Chỉnh Sửa Lại 'Cấu Hình' Tôi Trở Thành Mỹ Nhân!

Chương 126



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Trong thời gian ngắn cả nước xao động bởi một chuỗi những vụ án mạng thảm khốc cùng. Nạn nhân mở đầu cho cuộc thảm sát hàng loạt này chính một gái trẻ với cái tên Ngô Thu H. Thi thể được tìm thấy một nơi hoang vu, hẻo lánh cực . Theo điều tra của cảnh sát thì đã bị kẻ thủ ác cắt rời tứ chi, để mặc chảy máu cho đến chết. man hơn, khi cô chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng, hắn ta còn đang tâm cắt luôn đầu của gái trẻ. Tất cả những bộ phận rời ra khỏi thân thể đều bị ném đi thật xa, có bộ phận còn bị hắn vứt cách hiện trường mấy km."


"Sau vụ án đầu tiên chính hàng loạt những vụ án khác dạng tương tự, các nạn nhân lần lượt anh Đào Văn T. chị Nguyễn Quỳnh A. anh Nguyễn Thái K... đến nay số lượng nạn nhân vẫn còn dấu hiệu tăng dần. Cách thức gây án của hắn quá mức tàn bạo nhưng lại thông minh cùng, một chút dấu vết cũng không hề có. Song cổ nhân có câu, lưới trời lồng lộng, cùng người sao không hở, nhất định kẻ thủ ác sẽ nhanh chóng bị cảnh sát tóm gọn!"


"Theo một số nhà nghiên cứu tâm , tên sát nhân nhất định đã bị ám ảnh bởi một giáo phái nào đó. Hắn ta thực hiện ý đồ tàn nhẫn.."


*Phụp!


"Tại sao lại tắt ti vi của em?" Tịnh Nhi tròn mắt liếc qua Đại Thần, dạo gần đây cô đang tập viết truyện kinh dị có nội dung lô gic đấy, để yên cho cô tích lũy kiến thức được không? "Em đang xem mà, lâu lắm không coi tin tức, có chuyện nóng hổi gì cũng không biết nữa!"


"Nghe mấy vị phóng viên nhà báo đoán mò, em hỏi anh còn dễ hơn đấy!" Đại Thần xoa xoa tóc cô, lại nhanh chóng lợi dụng ôm cô vào ngực. Hihi~ Thân mật xíu nha, khó khăn lắm mới được em họ cho xuất hiện, lâu quá rồi anh chưa được ôm bà xã, hôn bà xã, ấy ấy bà xã.. Chẹp, cũng tại bệnh viện đông người, lại thêm Tịnh Nhi nhà mình hay xấu hổ nên muốn ngủ cùng còn khó, nói gì ôm hôn chứ?


"Anh?" Tịnh Nhi để mặc anh ôm mình vào lòng, nhịn cười kéo điều khiển tivi bật lên tiếp tục xem xét "Anh lại thăng cấp làm cảnh sát rồi sao hả?"


"Có chuyện gì anh đây không biết?" Đại Thần vỗ ngực tự hào "Nói cho em hay có người trong bộ công an tới tận cửa thông báo toàn bộ tin tức cho anh đấy!"
Nhưng cái này đều không phải giả đâu!
Anh họ anh làm trong bộ công an, còn giữ chức vụ khá cao nên khi có sự việc gì đó nghiêm trọng đều cảnh báo trước. Và vụ lần này.. đặc biệt nghiêm trọng luôn!
Kẻ sát nhân ra tay tàn độc, nạn nhân từ Nam ra Bắc không chừa một ai, độ tuổi giới tính cũng khó đoán vô cùng. Bình thường nếu là giết người hàng loạt nhất định sẽ có chung một quy luật, mà lần này thì khác, hắn ta như kẻ điên, gặp ai giết nấy.. Đáng sợ hơn, kẻ điên này cực kì thông minh! Thông minh tới nỗi chưa ai sờ được tới cái đuôi của hắn đâu!


