Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 35: Vừa ngồi trên đùi anh cày đề thi vừa làm chuyện ấy



Chương 35

Lục Lâm Vãn thấy anh còn lén lút thuê thêm một phòng khác thì biết anh có chủ ý gì, cho nên cô cảnh cáo anh sau khi anh thuê phòng: "Ngày mai phải thi đại học, cho nên anh đừng hòng mà có suy nghĩ khác. Em không muốn xảy ra bất kỳ sai lầm nào trong lúc thi đại học đâu, tối hôm nay em muốn được ngủ ngon."

Rõ ràng có thể nhìn ra rằng Lục Hoài Chuẩn xem lời cô nói như gió thoảng qua tai, chỉ đồng ý cho có, miệng nói đồng ý nhưng đến tối thì lại gửi cho cô một tin nhắn WeChat.

Hỏi cô có ngủ được không.

Lục Lâm Vãn hiểu rõ cái nết này của anh, vốn dĩ giờ này vẫn hay lo lắng không ngủ được, càng đừng nói tới lúc thi đại học.

Chắc chắn tối nay lăn qua lộn lại cũng không ngủ được.

Lục Lâm Vãn thật sự không ngủ được, nằm ở trên giường, ngây người nhìn trần nhà, bạn học khác đều đã ngủ, một phòng các cô có bốn bạn nữ.

Cô cũng không biết có phải bởi vì lạ giường hay không mà không thể nào ngủ được.

Sau khi nhận được tin nhắn của anh, nhìn một chút, rồi gửi một nhãn dán không ngủ được.

Lục Hoài Chuẩn biết thế nên gọi cô sang bên cạnh, vừa hay phòng anh thuê cũng ở bên cạnh.

Lục Lâm Vãn nghĩ chắc anh gọi mình qua đó là để chuyên nghiên một ít vấn đề về học thuật, ngày mai thi đại học, hai người ôn tập suốt đêm cũng đúng.

Lục Lâm Vãn nghĩ như vậy, lập tức cầm theo quyển sổ tay, cái bút cùng một ít đề thi đi qua, hai người ngủ không được buổi tối cày đề cũng không tệ.

Lục Hoài Chuẩn mới vừa tắm rửa xong chưa được bao lâu, cho nên vẫn đang mặc áo tắm dài, lúc nhìn thấy cô đi qua, trên tay còn cầm mấy thứ này thì cũng sắp bị cô làm tức chết rồi.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh mở cửa thì đi vào, nói với anh: "Chúng ta làm bài thi một tiếng đi, có khi làm bài thi một tiếng là em có thể ngủ được."

Có khi Lục Hoài Chuẩn nghẹn chết mất, cái vẻ mặt kia quả thật chính là uất ức đáng thương, ngồi ở bên cạnh trừng mắt nhìn cô.

Lục Lâm Vãn ngồi ở trên ghế, lấy bút ra bắt đầu chuẩn bị cày đề thi.

Dù thế nào Lục Hoài Chuẩn cũng sẽ không bỏ qua cho cô như vậy, anh đi đến trước mặt cô, ôm cô lên, ngồi ở trên đùi anh.

Lục Lâm Vãn đột nhiên bị bế ngồi lên đùi anh, hoảng sợ, "Làm sao vậy?"

"Em ngồi ở trên đùi anh mà làm, anh nhìn em."

Lục Lâm Vãn nghe xong cảm thấy cũng được, nếu có chỗ không hiểu còn có thể trực tiếp hỏi thẳng anh, vì thế cô để mặc cho anh ôm mình.

Bây giờ còn sớm, mới hơn 9 giờ, chủ nhiệm lớp cho bọn họ ngủ sớm, chính là để chuẩn bị tinh thần cho tốt, trước lúc thi không nên ôn tập, miễn cho bị áp lực tinh thần.

"Có phải em không ngủ được không, anh có biện pháp giúp em ngủ được."

Lục Hoài Chuẩn cắn lên vành tai cô, giọng nói khàn khàn, gợi cảm mê hoặc cô.

