Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 51



Lục Lâm Vãn vốn cho rằng sẽ không xảy ra tình huống chỉ mặc váy mà không mặc quần lót giống như lần trước nữa, kết quả bây giờ vẫn là rời đi khi không mặc quần lót.

Lục Lâm Vãn rất tức giận bắt lấy tay Lục Hoài Chuẩn, nói: "Đều là lỗi của anh, lát nữa nếu như có phục vụ bước vào ngửi thấy mùi thì sao?"

Tuy rằng đã dọn dẹp sạch sẽ, cũng tự mình mang khăn giấy đi, trong đó không có gì dấu vết gì, nhưng Lục Lâm Vãn vẫn sợ, sợ sẽ bị người ta ngửi thấy mùi bên trong thì xấu hổ lắm.

Lục Hoài Chuẩn an ủi nói: "Sẽ không đâu, lát nữa mùi sẽ tản ra, không phải em mang nước hoa theo à, chờ lát nữa xịt xong mới đi, sẽ không ngửi thấy mùi gì đâu."

Bây giờ, Lục Lâm Vãn cũng chẳng còn cách nào, mặc váy xong rồi xịt một ít nước hoa, sau đó mới đi ra ngoài.

Hai người đi thẳng về nhà.

Chính là về nhà Lục Hoài Chuẩn.

Lục Hoài Chuẩn không thích màu hồng nhạt, nhưng Lục Lâm Vãn lại rất thích màu hồng nhạt, dù sao thì con gái mà, đều thích những thứ màu hồng nhạt.

Lúc trước, Lục Lâm Vãn nhìn trúng bộ chăn ga gối đệm màu hồng nhạt, vì thế cô thẳng tay mua luôn, còn là có ren ở rìa, mấy tên con trai siêu thẳng như Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy chăn ren màu hồng nhạt ở trên giường thì vẫn bị dọa cho nói không nên lời.

Lục Lâm Vãn nhìn vẻ mặt của anh thì đã biết anh không thích, hỏi anh: "Anh không thích à?"

Lục Hoài Chuẩn nào dám nói không thích chứ, dù sao thì quen là được thôi, suy cho cùng con gái thích mấy thứ này cũng là bình thường, nếu như không thích thì anh có thể không được vào ngủ, Lục Hoài Chuẩn nói: "Thích, siêu thích."

Lục Lâm Vãn sẽ dọn tới đây vào cuối tuần, cảm giác nhà anh cứ như là một gia đình đầm ấm.

Lục Lâm Vãn thích những thứ màu hồng nhạt nên trong nhà có rất nhiều đồ đạc có màu hồng nhạt, vỏ chăn cũng thế, mới đầu Lục Hoài Chuẩn còn cảm thấy rất kì quái, nhưng sau đó cũng cảm thấy quen.

Hai người giống như các cặp đôi sống chung với nhau, sống vô cùng ngọt ngào.

Lục Lâm Vãn cũng mang không ít đồ dùng tới đây, quần áo váy ngủ, có nhiều bộ để ở bên này sẽ tiện hơn, trực tiếp treo cùng quần áo của Lục Hoài Chuẩn.

Đồ trang điểm còn có một ít mỹ phẩm dưỡng da, ngay cả son môi cũng có rất nhiều, đều là Lục Hoài Chuẩn mua, Lục Hoài Chuẩn quả thật chính là người bạn trai xứng đáng được 100 điểm, ngày lễ ngày tết gì cũng đều tặng son môi cho cô, vừa tặng chính là mấy thỏi đủ màu sắc đủ kiểu dáng, hoặc là mua hết mấy thứ mà cô bỏ vào giỏ hàng, hiện tại có nhiều son đến mức hoàn toàn không để trong kí túc xá được, cho nên hầu hết đều để ở đây.

Cuối tuần, hai người sẽ ở chỗ này, Lục Hoài Chuẩn còn tiện thể dùng cả mặt nạ của cô, dù sao đa phần đều do anh mua, dùng để dưỡng da với cô.