"Thế anh nói xem kẻ này là dạng người gì nào?" Tịnh Nhi không phụ kì vọng của anh, mỉm cười dò hỏi.


"Không nói cho em!" Đại Thần lúc này tự dưng vênh mặt kiêu hãnh, em nghĩ em hỏi anh liền nói sao? Đừng có hòng! "Nếu nói loanh quanh chuyện tên sát nhân này chắc hết buổi tối không thể làm gì được mất. Hơn nữa em xem xong mấy thứ này đêm nhất định mơ lung tung, đạp lên người anh đau chết!"


"Hả?" Quả đúng là dạo gần đây xem phim trinh thám kinh dị.. gì gì đó có mơ tí ác mộng thật.. Nhưng không xấu đến nỗi đạp người thế kia đấy chứ?


"Chỉ nói cho em biết một chuyện này thôi.." Anh Thần bí đứng dậy, cũng nhanh tay ôm theo Tịnh Nhi đứng lên. Kiểu ôm công chúa chới với này làm Tịnh Nhi có chút sững sờ, cô theo quán tính hốt hoảng vươn tay ôm lấy cổ anh "Nạn nhân đầu tiên là người quen của em!"


"Cái gì?"


"Chính là.. Ngô Thu Huyền, em gái làm chung với em ở trường quay đó!"


"..."


"Quan tâm cô ta làm gì chứ?" Đại Thần không hài lòng nhìn vợ mình vì người khác mà ngẩn ngơ. Anh lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, nhanh chóng mở ra đưa đến trước mặt cô "Cái này.. Tặng cho em!"


"Hả?" Tịnh Nhi vốn đang ngây ra bị hành động bất ngờ này của boss làm cho phì cười. Mặt than nhà cô tặng quà cho cô nha~ Nhưng mà vì không có kinh nghiệm nên cách đưa quà giống như đập vô mặt người ta vậy, bù lại vẻ mặt ngại ngùng giả bộ nghiêm túc kia thật sự rất đáng yêu "Thần, cho em thật sao?"


"Ừm.." Đại boss hắng giọng "Từ lúc xác định quan hệ anh còn chưa mua gì.."


"Em không cần quà!" Chỉ cần anh là đủ!


"Anh cũng không nói đây là quà.." Anh nheo mắt cười, như nghĩ đến vấn đề gì đó thú vị mà khóe môi nhếch càng cao "Đây là tín vật đính ước.."


"Trời.." Ông già này từ bao giờ lại sến súa vậy? Tịnh Nhi run khóe miệng, chờ đợi Đại Thần mở chiếc hộp nhỏ ra. Phía trong là một cặp nhẫn tinh xảo vô cùng "Đẹp quá.."


"Đeo vào rồi.." Anh bá đáo giữ lấy tay cô, chậm rãi đưa chiếc nhẫn nhỏ vào ngón áp út "Tuyệt đối không thể tháo ra nữa!"


Mặt Tịnh Nhi đỏ bừng, suy nghĩ duy nhất của cô bây giờ chính là: May mắn, tay to và thô như vậy nhưng đeo nhẫn đính ước không bị chật...


*


Sau cuộc nói chuyện hôm đó với boss nhà mình, Tịnh Nhi vẫn còn chút cảm giác bàng hoàng. Một người vốn sống sờ sờ, sau khi hãm hại mình, bị mình nguyền rủa xong lập tức chết.. Đã thế còn là chết thảm, chết không nhắm mắt, chết bất đắc kì tử như vậy.. Dù gì cũng sẽ để lại trong lòng người ta suy nghĩ khó chịu.
Tiếp đến, càng đáng lưu tâm hơn chính là công ti A vốn có một vị phó tổng trung niên nào đó bỗng dưng phá sản. Mấy trăm ngàn người thất nghiệp, ai oán đứng trước cửa đập phá tài sản còn dư lại, khóc than cho số phận của mình.


