Chim Sẻ Ban Mai

Quyển 2 - Chương 3



Quả nhiên là thế này...............két quả này hẳn là khiến mọi người rất đắc ý đi!! nhưng tại sao tâm trạng của tôi có chút chát chát.........lại có chút buồn buồn

"Xí.......! Đúng là ko có mắt!! Hạng nhất dĩ nhiên lại là con chuột chết kia?! " Mông Thái Nhất hừ lạnh một cái, nhưng biểu tình dường như chẳng hề muốn so chuyện kết quả bình chọn "Nhưng mà như vậy cũng tốt!! Sẻ con ko được làm "công chúa Hayakawa" thì ko cần phải khiêu vũ cùng chuột chết rồi!!"

"Khiêu vũ?" Tôi hoang mang nhìn Mông Thái Nhất

"Đúng vậy! Sẻ con! Cô ko biết sao? Mỗi lần kết thúc lễ hội văn hóa nhà trường đều tổ chức một buổi liên hoa khiêu vũ, người được bình chọn là công chúa Hayakawa và hoàng tử Hayakawa sẽ khiêu vũ với nhau!"

"Là...........là vậy sao..............." Tôi bỗng nhiên có chút mất mát, cúi đầu nói

"Đúng vậy a! Yên tâm đi Sẻ con! Đến lúc đó tôi nhất định sẽ ko để cho cô trở thành Bích tường hoa tiểu thư!" Mông Thái Nhất nói xong, cứ thế kiễng chân lên, vuốt cằm, nhìn nhìn trần nhà như suy nghĩ cái gì đó, lâu lâu lại phát ra một tiếng cười trộm!! Tôi nghe qua tóc gáy đều dựng đứng!!

Tên Mông Thái Nhất này, ko biết lại nghĩ ra trò quỷ gì..............

Giữa tâm trạng tôi bồi hồi không yên của tôi cùng tâm trạng háo hức mong chờ của Mông Thái Nhất, vũ hội Hayakawa mỗi năm một lần rốt cuộc cũng bắt đầu

Xung quang trường học tràn đầy bầu không khí náo nhiệt, ngẩng đầu lên nhìn, đâu đâu cũng là hình ảnh của Hà Ảnh Nguyệt và Kim Ánh Minh, mà ngay cả hội trường diễn ra lễ hội cũng được sữa chữa rực rở hẳn lên

Ngọn đèn xanh vàng rực rỡ, bàn tiệc màu đỏ hình tròn, phía trên bàn đặt đầy ắp thức ăn ngon miệng cùng các món thực phẩm đầy màu sắc khác, chỉ huy dàn nhạc duyên dán điều khiển đội nhạc diễn tấu, tốp năm tốp ba các bạn học cùng giáo viên ăn mặc sang trọng đứng xung quanh các bàn ăn,cảnh tượng khiến cho người ta có cái cảm giác như mình đang tham dự một bữa tiệc xa hoa long trọng của giới thượng lưu

Mà người lần đầu tham gia lễ hội văn hóa như tôi cũng có chút kinh ngạc

Tôi lui vào một góc sáng sủa của hội trường nhìn tấm áp phích của Kim Ánh Minh và Hà Ảnh Nguyệt dán xung quanh, tâm tình có chút buồn buồn

Ma Thu Thu, mày suy nghĩ cái gì vậy? Hiện nay hai người kia không phải là một đôi sao?

"Chào mừng toàn thể giáo viên và học sinh!! Chúc mọi người một buổi tối tốt lành!! Bữa tiệc tối hôm nay xin được phép bắt đầu!" Bắc Nguyên Ái tỷ một thân mặc sườn xám màu hồng cầm mic rô xuất hiện chính giữa sân khấu hình tròn trong hội trường,sự xuất hiện của nàng lập tức đã hấp dẫn mọi sự chú ý của tất cả mọi người

Oa..............dáng người của Bắc Nguyên Ái tỷ thật tuyệt a.................

"Trước khi vũ hội bắt đầu!! Chúng tôi xin mời hai nhân vật có phiếu bầu cao nhất lễ hội văn hóa lần này "công chúa Hayakawa" Hà Ảnh Nguyệt và "hoàng tử Hayakawa" Kim Ánh Minh lên sân khấu "

Lời nói của Bắc Nguyên Ái tỷ vừa vang lên, cả hội trường liền vang lên một tràng pháo tai vang rền như sấm

"A! Lên đi! Lên đi!’

