Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 183: Phu nhân, Thượng tướng thỉnh ngài về! (21)



Edit: Xanh Lá


Nếu nói trước đó còn chưa hiểu “tuyên thệ quyền sở hữu” trong miệng Tần Thời là ý gì, rất nhanh, từ việc thấy mạng thiên hà gần như tê liệt, cô liền hiểu rõ.


Tần Thời tuy có trang cá nhân trên mạng thiên hà, nhưng người làm Thượng tướng là hắn lại gần như không đăng lên bất cứ tin tức gì cả, lần này đột nhiên tung ra một bức ảnh như vậy, tức khắc liền khiến dư luận bùng nổ.


Trên ảnh chụp, nam tử cao lớn khí chất lạnh lùng ôm trong ngực một thiếu niên đáng yêu tương đối nhỏ xinh lại anh khí mười phần.


Tần Thời cũng không nói thêm gì, chỉ đăng ảnh xong liền chạy, mà Đường Khanh lại xem đến cả người không thoải mái.


Ảnh chụp hai người đứng cùng nhau vừa hài hòa lại đẹp mắt, nhưng Tần Thượng tướng là một người đàn ông có vợ lại ngang nhiên ôm một thiếu niên, loại này hành vi ngoại tình trắng trợn này khiến mọi người sau cơn khiếp sợ ngắn ngủi liền lập tức khiển trách.


Tần Thời tuy là nam thần quốc dân, nhưng thời gian gần đây Ninh Khê đã thay đổi cái nhìn của không ít người đối với cô. Sự si tình của cô, sự chờ đợi của cô đã khiến không ít người sinh lòng bội phục, nhưng cô như vậy lại chỉ chờ được kết quả như thế, tức khắc khiến tất cả mọi người đau lòng.


Nhìn bình luận dưới trang cá nhân của mình, cô cảm thấy đầu mình cũng bắt đầu âm ỉ đau.


“Nữ thần đừng khóc, ngài còn có chúng tôi.”


“Tần Thượng tướng lại có thể là tra nam* (đàn ông cặn bã)! Sao có thể đối đãi như vậy với Khê Khê của chúng ta chứ!”


“Trời ơi, khó mà tưởng tượng được Ninh Khê Khê sẽ khóc thành cái dạng gì. Khê Khê cô ở đâu, đáp lại một câu đi nào.”


“Dù Tần Thời làm ra cống hiến rất lớn cho Liên bang, nhưng không có nghĩa hắn có thể cặn bã trong tình cảm! Nữ thần của chúng ta không đáng phải chịu như vậy. Nữ thần ly hôn đi! Đừng chịu đựng nữa!”


Nhìn trên mạng thiên hà đầy lời khiển trách, Đường Khanh có nói cũng nói không nên lời, chuyện lúc trước Lâm gia vu hãm hắn câu kết với quân đoàn Bóng Tối, mọi người vẫn đều rất bảo vệ hắn, hơn nữa thêm video Lâm Nhược Vũ học tiếng chó kêu, hướng gió của dư luận vẫn rất thuận lợi, kết quả hắn lại bày trò, thế cục tốt như vậy lại bị hắn xoay chuyển thành bêu danh!


Phải biết rằng trong thế giới ban đầu, Lâm gia đã lợi dụng chính mạng internet thiên hà để khiến hắn từ nam thần quốc dân trở thành kẻ địch quốc dân!


Trước đó Lâm gia không thành công gieo rắc tin đồn thất thiệt trên mạng thiên hà, kết quả hiện tại thì hay rồi, bọn họ cái gì cũng không cần làm, chỉ cần ngồi đó xem hắn bị người nhục mạ.


Đường Khanh tức đến sầm cả mặt, nhưng hệ thống lại thoáng phát hiện ra “dụng tâm hiểm ác” của Tần Thời, ‘tuyên bố quyền sở hữu’ theo lời hắn lúc trước cũng không phải là hắn đơn phương tuyên bố, hiện giờ hắn lưng đeo bêu danh, muốn xoay chuyển tiếng mắng thì cần phải có Đường Khanh tự thừa nhận mình là Smart trên trang cá nhân của Ninh Khê, như vậy thì mặc dù cô đổi bao nhiêu thân phận cũng đều là người của hắn, quả thực khiến hệ thống bội phục không chịu được.


Tâm cơ phúc hắc như vậy, ký chủ nhà mình căn bản không phải đối thủ của đối phương nha!


Nghĩ vậy, hệ thống liền yên lặng thắp nến cho ký chủ nhà mình.


Đường Khanh lúc này đâu phát hiện ra đối phương dụng tâm hiểm ác, mắt thấy tiếng mắng ngày càng nhiều, cô sống không còn gì luyến tiếc mà mở trang cá nhân ra, thừa nhận việc này.


Ninh Khê chính là Smart, Smart chính là Ninh Khê.


Thậm chí vì khiến mọi người tin tưởng, cô còn chụp một bức ảnh.


Hai bức ảnh, cùng một cảnh quan, nhìn nhân vật chính trong ảnh từ thiếu nữ đổi thành thiếu niên nhẹ nhàng tự tại, mạng thiên hà đáng thương rốt cuộc không chịu nổi các loại biến chuyển thần tốc, quang vinh…… tê liệt.


Làm xong hết thảy chuyện này, Đường Khanh thở phì phì nhìn về phía người nào đó, vừa định chất vấn, lại thấy đối phương cong môi, vẻ mặt sung sướng, thoáng chốc cô liền tức đến nghiến răng nghiến lợi, “Tần Thời!”


