-Cái con heo kia dậy nhanh ko? Bây h tôi mới pít cô ko chỉ ăn tài mà còn ngủ khỏe nữa đó!-Hắn hét thật to.
Nó thản nhiên bước xuống nhỏ nhẹ:
-Tôi dậy từ lâu rùi chỉ tội ko mún nhìn thấy cái bản mặt anh thui!
-Đẹp trai thế này ko nhìn thì phí!
-Ọe có mà "đập trai" may ra còn nghe lọt tai.
-Cô...cô
-Tôi làm sao?
-Hjhj ko sao cả, cô xuống ăn sáng!
-Thánh kiu, tốt quá nhỉ!
-Mà sau trông cô khác thế? Ko mặc váy nữa hả?-Hắn ngạc nhiên hỏi.
Quả thật phong cách ăn mặc của nó khác hẳn so vs mọi khi. Ko phải là những chiếc váy tuyệt đẹp nữa mà đơn giản chỉ là 1 chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần bò mài cạp cao, tóc buộc cao đuôi ngựa.
-Thay đổi phong cách xíu thui mà! Xấu lắm hả?
-Ko phải, rất cá tính!
-Z là tốt rùi!-Nó vừa nói vừa đi lại bàn ăn và hét lên khi nhìn thấy thứ "sơn hào hải vị" trên bàn:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA Sao anh lại cho tôi ăn mì tôm z hả?-Âm thanh ko thể to hơn
-Thui đc rùi, hum sau mà vẫn thế là anh chết chắc vs tôi!
-Đc! Đc!-Hắn đành nhường nó
Oánh chén xong xuôi hắn lại hỏi:
-Cô đi xe j để tôi chở?
-Nhìn z thì đi xem j mà hỏi?
-Đi moto ak?
-Ukm!
Nói xong hắn chở nó đến trường nhưng ngang đường thì:
-Dừng lại!
-Sao?
-Bảo dừng thì cứ dừng đi!
Hắn lại ngoan ngoãn nghe theo. Nó nói mà như hét lên:
-Đi như z bao h mới đến trường z hả? Xuống ngồi sau tôi lái cho!
-Nhưng mà kì lắm! Ai con gái lại lai con trai bao h?
-Vẫn còn muốn cãi hả?
-Ok! Ok!-Hắn típ tục nghe lời
(Hum nay chị này hơi quá đáng ak nha!)
Nó đợi hắn đã an vị đằng sau thì bắt đâu phóng như bay đến trường mặc cho hắn có hò hét:
-Cô có phải là con gái ko z? Muốn chết hay sao mà đi nhanh thế chứ! Tôi đẹp trai, tương lại còn sáng lạng nên chưa có muốn chết đâu nhá!.....bla.....bla......
(T/g cũng đến chịu anh này, đến nước này mà vẫn tự kiêu đc!
V/Anh: Sự thật mà! Thế giới mà mất 1 người đẹp trai như tôi là hơi 1 chênh vênh về kinh tế đó!
T/g: Ngất!)
Đáp lại sự hò hét ko ngừng nghỉ ko mệt mỏi của hắn thì nó chỉ buông 1 câu phũ phàng:
-Im ngay ko tôi cho anh đi bộ h!
Hắn ngay lấp tức im bặt ko o oe thêm 1 từ nào cho đến khi đến trường.
Sau khi h/s trong trường nhân ra nó và hắn thì tiếng xì xòa bàn tán lại vang lên:
-Công chúa vs hoàng tử đi cùng nhau kìa!
-Trông họ đẹp đôi quá!
-Hum nay công chúa năng động ghê kun!
______________________________________________
Nó cố gắng đi thật nhanh lớp còn hắn thì cứ lẽo đẽo theo nó làm nó tức điên lên nhưng cũng chẳng làm j đc.
Tại 1 góc khuất sau trường:
-Chị Tố Uyên! Hôm nay con nhỏ đó đi cùng hoàng tử của chúng ta! (ngộ nhận quá đi)-Bảo Vi lên tiếng
-Thật sao?-Tố Uyên pít chuyện thì giận tím mặt, tay nắm thật chặt rùi cười gian xảo:
-Em có cách j ko?
-Chị còn nhớ cái hum nó ngất vì gián chứ?
-Tất nhiên. Ý em là...
-Dạ đúng vậy ạ!
-Em chị có khác quá thông minh! (có mà quá độc ác thì có) Haaaaaaaaaaaaa
2 chị em nhà phù phủy cười 1 cách man rợ.
Tại lớp họp lúc ngày thì:
-Này này 2 người đi hok chung hả?-Mi hí hửng (Cái bà này bao h cũng nhanh miệng mà)
-UK-đồng thanh nó/hắn
-Kinh!-Cả bọn đồng thanh
-CÓ QUAN HỆ J ĐÂY TA?-Trâm lên tiếng
-Làm j có j đâu! Tại hắn đến nhà mk năn nỉ nên mk mới đi cùng chứ!-Nó bóp méo sự thật. Nhừn ít ra thì sự dối trá đó làm cho Phong nhẹ nhõm cả người còn hắn thì tức giận.
-Á còn có quà nè!-Duy chỉ vào hộp quà trên bàn.
-Đừng nói vs tao là mày tặng Linh thui đó!-Minh cười gian
-Làm j có mà chắc là fan thui mà!
-Mở ra xem đi!-Cả bọn đồng thanh. Nó mở ra từ từ........từ từ...........
-Aaaaaaaaaaaaaa.....gián!-Vừa nói nước mắt nó vừa rơi vào ôm chắt lấy cánh tay Phong. Hành động đó làm hắn rất khó chịu! Mặt h nhìn ko khác j đưa đám. Gập hộp cái "phịch" rùi mang vứt ra thùng rác. Ko khó để pít đc ai là âm mưu.(Mà t/g cũng khâm phục 2 nhỏ đó thật làm nhanh ghê lun nha).
Nó vẫn sợ hãi, vẫn nép vào người Phong. CẢ bọn ai cũng lo cho nó. Ngày học trôi qua nhanh chóng, hắn lấy đt gọi cho ai đó: