Chiêu Đường Như Mộng

Chương 7: Chương 7



Tiêu Tịch đáp: "Con nào ta cũng thích hết! Con gái phải giống nàng, dịu dàng xinh đẹp, con trai phải giống ta, ta sẽ dạy võ nghệ, dẫn nó đi cưỡi ngựa b.ắ.n cung!"

 

Nghe hắn nói vậy, ta thầm ghi nhớ trong lòng. Phải sinh cho hắn hai đứa, một trai, một gái.

 

Người ta vẫn nói: "Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.”

 

Chẳng lẽ không làm gì, mà tự nhiên có con sao?

 

Ta bèn khẽ nũng nịu: "Phu quân, thiếp thấy người hơi khó chịu... Hay là... dư độc trong người vẫn chưa hết..."

 

Tiêu Tịch nghe vậy, cổ họng nghẹn lại, rồi chẳng nói chẳng rằng, liền quấn lấy ta. Quả nhiên, ta có mắt nhìn người. Hắn và ta thật tâm đầu ý hợp.

 

Ba ngày sau, đến lượt hồi môn. Tiêu Thừa Ngật và Tạ Nhược Hằng cũng cùng ta và Tiêu Tịch về phủ Thượng thư.

 

Lễ vật hồi môn đều do Hầu phu nhân chuẩn bị. Tuy bà là kế mẫu, nhưng đối đãi với Tiêu Tịch và Tiêu Thừa Ngật rất công bằng.

 

Phụ mẫu ta thấy ta gả cho Tiêu Tịch, cũng không có ý kiến gì nhiều như ta tưởng tượng. Xét cho cùng, tuy Tiêu Tịch không có khả năng kế thừa tước vị Hầu tước như Tiêu Thừa Ngật, nhưng hắn lại có nhà ngoại rất mạnh để nương tựa.

 

Hầu phu nhân Vương thị, xuất thân từ Trấn quốc Tướng quân phủ. Bà là con gái út được Trấn quốc Đại tướng quân hết mực yêu thương. Phụ thân và các ca ca của bà đều là tướng lĩnh trong quân đội, người thân trong tộc cũng giữ nhiều chức vụ quan trọng.

 

Lý do bà chấp nhận làm kế thất cho Bình Dương Hầu, là vì thời trẻ bà tham gia quân ngũ, lỡ dở tuổi xuân. Sau lại thấy Hầu gia năm đó tuấn tú, khí chất phi phàm. Vậy nên, bà mới bỏ qua bao nhiêu công tử tài tuấn ở kinh thành, chấp nhận gả cho một nam nhân góa thê.

 

Ta gả cho hắn, cũng coi như được sống một cuộc đời bình yên, giàu sang. Còn Tạ Nhược Hằng, đàng hoàng làm chính thất không chịu, lại cam tâm làm thiếp của Tiêu Thừa Ngật, thật là làm nhục gia môn.

 

Phụ thân trước mặt Tiêu Thừa Ngật, liền muốn truy hỏi tội lỗi: "Khâu di nương, xem con gái tốt của bà kìa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chieu-duong-nhu-mong/7.html.]

Khâu di nương là người thanh mai trúc mã với phụ thân từ thuở nhỏ. Trước khi cưới mẫu thân ta, phụ thân đã lén lút nuôi bà ta bên ngoài.

 

Mẫu thân ta xuất thân từ nhà buôn, tuy giàu có, nhưng lại muốn có danh giá hiển hách từ mối hôn sự với phụ thân. Khi Khâu di nương ôm con đến nhà, mẫu thân ta đành phải nhắm mắt cho qua.

 

Những năm qua, phụ thân luôn thiên vị Khâu di nương và Tạ Nhược Hằng, đối với mẫu thân ta chỉ giữ vẻ khách sáo. Phụ thân còn cưng chiều Tạ Nhược Hằng hơn cả ta, đứa đích nữ này.

 

Vì vậy, bà ta mới nhân cơ hội ta nghị thân với Tiêu gia, để Tạ Nhược Hằng leo lên mối hôn sự với Tiêu Tịch.

 

Vốn dĩ, với thân phận thứ nữ của Tạ Nhược Hằng, gả được cho con trai đích tôn của Hầu phủ đã là trèo cao lắm rồi. Ai ngờ, lòng tham của nàng ta quá lớn, lại dám mơ tưởng đến vị trí thế tử phu nhân của ta!

 

Lần này, "gắp lửa bỏ tay người", lại còn đắc tội với thế tử Tiêu Thừa Ngật!

 

Tiêu Thừa Ngật đến đây, chính là để trút giận, đòi lại công bằng.

 

Khâu di nương ngày thường không hề ra dáng một người thiếp, lúc này thấy sắc mặt Tiêu Thừa Ngật khó coi, liền mang cái kiểu đối phó với phụ thân ta ra để đối phó với hắn.

 

"Hiền tế đừng giận, chắc là con bé Nhược Hằng nhất kiến chung tình với con, không kiềm chế được lòng mình, nên mới làm ra chuyện dại dột này..."

 

Ai ngờ bà ta chưa nói xong, Tiêu Thừa Ngật đã nhảy dựng lên như con mèo bị giẫm đuôi: "Bà già này, bà đang nói bậy bạ gì đấy? Người ngồi trên kia, mới là nhạc mẫu ta, bà tính là cái gì?"

 

Khâu di nương ngày thường ở phủ, cậy được phụ thân sủng ái nên rất hống hách, căn bản chẳng coi mẫu thân ta ra gì, trong lòng luôn tự coi mình là chính thất.

 

Lúc này nghe Tiêu Thừa Ngật nói vậy, bà ta xấu hổ đến đỏ mặt, nói cũng không nên lời: "Ngươi! Ngươi..."

 

Tạ Nhược Hằng thấy mẫu thân  mình bị sỉ nhục, liền đau lòng nói: "Thế tử, sao chàng lại nói mẫu thân thiếp như vậy?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.