Lục Lâm Vãn lập tức biết anh có ý gì, vỗ vào tay anh, không cho anh chạm vào mình, "Em không cần. Em làm bài thi một tiếng là được."

Nhưng Lục Hoài Chuẩn không đồng ý, trực tiếp luồn tay vào bên trong quần áo cô, lúc ngủ cô không thích mặc nội y, cho nên bên trong quần áo trống không, trực tiếp bị anh nhéo vú.

Lục Lâm Vãn muốn gạt tay anh sang một bên, nhưng tốc độ của Lục Hoài Chuẩn rất nhanh, anh đã cởi hết quần áo ngủ của cô ra.



Ngón tay anh đánh vòng ở phía trên quần lót của cô.

Lục Lâm Vãn cúi đầu nhìn thấy ngón tay của anh ở phía trên quần lót của cô muốn làm gì thì làm nấy, cô rất bất đắc dĩ.

"Em viết của em, anh làm của anh." Tay Lục Hoài Chuẩn dán lên phía trên quần lót của cô, Lục Lâm Vãn bị sờ, trên người cũng bắt đầu có cảm giác.

Cô cũng rất muốn biết sao cô có thể viết của cô đấy.

Cái tay của Lục Hoài Chuẩn tựa như không thể ngăn lại, Lục Lâm Vãn cũng hết cách, mặc cho anh vuốt ve mình, cô vẫn muốn tập trung làm đề thi, nhưng đầu óc lại bị thèm muốn mang đi mất rồi.

Lục Hoài Chuẩn sờ ướt quần lót cô, sau đó nhét quần lót của cô vào bên trong, Lục Lâm Vãn nhìn thấy quần lót đi vào bên trong bướm nhỏ thì hoảng sợ, kêu lên một tiếng.

Nhưng cô lại không dám kêu quá lớn tiếng, bởi vì bọn họ đang ở giữa hai phòng, hai bên trái bên phải đều có bạn học, tuy rằng họ đã ngủ rồi nhưng sợ hiệu quả cách âm không tốt sẽ bị nghe thấy mất, vậy thì mất mặt lắm.

Lục Lâm Vãn cúi đầu nhìn bướm nhỏ của mình ngậm lấy quần lót, Lục Hoài Chuẩn ác ý xoắn quần lót của cô lại, cuốn như bánh cuốn, nhét quần lót vào bên trong bướm nhỏ, để bướm nhỏ của cô tham lam ăn quần lót. Lục Lâm Vãn rất ngượng ngùng, quần lót cứ nhét vào như vậy có chút kích thích, có hơi sướng.

Vì để tiện cho anh cử động, cô còn nâng mông lên một chút để anh nhét quần lót hoàn toàn vào bên trong.

Lục Hoài Chuẩn biến chiếc quần lót trở thành quần chữ Đinh (丁), nhét vào bên trong bướm nhỏ rồi lại lấy ra, sau khi nhét vào rồi lại tiếp tục lấy ra, sau nhiều lần kích thích, bướm nhỏ của cô trở nên sưng đỏ.

"Thoải mái không?"

Lục Lâm Vãn cũng ngượng nếu nói thoải mái hay không, nhưng thật sự rất kích thích, đầu óc cô đã không còn suy nghĩ đến chuyện học tập nữa.

"Không phải em muốn học à? Em tiếp tục làm bài thi đi, anh làm chuyện của anh, em không cần phải để ý tới anh."

Lục Lâm Vãn: "......"

Lục Hoài Chuẩn không mặc gì bên trong áo tắm, anh vén áo tắm lên, vật kia của anh đã dựng thẳng chọc vào bên hông cô.

Phía dưới Lục Lâm Vãn đã chảy nước, Lục Hoài Chuẩn đã nhịn một tháng, chủ yếu là vì nghĩ tới sắp thi đại học, Lục Lâm Vãn sống chết không chịu hẹn gặp mặt, nói muốn tập trung học hành, chờ thi đại học xong rồi lại nói.

Anh cũng chiều bạn gái, nhưng buổi tối hôm nay nhìn thấy người kia cũng ở trong khách sạn thì lại không khống chế nổi, bây giờ vẫn còn sớm, làm một tiếng, chờ mệt mỏi một chút là có thể ngủ.

