Trên mặt Lê Mặc Thân gợi lên nụ cười quỷ dị, ” Ta đã để thêm một ít đồ vào bên trong, nếu như sau khi nàng nhìn thấy vẫn nguyện ý cùng ngươi kết hôn, tín nhiệm ngươi, ta chính là dù thế nào dạng cũng là uổng phí tâm cơ, nhưng nếu như ngược lại, kia chỉ có thể chứng minh, ngươi trong lòng nàng cũng không nặng như vậy …”
“Ngươi để cái gì?”
“Xem một chút thì ngươi sẽ biết” Nói xong hắn xoay người rời đi, Gia Đường sửng sốt một chút cũng theo sát phía sau, muốn nhanh chóng đưa Bạc Hà rời đi, để Bạc Hà cũng hắn ở chung một giây một phút, trong lòng Gia Đường cũng cảm thấy bất an
Mở cửa xe, hắn ôn nhu nói, “Chúng ta đi thôi!” Nói chuyện đồng thời thủy chung chú ý đến sắc mặt của Bạc Hà, hộ khẩu cũng nằm trong tay nàng, không có gì trông không khác thường, nếu như có thể, hắn cũng muốn biết ở bên trong Lê Mặc Thân thêm vào cái gì … Có phải thật sự sẽ làm ảnh hưởng đến quan hệ của bọn họ hay không
Gia Đường chợt phát hiện thì ra là ở tình yêu trước mặt trước, mình thế nhưng như vậy không có cảm giác an toàn, thậm chí so với Bạc Hà còn kém hơn, hắn chưa từng cảm thấy cảm giác mất Bạc hà lại mãnh liệt như thế này
Bạc Hà nở nụ cười giống như ánh mắt trời, bước xuống xe không nói một câu nào với Lê MẶc Thân, kéo Gia Đường khẩn cấp rời đi … Lê Mặc Thân nhíu mày, chẳng lẽ nàng không có nhìn thấy sao? Đối với hiểu biết của hắn với Bạc Hà, nàng nhất định sẽ không có vẻ mặt này
Nhìn hai thân ảnh càng lúc càng xa, tim của hắn cảm thấy thu đau lại, lúc nào hắn mới có thể trở thành thân ảnh bên cạnh Bạc Hà ? Thật ra Bạc Hà không phải là đẹp nhất nhưng nàng lại có sức quyến rũ vô hạn, có lẽ vì nàng chân thành hiền hòa lương, có khi lại hoạt bát như ánh mặt trời nhưng thuỷ chung nàng cũng không triển khai tình cảm với hắn … Lê Mặc Thân rất không cam lòng, bằng địa vị hôm nay, tại sao còn có nữ nhân không muốn cùng hắn ở chung một chỗ ? Chẳng lẽ vì đối thủ là Tống Gia Đường sao ? Trước kia cái gì hắn thất bại chuyện gì cũng được nhưng lần này không thể … Nghĩ đi nghĩ lại hắn xác nhận Bạc Hà không có thấy, nếu vậy thì hắn phải đợi kết quả ! Nghĩ tiếp, quả thật Đái Tình đúng là một nữ nhân đáng sợ, mọi chuyện thế này, cũng là một tay nàng bày ra …
…
“Muốn ăn cái gì?” Gia Đường cẩn thận hỏi nàng, so với bình thường còn ôn nhu hơn rất nhiều
Bạc hà quay đầu nhìn hắn một cái, lại quay đầu nhìn lại, xác định sẽ của LÊ Mặc Thân đã đi, nàng mới buông cánh tay Gia Đường ra, “Không ăn , bỗng nhiên không đói bụng , chúng ta trở về đi thôi.” Nói xong giống như về nhà phương hướng chuyển đi, bởi vì Lê Mặc Thân đem xe ngừng vị trí tương đối thiên, muốn về nhà phải đi một đoạn đường mới có thể gọi taxi, nếu như thật không ăn cơm, chỉ sợ về nhà cũng không dễ dàng …
Gia Đường nắm tay nàng lại, “Đã xảy ra chuyện gì? Đừng giấu diếm ta được không ?”