Lục Lâm Vãn cũng không biết có phải bởi vì bây giờ mình đang yêu Lục Hoài Chuẩn hay không, mà cảm giác mặt nào của anh cũng tốt, ngay cả cái tật xấu mà không có người đàn ông bình thường nào có cũng vẫn thấy quen, anh là người thích sạch sẽ, cái gì cũng làm, tuy rằng cũng chơi game nhưng hoàn toàn không chìm đắm, chỉ cần gọi anh thì anh sẽ trả lời ngay lập tức.

Hơn nữa việc nhà đều do anh làm, mỗi tuần tới nhà anh, đều rất thoải mái, trong nhà đều cho cô trang trí tùy thích, Lục Hoài Chuẩn cũng không nói cái gì.



Dùng cách nói của bạn cùng phòng cô thì chính là người yêu cô rất chiều cô.

Lục Lâm Vãn cũng cảm thấy như vậy, người đàn ông này ngoại trừ việc chính là một tên dính người thì không có bất kì một tật xấu nào.

Lục Lâm Vãn về đến nhà cùng anh, nhịn không được vuốt ve mặt anh một cái, nhón mũi chân lên bưng mặt anh hôn một cái vào miệng anh, cắn vào miệng anh.

Cô đột nhiên nhiệt tình dọa anh phát sợ, anh dùng hai tay ôm lấy thắt lưng cô, bế cô lên, đè lên tủ giày hôn một cách cuồng nhiệt, Lục Lâm Vãn vừa đá lưỡi hôn anh vừa vuốt tóc anh, hai đùi quấn lên trên thắt lưng anh, cô phát hiện bản thân mình đang thèm, tuy rằng ban nãy ở trong nhà hàng rất kích thích nhưng vẫn chưa thỏa mãn.

Cho nên Lục Lâm Vãn muốn tiếp tục bị cắm cho thoải mái, Lục Hoài Chuẩn thấy dáng vẻ nhiệt tình như vậy của cô thì cũng biết cô có ý gì, tay anh chui thẳng vào phía dưới váy cô rồi vuốt ve, không mặc quần lót chính là tiện như vậy, lập tức sờ thấy cô bé bên trong, dâm thủy đã chảy ra không ít, dù sao dọc đường về có chút lạnh căm căm, đều bị hong khô rồi.

Tay anh vuốt ve mặt trên của huyệt nhỏ, sau khi chảy ra nước, Lục Lâm Vãn dùng tay nắm lấy quần tây của anh rồi giật đai lưng xuống, Lục Hoài Chuẩn ôm cô đi thẳng một mạch rồi ném vào trong phòng.

Tối nay, Lục Lâm Vãn thật sự quá nhiệt tình, nhiệt tình đến mức Lục Hoài Chuẩn cũng biết cô chính là thích mình mặc âu phục "làm" cô, cô thích đàn ông mặc âu phục, cho nên hiện tại cô chính là đang ước gì có thể ép khô anh.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn ném Lục Lâm Vãn lên trên giường, cô bị bật lại đến ngồi dậy, sau đó Lục Hoài Chuẩn rút dây thắt lưng ra, đặt thắt lưng lên trên tay Lục Lâm Vãn, trói tay cô lại.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh trói mình lại thì nghi ngờ hỏi anh: "Anh đang chơi trò gì vậy?"

Sau khi Lục Hoài Chuẩn cột chặt cô thì cởi váy của cô ra ném xuống đất.

Anh cởi sạch cả người cô ra thì mới nói: "Chơi trò cưỡng hiếp."

Lục Lâm Vãn cũng biết anh có rất nhiều kiểu 'chơi', mặc dù nghe thấy lời này thì cảm thấy phóng túng nhưng vẫn rất kích động, cơ thể mặc cho anh tới.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn cởi quần sịp của mình ra thì bảo cô cắn lấy nó: "Cắn quần sịp của anh đi, chờ lát nữa anh làm gì thì em cũng không được kêu ra tiếng, em là đang bị anh cưỡng hiếp, chỉ có thể chịu đựng thôi."

