Một tiếng thét chói tai làm tôi từ trong mơ phải tỉnh lại
“Sao lại thế này?” Mộc tiên sinh đôi mắt mê ngủ nhìn tôi cũng đồng dạng mê mang
“A…………….lão quái vật này, ngươi làm chuyện gì!”
Tôi theo giọng nói đi qua, lại bị cảnh tượng trước mặt dọa suýt nữa nhảy dựng . Bắc Nguyên Ái tỷ trên mặt lại bị vẻ một vòng tròn đen , Bính thúc ở một bên vui vẻ đấm ngực dậm chân, tựa hồ muốn báo thù chuyện nóc nhà ngày hôm qua
Tôi liếc mắt nhìn Mộc tiên sinh bên cạnh, rốt cuộc cũng hiểu được ý tứ lời nói hôm qua của hắn
“Đồ quái vật này, ngươi…………..Ai u…………..” Bắc Nguyên Ái tỷ đang muốn đuổi theo người đột nhiên ôm lấy bụng “Nhà xí………….toilet………..”
Xem ra , cá nướng ngày hôm qua đang quấy phá trong bụng nàng
“Bên kia!” Mộc tiên sinh qua khe hở của lều chỉ về một cái phòng nhỏ phía xa xa
“Hết cách rồi, phương viên trăm dặm đều ko có nhà vệ sinh, chỉ có thể dùng cái đồ bỏ đi kia”
“Đồ …………đồ bỏ đi kia sao?”
“Đúng vậy! Ha ha………..” Bắc Nguyên Ái tỷ hai mắt tuyệt vọng nhìn lên bầu trời, tôi cũng sợ tới mức phải le lưỡi
“Đúng rồi , cho cô cái này!” Mộc tiên sinh đứng lên, ở trên cây bên cạnh vòm cầu phúc chốc đã bứt ra hai cái lá rộng thùng thình , dúi vào tay Bắc Nguyên Ái tỷ
“Cho tôi cái này làm gì?”
“Đi xong sẽ dùng! Chúng tôi ko có tiền mua giấy vệ sinh….” Mộc tiên sinh cười hớ hớ giải thích
Vậy nhất định rất đau a! Tôi tưởng tượng cảm giác thô ráp của lá cây khi phải dùng nó để lau lau , không khỏi sợ hãi nuốt nước bọt . Mà người đầu tiên chịu đựng loại khổ hình này , Bắc Nguyên Ái tỷ , hiện tại cơ miệng dường như cũng muốn sùi bóp mép
“Đi qua đó cũng phải tốn 3 phút ……….” Mộc tiên sinh nhắc nhở Bắc Nguyên Ái tỷ
Đang chật vật, khuôn mặt Bắc Nguyên Ái tỷ lập tức trắng bệch, nàng bi tráng cầm hai mảnh lá cây đi
“Ko được tiểu tiện tùy tiện nha!” Mộc tiên sinh ở đằng sau thân thiết dặn dò
“………..soạt” Bắc Nguyên Ái tỷ trượt chân một chút lại lảo đảo đi lên phía trước
“Phù phù……….phù phù………..thật thối thật thối!” Bắc Nguyên Ái tỷ “thắng lợi trở về ” lấy tay che trước cái mũi
“Bắc Nguyên Ái tỷ, chị có khỏe không?” Tôi nhìn đầu tóc rối bời của nàng có chút lo lắng
“Rất không khỏe! Cái chỗ này chỉ có biến thái mới có thể đi!!”
Xem ra nàng đã quên chính mình vừa từ nơi đó trở về. Tôi khóe miệng hơi run rẫy hai cái, xấu hổ hướng nàng cười cười
“ha ha….chỗ này đã ở rất xa nhà xí! Nếu không cô đi tắm rửa một chút sẽ cảm thấy thoải mái!” Nằm dưới vòm cầu , Mộc tiên sinh cười nói
“Có thể tắm sao?!” Bắc Nguyên Ái tỷ cùng tôi trao đổi ánh mắt bất ngờ, vui mừng hỏi
Mộc tiên sinh lấy tay chỉ vào con sông, tôi và Bắc Nguyên Ái tỷ lập tức như người bị đóng băng, ngẩn người
………………………………………
“Bắc Nguyên Ái tỷ đâu?” Tôi cầm cần câu hỏi Mộc tiên sinh đang xem sách
Mộc tiên sinh thật kì quái, rõ ràng là một kẻ lang thang, nhưng hành lý lại toàn là sách
“Chắc là đi rồi!” Mộc tiên sinh chép miệng
Tôi nhớ lại lời nàng nói đêm hôm qua, nếu vậy xác thực chắc là đi rồi……………
Còn tôi………….tôi thở dài, trong lòng đột nhiên cảm thấy trống rỗng
“Oanh long long……………oanh long long……..”
Tôi kinh ngạc nhìn về phía Mộc tiên sinh, hắn hướng tôi nhún nhún vai tỏ ý ko biết
“Thu Thu!!……….. Ma Thu Thu……….”