"Hà Ảnh Nguyệt đẹp quá!! Cô ấy rất xứng làm công chúa Hayakawa nha!"

"Ô ô ô ô! Kim Ánh Minh hôm nay đẹp chết người!! Hoàng tử mà là anh ấy!! Tôi rất thích!"

Giữa tiếng xôn xao bàn tán, Hà Ảnh Nguyệt kéo tay Kim Ánh Minh, từ cửa lớn đi đến chính giữa sân khấu

Hình ảnh này đẹp quá! Hoàng tử nắm tay công chúa đi lên sân khấu hoa lệ, thì ra giữa cuộc sống đời thường cũng có một câu chuyện cổ tích......

Nhất thời,tâm trí tôi trở về với buổi tối dưới bầu trời đầy sao trước kia................ nhìn xa xa hai người nổi tiếng, đang thấp giọng nói đàm luận về đề tài của họ, có lẽ ngay từ giây phút ấy tôi đã hiểu được, bọn họ chính là "hoàng tử và công chúa trong truyện cổ"!

"Mọi người yên lặng 1 chút!___nhân dịp vũ hội hôm nay, chúng tôi cũng muốn công bố danh sách mười nam sinh và nữ sinh được hâm mộ nhất! Xin mọi người chú ý lên màn ảnh rộng bên phải hội trường" Bắc Nguyên Ái tỷ chỉ vào một cái LCD thật to treo trên tường ở bên phải, trên màn hình lập tức hiện ra một chuỗi tên màu đỏ!

"Trong lần bình chọn lần này. Ở danh sách nữ sinh bao gồm 10 người như sau: hạng nhất Hà Ảnh Nguyệt với 1001 phiếu, hạng nhì Thượng Hà Hi với 865 phiếu............."

Dòng chữ màu hồng liên tục thay đổi đến lần thứ sáu thì toàn trường ồ lên

Tôi...........tôi hiển nhiên là người thứ sáu đó!

Tôi dụi dụi đôi mắt, tỏ vẻ ko tin được nhìn màn ảnh rộng!

Đúng vậy...........tôi ko có nhìn lầm! Tôi chính là người thứ sáu!! Được xếp hạng song song cùng với Tử Lôi!? Vậy chuyện đánh cuộc của tôi và nàng..............

Tôi có chút hoảng sợ nhìn Bắc Nguyên Ái tỷ trên sân khấu, Bắc Nguyên Ái tỷ lại đang vui vẻ mở to hai mắt tỏ vẻ chúc mừng

"Điều này sao lại có thể chứ? Số phiếu bầu sao lại giống nhau?!" Giọng nói của Tử Lôi ở một nơi ko xa truyền lại khiến cả người tôi nhất thời run lên. Tôi ko tự giác hướng ra bên ngoài đám đông mà đi

"Ma Thu Thu! Định chạy đi đâu?!___nói mau, cô đã dùng cái thủ đoạn dối trá gì để thu được nhiều phiếu bầu như vậy??" Hoa Chi tổ đô vật nữ đột ngột phát hiện ra tôi đang lui ra, liền vội vàng vươn tay kéo tôi lại

"Dối trá?! Ê! Cô ăn nói phải dùng đầu óc một chút a! Sẻ con dối trá khi nào?! Không có chứng cứ thì đừng nói bừa!" Giọng nói bá đạo của Mông Thái Nhất đột nhiên xuất hiện phía sau lưng tôi, làm cho tôi và nữ đô vật đều giật nảy mình

"Tôi..........tôi.............." Nữ đô vật nhìn thấy Mông Thái Nhất tựa như chuột gặp mèo, lui ra phía sau một chút, đi tới chỗ Tử Lôi

"Số phiếu bầu của Ma Thu Thu bất ngờ đứng hàng thứ sáu, nhất định là do công lao của Mông Thái Nhất! Hừ!" Tử Lôi hung hăng liếc mắt tôi một cái rồi xoay lưng nói "Ma Thu Thu, tuy rằng tôi ko thừa nhận nhưng mà kết quả bình chọn đã là như vậy!! Tôi cũng ko muốn truy cứu. Thủ đoạn của cô quả nhiên rất cao minh! Hừ_______Nếu coi như chúng ta ngang tay, vậy thì chuyện thách đấu lúc trước xem như xóa bỏ, cô và tôi ko nợ ko nần"

"Ê! Truy cứu, truy cứu cái gì? Sẻ con là quang minh chính đại tham gia bỏ phiếu!"

