Edit: Xanh Lá
Tần Thời đột nhiên đến đây, tức khắc khiến tất cả mọi người theo bản năng đứng thẳng chào kiểu quân đội, nhưng hắn lại chẳng thèm cho bọn họ lấy một ánh mắt mà chỉ bước lên đỡ Đường Khanh, “Bị thương còn chưa lành, sao đã ra ngoài thế?”
Giọng nói kia ôn nhu đến mức khiến tất cả mọi người kinh hãi, hóa ra Thượng tướng của bọn họ cũng có một mặt ôn nhu như thế.
Đường Khanh dựa cả người vào trên người hắn. Ra ngoài lâu như vậy, cô cũng có chút mệt mỏi.
“Nằm cả ngày quá nhàm chán, liền muốn ra ngoài đi dạo một chút.”
“Về sau muốn ra ngoài thì nói với anh, không được ra ngoài một mình.”
“Thôi được.” Nói xong, cô nghĩ mình ra ngoài cũng đủ lâu rồi, lại nói: “Chúng ta trở về đi.”
Tần Thời đỡ cô đi về phía phòng mình, chẳng qua đi được một nửa, hắn lại đột nhiên quay đầu, dáng vẻ lạnh lẽo kia không hề có nửa điểm ôn nhu lúc trước.
“Tất cả mọi người cút đi chạy hai mươi vòng quanh Quân bộ.”
Nghe vậy, tất cả mọi người dại ra, chạy quanh Quân bộ hai mươi vòng đó! Chỉ một vòng cũng khó chạy hết có được không! Nhưng hiện trường lại không một ai dám phản bác, phải biết rằng trước kia có tên gia hỏa ỷ vào trong nhà có chút quyền thế mà phản bác lại, liền trực tiếp bị phạt gấp đôi nha. Chạy hai mươi vòng Thượng tướng cũng chưa nói không thể ăn cơm không thể ngủ, chạy mấy ngày cũng liền xong thôi.
Đường Khanh không nhìn được gương mặt của đám gia hỏa sau lưng kia, nhưng nghe từng tiếng hít vào, cô không khỏi cười nói: “Việc này không trách bọn họ, là tôi chủ động hỏi.”
Cô vợ nhà mình đã xin giúp, điểm mặt mũi này Tần Thượng tướng vẫn phải cho.
“Các cậu cút đi chạy mười vòng.”
Một câu của thiếu phu nhân đã trực tiếp giảm một nửa hình phạt, thoáng chốc, tất cả mọi người đều cảm động đến rơi nước mắt nhìn về phía cô. Thiếu phu nhân quả thực là cứu tinh trời xanh phái tới!
Tần Thời thấy đám gia hỏa chướng mắt này vẫn chưa đi, không khỏi nhíu mày, “Một đám còn không đi là muốn chạy thêm mười vòng nữa hả?”
Nghe vậy, bọn họ sao còn dám ở lại thêm, sau khi chào một cái theo nghi thức quân đội, họ liền nhanh chân chạy thẳng.
Đường Khanh không khỏi buồn cười, chẳng qua ngay sau đó cô nghĩ tới vấn đề Lâm gia, “Tịch thu thiết bị đeo tay của tôi là vì không muốn để tôi biết chuyện Lâm gia?”
Tần Thời biết nếu cô đã nghe được chuyện này tất nhiên sẽ không chịu an phận dưỡng thương, liền mở miệng nói: “Việc này em không cần quản, em hẳn nên dưỡng thương thật tốt mới đúng.”
Đường Khanh tỏ vẻ, ngày nào cũng nằm trên giường bệnh rất chán có được không? Khó khăn lắm mới có chút việc vui như này, sao lại có thể buông tha chứ!
“Không cần.”
“Vợ ngoan, không được liều lĩnh.”
Đường Khanh ngạo kiều hừ hừ, “Ai liều chứ! Trong tay tôi cũng có thứ tốt có được không? Loại việc đăng video này cũng đâu tốn sức!”
Tần Thời bất đắc dĩ, với hiểu biết của hắn về cô, việc này cô không biết thì thôi, một khi biết thì mình khẳng định không ngăn được, chỉ có thể thở dài hỏi: “Video gì?”
“A…… nói đến đây, rốt cuộc video này anh cũng từng thấy.” Nói xong, cô đưa bàn tay ra trước mặt hắn, nói: “Trả vòng tay của tôi cho tôi.”
“Được.” Nói xong, liền lấy ra đồ vật từ trong túi.
Cảm nhận được đồ vật trong tay, Đường Khanh liền cúi đầu xuống, nhưng vừa cúi đầu, cô tức khắc hoảng sợ, đây đâu phải vòng tay, đây là hộp đựng nhẫn mà!
“Thống Nát, ngươi nói hắn có thể đặt vòng tay vào trong hộp nhẫn không?”
Hệ thống tỏ vẻ: “Em gái à, đừng lừa mình dối người nữa, vòng tay lớn hơn nhẫn rất nhiều, căn bản không đựng vừa được.”
Đường Khanh chỉ cảm thấy trong tay là một củ khoai lang phỏng tay, căn bản không dám mở hộp, chỉ có thể vô tội nhìn về phía Tần Thời, vừa định nói anh đưa nhầm đồ, lại thấy hắn tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Lấy nhầm.”
Nghe vậy, cô còn chưa kịp thở phào một hơi, lại thấy hắn tiếp tục nói: “Chẳng qua vốn chính là để tặng em, cầm đi.” Dứt lời, hắn đột nhiên dừng một chút lại nói: “Chờ lúc anh không ở đây hãy mở.”