Gì? Đây là giọng nói của Bắc Nguyên Ái tỷ a! nàng ở nơi nào? Tôi mở to mắt nhìn bốn phía tìm kiếm bóng dáng nàng
“Ở đây………..tôi ở trong này!”
Tôi nhìn thấy đằng xa xa một người ở trên chiếc xe cần cẩu đang chạy nhanh tới, âm thanh chắc là truyền về từ hướng kia
“Bắc Nguyên Ái tỷ? Chị làm gì vậy?” Tôi giật mình hỏi
“Trước tiên đừng hỏi!! Em lại đằng kia giúp chị giữ đồ! Đừng làm cho đồ đạc của chị bị mất!” Bắc Nguyên Ái tỷ lớn tiếng nói
“Đồ đạc ?Cái gì vậy?” Trong mắt tôi hiện lên dấu chấm hỏi, tôi nhìn nhìn Mộc tiên sinh
Nửa giờ sau , tôi và Mộc tiên sinh đều sợ ngây người
Một đống đồ cao câp cùng trang phục cao cấp, vật dụng hàng ngày được vài ba công nhân chuyển đến dưới vòm cầu
Bắc Nguyên Ái tỷ không ngừng chỉ huy nhóm công nhân , vừa sắp xếp vị trí cho bọn họ sắp đặt , vừa dặn dò bọn họ phải cẩn thận, còn bảo Mộc tiên sinh và tôi phải trông chừng đống “gia sản” của nàng
Nhóm công nhân cuối cùng cũng chuyển xong đồ vật cuối cùng …………….cái giường lớn xa hoa, rồi lái xe rời đi
“Được lắm!!” Bắc Nguyên Ái tỷ vỗ võ đôi bàn tay dính đầy bụi, vừa lòng nhìn đống đồ lớn trước mắt
“Cái này……………..cái này là………….” Tôi kinh ngạc đến mức ko thể nói rõ
Mộc tiên sinh cũng vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn nàng
“thế nào? Sao các người nhìn tôi như vậy? Tôi thấy cuộc sống ở đây cũng quá khổ, cái gì cũng ko có, cho nên tôi đem tất cả đồ đạc trong phòng mình chuyển đến đây!! Có vấn đề gì sao?”
“ko có, ko có!” Mộc tiên sinh vội vàng cười cười xua tay
Bắc Nguyên Ái tỷ đắc ý cười
“Nhưng mà, mấy thứ này bị dầm mưa dãi nắng cũng ko hay lắm đâu!” Mộc tiên sinh thực sự đi thẳng vào vấn đề
“Vấn đề này tôi đương nhiên có lo qua! Vừa hay, tôi cũng mua được một cái lều trại siêu quý, vốn là muốn dùng khi cùng bạn bè lên núi, ko ngờ tới lại vừa vặn có thể dùng ở đây! Hắc ! Hắc!”
“A! lều trại! A…………….” bính thúc ở một bên ồn ào nói
Dưới sự chỉ huy của Bắc Nguyên Ái tỷ trong suốt một ngày, tôi kinh ngạc há hốc mồm nhìn “Tân gia” đã hoàn thành
Lều trại hình chữ nhật, đại khí chiếm bốn năm mét vuông, tôi miễn cưỡng duỗi thẳng chân tay mới có thể chạm vào đỉnh. Lều trại lại đệm một lớp vải chống ẩm thật dày , mặt trên là một tầng thảm xinh đẹp, dưới thảm là một mỹ nhân mắt to không ngùng hướng về tôi tươi cười. Bốn vách lều trại đều bày biện đồ vật Bắc Nguyên Ái tỷ yêu thích . Thứ gây sự chú ý nhất, đương nhiên chính là cái giường lớn được đặt ở giữa lều
“Thu Thu! Em thật may mắn! Bắt đầu từ hôm nay trở đi, em theo chị ngủ trên giường, những người còn lại ngủ dưới sàn!” Bắc Nguyên Ái tỷ vui vẻ nói với tôi
“Nhưng…………..nhưng mà………….”
“Chúng ta ở nơi hẻo lánh như vậy, sẽ ko có người chú ý đến chúng ta , cô ko cần lo lắng” Mộc tiên nghịch ngợm hướng tôi trừng trừng mắt
“Thu Thu, đúng thế! Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, xảy ra chuyện rồi nói sau!”
“Nhưng………..đã…………..đã xảy ra vấn đề……….”
“vấn đề gì?” Bắc Nguyên Ái tỷ theo tay tôi , nhìn thấy Bính thúc ngồi dưới đất, trên đầu hắn là quần lót của Bắc Nguyên Ái tỷ
“A………………..xú lão đầu đáng giận này!”
Bắc Nguyên Ái tỷ tức giận đến sôi máu, tiến lên cùng Bính thúc tranh đoạt quần lót . Tôi vốn tưởng rằng Mộc tiên sinh cũng sẽ tiến lên ngăn BÍnh thúc lại, nhưng thật ko ngờ hắn lại cười đến suýt nữa là lăn lộn trên mặt đất
Tôi ngơ ngác nhìn đám ngườ trước mắt, tựa như đang nhìn người ngoài hành tinh, tôi thật phải theo chân bọn họ cùng nhau sinh hoạt tại đây sao?