ an bài ngươi bái kiến, trở thành môn hạ đệ tử chính thức của lão sư."

Tạp Tháp Nhĩ cung kính đứng lên. Tuy hắn đã cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự kích động trong lòng vô luận như thế nào cũng không thể che giấu đi được.

Cuối cùng hắn cũng bái nhập làm môn hạ, học nghệ một vị ma thần đại nhân, có thể nói từ nay về sau, cuộc đời hắn sẽ phát sinh chuyển biến cực lớn, mà ngay cả thân phận và địa vị của hắn vào giờ khắc này cũng cao hơn gấp trăm lần.

Ánh mắt Gia Ma cuối cùng cũng liếc sang, nói: "Ngươi cũng có thể luyện chế Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện?"

Trịnh Hạo Thiên không dám thất lễ, nhanh chóng lấy phù triện của mình ra, hai tay dâng lên, thoáng cúi người nói: "Gia Ma đại nhân, tại hạ may mắn cùng luyện chế thành công với Tạp Tháp Nhĩ huynh."

Gia Ma hừ lạnh một tiếng, nói: "Đây là phù triện ma thần đại nhân ban cho Tạp Tháp Nhĩ, vậy mà ngươi cũng dám học trộm, thật sự là đảm lượng không nhỏ đó."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, thành khẩn nói: "Tại hạ tu luyện phù triện chi đạo nhiều năm. Mấy hôm trước, vừa nhìn thấy Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện liền không thể kiềm chế được. Mong Gia Ma đại nhân thứ lỗi."

Tạp Tháp Nhĩ từng nói, trong mắt ma thần đại nhân, tất cả các chủng loài ma tộc đều bình đẳng như nhau. Thậm chí còn cổ vũ thiên tài trong các tộc tu luyện phù đạo, cho nên hắn mới đem khối ngọc thạch kia ra cho Trịnh Hạo Thiên cùng nghiên cứu.

Hơn nữa, ma thần đại nhân rõ ràng là một vị hoàng tộc Địa ma, nhưng trong hàng ngũ đệ tử nhập môn của hắn, kẻ cường đại nhất lại là một Thiên ma. Từ các dấu hiệu này mà suy xét, việc hắn học trộm phù triện này tuyệt đối sẽ không khiến ma thần đại nhân nổi giận.

Gia Ma lại hừ nhẹ một tiếng, chẳng nói chẳng rằng vung tay lên, một cỗ lực lượng vô hình lập tức cuốn lấy phù triện trong tay Trịnh Hạo Thiên lên giữa không trung rồi mở ra.

Tiếp đó, hắn phóng thích thần niệm, thoáng quét qua tấm phù triện.

"Ồ...."

Gia Ma đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng, vừa rồi thần niệm chỉ mới xẹt qua thôi, nhưng hắn lập tức đã cảm ứng được, bên trong tấm phù triện này, tựa hồ có điểm gì đó hơi khác thường.

Nhìn Trịnh Hạo Thiên thật sâu một cái, Gia Ma lại một lần phóng thích thần niệm, nhưng lần này lại tập trung phần lớn tinh thần để cẩn thận quan sát rồi.

Sau một hồi lâu, cổ tay Gia Ma run lên, thu tấm phù triện này lại. Hắn đột nhiên cất tiếng cười dài, nói: "Không tệ, không tệ. Đúng là nhân vật thiên tài."

Trịnh Hạo Thiên cùng Tạp Tháp Nhĩ đều ngẩn ra. Biểu tình của hai người bọn hắn hoàn toàn bất đồng. Đặc biệt là Tạp Tháp Nhĩ, tuy biết tạo nghệ của Trịnh Hạo Thiên trên phương diện phù triện chi đạo cao hơn hắn một bậc, nhưng lúc này, khi nhìn thấy biểu tình của Gia Ma, hắn mới biết được, thì ra chênh lệch giữa hắn và Thiên Hạo kia lại lớn đến thế.

Ho khan một tiếng, Trịnh Hạo Thiên cười khổ nói: "Gia Ma đại nhân, tấm phù triện này cũng giống như của Tạp Tháp Nhĩ huynh, đều là hạ phẩm thôi mà."

"Hạ phẩm... Hắc hắc, tuy đều là hạ phẩm, nhưng ở trong mắt bổn tọa, hai thứ lại hoàn toàn bất đồng." Gia Ma ngạo nghễ, nói: "Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện tuy không phải là phù triện khó luyện chế nhất, nhưng muốn luyện chế ra loại phù triện này, thì không chỉ yêu cầu kiến thức cơ bản vững chắc, mà còn đòi hỏi cả ngộ tính nữa." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Tạp Tháp Nhĩ tuy đã luyện chế ra loại phù triện này, nhưng toàn bộ đều là dập khuôn. Ngay cả ảo cảnh bên trong cũng chỉ là ảo cảnh được khôi phục từ ghi chép tàn khuyết trong ngọc thạch mà thôi. Nhưng phù triện của ngươi lại khác."

Trong mắt Gia Ma lộ vẻ tán thưởng vô cùng, nói: "Ở trong phù triện của ngươi, trừ kết cấu cơ bản là không thay đổi ra, còn có một tia tân ý. Tuy một tia tân ý này không đủ để khiến phù triện sinh ra biến hóa về cấp bậc, nhưng cũng đủ để chứng minh thiên phú và ngộ tính của ngươi rồi."