Nghe như thế, lỗ mũi Bạc Hà đau xót, nàng lúc nào thì giấu diếm hắn ? Rõ ràng là hắn gây nên, nàng tin tưởng nụ hôn năm đó giữa hắn và Đái Tình chẳng qua chỉ là hiểu lầm như chứng cứ trước mặt thì người khác sẽ tin sao ?
Bạc hà không nói gì, chỉ muốn tránh thoát tay Gia Đường, lại càng bị ôm chặt, không sai, Gia Đường là tuyệt đối không thể có thể dễ dàng buông tay, vô luận là vòng tay hay tình cảm với Bạc Hà, cũng sẽ không dễ dàng buông ra… Xem ra vấn đề lần này Lê Mặc Thân đưa ra thật sự là khó khăn, chỉ sợ không biết là cái gì … Hắn sợ Bạc Hà sẽ giống bốn năm trước, cũng xác định chính mình không còn nghị lực đi tìm nàng bốn năm nữa, hắn đã quá mệt mỏi,cho nên lần này vô luận như thế nào cũng không có thể buông nàng ra.
Bạc hà cứ như vậy bị hắn ôm, không có nữa giãy dụa, nhưng là mới vừa mới nhìn đến hình vẫn đau nhói trứ cặp mắt của nàng, cỡ nào ấm áp, cỡ nào mập mờ … Tại sao Gia Đường lại cho rằng nàng ngây thơ như thế, tin tưởng hắn và Đái Tình không có quan hệ gì ? Có thể bốn năm trước là hiểu lầm, có thể coi là khi đó là hiểu lầm, kia tấm hình có nên không đi…
Một tịch ban ngày nhắm rèm cửa sổ, chương một sạch sẽ ưu nhã giường lớn, một nam nhân ôm ngang một nữ nhân giống như bên giường cúi đi, hay là là vừa đem nữ nhân từ trên giường ôm lấy, nữ nhân kia nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt say mê, sắc mặt ửng đỏ… Chủ yếu nhất nam nhân kia chính là Gia Đường, mà nữ nhân kia không phải là nàng, mà là Đái Tình … Thật hoài nghi không biết làm sao có thể, góc độ tốt như vậy, ngay cả vẻ mặt cũng rõ ràng như vậy, làm cho lòng nàng nhói đau . Thân thể Bạc Hà có chút run rẩu, đối với nàng mà nói, đây là chuyện bi thương nhất …
Gia Đường rù rì bên tai Bạc Hà, “Rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Nói với ta được không ? Đừng giấu trong lòng, có chuyện gì chúng ta cùng nhau đối mặt” Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng đôi tay hắn thuỷ chung cũng không buông lỏng …
Bạc hà lắc đầu, “Không có chuyện gì, chúng ta về nhà thôi” Nàng biết mình đang làm cái gì, tấm hình kia tuy là làm nàng khó chịu nhưng Gia Đường bây giờ cần an ủi và khích lệ, chuyện đài truyền hình cũng đã xử lí, chẳng qua nàng không biết bây giờ có nên tiếp tục giúp hắn hay không , bởi vì đã có Đái Tình …
Gia Đường biết tính tình Bạc Hà, chỉ có thể theo nàng, đổi lại tư thế khác, nắm thật chặt cổ tay của nàng, từ hôm nay trở đi, hắn muốn hai mươi bốn giờ không rời nàng, cho đến khi hắn rõ ràng vấn đề và giải quyết được mới thôi
Trải qua một thời gian hành hạ cũng có thể về đến nhà, vừa vào cửa đã nhìn thấy a di, vẻ mặt nàng co quắp lại, nhìn vào hộ khẩu mà Bạc Hà nắm chặt trong tay, run rẩy nói, “Gia Đường, bạc hà, ta… Ta là tới đây với các ngươi từ chức.”
“Tốt.” Gia Đường còn không có mở miệng, bạc hà một lời đáp ứng, nói xong xoay người sẽ phải đi vào bên trong.