Tuy rằng Lục Lâm Vãn không ngủ được nhưng mỗi lần sau khi làm tình thì đều ngủ như heo, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Bởi vì Lục Hoài Chuẩn đã một tháng không chạm vào cô, cho nên dục vọng rất mãnh liệt, dù sao anh vẫn còn trẻ mà, sau khi làm phía dưới của cô chảy nước, cũng mặc kệ quần lót, anh kéo nó sang một bên, trực tiếp đưa gậy thịt tới trước bướm nhỏ của cô, cắm vào.

Cứ thế Lục Lâm Vãn dùng tư thế nữ trên nam dưới, đặt mông ngồi xuống cái của anh, hai người có một khoảng thời gian không làm, cho nên lúc đi vào, cả hai người đều thoải mái thở dài một hơi.

Lúc này Lục Hoài Chuẩn mới chậm rãi lột quần lót của cô xuống, nâng mông cô lên một chút rồi thọc vào rút ra, vừa mới bắt đầu tốc độ rất chậm, chính là để cô chuyên tâm học tập.

Lục Lâm Vãn vốn không thể nào tập trung nổi, tay viết mấy chữ trên bài thi là run rẩy không ngừng, cô từ bỏ, thừa nhận anh thọc vào rút ra.

Hiện tại Lục Hoài Chuẩn vẫn còn rất săn sóc, đỡ lấy mông cô, chậm rãi đi vào, nhưng mà Lục Lâm Vãn cảm thấy tốc độ này quá chậm, chậm làm phía dưới của cô hơi ngứa, cô không khống chế được dùng hai tay chống vào bàn từng chút từng chút ngồi lên gậy thịt của anh.

Bắt đầu biến thành Lục Lâm Vãn chủ động, phía dưới hai người hôn lấy nhau, Lục Lâm Vãn thừa dịp mình đang ngồi trên anh, cưỡi gậy thịt của anh phát ra tiếng bạch bạch bạch, âm thanh cực kỳ to.

Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy hình ảnh này, nắm lấy ngực cô, ra sức xoa bóp: "Dâm đãng."

Lục Lâm Vãn ngửa đầu thoải mái cưỡi trên gậy thịt của anh, cảm giác mình sắp bị chơi tới cao trào.



Cô cực kỳ thoải mái lại không dám kêu ra tiếng, bởi vì nếu kêu ra như vậy sẽ bị bạn học nghe được, vừa rồi cô phát hiện ra hiệu quả cách âm của phòng này cũng không tốt, hơn nữa trái phải đều có người ở rất gần, nếu rên lên thật thì chắc chắn sẽ bị nghe thấy, đánh thức bạn học, vậy thì xong đời.

Lục Hoài Chuẩn đỡ eo cô, thấy cô tự mình chủ động chẳng được bao lâu thì đã mất sức.

Anh đổi một tư thế khác, đè Lục Lâm Vãn vào tường để "làm".

Lúc Lục Lâm Vãn bị anh nâng lên, phía dưới hai người vẫn đang dán vào nhau, thấy anh muốn đi về phía tường, cô kháng cự: "Không được, anh làm gì thế, trái phải đều có bạn học, nếu bị họ nghe được thì xấu hổ lắm, em không muốn."

Lục Hoài Chuẩn đẩy cô vào góc tường, bây giờ hai người ở trong góc, anh vẫn còn đang đâm vào Lục Lâm Vãn.

Lục Lâm Vãn thấy dáng vẻ anh được một tấc lại muốn tiến một thước, thế mà lại muốn cắt luôn cái vật kia của anh đi, nói cô không muốn lại còn tới.

Nguyên nhân Lục Lâm Vãn sợ hãi như vậy là bởi vì lúc mình lên đỉnh sẽ không kìm chế được mà kêu ra tiếng, cô sợ bạn học nghe thấy.

Lục Hoài Chuẩn thấy dáng vẻ sắp không chịu nổi của Lục Lâm Vãn thì cầm cà vặt anh đặt trên giường tới đây.