"Hừ! Một người rõ ràng đã có hôn ước, còn quen biết người khác, ko có tư cách ở trước mặt tôi nói ra những lời đó________chúng ta đi!" Tử Lôi liếc trắng Mông Thái Nhất một cái, xoay người mang theo Hoa Chi đi ra

"Cô!............." Mông Thái Nhất bị Tử Lôi nói cho một câu cứng họng sắc mặt cũng thay đổi, tôi liền vội vàng ra sức giữ chặt hắn, phòng khi hắn lại làm ra cái chuyện gì đáng sợ!

Xóa bỏ? Nói như vậy là tôi có thể tiếp tục ở Hayakawa sao?............

"Được lắm! Hiện tại vũ hội xin được phép chính thức bắt đầu! Đầu tiên xin mời công chúa Hayakawa và hoàng tử Hayakawa đương thời vì chúng tôi khiêu vũ một bài! Chúc mọi người vui vẻ hưởng thụ buổi tối mỹ lệ này!" Trên sân khấu truyền ra giọng nói đầy hưng phấn của Bắc Nguyên Ái tỷ, âm nhạc theo sau vang lên, đèn pha lóe sáng, ánh mắt mọi người đều bị trung tâm hội trường hấp dẫn

Ở chỗ giao nhau của ánh sáng, Hà Ảnh Nguyệt kéo Kim Ánh Minh theo tiếng nhạc khiêu vũ, bộ váy nhỏ màu trắng trên người Hà Ảnh Nguyệt theo bước nhảy uyển chuyển của nàng nhẹ nhàng rung động, xung quanh họ dường như có vầng hào quang bao quanh toát ra ánh sáng bốn phía

Tôi theo bản năng cúi đầu nhìn lại bộ váy đỏ trên người mình

Có lẽ, tôi vĩnh viễn không có khả năng có được thứ ánh sáng chói lòa giống như Hà Ảnh Nguyệt.............

"Sẻ con! cô làm sao vậy? Làm ơn! Hôm nay sao cô lại xấu như thế!" Mông Thái Nhất hoàn toàn không để ý đến tâm tình của tôi, bỗng nhiên hướng tôi la lớn

Ngẩng đầu,tôi mới biết hôm nay Mông Thái Nhất cũng trở nên ko giống với ngày thường, áo vest màu đen phối hợp với đường viền hoa của áo sơ mi cùng cặp mắt to sáng ngời dưới hàng lông mi nồng đậm đã làm toát lên khí chất anh tuấn của hắn!! Có điều............trên cổ của hắn sao lại đeo một chuỗi vòng cổ đầu lâu?

"Cái váy tôi nhờ Trương Khải Chấn đưa cho cô đâu?!"

"Váy đó tôi ko mặc........."

Cái váy đó làm sao mà mặc được a! Váy ngắn đến mức chỉ có thể vừa vặn che được quần lót, hơn nữa bộ váy đó lại chật đến nổi khiến tôi hít thở muốn không thông!

"Ko mặc!? Tại sao lại ko mặc?! Cô mà mặc bộ váy đó nhất định có thể khiến toàn trường chấn động! Như vậy thì hai người chúng ta mới có thể vượt mặt con chuột chết kia!!" Nhắc tới Kim Ánh Minh, biểu tình của Mông Thái Nhất lại trở nên hung dữ lạ thường!

"Tôi như bây giờ, cũng rất tốt mà..............ha ha!"

"Quên đi, chấp nhận chấp nhận! Đi............chúng ta khiêu vũ!" Mông Thái Nhất miệng còn chưa nói xong, tay đã lôi kéo tôi đi đến giữa hội trường

"Khiêu............khiêu vũ?! Tôi.........tôi ko.............a................."