Cô nhăn mày nhìn vị tổng tài Bảo Bối ngồi tĩnh lặng bên ghế dài chỉnh tivi, chậm rãi vừa ngáp vừa chờ đợi vợ làm xong việc còn giở trò lưu manh.
Muốn nói gì?
Hiển nhiên cô biết một số việc có bàn tay anh ấy nhúng vào, nhưng thế thì sao chứ? Lẽ nào hi vọng cô sẽ thánh mẫu mà trách mắng Thần không biết nghĩ cho bao nhiêu người vô tội vì anh mà thất nghiệp? Sau đó ép Thần tìm việc cho N người?
Thôi đi, cô cũng không ngu đến mức ấy đâu..


Hơn nữa ngay sau khi xuất viện Tịnh Nhi đã lại tiếp tục với guồng quay bận bù đầu rồi! Đến trường quay tiếp tục làm việc với đoàn của Hạo Khánh, cố gắng thúc đẩy cường độ làm phim tăng cao. Hiển nhiên lần này không có ai dám cả gan động chạm tới boss của boss nữa. Trước khi cô tới, Hạo Khánh ăn đủ mất mặt đã phải làm một bài giáo dục tư tưởng, tuyệt đối không cho phép ai dám coi thường người sắp leo lên chức phu nhân boss Bảo Bối! Những ai trước đây đánh nhau với Tịnh Nhi, hoặc là bị Tịnh Nhi đánh cho thảm cũng đều phải cúi đầu nhận lỗi với cô.. Dù sao mất danh dự cũng tốt hơn là biến mất giống như những người trước đây đúng không?
Vậy là với không khí làm việc thoải mái, vui vẻ.. bạn Nhi rất nhanh đã hoàn thiện toàn bộ hồ sơ công việc ở trường quay, ngày ngày nhàn tản.


Ây.. Nói ngày ngày nhàn tản chỉ là đang tự động viên thôi! Cô đã bước vào một giai đoạn mới rồi đó!
Lúc này không có dự án hay cuộc thi nào cần ra sức, Kim Huệ cũng nói cô tự hoàn thiện nốt các tác phẩm còn dang dở sau đó có ý tưởng thì viết tiếp. Tốt nhất nên cho ra đời thêm một tiểu thuyết tình cảm dài kì vì tạp chí của SM chuẩn bị trống chuyên mục truyện dài. Vậy là với quyết tâm nhúng tay vào toàn bộ những thể loại đang tồn tại trên trái đất, Tịnh Nhi quyết tâm viết một tác phẩm kinh dị đan xen trinh thám lô gic. Bạn ấy còn đang hừng hực khí thế nên không hề nhận ra rằng mình tự ngược hết sức, chỉ số IQ thấp còn đòi trèo cao.. Aiii, đúng là không biết lượng sức!


Đã vậy để tăng sức ảnh hưởng với cuộc thi kia tổng bộ SM còn ra sức cho cô có cơ hội xuất hiện trên báo chí. Lúc thì mở họp báo riêng lăng xê tên tuổi, lúc thì đưa vé mời đưa cô đi dự hội nghị, cũng có khi lợi dụng cả chuyện tình cảm riêng tư của cô để tăng cấp sự chú ý.. Tịnh Nhi tất nhiên không vui vẻ, kể cả khi trong tay cô có được giải nhất cuộc thi viết kia đi chăng nữa thì cái cách bàng môn tà đạo để thu hút này cũng chẳng hay ho gì.
Lẽ nào Lý tổng và SM vẫn luôn không có lòng tin vào cô như thế? Chuyện gì cũng phải đặt lợi ích và sự an toàn lên đầu tiên mới được ư? Có biết như vậy làm tổn thương lòng tự trọng của người khác lắm hay không?


Tiếp đến là sinh nhật boss lớn, rồi tết về xuân tới, cô phải chuẩn bị một loạt những thứ cần thiết để đón khách tới chơi, hơn nữa còn phải chờ một vị khách đặc biệt chính là: bố chồng tương lai. Vậy nên khâu dọn dẹp và mua sắm càng được nâng cao và coi trọng hơn gấp bội.
Ây, mình cũng là gia chủ rồi, hơn nữa năm nay cũng không giống như năm trước cô mới tới thế giới này, chuyện gì cũng không biết, người nào cũng không quen. Năm nay nhất định sẽ có nhiều người tới chơi, chúc tết các kiểu, nhất là khi boss Thần của chúng ta cũng có mặt ở đây nữa.