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì ngoan ngoãn há mồm, cắn chặt quần sịp của anh, hiện tại cả người cô trần trụi, tay bị thắt lưng trói chặt, miệng bị quần sịp nhét đầy, tuy rằng không thể nói nên lời nhưng mà cơ thể càng kích thích hơn, cô rất chờ mong xem anh sẽ làm gì mình.

Lục Hoài Chuẩn nhớ ra lần trước khi hai người cùng nhau mua sắm qua mạng thì đã mua không ít dụng cụ nho nhỏ, đều là một ít đồ chơi tình thú, mua về để tăng cảm giác giữa hai người, anh lấy đồ đạc ở trong ngăn tủ bên cạnh đầu giường, lấy một sợ dây thừng ra, đây không phải là dây thừng bình thường, mà là dây thừng tình thú, người bán nói là làm ra dựa theo sự bắt chước cảnh Play bắt cóc, sẽ không làm tổn thương da thịt non mềm, có thể yên tâm sử dụng.

Lục Hoài Chuẩn cũng xem tờ hướng dẫn sử dụng rồi, anh nghĩ sẽ tìm một cơ hội để dùng, nhưng hiện tại đã có cơ hội để dùng.

Anh cầm dây thừng đi qua giúp Lục Lâm Vãn trói lại theo cách trói gợi cảm, dùng dây thừng làm ra hình dạng áo lót với bầu ngực của Lục Lâm Vãn, quấn tròn xung quanh đỉnh nhũ hoa, làm cho bầu ngực phồng lên, ép đỉnh nhũ hoa nhô cao lên.

Sau đó anh cầm dây thừng buộc xuống phía dưới của cô, trực tiếp coi dây thừng thành một sợi dây nhét vào trong huyệt nhỏ của cô.



Khi huyệt nhỏ của Lục Lâm Vãn bị nhét thứ này vào, cô phản ứng rất kịch liệt, vì quá sướng, thịt non trong huyệt nhỏ cực kì non mềm, cứ như vậy bị nhét một sợi dây thừng thô ráp vào, cọ xát phía dưới.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy hình ảnh này, cơ thể đã rất phấn khích, phía dưới ngứa ngáy, nhất là chỗ bị nhét dây thừng vào, phía dưới đang ngậm lấy huyệt nhỏ, cọ xát huyệt nhỏ, hiện tại tuy rằng cô bị người ta bắt cóc nhưng cơ thể có phản ứng tới mức bản thân cô tự chà xát hai chân muốn được xoa dịu.

Nhưng cô không thể kêu ra tiếng, nếu không, với sự sung sướng như hiện tại, cô quả thật muốn kêu hai tiếng...

Lục Hoài Chuẩn thấy dáng vẻ cô ngứa ngáy cọ xát huyệt thịt, thì tách chân cô ra, không cho cô trị ngứa: "Hiện tại, em là đang bị anh cưỡng hiếp, em không thể bị kích thích!"

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì tủi thân bật khóc, cô cũng không muốn bị kích thích, nhưng phản ứng của cơ thể thật sự là quá mãnh liệt, cô chịu không nổi cái cảm giác này, hiện tại phía dưới của cô rất ngứa, ước gì anh cắm thẳng vào.

Lục Hoài Chuẩn thấy thế, duỗi tay đi chơi đùa với huyệt nhỏ của cô, lôi kéo dây thừng, để cho dây thừng cọ xát vào mảnh thịt non của hạt trân châu, nơi này vô cùng nhạy cảm, sau khi bị chà xát như vậy, vô cùng thoải mái, Lục Lâm Vãn mở chân ra càng rộng hơn, để cho anh dễ moi móc xoa dịu mình.

