Chiến Thiên

Chương 948: Thôn phệ Thất Sắc hoa, trạng thái đỉnh phong



"Ầm ầm ầm...."

Từng tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền tới, tự hồ muốn chấn thủng màng nhĩ của Trịnh Hạo Thiên vậy.

Toàn bộ tinh thần ý thức của hắn đều đã dồn vào những cỗ lực lượng hắc ám và hỏa chi lực đang cuồn cuộn đổ vào trong cơ thể, hoàn toàn không thể phân tâm chú ý tới những gì đang xảy ra bên ngoài nữa.

"Ha ha ha, tới hay lắm, tới hay lắm, Cự Lực, phệ, phệ cho ta...."

Trong não vực, Mộng Yểm điên cuồng nhảy nhót, gào thét. Vào giờ khắc này, nó không thể nghi ngờ chính là kẻ cao hứng nhất rồi.

Lực lượng hắc ám khổng lồ và tinh túy như thế, trước kia căn bản là chuyện không tưởng tượng được. Nhưng hiện giờ, chúng lại cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể, đương nhiên là khiến nó vui mừng như điên rồi.

Đại ma vương Cự Lực không thể nghi ngờ cũng là kẻ được hưởng lợi lớn nhất. Hắn tận tình thôn phệ lực lượng hắc ám vô cùng vô tận này, khiến cho lực lượng bản thân không ngừng tăng vọt.

Nhưng cùng với những tiếng nổ lớn vang lên trong não vực Trịnh Hạo Thiên, lực lượng quang ám vốn cân bằng không ngờ lại bắt đầu chậm rãi sụp đổ.

Cảm giác đau đớn kịch liệt bất thình lình ập tới, khiến Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn bừng tỉnh. Thân thể hắn đột nhiên rung lên, tinh thần ý niệm chú ý tới Mộng Yểm và Cự Lực trong não vực.

"Các ngươi đang làm gì thế?" Hắn phẫn nộ, hét lên.

Mộng Yểm cũng hét lên: "Chúng ta đang hấp thụ lực lượng hắc ám. Lực lượng hắc ám quá nhiều, nếu không phải chúng ta giúp ngươi san sẻ một chút thì khí xoáy của ngươi đã sớm nổ tung rồi."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

Lực lượng của thần đan tông sư cường đại đến thế nào chứ. Đây không chỉ là áp đảo trên số lượng nữa, mà ngay cả chất lúc này cũng chênh lệch như trời với đất.

Niết bàn chi hỏa tuy có thể hòa tan lực lượng của thần đan tông sư, nhưng trên căn bản hơn phân nửa hỏa lực đã bị tàn phách phượng hoàng hấp thụ rồi.

Đối với tàn phách phượng hoàng mà nói, hỏa chi lực chính là thuốc bổ tốt nhất, vô luận nhiều ít bao nhiêu cũng không thành vấn đề. Mà cho dù là chỗ hỏa chi lực còn lại, cũng đủ khiến Trịnh Hạo Thiên suýt chết nghẹn rồi.

Trái ngược lại, đối với lực lượng hắc ám, tàn phách phượng hoàng lại tránh như tránh tà, không dám động tới một chút nào.

Cũng có nghĩa là, toàn bộ lực lượng hắc ám chỉ có một mình hắn tiêu hóa.

Mất đi phượng hoàng làm chỗ dựa vững chắc, Trịnh Hạo Thiên cũng không dám khẳng định, liệu mình có thể thừa nhận được lực lượng hắc ám khổng lồ như thế xâm nhập hay không.

Chỉ là, việc đã đến nước này , hắn cũng không còn đường lui nữa rồi.

"Mộng Yểm, các ngươi mặc sức hấp thụ đi." Trịnh Hạo Thiên quyết định thật nhanh, nói: "Ta chuyển hóa lực lượng hắc ám, cố gắng đảm bảo quang ám cân bằng."

"Được." Mộng Yểm rống lớn một tiếng, tiếp tục liều mạng hấp thụ.

