Chiến Trường Hậu Cung

Chương 8: Huệ phi thỉnh cầu



Mấy ngày tiếp theo sau trừ tịch yến, trong cung vẫn bình yên như thường, đã có câu nói của hoàng thượng nên chuyện của đêm đó không lộ ra tiếng gió nào. Trúc Mai Hiên cũng vì vậy trở về yên bình như trước, Lý An Nhiên mỗi ngày nhàn nhã ở Trúc Mai Hiên hưởng thụ cuộc sống của mình, đến gần giữa tháng giêng, cung nữ Xuân Ý của Huệ phi đột nhiên đến Trúc Mai Hiên, Xuân Ý đến còn mang theo một bồn cúc trắng, là Huệ phi muốn tặng cho nàng.

Nhìn bồn cúc trắng Xuân Ý mang đến, Lý An Nhiên mỉm cười đối Xuân Ý nói

“Xuân Ý cô nương trở về thay ta bẩm với Huệ phi nương nương, tâm ý của nương nương ta vô cùng cảm kích, nhưng sợ rằng ta đây một người ngu muội không xứng với cúc trắng xinh đẹp như vậy “

“Quý tần nương nương xin chớ khiêm tốn, Huệ phi nương nương dặn dò nô tỳ đến tặng cúc trắng cho nương nương là thật lòng cảm thấy người thích hợp nhất với bồn cúc này, đồng thời Huệ phi nương nương còn mong muốn mời Thuần quý tần nương nương đến Tĩnh Nhàn cung một chuyến, cùng Huệ phi ôn lại chuyện quê nhà”

Lý An Nhiên ánh mắt hơi lóe lên, nghĩ nghĩ rồi cười nói

“Nếu Huệ phi nương nương đã có lệnh, thần thiếp sau dám từ chối, xin Xuân Ý cô nương về trước, ta đây chuẩn bị lại một chút, nửa canh giờ sau sẽ đến bái phỏng Huệ phi nương nương “

Xuân Ý lập tức tươi cười, sắc mặt vui mừng nói

“Vậy nô tỳ xin trở về trước bẩm báo lại cho Huệ phi nương nương, chuẩn bị tiếp đón Thuần quý tần nương nương đến thăm “

Nhìn Xuân Ý vui vẻ rời đi, Lý An Nhiên liền lộ ra trầm tư nói

“Hai người cảm thấy thế nào?”

“Huệ phi phẩm vị cao hơn nương nương rất nhiều, nhưng Xuân Ý đến đây thái độ lại hạ mình quá như vậy, có chuyện không bình thường!”

Thanh Y rất nghiêm túc nói, Lục Ly cũng tương tự lo lắng nói với Lý An Nhiên

“Vả lại chuyện của Anh tu viện lần trước có điểm rất đáng ngờ, có bóng dáng Huệ phi mơ hồ trong chuyện đó, có khi nào là Huệ phi muốn đối phó với nương nương?”

“Không hẳn là như thế, Huệ phi biểu hiện thật sự khác thường, nhưng ta có cảm giác nàng không thật sự ác ý, các ngươi nhìn bồn cúc này đi”

“Bồn cúc thì sao?”

“Cúc trắng tượng trưng cho tình bạn chân thành gắn kết lâu dài”

Lục Ly và Thanh Y đều nhìn về phía bồn cúc trắng, chỉ thấy bồn cúc tươi tốt, sức sống tràn trề, Lý An Nhiên lại nói

“xét theo phẩm vị, nếu Huệ phi muốn hãm hại ta, cố tình muốn ta đến Tĩnh Nhàn cung thì chỉ cần cho người truyền gọi, ta nếu dám không đến chính là có cớ để cho Huệ phi bắt tội, vậy Huệ phi vì lý do gì phải dùng cách hạ mình như vậy gặp ta đâu?! Điều đó chỉ có thể là vì một lý do, Huệ phi không phải muốn hãm hại ta mà ngược lại, Huệ phi có thể là có chuyện muốn nhờ ta giúp đỡ”

“Giúp đỡ?! nàng ta là một trong tứ phi, lại còn đang mang long thai, có chuyện gì lại phải nhờ một quý tần như nương nương giúp đỡ cơ chứ?!”

“Cái này chúng ta khó mà đoán được, phải chờ xem đã”

.....

Tĩnh Nhàn cung là một trong những cung điện có địa thế tốt nhất hậu cung, vị trí cách Linh Phụng cung không xa, cùng gần với Càn Đức điện của hoàng thượng, Huệ phi được ban cho Tĩnh Nhàn cung đã chứng tỏ mức độ được sủng ái của nàng.

