Chim Sẻ Ban Mai

Quyển 1 - Chương 34: Cuộc sống lang thang



Có lẽ vận mệnh là đang cười nhạo

Ở ngã tư đường bởi vì hôm nay là chủ nhật nên náo nhiệt lạ thường

Đèn đường lóe sáng, cửa hàng hai bên ngã tư đường lâu lâu lại truyền đến âm nhạc ồn ào náo nhiệt, đồ trang trí hoa lệ trong tủ kính lấn át cả bóng đêm, một đôi tình nhân ngọt ngào nắm tay đi qua trước mặt tôi

Tại……….cái thế giới phồn hoa náo nhiệt này, có lẽ chỉ có mình tôi là người xa lạ

Tôi giống như một thể xác bị mất linh hồn, bỏ chạy trong đêm đen

Tôi không biết chính mình muốn đi đâu. Chỉ là, trong lòng thầm nghĩ muốn tự chấm dứt tính mạng của mình , tính mạng của tôi tựa đã hoàn toàn không quan trọng nữa

Tôi đi theo sự chỉ dẫn của vận mệnh, men theo ngã tư đường đi lên. Đoạn cuối con đường này hiển nhiên là một cái cầu! Nơi này có lẽ sẽ làm điểm dừng cho sinh mệnh của tôi! Tôi buồn bã cười cười, lảo đảo lên cầu

Trên cầu , gió thật lớn, lùa vào cả người lạnh như băng, đông lạnh đến phát run. Đầu óc vốn đang hỗn loạn của tôi cũng nhất thời thanh tỉnh đi rất nhiều

Tôi vươn đầu, từ trên cầu nhìn xuống………………Oa! Thật cao

Chứng sợ độ cao đi truyền từ ba khiến tôi cảm thấy đầu óc một trận choáng váng hoa mắt, sắc mặt trắng bệch, mém chút nữa là té xỉu trên mặt đất

Độ…………..độ cao như vậy cũng đủ cho tôi thịt nát xương tan!! Ma Thu Thu, mày………………mày thật sự muốn từ nơi này nhảy xuống sao?

Tôi cắn môi nơm nớp lo sợ rụt đầu về, trong lòng thống khổ vùng vẫy. Vội vàng đứng lên chuẩn bị thoát khỏi nơi này, nhưng vừa chạy được vài bước, tôi chợt ngừng lại

Tôi sẽ đi về đâu? Về nhà sao? Để ba mẹ xem thường, nghe hai ông anh châm chọc? Đến trường sao? Để Kim Ánh Minh khinh bỉ, đám nữ sinh bắt nạt?

Không , tôi không đi………..

Trái đất lớn như vậy, thế nhưng lại không có chỗ nào cho tôi dung thân

Đau khổ cùng tuyệt vọng lại một lần nữa ào ạt đến

Ma Thu Thu, mày đã có dũng khí chịu được dày vò nhiều như vậy, tại sao mày lại không có dũng khí chấm dứt mọi đau khổ? Tôi không muốn đau khổ mà sống nữa, tôi muốn kết thúc nó, tôi muốn kết thúc…………….

Tôi ngồi trên lan can cầu, gắt gao nhắm mắt lại, nén thở, cả người không ngừng run run

Tôi không được nhảy!! Tôi muốn sống!!

Giọng nói trong lòng tôi ở khoảnh khắc tê tâm liệt phổi hô lớn, nhưng nỗi tuyệt vọng cùng đau khổ đã đem cơ thể tôi chặt chẽ dán cứng tại lan can cầu, tôi đã hết đường quay về……………..

“Đợi chút…………..”

Một chiếc ta xi đột nhiên dừng lại trước mặt tôi, cánh cửa phía sau mở ra, một đôi giày cao gót màu trắng đạp đất bước ra ngoài

Một người phụ nữ mặc trang phục cao cấp màu trắng,lửa giận hừng hực thiêu đốt trong mắt, vẻ mặt kích động đi nhanh tiến về phía tôi!

Tôi sợ đến cả mắt trừng to, giọng nói run run, dần dần hướng về phía người đàn bà kia kêu lớn

“Cô………..cô đừng qua đây………….cô qua đây tôi sẽ nhảy xuống a!”

Tôi càng ngày càng khủng hoảng, mặc dù miệng nói như vậy, nhưng tay vẫn ôm cứng lan can cầu, càng ôm càng chặt.