Mà Trịnh Hạo Thiên cũng không chút do dự, bắt đầu vận chuyển tất cả khí xoáy bên trong não vực.

Tiềm lực của siêu phẩm linh khí sư vào giờ khắc này đã được thể hiện toàn bộ. Sau khi tất cả khí xoáy bắt đầu gia tốc xoáy tròn, vô tận lực lượng hắc ám bắt đầu xuất hiện biến dị, trở thành lực lượng quang minh cường đại mà tinh túy.

Cũng chỉ có quang ám đồng thể như Trịnh Hạo Thiên mới có thể tiến hành loại chuyển hóa khó tin này.

Hắc ám dũng mãnh tiến vào, chuyển hóa thành quang minh, quang ám cân bằng...

Lúc này, tinh thần ý thức Trịnh Hạo Thiên phảng phất đã phân thành hai.

Một nửa kiệt lực chuyển hóa lực lượng hắc ám, tận hết khả năng khiến cho quang ám trong não vực duy trì trạng thái cân bằng. Một nửa tinh lực thì phân tán các nơi trong cơ thể, cảm thụ hỏa chi lực thối luyện thân thể.

Vô luận là phượng hoàng bên trong đan điền, hay là thân thể hắn đều tiến vào bước tích lũy và chuẩn bị cuối cùng. Một khi lực lượng trong cơ thể đạt tới một mức độ nhất định sẽ lập tức bạo phát, dùng khí thế nghiền nát tất cả tiến vào cảnh giới tối cao mà tất cả tu luyện giả đều mơ ước.

Chỉ là, trong quá trình này lại tràn ngập nguy hiểm, có thể kiên trì tới thời điểm cuối cùng hay không thì Trịnh Hạo Thiên cũng không dám khẳng định.

xxxxx

"Hắc hắc, không ngờ còn chưa chết." Thần đan tông sư phảng phất như lâm vào trạng thái nửa điên cuồng. Hắn đã kéo Trịnh Hạo Thiên và Thông Thiên chân nhân vào dưới núi lửa.

Bên trong không gian đặc biệt này tràn ngập sóng nhiệt và từng tia từng tia lực lượng hắc ám phiêu đãng

Đối với những cỗ lực lượng này, thần đan tông sư tỏ ra vô cùng quen thuộc, thả sức hấp thụ vào trong cơ thể, triệt tiêu thương tổn của niết bàn chi hỏa tạo ra, đồng thời tận hết khả năng phóng thích lực lượng hắc ám ra ngoài.

Lực lượng hắc ám lúc bình thường sẽ bị lực lượng của phượng hoàng khắc chế, nhưng vào giờ khắc này, nó lại trở thành chướng ngại lớn nhất, không cho phượng hoàng tiến giai.

Thông Thiên chân nhân khoanh tay đứng nhìn một bên, không hề có ý định ngăn trở.

Bởi vì hắn biết được tình huống chân chính của Trịnh Hạo Thiên. Vô luận là hỏa chi lực hay là lực lượng hắc ám, đối với Trịnh Hạo Thiên đều phi thường hữu dụng. Chỉ là, loại lực lượng này liệu có vượt quá cực hạn mà Trịnh Hạo Thiên có thể thừa nhận hay không thì chẳng một ai biết được.

"Phốc phốc phốc...."

Những tiễng nổ kỳ dị vang lên bên trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên. Từng tia từng tia huyết sắc bên ngoài cơ thể hắn không ngờ trở nên mờ nhạt đi, đồng thời ẩn ước còn thấy được một tia hắc sắc phiêu đãng.

Thần đan tông sư cuồng tiếu không ngừng, tốc độ phóng thích lực lượng hắc ám càng nhanh hơn trước.

Thông thiên chân nhân thở dài một tiếng, xem ra lực lượng hắc ám đã cường đại hơn cực hạn mà Trịnh Hạo Thiên có thể thừa nhận. Hắn vung tay lên, kim quang chớp động trên tay, chuẩn bị trợ giúp cho Trịnh Hạo Thiên.