Hôm nay anh có mang theo một cái cà vạt, thầm nghĩ có thể có ích, bây giờ thật sự có tác dụng rồi, đưa tới miệng cô rồi thắt lại, để cô cắn cà vạt, có muốn kêu ra tiếng cũng không kêu nổi.

Lục Lâm Vãn cảm thấy hình ảnh này quá gợi tình, cảm giác như mình đang bị cưỡng hiếp vậy.

"Bây giờ em có thể mặc sức kêu rồi, không có ai nghe thấy giọng em đâu." Sau khi Lục Hoài Chuẩn nói xong thì bóp mông cô, đột nhiên xông lên, tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh.

Lục Lâm Vãn bị cà vạt bịt chặt miệng, không thể kêu ra tiếng, chỉ có thể thừa nhận anh thọc vào rút ra, rất nhanh đã lên đỉnh.

Quả nhiên một tiếng trước Lục Lâm Vãn còn không ngủ được, nhưng bây giờ sau khi cao trào cơ thể tự nhiên thấy mệt mỏi.

Lục Hoài Chuẩn nói là giúp cô ngủ cho nên vẫn rất kiềm chế, thấy cô muốn ngủ thì không tiếp tục nữa, thả cô lên giường rồi lau khô cho cô.

Sáng sớm hôm sau Lục Lâm Vãn bị đồng hồ báo thức đánh thức, nhanh chóng chạy về, lúc về còn đánh Lục Hoài Chuẩn một cái.

Ai bảo anh bắt nạt cô, xấu hổ muốn chết, may mà sáng sớm có đồng hồ báo thức nên bây giờ trở về, thừa dịp bạn học còn chưa tỉnh lại, thế nhưng lúc này đã chậm, khi trở về bạn học đã dậy rồi.

Thẩm Chân vừa thấy cô đã thở phì phò, không cần nghĩ cũng biết cô đã đi đâu: "Lục Lâm Vãn! Cậu đúng là to gan thật đấy, cả buổi tối không trở về phòng ngủ, đi ra ngoài ngủ, nếu tớ không đoán sai, đêm qua cậu ở cùng Lục Hoài Chuẩn có phải không. Tớ nhìn cái mặt hồng hào sáng bừng này của cậu thì chắc là đoán không sai rồi. Nếu cậu để chủ nhiệm lớp nhìn thấy, không đánh cậu mới là lạ."

Lục Lâm Vãn sợ hãi che miệng cô ấy lại rồi nói: "Cậu đừng nói ra ngoài, bị chủ nhiệm lớp nghe được thì xấu hổ lắm."

Thật ra Thẩm Chân chỉ cố ý trêu cô thôi, chắc chắn không thể nói ra ngoài.

Sau khi mọi người rửa mặt xong, xuống lầu đến nhà hàng của khách sạn ăn cơm, sau đó lập tức lao tới trường thi.

Lúc trước đã từng tới thăm trường thi, cho nên bọn họ tự mình đi tới địa điểm thi của mình.

Mặc dù Lục Hoài Chuẩn và Lục Lâm Vãn thi cùng một dãy nhưng ở giữa lại cách vài phòng học, bây giờ phải tách ra lại có chút luyến tiếc.

Lúc Lục Hoài Chuẩn đi thì nói với cô một câu: "Cố lên."

Lục Lâm Vãn gật đầu nói anh cũng cố lên, hai người tách nhau ra đi tới phòng thi của mình.

Sau khi đã thi xong toàn bộ, Lục Lâm Vãn thầm tính điểm sơ qua, tính một chút, mình có thể vào được Thanh Hoa, Lục Hoài Chuẩn cũng đăng ký Thanh Hoa, cô cũng làm theo Lục Hoài Chuẩn, báo danh vào Thanh Hoa, như vậy, đến lúc đó hai người bọn họ lại có thể ở bên nhau, cô dự định tặng cho anh một bất ngờ.

Dù sao hiện tại yêu nhau rồi nên cũng không muốn tách ra khỏi anh, đại học ở bên nhau cũng khá tốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.