“Ai…” A di vừa ngay cả vội mở miệng, nàng nghĩ mình việc làm, đại khái bọn họ đã biết , mình làm cả đời gia chính phục vụ, già rồi già rồi, nhưng vì mình từng nuôi lớn hài tử Lê Mặc Thân khiến cho khí tiết tuổi già khó giữ được, bất cứ giá nào , coi như là không làm , cũng nên nhận lỗi, lỗi.”Bạc hà, Gia Đường, các ngươi chờ một chút.”
“A di, tiền lương một chút ta sẽ đưa cho ngài, không cần lo lắng.” Gia Đường cũng không muốn dây dưa với a di nhiều nữa, chỉ muốn tìm hiểu rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra
“Ta không phải là ý tứ này, hài tử, hai người các ngươi đối với a di cũng rất tốt, nhưng là a di xin lỗi các ngươi một chuyện … Bạc hà, thật xin lỗi, hộ khẩu của ngươi vốn là a di lấy đi, ta hướng các ngươi một lời xin lỗi, sau này cũng không có cơ hội gặp lại nữa, hài tử, tha thứ cho ta được không ?”
Bạc Hà mở to mắt, cùng Gia Đường đồng thời bật thốt lên, “Tại sao?”
A di thở dài, “Tóm lại a di thật xin lỗi các ngươi, ta thấy các ngươi đã lấy trở lại thì cũng đã biết nó nằm trong tay ai , không sai … Lê MẶc Thân nhờ ta làm, ta thật thích hai người các ngươi nhưng Mặc Thân là hài tử ta nuôi lớn từ nhỏ a , mấy ngày nay vô tình gặp phải hắn, nói cho ta biết chuyện tình, không nghĩ tới đứa nhỏ này… Nhìn nó thích Bạc Hà thống khổ như vậy, ta cũng vậy không đành lòng cự tuyệt, nhưng hại được các ngươi…” A di vài lần nói không được, nàng biết mình làm như vậy cực kỳ ích kỷ, nhưng nếu so Gia Đường với Lê Mặc Thân, dù sao cũng là hài tử đeo nàng mấy mươi năm, Gia Đường chẳng qua là mấy ngày quen biết mà thôi, giống như trước cũng sẽ cho bạc hà người hạnh phúc, nàng dĩ nhiên hơn nghiêng về Mặc Thân, cho nên làm ra chuyện như vậy, tâm thần không yên, mắt thấy đôi uyên ương vì chính mình mà bị chia rẽ, trong lòng nàng cảm thấy thật áy náy, rốt cục quyết định từ chức, chỉ có không khi bọn họ bên cạnh, nàng mới không rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan nữa. Lần này chỉ mong không gây ra sai lầm lớn, về phần Mặc Thân ,có lẽ hạnh phúc này hắn phải tư tranh thủ
Gia Đường cùng bạc hà hồi lâu không có mở miệng, bọn họ không phải là không có nghĩ tới là cái nguyên nhân này, nhưng khi a di thật chính miệng thừa nhận bọn họ vẫn cảm thấy có chút bất ngờ. Ấn tượng về a di thoạt đầu không tệ nhưng tại sao lại vì Lê Mặc Thân mà phá hỏng trợ thủ đắc lực đâu ?