Nhung đúng vào lúc này, Trịnh Hạo Thiên đã động...

xxxxxx

"Hạo Thiên, ngươi nhanh lên một chút." Mộng Yểm điên cuồng gào thét.

Trịnh Hạo Thiên đã kiệt lực chuyển hóa lực lượng hắc ám, nhưng lực lượng tông sư quả nhiên là sâu không lường được.. Cho dù cả ba bọn hắn liên thủ, nhưng tốc độ hấp thụ và chuyển hóa vẫn không theo kịp. Lúc này, lực lượng quang ám trong bên trong não vực đã tiến đến bên bờ sụp đổ rồi.

Nếu còn tiếp tục như vậy, thì kết quả chỉ còn một - quang ám thất khống, toàn bộ khí xoáy bạo liệt .

Khi đó, cho dù hắn có may mắn thoát chết thì cũng chẳng khác gì một người chết cả.

"Mộng Yểm, lực lượng hắc ám nhiều quá, Ngươi không thể thấp thụ nhanh hơn một chút sao?" Trịnh Hạo Thiên ôm chút hi vọng cuối cùng hỏi.

"Ta đã cố hết sức rồi." Mộng Yểm thở hồng hộc kêu lên: "Ta cần tiêu hóa, chứ không phải là tiếp thục thôn phệ."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng trầm xuống, ẩn ước cảm thấy tuyệt vọng.

Không thể nghĩ tới, hắn còn chưa chết trong hỏa chi lực của thần đan tông sư, mà đã không thể thừa nhận nổi lực lượng hắc ám.

Tông sư, cường giả cấp bậc này quả nhiên đã cường đại tới mức vô biên rồi.

Đột nhiên, Mộng Yểm chợt nhớ ra một thứ. Nó hét lên: "Hạo Thiên, Thất Sắc hoa..."

"Cái gì?"

"Thất Sắc hoa, quang minh chi hoa đó." Mộng Yểm kiệt lực gào lên. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Trịnh Hạo Thiên lập tức minh bạch ý tứ đối phương. Vào thời khắc mấu chốt này rồi, hắn cũng bất chấp cái gì mà lãng phí hay không lãng phí.

Cổ tay hắn vừa động, đã lấy ra một cái cây nhỏ từ trong túi không gian trữ vật.

Đây là một gốc cây nho nhỏ, bên trên còn có một đóa hoa thất sắc. Bảy nhan sắc bất đồng hòa hợp với nhau không ngờ lại tạo ra một cảm giác cao quý thần bí.

"Thất Sắc hoa...." Hai mắt Thông Thiên chân nhân sáng ngời. Hắn không ngờ lại quên mất món bảo bối này rồi.

"Thất Sắc hoa.. Không thể nào...." Thần đan tông sư tuyệt vọng gầm rống.

Hỏa diễm trên người hắn càng điên cuồng sôi trào ngưng tụ thành một chiếc cự chưởng hỏa diễm, vượt qua niết bàn chi hỏa mà dồn về phía Trịnh Hạo Thiên.

Tuy Trịnh Hạo Thiên lúc này đã hóa thân thành thần binh, lực lượng bình thường không thể đả thương tới hắn, nhưng nếu muốn phá hủy một gốc cây Thất Sắc hoa thì không thành vấn đề.

Nhưng ngay khi cự chưởng hỏa diễm sắp chạm được tới Thất Sắc hoa thì một vầng kim quang đột nhiên bắn xuống, hất văng cự chưởng ra ngoài.

Thông Thiên chân nhân chắp hai say sau lưng, lạnh lùng nói: "Thần đan, có bổn tọa ở đây, ngươi đừng mơ tưởng giở trò."

Thần đan tông sư nổi giận rít gào, nhưng Thông Thiên chân nhân vẫn đứng yên bất động.

Chỉ nhờ một khoảnh khắc trì hoãn này, Trịnh Hạo Thiên đã trực tiếp ném THất Sắc hoa vào trong miệng.