Tôi còn chưa kịp từ chối, thì Mông Thái Nhất đã một tay ôm tôi vào ngực, theo âm nhạc bắt đầu đong đưa!

Loạng choạng! loạng choạng! loạng choạng!

A?.........Tôi.............tôi bị làm sao vậy?Tại sao lại khiêu vũ?!.....Đều là do tên Mông Thái Nhất ngu ngốc này!! Tự nhiên lại đi ôm tôi, hơn nữa lại kéo tôi đến gần hắn như vậy............

"A!" Đột nhiên! Mông Thái Nhất quát to một tiếng!

Thảm, thảm, thảm rồi! Vừa rồi ko nghĩ qua tôi lại đạp chân hắn!

"Mông Thái Nhất.......anh.........anh ko sao chứ?" Tôi lo lắng hỏi

"Ko có việc gì mới là lạ! Sẻ con! Cô có biết khiêu vũ hay không?!" Mông Thái Nhất tức giận kêu to

"Tôi.........tôi đã nói..........tôi ko nhảy..........." Tôi tủi thân nói, cúi đầu

Mông Thái Nhất nhìn tôi ngẩng người

"Ai! Thật hết chịu nổi cô!! Thôi đi! Bổn đại gia khoan hồng độ lượng! Ko được đạp lên chân của tôi nữa nha!" Mông Thái Nhất nói xong, lại một lần nữa kéo tay tôi

A! Cái gì?! Còn muốn nhảy sao?! Ko được..........tôi thật sự không muốn nhảy a...........ô ô ô ô............

"Bên trái! Bên phải! Bên trái! Xoay!!" Mông Thái Nhất nghiêm túc chỉ huy hành động của tôi

Ô ô ô ô! Thật khó!! Trời sinh ra tôi vốn dĩ đã ko có tế bào khiêu vũ, hiện tại tôi lại tựa như một con kiến sợ bị giết chết, trên mặt đất nhảy qua nhảy lại! Động tác nhất định là khó coi cực kỳ!

Nhưng mà Mông Thái Nhất một chút cũng ko để ý đến vẻ mặt thống khổ của tôi, lại dẫn tôi ra chính giữa hội trường!

"Đi lên! bên này! bên này! bên này............A! Cẩn thận!!"

Mông Thái Nhất nói còn chưa dứt, tôi đã cùng với một người oanh oanh liệt liệt va vào nhau

"Ai a! Có biết khiêu vũ hay không?!" Một giọng nữ tức giận truyền vào lỗ tai tôi

"Cô vẫn như cũ, ha ha, lỗ mãng chính là tiểu thư Sẻ con" Người bị đụng vào không tỏ ra tức giận, ngược lại còn đối với tôi mỉm cười

Bắc Thần Tinh?! ________ bên cạnh hắn là vẻ mặt lạnh lùng Thượng Hà Hi

"Mông Thái Nhất, đổi bạn nhảy đi, thế nào?" Bắc Thần Tinh đột nhiên nói

A?! Đổi?! Tại sao lại đổi bạn nhảy? Tôi kinh ngạc nhìn Bắc Thần Tinh

"Ma Thu Thu tiểu thư, không biết cô có hân hạnh không?" Bắc Thần Tinh nói xong đã kéo tay tôi qua, đem Thượng Hà Hi đẩy lên người Mông Thái Nhất

"Nhưng mà.........tôi...........tôi không nhảy!" Tôi hoảng sợ liên tục xua tay

"Ko sao, tin tưởng tôi, tôi dạy không thua kém gì Mông Thái Nhất đâu, ha ha" Bắc Thần Tinh tuyệt ko để ý tới lời từ chối của tôi, cứ thế bắt đầu dạy tôi các bước nhảy

Mà Mông Thái Nhất vừa thấy Thượng Hà Hi đến đột nhiên cũng ko lên tiếng, bĩu môi nắm lấy bàn tay của Thượng Hà Hi được bao bọc trong đôi găng tay trắng, nhưng vẫn ko bỏ ý định hướng về Bắc Thần Tinh kêu to "Chỉ được nhảy một bài thôi, biết ko? Ko được đánh Sẻ con, nghe chưa?"

