Lục Lâm Vãn cảm nhận được phía dưới của mình đang chảy rất nhiều nước, còn có cảm giác dâu tây bên trong miệng nhỏ của mình đang bị dồn ép.
Lục Hoài Chuẩn vén quần của cô lên nhìn, hình ảnh miệng nhỏ phía dưới đang ngậm lấy thịt quả dâu tây hiện ra trước mắt.
Bởi vì khi nãy quần lót bị người kia lột qua một bên, cho nên hiện tại cô không có mặc gì bên dưới cả. Chính vì không có vật để che chắn, lúc nãy cô mới sợ để rơi dâu tây xuống, như vậy thì tiêu rồi.
Lục Hoài Chuẩn đưa tay sờ soạng mép ngoài âm đạo, nơi có chút thịt của quả dâu tây đang hé ra bên ngoài.
Ở bên trong đó e là đã kẹp dập cả dâu tây rồi, anh còn có thể ngửi được mùi thơm của dâu tây hòa với cỗ mùi khai của miệng nhỏ phía dưới.
Lục Lâm Vãn bị người kia vuốt ve đến khó chịu, phía bên dưới trống vắng cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, cô muốn được côn thịt to lớn khuấy đảo bèn nũng nịu nói với anh: "Lấy dâu tây ra cho em đi, thật khó chịu, bên trong đầy quá rồi."
Lục Hoài Chuẩn nghe thế, duỗi tay trực tiếp tách hai bên mép của miệng nhỏ ra, muốn biết bên trong đã có nhét vào quả dâu tây nào hay chưa. Sau lại thấy ở bên trong có cả một quả dâu tây, có thể lấy ra được.
Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy cảnh này cũng lập tức ngồi thẳng xuống giường, nói với cô: "Tự mình đặt miệng nhỏ lên miệng của anh, ép dâu tay ra ngoài rồi anh sẽ lấy dâu tây ra giúp em."
Lục Lâm Vãn nghe thế lại cảm thấy cả mặt mình đều đỏ như quả cà chua chín, ép dâu tây ra trong miệng người kia, hành động này cũng quá xấu hổ rồi.
Mặc dù cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn cũng đã lên giường rồi, Lục Lâm Vãn cũng trực tiếp bò lên người của người kia, cứ thế mà ngồi ở trên miệng anh.
miệng nhỏ vừa nãy kẹp rất căng, hiện tại hai chân tách ra khiến phía bên dưới cũng nới ra theo, dâu tây ở bên trong cũng như sắp rơi ra ngoài. Cô ngồi xổm tách hai chân ra đưa tới trước miệng của anh, cũng không có ngồi xuống hoàn toàn. Cô muốn ép cho vật bên trong kia rơi ra, nhưng dâu tây ở trong kia quả thật là quá chặt, vốn dĩ không thể nào làm nó rơi ra ngoài được, vừa nãy cô kẹp rất chặt.
Bây giờ dù có dùng sức thả lỏng như nào cũng đều không ép ra cho anh ăn được.
Lục Lâm Vãn hơi uất ức nói với người kia: "Ép không ra, nó cứ ở bên trong miệng nhỏ không ra được, làm sao đây?"
Lục Hoài Chuẩn nghe thế bèn duỗi tay mò vào trong miệng nhỏ của cô, muốn lấy dâu tây bên trong ra ngoài. Mép miệng nhỏ thoáng bị căng rộng ra, dâu tây bên trong cũng lộ ra ngoài, cô chỉ cần ép ra là được rồi.
Sau khi dâu tây ở phía ngoài được lấy ra, quả thật dâu tây ở bên trong cứ thế mà rơi xuống, trực tiếp rơi vào trong miệng của anh.
Hòa cùng với mùi vị của dâm thủy, anh cảm nhận được mùi của dâu tây ngọt vô cùng.
Bên trong miệng nhỏ có những ba quả dâu tây, bị nát một quả, còn lại hai quả đều được ép thẳng vào trong miệng của anh.
Lục Hoài Chuẩn ăn hết quả này tới quả khác, Lục Lâm Vãn cảm thấy mặt mình đã đỏ đến mức không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa rồi. Nhìn thấy anh ăn như thế, cô cảm thấy vô cùng ngượng.
Bên dưới của cô đã trống rồi, dâu tây đều đã bị ăn sạch, nhưng phía dưới đó cũng đã nới lỏng ra rồi.
Lục Hoài Chuẩn liếm môi nhìn cô, người ở đây lại cảm thấy mình chịu không nổi nữa rồi, cảm giác vô cùng ngứa ngáy.
Lục Lâm Vãn nhìn Lục Hoài Chuẩn, không chờ được nữa bèn duỗi tay cởi quần của anh ra, tự mình trừu sáp lấy "cậu nhỏ" của người kia trong tư thế ngồi ở phía trên.
Lục Hoài Chuẩn xoa nắn cặp mông của cô, để mặc người kia cứ cọ trong tư thế đó. Lục Lâm Vãn quay lưng về phía anh, trực tiếp ngồi xuống, phía bên dưới đã ướt dầm dề, cho nên rất dễ để côn thịt của anh cắm vào.
Lục Lâm Vãn duy trì tư thế đó một lúc sau, đột nhiên lại nằm sấp xuống đối xứng với Lục Hoài Chuẩn. Người kia đứng lên, chỉ thoáng nhìn qua cũng biết cô bày ra tư thế này là muốn như thế nào, vì thế nên côn thịt bên trong miệng nhỏ cứ thế mà ép vào.