Bởi vì vừa lên đỉnh một lần nên cơ thể đạt cao trào rất nhanh, phía dưới Lục Lâm Vãn chảy nước ào ào, làm ướt cả dây thừng, nó biến thành màu khác, thâm một vùng to.

Tay Lục Hoài Chuẩn sờ qua đó, sờ thấy chất lỏng ướt nhèm nhẹp, không ít dâm thủy dính lên trên ngón tay, sau đó anh giơ lên xoa bóp ngực cô, nắm lấy đỉnh nhũ hoa của cô rồi đè ép liên tục bôi dâm thủy lên trên đó.

Bây giờ, Lục Lâm Vãn ngoan ngoãn ngồi ở đây, mặc cho anh an ủi mình.

Lục Hoài Chuẩn dùng cả hai tay để vỗ về đỉnh nhũ hoa của cô, sau khi làm cho chúng sưng to cương cứng, anh lôi kéo dây thừng tới cọ xát quả anh đào của cô, dây thừng vô cùng thô ráp, dùng dây thừng chà xát sẽ có khoái cảm.

Trước đây Lục Lâm Vãn không biết có thể chơi như vậy, còn sướng như này, Lục Hoài Chuẩn ra sức dùng dây thừng cọ xát cô cả trên lẫn dưới.

Sau đó còn lấy điện thoại ra, quay về phía cô giống như đang bắt đầu quay video về cô vậy.

Lục Hoài Chuẩn không quay thật, chỉ lấy điện thoại làm ra vẻ với cô mà thôi, có loại cảm giác gợi tình hồi hộp, ngắm hình ảnh cô phóng túng lẳng lơ trên màn hình di động.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh có vẻ như đang quay mình, mặc dù không muốn nhưng dường như cơ thể lại vẫn có phản ứng rất dữ dội, thậm chí cô còn bắt đầu nghi ngờ liệu mình có phải là một đứa lẳng lơ hay không, nếu không sao cô lại có cảm giác chứ, hơn nữa phản ứng còn mạnh như vậy.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn đặt điện thoại xuống, thì ôm Lục Lâm Vãn lên, để cho cô quỳ xuống, huyệt nhỏ của cô cắn chặt dây thừng, có thể nhìn ra dây thừng bị cô nuốt sâu vào bên trong, anh duỗi tay kéo dây thừng của cô một cái, đưa cô lên đỉnh, sau đó lôi dây thừng ra, sau khi dây thừng bị lấy ra thì còn kéo theo một vệt nước rất to, đều rớt xuống giường.

Phía dưới của Lục Lâm Vãn bị rút cạn, cơ thể trống rỗng, Lục Hoài Chuẩn thừa cơ nắm lấy mông cô, cắm dương vật vào, Lục Lâm Vãn ngồi xổm bằng tư thế quỳ, để cho gậy thịt của anh đâm vào trong, miệng cắn quần sịp của anh, bị làm cho vô cùng sung sướng nhưng cũng không thể kêu ra tiếng, chỉ mặc cho anh thọc vào rút ra phía dưới mình, sướng quá, mỗi một lần đều đâm sâu vào trong.

Lục Lâm Vãn bị anh nắm thắt lưng ra sức cắm vào, tốc độ của anh rất nhanh, còn cố ý khiêu khích cô, nói: "Em là bị cưỡng hiếp, bị cưỡng hiếp cũng có thể có khoái cảm à?"

Mặc dù Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì cảm thấy rất xấu hổ, nhưng quả thật chính là có khoái cảm, sướng đến mức bị anh 'chơi' cho lên đỉnh, cuối cùng khi quần sịp rớt khỏi miệng cô, đều là nước bọt của cô, vừa nãy cô rớt ướt cả nước miếng, cô muốn kêu nhưng không được kêu, chỉ có thể rên rỉ.

Lần này cô được cắm tới thỏa mãn, nằm ở trên giường, cơ thể hơi hơi run rẩy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.