Đường Khanh:……
“Thống Nát, ta có thể từ chối được không?”
Hệ thống mặt không biểu cảm, “Cẩu lương so với phòng tối, ta tình nguyện muốn cẩu lương.”
Đường Khanh: “??”
Hệ thống mặt đầy ghét bỏ, “Được rồi, với hiểu biết của ta với đám nam chính hắc hóa này, ngươi mà dám cự tuyệt, giá trị hắc hóa dù không tăng cũng khẳng định sẽ làm ra hành vi nào đó. Ta đã quen loại kịch bản này rồi!”
Đường Khanh nghe ra cảm giác u oán thật sâu từ lời hệ thống nói, cuối cùng chỉ có thể nhận lấy nhẫn. Kỳ thật hệ thống không nói, cô cũng có thể mơ hồ đoán được kịch bản nào đó kia.
Trở lại phòng, Tần Thời đưa vòng tay của cô cho cô.
Cầm được vòng tay, Đường Khanh trực tiếp mở video quay được lúc trước, video không quá dài, chẳng qua Tần Thời xem mà sắc mặt tối lại.
“Anh nói xem, nếu Lâm đại Thượng tướng mà nhìn thấy dáng vẻ này của con trai mình, liệu có thể tức đến hộc máu hay không. Nói đến đây, con ông ta dường như còn là thiếu tướng nhỉ. Chậc chậc, đáng tiếc video này mà tung ra, cho dù đường làm quan không bị ảnh hưởng, Lâm đại Thượng tướng cũng sẽ không dám ngẩng đầu.” Đường Khanh nói hết sức hứng khởi, nhưng vừa ngẩng đầu lên liền tức khắc im tiếng.
Cô…… hẳn là chưa nói sai nói gì chứ nhỉ? Sao sắc mặt Tần Thời lại khó coi như vậy!
“Thống Thống, sợ quá đi!”
Hệ thống an ủi nói: “Không việc gì, cùng lắm thì lại bị nam chính lăn qua lộn lại ngủ một đêm như trước thôi.”
Đường Khanh:……
An ủi thế này thà rằng không có! Giận lật bàn! Phải biết rằng cô hiện giờ là người bệnh! Người bệnh có được không! Nếu giống như lời hệ thống nói, vậy quả thực quá phát rồ!
Tần Thời nhìn dáng vẻ hết sức cẩn thận của cô, cũng đoán được sắc mặt mình chỉ e đã khiến cô bị dọa, chỉ có thể tạm thời thu hồi, “Đây là chuyện xảy ra trong phòng bao lần trước?”
Đường Khanh gật đầu, đúng sự thật mà nói: “Đoạn thời gian đó Lâm gia làm khó dễ anh khắp nơi, liền muốn tung video này ra……” Nói đến một nửa, cô lại càng nhỏ giọng.
Tần Thời nhướng mày, làm bộ không biết mà hỏi: “Vậy cuối cùng sao lại không tung ra?”
Đường Khanh đương nhiên là tức gia hỏa này giậu đổ bìm leo, chẳng qua lời này cô cũng không dám nói ra miệng, vì thế thay đổi thành lý do khác: “Tôi cảm thấy với năng lực của anh có thể giải quyết được việc này.”
“Anh quả thực có thể giải quyết được việc này, nên lần sau không cho em hành động đơn độc.” Để cô vợ nhà mình dùng mỹ nhân kế, hắn còn chưa vô dụng tới mức này. Về phần Lâm gia, bọn họ cũng không nhảy nhót được mấy ngày nữa.
“Hành động đơn độc” - phạm vi của lời này rất lớn nha, ví dụ như không thể đơn độc đi ra ngoài cũng là hành động đơn độc, cô lại không thích bị hạn chế khắp nơi. Tuy đối phương đối xử với mình rất tốt, nhưng cô cũng có ngạo khí riêng của mình, không muốn làm đóa hoa trong nhà ấm.
“Có một số việc tôi có thể đồng ý với anh, chẳng qua chuyện này không bàn nữa, tôi không thích bị hạn chế.”
Tần Thời tuy rất muốn giam cô ở bên cạnh mình, nhưng cũng biết nếu bẻ gãy đôi cánh của cô, vậy cô sẽ không còn là cô nữa, cô như vậy không có sức sống, trong mắt sẽ chỉ có tử khí tràn đầy, bởi vì từng thấy được, nên hắn tuyệt đối sẽ không để bản thân tái phạm sai lầm như vậy nữa.
Vì thế, lần đầu tiên Đường Khanh nghe được lời xin lỗi của đối phương.
“Thật xin lỗi, về sau sẽ không.” Nói xong, hắn thật cẩn thận ôm cô vào trong ngực.
Nghe lời nói tràn đầy áy náy từ trong miệng đối phương, cùng cái ôm thình lình xảy đến, cô chớp chớp mắt, trả lời: “Không sao.”
“Được rồi, em nghỉ ngơi thật tốt đi, video anh sẽ phát tán.” Hắn ôn nhu ôm cô về giường bệnh, lại nói: “Thân thể còn chưa khôi phục, nếu có gì muốn làm, em có thể nói cho anh.”
Tần Thượng tướng ôn nhu lên quả thực có thể khiến người ta chết chìm, Đường Khanh ngoan ngoãn gật đầu, nhìn theo bóng dáng hắn rời đi.