Tĩnh Nhàn cung cũng như tên gọi của nó, yên tĩnh lại thanh nhã, được Huệ phi bài trí theo phong cách Giang Nam, vừa bước vào cửa đã cảm thấy thanh thản khoan khoái.

Huệ phi nhìn Lý An Nhiên dẫn theo Lục Ly thật sự đến bái phỏng, trong lòng không khỏi vui mừng, vội vàng tiếp Lý An Nhiên vào cửa, trước thái độ nhiệt tình thái quá của Huệ phi, Lý An Nhiên trong lòng thật sự không thể ngờ đến, có chút thụ sủng nhược kinh.

Đợi đến khi đã yên vị ở chủ điện, Lý An Nhiên trong lòng lúc này ngược lại có chút bất an, Huệ phi nhiệt tình đến mức như vậy chứng tỏ sự việc càng không bình thường.

Huệ phi thấy Lý An Nhiên thần sắc như thường cùng mình nói một số chuyện thêu thùa may vá vặt vãnh, sau đó nói tới quê nhà Giang Nam, cả một chữ dư thừa cũng không nói thì trong lòng không khỏi gật đầu tán thưởng

Cẩn thận nhưng không xa cách, đề phòng nhưng không làm thất lễ, Thuần quý tần này thật sự rất thông minh!

Đối với sự cẩn thận của Lý An Nhiên, Huệ phi vừa tán thưởng vừa bất đắc dĩ, lát sau Huệ phi đột nhiên cho tất cả hạ nhân lui ra, ngay cả Xuân Ý cũng không để lại, Lý An Nhiên thấy Huệ phi bắt đầu hành động, trong lòng hơi bất an, nhưng không đợi Lý An Nhiên lên tiếng, Huệ phi đã nói trước

“Muội muội không cần lo lắng, ta thật sự không có ác ý “

Lý An Nhiên nghe Huệ phi nói vậy, thần sắc cảnh giác cũng không giảm, lạnh nhạt nói

“Xin hỏi Huệ phi nương nương làm vậy là có ý gì?”

“Ta không hề muốn gây hại cho muội, chỉ mong được cùng muội nói chuyện riêng một chút, chỉ hai chúng ta”

Lý An Nhiên hơi nhíu mi nhìn Huệ phi, thấy thần sắc Huệ phi thành khẩn, lại nhìn trong phòng chỉ còn có Huệ phi cùng hai người nàng và Lục Lý, Lý An Nhiên liền quay sang Lục Ly nói

“Ra ngoài trước đợi ta “

“Nương nương....”

Lục Ly hơi do dự, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lý An Nhiên, Lục Lý liền hiểu được ẩn ý trong đó, trong phòng hiện tại chỉ còn lại có Huệ phi cùng hai người bọn họ, nếu Huệ phi xảy ra chuyện thì nương nương của nàng sẽ bị tình nghi lớn, tốt nhất là nàng nên ra ngoài giúp nương nương theo dõi động tĩnh càng có lợi hơn, nghĩ như vậy, Lục Ly không chần chờ nữa lui ra ngoài, cùng Xuân Ý trông chừng ngoài cửa.

Lý An Nhiên nhìn về phía Huệ phi, lúc này đột nhiên Huệ phi lại im lặng, ánh mắt lộ ra thống khổ, lát sau nàng mới ngẩng đầu nhìn Lý An Nhiên, ánh mắt chân thành tha thiết, đồng thời hai hàng nước mắt cũng chảy dài trên mặt nàng, Huệ phi bất ngờ bước đến sau đó quỳ xuống trước mặt nàng.

“Lý muội muội, cầu xin ngươi hãy thay ta chăm sóc hài nhi trong bụng”

Lý An Nhiên không khỏi sửng sốt, vội vàng từ trên ghế đứng bật dậy, nàng không ngờ tới chuyện Huệ phi muốn nhờ lại là chuyện như vậy

“Huệ phi nương nương sao lại nói như vậy, có nương nương cùng hoàng thượng ở, đứa bé trong bụng sao lại giao cho ta được”

“Muội muội không cần bất an, ta nói ra lời này chính là quyết cùng muội muội khai tâm đào phế, tuyệt không một tia giả dối”

“Được, thần thiếp tin tưởng nương nương, xin đứng lên trước rồi nói”

Lý An Nhiên lúc này muốn không tin cũng không được rồi, một chính nhị phẩm Huệ phi lại chấp nhận quỳ xuống cầu xin một chính tứ phẩm quý tần, mà nguyên nhân cầu xin lại còn là vì muốn đối phương thay mình nuôi con, nếu nói Huệ phi là rắp tâm muốn hãm hại nàng thì hoàn toàn không cần phải hạ mình đến vứt bỏ cả tôn nghiêm như vậy.

