Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 98



"Đủ chưa?" Đường Chá đột nhiên dừng cử động bên hông lại, hài hước dính vào bên tai Lâm Khả Nhi hỏi. .

Lâm Khả Nhi đem đầu hắn kéo qua, hung hăng cắn cánh môi nở nang , kích động nói: "Chưa đủ! Chưa đủ! Vĩnh viễn cũng không đủ!"

"Vậy thì tiếp tục !" Đường Chá đột nhiên mập mờ nói. Lời của anh khiến Lâm Khả Nhi đỏ bừng cả mặt.

"Anh Chá hư! Tiểu Khả Nhi không để ý tới anh!" Lâm Khả Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn, đầy thẹn thùng quở nhẹ, cũng ra vẻ muốn rời khỏi.

"Thôi." Đường Chá kéo Lâm Khả Nhi lại, mút lấy vành tai nhỏ , thở hổn hển nói, "Tự mình động thủ, cơm no áo ấm. Tiểu Khả Nhi, hãy để cho anh cho em ăn no đi."

Nói xong, Đường Chá ôm lấy Lâm Khả Nhi, dùng lực mà đung đưa thân thể của cô, để cho cô ở bên trên thân anh mà không ngừng phập phồng, để cho thân thể hai người càng không ngừng giao tiếp, chia lìa, giao tiếp, lại chia cách

Mỗi lần mỗi lần đều là mãnh liệt đánh tới, rồi lần lượt chậm chậm lui ra, khiến tiểu Khả Nhi khẽ rên.

"Anh Chá, người ta sắp chết rồi!" Lâm Khả Nhi lớn tiếng duyên dáng kêu to.

Cô thật muốn chết, muốn chết trong nhiệt tình của anh Chá . Thân thể của cô đã không thể tiếp tục chịu đựng nhiều hơn cuộc yêu điên cuồng này, cả người cô tràn đầy dòng huyết dịch, nếu tiếp tục nữa, cô sợ mình sẽ bởi vì kích tình mà chết đi.

Đường Chá cười lớn hôn Lâm Khả Nhi đang duyên dáng kêu to: "Anh Chá sẽ không để em chết đi, chúng ta còn có một cuộc đời hạnh phúc ở phía trước."

Chận lại miệng của tiểu Khả Nhi , lại ngăn không được cô ấy bởi vì kích tình mà rên rỉ.

Chỉ nghe cô tại lúc Đường Chá đang mãnh liệt chạy nước rút , không ngừng yêu kiều, đem kích tình tràn đầy buông thả.

Phản ứng thỏa mãn của Tiểu Khả Nhi khiến Đường Chá kiêu ngạo, anh càng thêm nhiệt tình, càng thêm dũng mãnh, không ngừng ra vào phía trong tiểu Khả Nhi xinh đẹp cực hạn, quấy lên tầng tầng bọt sóng

Anh đột nhiên gia tăng tốc độ, cố gắng hết sức đánh thẳng vào, rốt cuộc sau một hồi vội vã cũng buông thả ở trong cơ thể tiểu Khả Nhi.

"Các ngươi đang làm gì đó?" Tiếng gầm giận dữ từ ngoài cửa truyền đến.

Đường Chá vội vàng kéo cổ áo tiểu Khả Nhi lên, đem váy của cô sửa sang xong, mới lúng túng ôm cô lên .

Bị bác trai thấy cảnh hai người thân mật, Lâm Khả Nhi mắc cỡ đỏ mặt vùi vào trước ngực Đường Chá , nhiệt độ nóng bỏng khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên càng đỏ.

"Cha, người đã tỉnh rồi hả ? Có muốn con bảo Lance nấu cháo hải sản cho cha ăn không?" Đường Chá làm như hoàn toàn không thấy vẻ giận dữ của cha mình, ngược lại còn thoải mái mà hỏi.

"Nghiệt tử, mày phụ nữ nào thì không đụng, lại muốn đụng vào con gái của Tần Phong ! Ta thế nào sinh ra đứa con không có tiền đồ như vậy?" Ba Đường bất mãn nhìn chằm chằm Lâm Khả Nhi.

"Con gái Tần Phong thì thế nào? Con gái Tần Phong so với tất cả phụ nữ trên đời này đều đáng yêu mê người hơn!" Lâm Khả Nhi bất mãn từ trong ngực Đường Chá ngẩng đầu lên, cùng Đường phụ trách móc.

"Cha, tình cảm của con hi vọng người không nhúng tay vào. Con tham món lợi nhỏ Khả Nhi, đây là điều bất luận kẻ nào cũng không thể thay đổi." Đường Chá lạnh lùng nói xong, liền ôm lấy Lâm Khả Nhi đi lên lầu.

Lâm Khả Nhi cảm động nhào vào trong ngực Đường Chá, hướng về phía Đường phụ nghịch ngợm nháy mắt mấy cái: "Bác trai, người nghe được chứ? Tôi mới là người anh Chá thích nhất."