Hung hăng nhai ngấu nghiến. Hắn cũng bất chất mùi vị đắng cay ngọt nhạt gì nữa, trực tiếp nuốt luôn quang minh chi hoa xuống bụng.

Lập tức, cả bụng hắn trở nên nóng bừng, lực lượng quang minh vô cùng vô tận từ đó tràn ra, tiến tới khắp mọi nơi trong cơ thể hắn.

Những cỗ lực lượng này kết hợp với lực lượng hỏa diễm, dũng mãnh tiến vào trong đan điền, rồi dung hợp vào trong cơ thể phượng hoàng. Được những cỗ lực lượng này ảnh hưởng, cây ngô đồng còn nhanh chóng vươn lên mạnh mẽ.

Bất quá, lực lượng cường đại nhất do thất sắc hoa sinh ra lại tụ hợp ở não vực khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên.

Phảng phất như bị lực lượng hắc ám hấp dẫn, những cỗ lực lượng quang minh cường đại này cuồn cuộn tiến vào trong não vực, gia nhập một phương của Trịnh Hạo Thiên, cùng đối kháng với lực lượng hắc ám đang điên cuồng đổ vào trong cơ thể.

Thất Sắc hoa, được xưng tụng là quang minh chi hỏa, ẩn chứa lực lượng quang minh không gì so sánh nổi.

Nếu như đem luyện chế thành đan dược, thì có thể luyện thành tuyệt thế linh dược khiến vô số người điên cuồng. Trịnh Hạo Thiên đem ra nhai sống thế này tuyệt đối là hành vị bại gia tử, phung phí của trời.

Bất quá, nếu không làm như vậy thì hắn sẽ đánh mất cân bằng quang ám, khí xoáy bạo liệt mà bỏ mình đương trường.

Dưới tình huống như vậy, Trịnh Hạo Thiên còn đâu mà lòng dạ tiếc nuối nữa.

Sau khi lực lượng quang ám một lần nữa trở lại cân bằng, Trịnh Hạo Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.

Lúc này, trong lòng hắn cảm kích nhất chính là Trát Hách Đặc ma thần bệ hạ.

Bên trong bảo khố của vị ma thần bệ hạ này, hắn chiếm được vô số bảo vật. Thông Thiên sáo trang, tấm thép thần kỳ, thậm chí là cả Thất Sắc hoa dùng để cứu mạng lúc này.

Nhân loại cảm kích ma thần, nói thì có vẻ kỳ quái, nhưng lại là ý tưởng vô cùng chân thật trong lòng hắn lúc này.

"..."

TIếng bạo tạc không ngừng vang lên, thân hình thần đan tông sư chậm rãi thu nhỏ lại. Hắn phẫn nột gầm thét.

Nhưng bị niết bàn chi hỏa thiêu đốt, lại vị Thông Thiên chân nhân quấy nhiễu, cho dù là chạy thoát thân hắn cũng không thể làm được.

Thần đan được phượng hoàng nhất tộc luyện chế thành, sau khi gặp phải niết bàn chi hỏa của phượng hoàng, cuối cùng cũng đi lên con đường của đám tiền bối, trở thành hòn đá kê chân cho phường hoàng nhất tộc tấn chúc.

Một tháng, hai tháng, một năm...

Dưới núi lửa, một năm đã trôi qua.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên đã cường đại tới mức không thể nói lên lời nữa rồi. Bên trong đan điền, tàn phách phượng hoàng cũng mọc đủ lông đủ cánh, không còn vẻ tàn tạ như trước nữa.

Cây ngô đồng phát triển sum suê, phảng phất như đã biến thành một đại thụ che trời.

Mà ở bên trong khí xoáy của hắn, Mộng Yểm và Cự Lực đã tấn thăng tới cực hạn của bản thân rồi.

Lực lượng hắc ám và quang minh kia tạo thành hai vùng tuần hoàn tuyệt đối cân bằng, không còn cảm giác lung lay, chao đảo như trước nữa.

Đến lúc này, toàn bộ mọi thứ trong cơ thể hắn đã tiến vào trạng thái đỉnh phong...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.