Lý An Nhiên cẩn thận đỡ Huệ phi ngồi lại trên ghế, Huệ phi nắm chặt tay nàng nước mắt vẫn rơi không ngừng, ánh mắt khẩn thiết cầu xin

“Muội muội hứa với ta đi, giúp ta nuôi dưỡng đứa trẻ này, ta không cần muội xem nó như con ruột, chỉ cần muội có thể bảo vệ nó bình an khôn lớn, ta ở dưới suối vàng cũng nguyện mang ơn muội”

“Nương nương...”

Lý An Nhiên khiếp sợ nhìn Huệ phi, nàng nhận ra có điểm không đúng từ câu nói của Huệ phi, không khỏi lộ ra ánh mắt khó tin, Huệ phi thấy vậy cũng hiểu được suy nghĩ của Lý An Nhiên, trên khuôn mặt thấm đẫm nước mắt xuất hiện một nụ cười bi ai

“Muội đoán đúng, ta đã bị người khác hạ dược, ngày ta lâm bồn cũng sẽ là ngày chết của ta”

Lý An Nhiên hai mắt đột nhiên lóe lên, mấy vấn đề còn thắc mắc trong đầu ngay lập tức cũng sáng tỏ, nhìn Huệ phi u uất ngồi đó, trong lòng cũng có chút thương cảm với số phận của Huệ phi

“Vậy chuyện nương nương góp sức cho kế hoạch của Lý thải nữ và Trần mỹ nhân là muốn thử xem năng lực của thần thiếp”

Huệ phi lúc này đã bình tĩnh hơn một chút, cũng không chối cải mà khẽ mỉm cười gật đầu

“Không sai, vốn kế hoạch của Lý thải nữ và Trần mỹ nhân không có lộ liễu nhắm vào ngươi như vậy, nhưng ta đã cho người giả làm cung nữ của Trần mỹ nhân lừa Tiểu Dụ Tử kia, bảo hắn nói thẳng ra danh tính ngươi là người mua chuộc hắn, mục đích vừa là muốn giúp ngươi vừa muốn thử xem cách ứng đối của ngươi trước mặt hoàng thượng cùng sự công kích từ phía hoàng hậu và Anh tu viện như thế nào”

Lý An Nhiên nghe Huệ phi nói vậy cũng gật đầu tỏ vẻ hiểu được, theo kế hoạch của Lý An Nhã và Trần Tú Linh, Tiểu Dụ Tử sau khi đến con đường trở về của Liễu Ngưng Tuyết đổ dầu, hắn sẽ giả vờ bị ngự lâm quân bắt được, khi bị bắt đến chỗ hoàng hậu và hoàng thượng, Tiểu Dụ Tử sẽ thà chết không khai, đợi khi soát được vòng ngọc trên người của Tiểu Dụ Tử, rất nhanh liền có thể tra ra nàng. Mà bên này Hồng Thảo có nhiệm vụ đánh cắp vòng ngọc đem ra ngoài, đợi khi người của hoàng thượng đến Trúc Mai Hiên điều tra không thấy vòng ngọc, như vậy tội danh hãm hại Anh tu viện nàng liền tránh không thoát khi nhân chứng vật chứng rành rành, cho dù vòng ngọc soát được từ chỗ Tiểu Dụ Tử là giả, như vậy thì thế nào, hoàng thượng sẽ không tỉ mỉ nghiên cứu kỹ vòng ngọc giả kia, mà một khi hoàng thượng không để ý thì người khác cũng sẽ càng không quan tâm, như vậy vòng ngọc giả kia sẽ trở thành đồ thật và oan khuất của nàng cũng là không cách nào rửa sạch.

Cũng may Huệ phi ra tay, khiến Tiểu Dụ Tử khai ngay tên nàng lúc đó, nàng liền có cơ hội kéo dài thời gian đồng thời khiến hắn lộ ra sơ hở, còn ở Trúc Mai Hiên, Lý An Nhiên đã biết rõ Hồng Thảo là nội gian, cũng biết nàng ta đang có ý đồ lẻn vào kho làm việc mờ ám, đúng vào đêm trừ tịch, Lý An Nhiên đoán hôm đó sẽ là thời cơ tốt nếu như có ai đó muốn làm chuyện hãm hại người khác, nàng liền tương kế tựu kế khiến Hồng Thảo thành công đột nhập nhà kho, sau đó cho người theo dõi Hồng Thảo, bắt ngay kẻ gian, như vậy nàng liền có cơ hội lật ngược thế cờ. Kết quả cuối cùng quả thật thành công, mà nhờ có Huệ phi, không chỉ thành công nàng còn có thể ngay lập tức thoát khỏi viện bị tình nghi, nói đúng ra Huệ phi không có hại nàng ngược lại còn giúp nàng.