Với tư thế doggy này, miệng nhỏ bên dưới được trừu sáp mạnh mẽ. Hai tay Lục Lâm Vãn nắm lấy ga giường, tiếp nhận sự va chạm của anh, mông cũng phối hợp nhịp nhàng với côn thịt của anh mà di chuyển.
Bên trong căn phòng yên tĩnh chỉ nghe được tiếng cơ thể va chạm của cả hai.
Lục Lâm Vãn không dám kêu ra tiếng, dù sao nơi này còn có người nhà của người kia nữa. Nếu như bị nghe thấy tiếng rên rỉ thì sẽ không tốt, cho nên cũng cắn răng mà nhịn.
Hai người đều không ai nói gì, thứ nghe thấy được chỉ là những tiếng hô hấp nóng rực của cả hai.
Đúng lúc này, bên ngoài có người gõ cửa, mẹ của Lục Hoài Chuẩn đứng ở bên ngoài nói vào trong: "Vãn Vãn à, có ở bên trong không, bác có chuyện muốn nói với cháu."
Bà nhớ tới mình có lời còn chưa nói xong, vẫn còn chuyện muốn nói với Lục Lâm Vãn, cho nên bây giờ mới tìm tới muốn nói cho xong.
Thế nhưng, mẹ của Lục Hoài Chuẩn xuất hiện lại khiến cho Lục Lâm Vãn sợ hãi, chuyện này cũng đáng sợ quá rồi, nếu như người kia đi vào thì cô phải làm sao đây?
Cho nên, Lục Lâm Vãn quay đầu nhìn Lục Hoài Chuẩn với ánh mắt sợ hãi, bên dưới đã kẹp anh rất chặt rồi, hiện tại bởi vì sợ mà càng thêm siết chặt.
Lục Hoài Chuẩn cảm thấy "cậu nhỏ" của mình cũng sắp bị người kia kẹp đứt rồi, anh xoa mông cô nói: "Em đừng khẩn trương như vậy, không sao đâu, cậu em của anh sắp bị em kẹp đứt rồi."
Cô làm sao có thể không khẩn trương được, nếu như bị mẹ của anh nhìn thấy cảnh hai người đang làm chuyện này thì toi rồi. Vì thế nên cô rất sợ, bên dưới không thể nào thả lỏng ra được.
Lục Lâm Vãn vốn dĩ muốn tạm dừng, mặc quần áo vào tử tế để nói chuyện với mẹ cho xong rồi quay lại. Nhưng mà Lục Hoài Chuẩn không muốn, thứ đang cày cấy bên trong cô vẫn không chịu rút ra.
Lục Lâm Vãn nói nhỏ với anh: "Anh rút ra trước đi, bị mẹ anh nhìn thấy là không xong đâu."
Nhưng mà Lục Hoài Chuẩn lại vốn dĩ không muốn nghe theo, côn thịt vẫn cứ thế mà chen chúc vào trong huyệt nhỏ, cơ thể còn tăng tốc độ ra vào. Ở trong phòng sẽ có thể nghe thấy được âm thanh va chạm xấu hổ của hai người, Lục Lâm Vãn lấy làm sợ hãi.
Mẹ của anh còn đang đứng bên ngoài, anh không chịu dừng lại thì thôi, hiện tại còn thản nhiên làm tiếp, nếu như bị nghe thấy thì xấu hổ chết được. Mặc dù nghĩ như thế, nhưng cái mông đang dán chặt với người kia được đâm rút rất thoải mái, vốn dĩ là không nỡ buông anh ra.
Mẹ của Lục Hoài Chuẩn chờ ở bên ngoài rất lâu cũng không có nghe thấy tiếng trả lời, tưởng rằng người không có ở đây nên mới gõ cửa hỏi lại một câu: "Vãn Vãn không có ở đây sao? Hay là ngủ rồi?"
Lục Lâm Vãn không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể tiếp nhận từng đợt ra vào ở phía sau, cô cắn chặt chăn, qua rất lâu cũng không nói tiếng nào. Mẹ của Lục Hoài Chuẩn không tiện đi vào, chỉ sợ đi vào rồi trong sẽ không ổn.
Nhưng vào lúc này, Lục Hoài Chuẩn mới bình tĩnh nói với mẹ mình: "Mẹ, cô ấy ngủ rồi, nói là hôm nay mệt quá nên vừa về đã lăn ra ngủ."
Mẹ Lục nghe thế lập tức hiểu rõ, nghĩ sáng mai rồi sẽ nói sau nên cũng rời đi, trước lúc đó cũng có nhắc nhở Lục Hoài Chuẩn nghỉ ngơi cho tốt.
Lục Lâm Vãn nghe tiếng mẹ Lục rời đi mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy gan cũng người kia cũng to lắm, mẹ của mình ở ngoài cửa vậy mà lại dám làm chuyện này bên trong.
Nếu như người kia đi vào thật thì toi đời rồi, nhưng may là cửa phòng đã khóa, không thể nào xông vào được.
Lục Lâm Vãn tức giận trừng mắt nhìn anh, lại bị người này đổi sang tư thế khác đối diện với mình, hai chân gác vòng qua eo của anh.
Phía bên dưới vẫn liên kết với nhau, cô đấm nhẹ vào ngực anh nói tới: "Anh thật là lớn gan mà, vừa nãy mẹ anh ở ngoài đó mà vẫn làm tiếp. Anh cũng không sợ mẹ anh nghe thấy, sau đó đi vào thì anh cũng tàn đời rồi, em cũng xấu hổ tới chết mất."