“Sao thế vợ?” Tần Thời bày vẻ mặt vô tội, dường như người làm những chuyện lúc trước hoàn toàn không phải hắn.


“Anh nói đi!”


“Vợ muốn anh nói gì? Nói yêu em sao? Nhưng hiện tại hẳn toàn bộ mạng thiên hà đều đã biết anh yêu em rồi.”


Đường Khanh:……


Tôi còn có thể nói gì? Tôi ‘con mèo nhà nó’ còn có thể nói gì?! Đã gặp qua vô sỉ, lại chưa thấy ai vô sỉ như vậy!


Nếu nói không thắng được, liền đơn giản kéo khăn trải giường che lên mặt thôi.


Vợ không chịu để ý đến mình, không sao cả, Tần Thượng tướng tự mình sán đến là được.


Vì thế, Đường Khanh vừa mới nhốt mình trong ổ chăn, bên kia Tần Thời đã có thể chui theo vào.


“Anh tiến vào làm gì! Đi ra ngoài!”


“Vợ à, đã đói bụng chưa?”


Không nói đến việc này còn đỡ, vừa nói liền quả thật thấy đói vài phần. Tức giận thì tức giận, cũng không thể bạc đãi bụng mình, rốt cuộc ăn no mới có sức để giận tiếp.


Tần Thời vốn tưởng mình sẽ phải dỗ một hồi, không nghĩ tới đối phương lại có thể một tay xốc chăn lên, tuy trên khuôn mặt mềm mại còn mang theo một tia ý giận, nhưng lại chính vì một tia giận này mà liền có vẻ đặc biệt đáng yêu.


Nhìn khuôn mặt đối phương tâm tình không tồi, Đường Khanh liền cảm thấy tức đầy trong bụng.


“Nhìn cái gì mà nhìn! Cơm của tôi đâu! Còn không đi lấy!”


“Tuân chỉ, nữ vương đại nhân của tôi.”


***


Đường Khanh vốn tưởng sau khi trải qua việc này, trên mạng thiên hà hẳn sẽ có thể ngừng lại, không nghĩ rằng chuyện này còn chưa xong, chuyện khác đã tới, Lâm gia cũng không vì như vậy mà buông tay, ngược lại liên hợp với mấy vị nghị viên Liên bang quan trọng khác, muốn tiếp tục truy theo không bỏ chuyện Tần gia và quân đoàn Bóng Tối, thậm chí còn thành lập tổ điều tra.


Tổ điều tra vừa thành lập, chuyện này liền không đơn giản chỉ là dư luận nữa, chỉ cần không khéo một chút, kết quả sẽ liền không dám tưởng tượng.


Hai tháng sau, thân thể Đường Khanh hoàn toàn khôi phục, mà kết quả của tổ điều tra bên kia cũng chính thức đưa ra.


Nhìn thư định tội dán đầy các nơi, cô hơi giật giật khóe miệng, đây quả thực chính là bức người ta tạo phản mà! Tần Thời tốt xấu gì cũng là Thượng tướng Liên bang, lại có cống hiến cực lớn cho Liên bang, một người như vậy, mà từ điều tra đến định tội lại có thể chỉ tốn hai tháng, điều này cho thấy rõ đã sớm định xong kết cục, cái gọi là điều tra chẳng qua là giả bộ một chút mà thôi.


Đối với điều này, Tần Thời cực kỳ bình tĩnh. Thư định tội vừa ra, Liên bang bên kia tất sẽ phái người đến bắt giữ, nhưng chỗ như hành tinh Ái Nhĩ này tình thế gay go phức tạp, nên nhất thời không ai dám tùy tiện đi trước, cuối cùng, lại chỉ có thể lệnh cho chính hắn tự về thủ đô Liên bang.


Đường Khanh quả thực hết chỗ nói, ngươi mẹ nó hãm hại người khác lại còn muốn người ta tự mình đưa đầu tới cửa, không khỏi cũng nghĩ quá hay đi.


Tần Thời đương nhiên sẽ không chạy tới Liên bang nhận tội, kết quả là một khắc trước vẫn là Thượng tướng vinh quang vô hạn, ngay sau đó đã biến thành tội phạm đang lẩn trốn, ngay cả quân đoàn số 3 cũng gặp nguy cơ tan rã.


Hôm nay, quân đoàn số 3 vẫn như ngày thường tiến hành rèn luyện buổi sáng, lại thấy Tần Thời một thân quân trang, thần sắc như thường đi tới đây, nhưng lời nói tiếp theo của hắn lại khiến tất cả mọi người kinh hãi.


“Quân đoàn số 3 chính thức giải tán, ai trong các anh muốn rời đi, tôi cũng sẽ không ngăn cản.”


Lời vừa dứt, sau sự an tĩnh ngắn ngủi, nháy mắt các loại giọng nói vang lên.


“Thượng tướng, chúng tôi không đi!”


“Quân đoàn số 3 vĩnh viễn không giải tán!”


“Chỉ cần Thượng tướng ở đây, quân đoàn số 3 vĩnh viễn còn!”


Đối mặt với tiếng nói của mọi người, phó tướng của Tần Thời ra hiệu yên tĩnh, tiếp theo lại nói: “Mọi người cũng đều biết Thượng tướng Lâm Khải Uyên của quân đoàn số 2 bày kế hãm hại Thượng tướng của chúng ta, Tần Thượng tướng không muốn mọi người khó xử, các anh cũng đều có người nhà, nếu muốn rời khỏi đây, chúng tôi sẽ lập tức đưa các anh trở về.”


“Vậy Tần Thượng tướng thì sao?”


“Nhưng chúng tôi đi, Tần Thượng tướng làm sao bây giờ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.