"Mông Thái Nhất! Bỏ bàn tay bẩn của anh ra!"

"Thượng Hà Hi, rốt cuộc cô có muốn nhảy hay ko?!"

"Mông Thái Nhất!"

.........................

"Tốt lắm, Sẻ con tiểu thư, chúng ta qua bên kia đi, để cho vợ chồng bọn họ có cơ hội bồi dưỡng cảm tình một chút, có được ko?" Bắc Thần Tinh đột nhiên tiến đến bên tôi, nhẹ nhàng cúi xuống bên tai tôi mà nói

Tôi ngẩn người

Vợ chồng?!...........Mông Thái Nhất và Thượng Hà Hi..............Đúng vậy, làm sao tôi có thể quên bọn họ đã có hôn ước a! Xem ra, tôi có ở đây cũng chỉ là người thừa rồi..............

Bắc Thần Tinh thấy tôi ko nói lời nào, nhẹ nhàng lôi kéo tay tôi, dắt tôi ra chính giữa hội trường, âm thanh cãi cọ của Mông Thái Nhất và Thượng Hà Hi càng lúc càng xa. Suy nghĩ của tôi dường như cũng ở lại cùng hai người họ, càng lúc càng xa vời..............

"Thu Thu? Ma Thu Thu!"

"A............hả!" Tôi lấy lại tinh thần nhìn Bắc Thần Tinh trước mặt

"Thu Thu, cô tập trung một chút a! Nãy giờ cô đã đạp chân tôi năm lần!" Bắc Thần Tinh tỏ vẻ đau khổ cười nhìn tôi

A?! Năm lần!?

Tôi cúi đầu nhìn xuống! Má ơi! trên đôi giày da bóng loáng của Bắc Thần Tinh không biết tự khi nào đã phủ lên vài dấu chân đầy bụi

"Thật xin lỗi! Thật xin lỗi!"

"Ha ha ha ha! Ko sao............nhưng mà, tôi nghĩ tôi ko thể hoàn thành nhiệm vụ dạy cô khiêu vũ rồi!" Biểu tình có chút thống khổ, Bắc Thần Tinh nói

"Thật xin lỗi............."

Ai! Thật ko xong! Vừa nãy mãi lo suy nghĩ đến chuyện tình của Mông Thái Nhất

Hắn? Ai?

Tôi theo ánh mắt của Bắc Thần Tinh nhìn lại

A! Là Kim Ánh Minh! Còn có Hà Ảnh Nguyệt! Từ khi nào chúng tôi đã đến bên cạnh bọn họ, không biết vì sao, mỗi khi thấy Hà Ảnh Nguyệt, đột nhiên tôi lại có chút ý định muốn chạy trốn...........

Vào thời điểm tôi còn do dự ko thôi, Hà Ảnh Nguyệt đã cười khanh khách hướng tôi chào hỏi!

"Thu Thu, xin chào!"

"A......xin chào!" Tôi có chút chất phác trả lời

Thoạt nhìn, cô gái thiên tài Hà Ảnh Nguyệt này thật dễ gần a,nếu đem so sánh với nàng tôi chỉ giống như một con vịt con xấu xí

"Nguyệt,tôi thật nhớ cái lần trước cùng khiêu vũ với cô nha!______Minh, không biết chúng ta có thể trao đổi bạn nhảy không?" Bắc Thần Tinh mỉm cười hỏi

Lại trao đổi bạn nhảy? Bắc Thần Tinh rốt cuộc muốn làm gì đây? Tôi vẻ mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía Bắc Thần Tinh đang thủy chung mỉm cười, bất chợt, tôi cảm thấy ánh mắt hắn nhìn Hà Ảnh Nguyệt có vài phần ánh sáng khó nắm bắt

Không đợi tôi phục hồi tinh thần lại, Hà Ảnh Nguyệt đã kéo tay Bắc Thần Tinh hướng về phía khác mà đi, chỉ để lại mình tôi và Kim Ánh Minh lặng lẽ ở lại

"Khiêu vũ" Kim Ánh Minh đột ngột thốt lên hai chữ này, làm cho tôi vội vàng hoảng hốt

Tay............tay............tay...........Kim Ánh Minh nắm tay tôi

Đầu óc của tôi đột ngột trống rỗng!