Lúc này, người phụ nữ kia đã hở hồng hộc đi đến trước mặt tôi, ánh mắt nàng lộ tia nguy hiểm , ánh mắt không rời nhìn tôi. Tôi nghe thấy từ trên người nàng bốc ra mùi vị gay mũi của cồn

“Nhảy………hức………” Người phụ nữ kia mang theo đầy mùi rượu há miệng nói chuyện

Ách?Nàng sao lại muốn tôi nhảy?!Nàng hẳn là phải nên khuyên bảo tôi tận tình mới đúng chứ?

“Nhảy ………….hức……………nhảy xuống sẽ chết sao…………..ach1………..” Người phụ nữ nấc cục thật lớn, rốt cuộc cũng nói xong một câu hoàn chỉnh

“Ừ………….khẳng định sẽ chết” Tôi cực kì chắc chắn nói với nàng

“Vậy…………cô……………….cô để tôi nhảy xuống dưới!” Người phụ nữ kia vừa khóc lớn, vừa lôi kéo quần áo của tôi, đem tôi từ trên lan can cầu túm xuống

“Cô…………cô cản trở tôi!!!”

“Tôi………tôi cũng muốn chết……………..”

“Cô cũng muốn nhảy sông?” Ánh mắt người phụ nữ mơ hồ một hồi lâu, rốt cuộc cũng nhằm ngay mặt tôi nói “Tại………tại sao?Tôi muốn nhảy sông cũng có người muốn đoạt của tôi!”

Tại sao? Đúng vậy a, tại sao……………..lời của nàng giống như một mũi khoan, hung hăng đâm vào lòng

“Tôi……….tôi sống…………cũng chỉ dư thừa…………”

“Cô so với tôi còn thảm hơn sao!” Đại tỷ tâm thần la to, giống như một đứa con nít bị người đoạt mất kẹo que, hình tượng này so với vẻ trưởng thành của nàng thật không xứng

“Hắn không cần tôi……………..” Tôi nghẹn

“Bạn trai tôi lấy tiền của tôi chạy theo người phụ nữ khác…………” Đại tỷ vừa nức nở vừa nói

“Trường đuổi học……………”

“Thủ trưởng ăn trộm kế hoạch của tôi, sau đó một cước đem tôi đá văng!”

“Bạn bè tốt nhất………….”

“Tôi quên nói cho cô, bạn trai tôi chạy theo bạn bè tốt nhất của tôi!”

“Trong nhà………….”

“Tôi từ nhỏ là một cô nhi, ngay cả một người thân thích cũng không có!” Đại tỷ dường như sợ tôi nói tiếp, rất nhanh đã cắt lời tôi

“Tôi…………..” Nước mắt như dòng thác của tôi chợt ngừng lại, tôi không biết bản thân mình còn có thể nói cái gì

“Ha ha…………..rốt cuộc, đoạt không được của tôi rồi, tôi nhảy đây!” Đại tỷ hưng phấn mà bò lên lan can cầu, sau đó lại như suy nghĩ điều gì đó

ngồi sụp xuống “Tôi đang làm cái gì a, nhảy sống còn muốn cùng người so đo…………”

“Đúng………….thật xin lỗi……………..”

“Bị cô làm ra như vậy, tâm tình nhảy sông cũng không có” Đại tỷ buông xõa mái tóc dài của mình “Tiểu nha đầu, đến giúp tôi một chút, gió lớn như vậy, da tôi sắp bị hủy rồi!”

“A……được…………được………………” Tôi lau nước mắt rơi như thác đổ trên mặt , đứng lên

Có lẽ bởi bì ngồi lâu mà chân tôi cũng trở nên nhũn ra, cũng có lẽ vì thương tâm quá độ mà tôi cũng choáng váng hoa mắt, hoặc cũng có lẽ do ý trời là như thế, tóm lại, vào thời điểm tôi đứng dậy đỡ đại tỷ, chân của tôi lại bị trượt, toàn bộ thân thể đổ về phía trước, vô ý, vừa vặn nhào lên người nàng!

“A!A!A!A!A…………………….”

“Đại tỷ tỷ!!!!!!!!!!!!!!”

Đại tỷ đáng thương dốc sức trong không trung nghĩ cách trở về thế cân bằng, mắt thấy lập tức đã ổn định lại, lại bị tôi “anh hùng cứu mỹ nhân” lao ra ôm lấy eo nàng, ngã xuống lan can

Cùng với chất giọng siêu cao của đại tỷ và tiếng hét chót tai, hai người chúng tôi trở thành một đòn bánh quẩy, từ trên cầu rời thẳng xuống dòng sông đang chảy xiết………………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.