Trịnh Hạo Thiên cúi người, thành tâm khâm phục, nói: "Đa tạ đại nhân chỉ điểm."

Gia Ma không hổ là phù đạo đại linh giả thanh danh hiển hách, chỉ từ một tấm phù triện hạ phẩm đã nhìn ra rất nhiều thứ.

Mà sở dĩ Trịnh Hạo Thiên có thể cải biến loại phù triện này, cũng là nhờ vô số ảo thuật đỉnh cấp mà hắn đã từng gặp được. Tuy hắn chưa từng học tập tri thức phương diện này một cách có hệ thống, nhưng trong bất tri bất giác đã đem vận dụng một số thứ trong đó để luyện chế phù triện.

Gia Ma chậm rãi gật đầu, nói: "Ngươi tới đây cũng là muốn bái làm môn hạ lão sư sao?"

"Vâng." Trịnh Hạo Thiên biết, tới giờ phút này mình không được do dự một chút nào, cho nên hắn lập tức chắp tay cung kính nói.

"Tốt. Hôm nay đúng là song hỷ lâm môn." Gia Ma cất tiếng cười lớn, nói: "Nếu như để lão sư biết, ma tộc chúng ta đột nhiên xuất hiện hai thiên tài phù đạo, nhất định sẽ vui mừng vạn phần."

Sau khi hắn xác định được thiên phú và năng lực của Trịnh Hạo Thiên, thậm chí ngay cả thân phận đối phương cũng không thèm hỏi tới, đã lập tức đáp ứng. Bởi vậy có thể thấy được, dưới sự ảnh hưởng của ma thần đại nhân, Gia Ma cũng đối xử rất công bằng với nhân tài của các chủng loài ma tộc.

Trái tim Trịnh Hạo Thiên nhảy lên kịch liệt, nhưng trên mặt hắn vẫn làm ra vẻ thất vọng vô cùng.

"Gia Ma đại nhân, ma thần đại nhân không có ở đây sao?"

Tạp Tháp Nhĩ ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Gia Ma, trong lòng cũng tràn ngập thất vọng.

Gia Ma bật cười, nói: "Không sai, lão sư hiện giờ đã xuất môn ra ngoài, không có ở trong doanh địa."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng mừng như điên, nhưng vẻ thất vọng trên mặt càng lại càng nồng đậm: "Gia Ma đại nhân, không biết ma thần đại nhân đã đi nơi nào?"

Sắc mặt Gia Ma thoáng trầm xuống, nhưng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng khó có thể che giấu trên gương mặt hai người đối phương, trong lòng không khỏi mềm ra. Nhớ lại năm đó, khi hắn được lão sư thu làm môn hạ, cũng ước ao giờ giờ khắc khắc được ở bên người lão sư.

"Được rồi, các ngươi đều là sư đệ tương lai của bổn tọa, vậy không cần giấu các ngươi làm gì."

Hắn trầm ngâm một chút, nói: "Trong Thiên ma giới đã xảy ra dị biến rất lớn. Một số ma thần đại nhân cường đại cũng nhận được lời mời, đi tới Thiên ma giới rồi. Mà lão sư chúng ta lại có thanh danh hiển hách trên phù triện chi đạo, đương nhiên cũng được mời đi."

"Thiên ma giới phát sinh dị biến rất lớn?"

Trịnh Hạo Thiên cùng Tạp Tháp Nhĩ quay sang nhìn nhau, có nói tới mấy chữ dị biến cực lớn, đồng thời kinh động mấy vị ma thần cường đại, tuyệt đối không phải là chuyện mà đám tiểu nhân vật bọn hắn có thể nhúng tay.

Cho nên, sau khi hội ý bằng mắt với nhau, hai người bọn hắn liền lập tức quẳng ý niệm tìm hiểu ra khỏi đầu.

Có một số việc, không biết ngược lại còn hay hơn biết.

"Chuyện này các ngươi chỉ nên biết thế thôi. Hơn nữa, không được truyền ra ngoài." Gia Ma trầm giọng nói.

"Vâng...." Hai người Trịnh Hạo Thiên cùng đồng thanh trả lời.

Nếu như để cho đồng tộc biết ma thần đại nhân rời đi, chỉ sợ sẽ gây ra phiền toái không cần thiết.

Tạp Tháp Nhĩ do dự mãi, cuối cùng mới lấy hết dũng khí ra, nói: "Gia Ma đại nhân, không biết khi nào ma thần đại nhân có thể trở về?"

Gia Ma cười ha ha, nói: "Các ngươi yên tâm, xong chuyện lão sư nhất định sẽ trở về. Bất quá, trước khi lão sư trở về, các ngươi cũng không được lơi lỏng." Hắn cười dài, nói: "Ta sẽ bố trí nhiệm vụ tu luyện cho các ngươi. Các ngươi phải tận hết khả năng để hoàn thành trong thời gian ngắn nhất."

Nhìn vẻ tươi cười của đối phương, chẳng biết tại sao trong lòng Tạp Tháp Nhĩ lại đột nhiên run lên.

Nhưng trong khi đó, hai mắt Trịnh Hạo Thiên lại sáng ngời, lộ ra một ý chí chiến đấu và vẻ chờ mong vô hạn.

Gia Ma thầm gật đầu, rất hài lòng với phản ứng của Trịnh Hạo Thiên. Nhưng mặc cho hắn có thông minh hơn trăm lần, cũng tuyệt không thể đoán được ý nghĩ thật sự của Trịnh Hạo Thiên lúc này....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.