"Trái, phải, trái............"

"A? A.............."

Tôi bước theo bước nhảy của Kim Ánh Minh, cước bộ vụng về

Loạng choạng! Loạng choạng! Loạng choạng!!

Gần với Kim Ánh Minh như vậy! Tôi có thể cảm thấy hơi thở phả ra từ mũi hắn! Tôi.........tôi ko xong rồi...........tôi thật sự rất khẩn trương!! Tim của tôi dường như cũng muốn nhảy cả ra bên ngoài!

"Kim Ánh Minh...........tôi.............."

"Tiếp tục"

Không đợi cho tôi nói hết lời, Kim Ánh Minh đã rõ rõ rành rành hạ chỉ lệnh

Tôi vẻ mặt đỏ bừng cúi đầu, tiếp tục trở thành con rối để cho hắn giật dây, máy móc di chuyển bước chân

Lắc lắc lắc lắc................Lắc lắc lắc lắc............

Tôi vụng về xoay chân thu hút không ít ánh nhìn của mọi người

"A? Kia không phải là Ma Thu Thu sao? Cô ấy ko phải đã trở thành bạn gái của Mông Thái Nhất à? Sao lại có thể cùng Kim Ánh Minh khiêu vũ?"

"Không biết! Nhưng mà cậu xem! Tư thế khiêu vũ của cô ta cũng thật kì quái!"

"Hì hì hì hì! Nói cũng đúng nha! Rất khó coi................"

Ô ô.........âm thanh bàn tán của các người cũng thật quá lớn đi? Thật dọa người, tôi hận không thể rụt đầu vào trong bộ váy

"Oa! Kim Ánh Minh đang lườm chúng ta a!"

"Kim Ánh Minh?! Hắn dù cho có tức giận cũng rất đẹp trai nha!"

A? Kim Ánh Minh? Tức giận?!

Tôi kỳ quái ngẩng đầu nhìn, trời ạ, Kim Ánh Minh đang lạnh lùng lườm lườm mấy nữ sinh............đang xì xào bàn tán kia!

Hắn.........hắn tức giận như vậy là vì tôi sao?

Chuyện này có thật không chứ? Cùng Kim Ánh Minh khiêu vũ? Bỗng nhiên tôi chợt có cái cảm giác rằng chính mình đang nằm mơ, hơn nữa lại cảm thấy rất hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi sắp hít thở không thông..............

"A?! Sẻ con!! Sao cô lại cùng với chuột chết khiêu vũ?!"

Giọng nói trời giáng của Mông Thái Nhất khiến tôi hoảng sợ, tôi dường như nghe thấy được tiếng vỡ vụn của giấc mộng đẹp. Ngẩng đầu, tôi đã nhìn thấy Kim Ánh Minh hơi nhíu mày

Tiêu rồi..........Đại chiến lại sắp bùng nổ.............

"A! Mông Thái Nhất!! Anh nghiêm túc khiêu vũ một chút cho tôi đi!" Thượng Hà Hi bất mãn nói

Nhưng Mông Thái Nhất đã buông tay Thượng Hà Hi ra, một mạch vọt tới chỗ tôi, một tay đẩy Kim Ánh Minh ra!

"Chuột chết!Biến đi! Không được phép chạm tay vào Sẻ con của tôi!"

"Cút!" Kim Ánh Minh lạnh lùng nói

"Người nên cút là cậu!" Mông Thái Nhất vừa gầm lên vừa dùng sức đẩy vào bả vai Kim Ánh Minh

Kim Ánh Minh lập tức không cam lòng yếu thế đạp Mông Thái Nhất một cước

"Chuột chết! Cậu dám đánh tôi!! Đại ca đánh chết.............A! Đau quá, đau quá!" Mắt thấy nắm đấm Mông Thái Nhất sắp nện vào mặt Kim Ánh Minh, Bắc Nguyên Ái tỷ lại đột ngột xuất hiện!! Nàng ko lưu tình chút nào một phen xách lỗ tai Mông Thái Nhất!

"Xú tiểu tử! Ngươi lại ở đây quấy rối!!"