Lệ Tây Á kia, để cho cô ta cút sang một bên đi!

Trở lại phòng của chính mình, Đường Chá lại tiếp tục phát huy mị lực đàn ông của mình, lần nữa đem tiểu Khả Nhi yêu thêm một lần, sau đó mới lưu luyến đứng dậy.

Nhìn thân thể tiểu Khả Nhi đầy vết hôn , Đường Chá thiếu chút nữa lần nữa biến thành sói xám lớn, nếu không phải bởi vì bản thân đang có việc quan trọng , hắn quyết sẽ không rời khỏi cô.

"Tiểu Khả Nhi, không cần cùng cha của anh cãi vả, tim của ông ấy không được tốt, không thể bị kích thích." Đường Chá cố nén kích động, dặn dò tiểu Khả Nhi ký càng, sau đó mới đi ra khỏi gian phòng.

"Anh Chá yên tâm, tiểu Khả Nhi quyết sẽ không khiến bác trai tức giận. Ông ấy là bố chồng tương lai của em mà!" Lâm Khả Nhi hướng về phía Đường Chá đưa ra một cái hôn gió thật kêu, nghịch ngợm cười.

"Tiểu Ma Nữ, em thật không muốn để cho anh đi sao?" Đường Chá đột nhiên quay lại, nhảy lên trên người Lâm Khả Nhi, ở trên môi cô vừa dịu dàng lại vừa nặng nề hôn, bàn tay của anh không ngừng ở trên thân thể hiện đầy vết đỏ do kích tình vỗ về chơi đùa .

"Vậy thì không cần đi!" Lâm Khả Nhi nâng lên đùi đẹp, đem Đường Chá kẹp ở trong thân thể của mình .

Trán Đường Chá toát ra mồ hôi lạnh, hắn cắn răng đẩy tay nhỏ bé Lâm Khả Nhi ra , lưu loát đứng dậy: "Nếu còn tiếp tục dây dưa với em, cả đời anh cũng đừng nghĩ đến chuyện đi làm nữa."

Lâm Khả Nhi che miệng cười. Chú Chá phản ứng thật đáng yêu, cái bộ dáng mê người kia khiến cho cô động lòng. Oh, Thượng Đế nha, người tại sao lại tạo ra anh Chá mê người như vậy, anh tuấn thế này? Làm hại lòng của tiểu Khả Nhi cũng mất trên người anh hết a!

Không còn người đàn ông nào khác có thể lọt vào ánh mắt của cô, trong mắt của cô, trong lòng của cô chỉ có một mình Đường Chá.

"Chờ anh! Buổi tối sẽ xử lý em!" Đường Chá phun ra lời nới quyết liệt, sau đó mới xoay người rời đi.

"Người ta mới không sợ anh." Lâm Khả Nhi xinh đẹp lẩm bẩm.

Buổi tối sẽ trừng trị cô? Cô thật là muốn buổi tối sớm một chút liền đến nha!

Vừa mới biết hoan ái hạnh phúc, cô cũng đã trầm mê thật sâu vào loại vận động say lòng người này . Cô thật là muốn vĩnh viễn đều nằm ở trong ngực chú Chá, vĩnh viễn cũng không rời khỏi .

Sau khi tắm sơ qua, Lâm Khả Nhi mang nụ cười thỏa mãn xuống lầu, lại thấy ba Đường đang ngồi yên ở trên ghế sofa .

"Chào bác." Lâm Khả Nhi cười duyên chào hỏi.

Chỉ thấy ba Đường râu mép đều vễnh lên, rõ ràng đang tức giận, nhưng không có phát tác.

Tính khí kỳ quái nóng nảy của ba Đường vào lúc này thế nào thành thật như thế? Lâm Khả Nhi không khỏi nhìn ông mấy lần, cô thế nhưng lại thấy trong mắt ba Đường có một cổ ưu thương.

Lâm Khả Nhi liếc xéo ba Đường đang ưu thương. Cô đến ngồi ở trên ghế sa lon, cầm quả táo trên bàn gặm một miếng: "Táo Rất ngọt , bác có muốn ăn hay không?"

Thấy khuôn mặt ngọt ngào của Lâm Khả Nhi, ba Đường kỳ cục xoay mặt đi, không thèm quan tâm đến cô.

"Bác lúc còn trẻ có phải hay không cũng giống như bạo quân? Nhìn tính khí của bác hiện tại vẫn nóng nảy như thế, nếu là ngày nào đó không cẩn thận sẽ tức đến hư thân thể đấy. Người cần phải sửa đổi một chút tính khí á..., không bằng đi theo ông nội cháu học hỏi kinh nghiệm đi, nhưng ông ấy là bị cháu cải tạo thành tính khí siêu cấp dịu dàng đấy." Lâm Khả Nhi cầm dao gọt trái cây trên bàn lên , vừa gọt trái cây, vừa nghịch ngợm cười.

"Hừ!" Ba Đường hừ lạnh một tiếng, tiếp tục không để ý tới Lâm Khả Nhi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.