Đó, nói mới nhớ, tại sao năm ngoái không có ai tới chúc tết boss ta? Đến cả mời boss nhà mình đi tiệc cũng không nữa? Nam chính nhà mình lại bị tẩy chay? Nô quây!


"Em nhìn gì vậy?" Đại Thần thấy cô không gõ lạch cạch nữa thì nhướn mày nhìn qua, anh đã qua ba mươi rồi đó, vậy mà cục cưng cứ mải làm việc một cái chạm cũng không cho anh nữa.. Muốn anh nhịn đến hỏng máy hay sao? "Có phải anh quyến rũ lắm không? Muốn hôn?"


"Anh dạo này rất thích hoang tưởng!" Tịnh Nhi phì cười, tất cả căng thẳng khi nãy bay biến nhanh chóng "Trước đây em còn nghĩ anh lúc nào cũng lạnh như băng, vĩnh viễn không thể tan chảy!"


"Trước mặt em có bao giờ anh lạnh à?" Đại Thần không cho là đúng, lắc đầu bất mãn. Từ lần đầu tiên gặp gỡ, rồi N lần sau đó.. toàn chuyện làm anh mất mặt thì có! Đã vậy tết năm trước còn ă cá đến nỗi dị ứng không làm ăn được gì nữa chứ. Quá vô dụng!


"Cũng có.." Tịnh Nhi cũng rơi vào trạng thái tương tự, âm thầm nhớ lại khoảng thời gian ở cạnh Đại boss. Nhanh thật, thoáng cái đã lại qua một năm nữa. Cô và anh ở bên nhau cũng đã được một thời gian dài rồi..
Thần nhà ta đã quá ba mươi, chắc hẳn anh ấy cũng nghĩ chuyện kết hôn rồi nhỉ? Hôm đó khi bác trai trở về cũng có hỏi dò hai người chuyện này, bác ấy ngỏ ý khi nào hai người sinh cháu nhất định sẽ dừng những chuyến du lịch dài ngày của mình lại để trở về chăm sóc đích tôn. Thế nhưng.. Thế nhưng cô mới có 17 thôi đó! Làm sao đã đủ khả năng kết hôn chứ?


Xin lỗi Đại Thần!
Chúng ta tiếp tục chờ thêm vài năm nữa đi!


"Lúc nào?" Đại Thần ném gối trên ghế sang một bên, nhích qua ôm lấy Tịnh Nhi nhỏ giọng. Tất nhiên kèm với sự nhỏ giọng của sói đói sẽ là một vài hành động đầy hàm ý ám chỉ. Bạn nữ tâm kinh bách chiến nào đó hiểu rõ ý đồ của bạn nam, song vẫn giả bộ ngây ngô không quan tâm hơi thở nóng hổi bên tai mình "Em nói thử anh nghe xem!"


"Ây.. Nhiều lắm!"


"Nói.."


"Thần.."


Lí nào tác giả mẹ kế lại cho hai đứa lăn giường dễ dàng như vậy? Đúng lúc bạn Nhi mê muội trong nụ hôn của boss, và cũng đúng lúc boss đang đắc ý nhất định hôm nay phải bẫy cho được vợ thì tivi vốn vẫn đang bật phát ra một tin tức. Tin tức động trời tháng này vô cùng nhiều, nhưng cái này phải nói là có tác động siêu lớn với cả Tịnh Nhi và đoàn làm phim của Hạo Khánh.
Phát thanh viên trên màn hình lãnh đạm phát tiếng, giọng nói không chút biểu cảm và gương mặt vô hồn chậm rãi thông báo: "22h15p ngày hôm nay, thi thể nữ minh tinh Tuyết Tuyết được tìm thấy tại nhà riêng!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.