"Này! Bà già! Bà cũng thật quá đáng!! Trước mặt nhiều người như vậy lại đi xách tai tôi a! Cho tôi chút mặt mũi có được ko?"

"Ngươi muốn mặt mũi à? Được lắm! Cũng gần tới kì thì cuối kì! Nếu kết quả của ngươi đứng đầu lớp, thì ta về sau cũng sẽ không ở trước mặt mọi người xách tai ngươi!" Bắc Nguyên Ái tỷ buông tay ra, lạnh lùng trừng mắt nói với Mông Thái Nhất

Hả? Cuộc thi cuối kì?! A.........Trời ơi! Mấy ngày nay mãi lo ứng phó việc thách đấu, tôi đã đem chuyện quan trọng như vậy quên sạch!

"Kì thi cuối kì?! Thi thì thi!! Có gì đặc biệt hơn người!! Chỉ là đứng đầu lớp thôi!! Đối với anh hùng hào Kiệt như Mông Thái Nhất mà nói, căn bản là ko nói chơi!! Bà già!! Bà nói là phải giữ lời a!"

"Đương nhiên!"

"Được lắm!! Khi nào thì thi?!"

"Hai tuần sau!"

"Hai tuần sau? Hơ hơ hơ hơ!! Thời gian dài như vậy!! Cũng đủ để bổn đại gia lập nên kì tích!!"

Hai tuần nữa?!! Không thể nào?! Sao lại nhanh như vậy chứ!!

"Cuộc thi.........." Kim Ánh Minh có chút hoang mang nhìn thoáng qua tôi

Đối với hoàng tử Hayakawa Kim Ánh Minh mà nói, cuộc thi này chắc cũng chỉ giống như ăn một bữa sáng đi?!

"Nếu như vậy thì...Tiểu Nhất!! Tôi sẽ chờ tin tốt của cậu!" Bắc Nguyên Ái tỷ cười cười nói

"Đợi chút!" Trong mắt Mông Thái Nhất bỗng nhiên chợt lóe sáng, hắn đột ngột chỉ vào mặt Kim Ánh Minh, lớn tiếng nói "Chuột chết! Cậu không phải luôn muốn nổi trội hơn tôi sao? Được!! Lần này có dám cùng tôi đường đường chính chính tham gia đánh cuộc?!"

A? Tên Mông Thái Nhất này lại nghĩ ra chuyện quỷ gì đây? Nhất định ko phải là chuyện tốt lành gì

"..............."

"Ko nói lời nào nhất định là đã chấp nhận! _______Được! Nếu ai có tổng điểm cao trong cuộc thi này, thì vào lễ tình nhân người đó có thể cùng Sẻ con hẹn hò!"

Ông trời của tôi ơi!! Chuyện này rốt cuộc là gì đây?! Mông Thái Nhất! Thành tích học tập của hai người thì có liên quan gì đến tôi a? Một cuộc thách đấu ngu ngốc như vậy, Kim Ánh Minh sao có thể chấp nhận?!

"..........Được, có thể"

Cái gì?! Kim Ánh Minh cư nhiên lại đồng ý! Tôi nhìn thoáng qua toàn trường, ngoại trừ tôi ra, đã có nhiều người kinh ngạc thiếu chút nữa sắp rơi cằm

"Tốt lắm! Tôi sẽ cho cậu nếm mùi bãn lĩnh anh hùng hào kiệt bất phàm của tôi! Hừ! Sẻ con! Chúng ta đi!"

"A? Tôi........tôi cũng phải đi sao?"

"Đương nhiên rồi! để cho cô và chuột chết ở gần một chỗ, tôi rất không yên tâm!" Mông Thái Nhất nói xong, không đợi tôi phân trần đã đem tôi lôi ra bên ngoài hội trường

Tôi vội vàng quay đầu về phía Bắc Nguyên Ái tỷ cầu cứu

"Ha ha, vụ cá cược này nghe qua cũng có chút ý nghĩa............"

Ko phải chứ? Bắc Nguyên Ái tỷ chẳng lẽ cũng bị Mông Thái Nhất mua chuộc sao?

Quay đầu nhìn lại, tôi bắt gặp ánh mắt phẫn nộ của Thượng Hà Hi.............

Trời ơi!!................. Ai tới cứu tôi đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.