“muội muội hiện giờ chắc hiểu được, ta đối với muội hoàn toàn không có ác ý, mục tiêu duy nhất chỉ là mong muội có thể nhận con của ta”

“Hậu cung nhiều người như vậy, vì cớ gì nương nương muốn chọn thần thiếp đâu, nói thật, đối với con của người khác, thần thiếp không hề có hứng thú”

Huệ phi nghe Lý An Nhiên như vậy không cố kỵ nói ra, vẻ mặt liền thả lỏng một chút, mỉm cười nói

“Cũng bởi vì muội muội như vậy, đối với con của ta chẳng có hứng thú nào, chính vì thế ngươi sẽ không dùng con của ta trở thành dụng cụ của mình, cũng sẽ không mang nó ra làm bia ngắm “

“Nương nương là sai rồi, nếu như một ngày thần thiếp sinh được con, nương nương không sợ thần thiếp mang con của nương nương ra làm tấm bia để che chở cho con của mình sao?”

“Muội sẽ không, bởi vì làm một dưỡng mẫu, nếu muội để cho con nuôi của mình bị tổn hại, ngược lại người khác sẽ lấy đó ra làm điểm yếu để công kích “

“Vậy nương nương ngược lại không sợ những kẻ vì muốn hãm hại ta mà nhắm vào con của nương nương sao?”

Lý An Nhiên lúc này không khỏi nở nụ cười, Huệ phi quả là tính toán kỹ nhỉ!

“Con của ta sinh ra là công chúa thì không sao, nếu là hoàng tử thì không cần đến những người đó, hoàng hậu có nhị hoàng tử kia nhất định không để con của ta sống, không những thế Triệu thái hậu và quý phi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, một hoàng tử luôn là khao khác của triệu gia, ta không muốn con ta bị kéo vào vòng tranh đấu của Triệu gia và Tô gia, chính vì thế ta xin muội, bất kể yêu cầu gì muội cứ nói, chỉ cần muội đồng ý nhận hài tử của ta”

Lý An Nhiên đối với tính toán của Huệ phi có thể hiểu được, biết bản thân không thể che chở cho con mình, cũng không muốn đứa trẻ sau này trở thành công cụ cho người khác, chính vì thế phải tìm kiếm người như nàng đối với đứa trẻ không có ác ý, lại đủ khả năng bảo vệ nó bình an trưởng thành, phải nói Huệ phi suy nghĩ cũng rất chu đáo thế nhưng nàng lại không thể đồng ý với thỉnh cầu của Huệ phi, dù Huệ phi thật đáng thương nhưng nàng còn có cuộc sống của mình, nàng không thể tiếp nhận củ khoai lang chạm vào liền bỏng tay này.

“Thần thiếp thật sự hiểu được khổ tâm của nương nương, nếu như đứa trẻ là một công chúa, thần thiếp miễn cưỡng vẫn có thể chu toàn, nhưng nếu như đứa trẻ là một hoàng tử thì thứ cho thần thiếp lực bất tòng tâm”

“Muội muội đâu cần khiêm tốn như vậy?”

“Lời này của thần thiếp chính là sự thật, tốt hơn hết là nương nương nên tìm một vị nương nương nào khác có khả năng hơn thần thiếp, tin chắc người đó sẽ rất vui vẻ tiếp nhận thôi, thần thiếp làm phiền đã lâu, giờ xin cáo từ “

“Lý muội muội....”

“Nương nương, ngài đã gần lúc sinh nở, nên nghỉ ngơi sớm “

Lý An Nhiên không đợi cho Huệ phi nói thêm liền quay người rời đi, Huệ phi nhìn Lý An Nhiên đi mất, trong lòng có tiết nuối, có phức tạp, nhưng rất nhanh liền biến thành kiên định, Lý An Nhiên biểu hiện như vậy, càng khiến cho nàng thêm vững quyết tâm, muốn con của nàng may sau được sống sót thì nhất định phải được Lý An Nhiên chấp nhận.

.......

Lý An Nhiên rời khỏi Tĩnh Nhàn cung, tâm trạng không khỏi nặng nề, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng Huệ phi, trong lòng nàng càng thêm thương cảm, dù người lớn có như thế nào nhưng đứa trẻ là vô tội, còn chưa sinh ra đã định sẵn phải mất mẹ, thật quá đáng thương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.