Cho nên h người lại đồng thời bật thốt lên “Tốt”, sau đó lấy ra ví tiên đưa tiền lương cho a di
A di vội vàng từ chối, “Không không, tiền này ta là nói gì cũng không thể cầm, chỉ mong các ngươi đừng hận ta, ta đã hài lòng …”
Bạc Hà nở nụ cười, “A di, không có gì, thật ra thì chúng ta đồng ý ngài đi, là bởi vì trong nhà quả thật không cần người chiếu cố, ta một người làm được, ngài cũng đừng suy nghĩ nhiều, chờ đến khi ta bận rộn còn phải xin ngài trở lại a “
Đúng là một cô nương tốt, a di cảm động đến nói không ra lời, cũng là lão luyện tao đỏ một mảng lớn, đã biết sao một phen số tuổi người, còn không bằng người, nàng tại sao có thể đau lòng vì Lê Mặc Thân mà không chú ý tới hạnh phúc của hai đứa nhỏ này ? Nàng vội vàng cầm lấy hành lý của mình mà đi …
“A di đi rồi, hộ khẩu cũng không mất nữa, ngày mai chúng ta đi đăng kí có được hay không ?:
Bạc hà lắc đầu, “Ai biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, vẫn là ngày mai nói đi” Nàng cần yên lặng một chút, thử nghĩ xem rốt cuộc là nên làm như thế nào, rời đi? Hoặc là chịu đựng …
“Nói thật với ta” Gia Đường xoay mặt Bạc Hà về phía mình, tthanh âm tràn đầy nghiêm túc, cho dù chết cũng phải biết rằng rốt cuộc là chết như thế nào a.
Bạc Hà xoay mặt lại, thuận tiện cầm hộ khẩu nhét vào tay hắn,xoay người đi vào phòng ngủ… Nàng phát hiện, nếu là lúc trước nhất định sẽ khóc chạy đi, mà hôm nay ngay cả một giọt cũng không chảy ra, trong lòng đau xoắn lại nhưng tại sao nàng vẫn không khóc được ? Chẳng lẽ điều này không đủ tổn thương nàng sao ?
Gia Đường vội vàng mở hộ khẩu trong tay ra, bên trong kẹp một tấm hình mập mờ, hắn định thần nhìn, dĩ nhiên là hắn và Đái Tình, mà bối cảnh chính là nhà của Đái Tình … Hắn hồi tưởng lại, khi nào thì tiếp xúc gần với Đái Tình như vậy ?
Đột nhiên hắn vỗ đầu, “Ta nhớ ra rồi!” Hắn chạy về phía phòng ngủ… Nhất định phải cùng bạc hà giải thích rõ.
“LÃo bà, ngươi vì cái này mà không đi đăng kí cùng ta a ?”
Nghe lời nói của hắn, trong lòng Bac Hà bất mãn vô cùng, cái gì mà gọi là vì cái này a ? Cái này còn chưa đủ sao?
“Ngươi không tin ta sao ?”
“Từng tin, hơn nữa còn là vô cùng tin, nhưng ta bây giờ không biết có phải là sai hay không. Ta thấy hết, tại sao ngươi không thể sống đơn giản một chút? Tại sao cứ thích lừa gạt ta như vậy ? Ta chỉ là một nữ nhân bình thường, ta cũng muốn có cuộc sống bình thường, có một lão công toàn tâm toàn ý yêu ta, chỉ thuộc về ta, tại sao những nguyện vọng quá đỗi bình thường này ngươi không thể thực hiện ?” hiện?” Bạc hà có chút kích động, bốn năm trước nàng có thể rời đi, nàng còn có thời gian mà lãng phí nhưng hôm nay thì sao ?
Gia Đường vươn cánh tay ôm nàng, mọi lời của Bạc Hà hắn đều hiểu, trên thực tế hắn thật sự là làm như vậy, nhưng là luôn luôn như vậy như vậy khó khăn trở ngại lấy bọn họ.
“Ta không có lừa ngươi, ngươi còn nhớ lần trước Đái Tình bị trật chân không ?”
Bạc hà không đáp lời, Gia Đường tiếp tục nói, “Lúc ta đi đến nhà thấy nàng uống say quá, ngồi trên mặt đất, ta liền ôm nàng vào bên trong, chỉ đơn giản như vậy, làm sao ngươi có thể chi vì một tấm hình mà không tin ta ?”
Nói xong rồi sao ? Nói thật Bạc Hà không tin giải thích của hắn, bởi vì trong tấm ảnh bộ dạng Đái Tình quả thật rất say mê, tuy không nhìn thấy rõ mặt Gia Đường nhưng nếu hắn nói đơn giản như vậy , là đem nàng thả vào trên giường sau đâu? Chẳng lẽ cũng cùng đem mình thả vào trên giường sau làm đồng dạng chuyện sao? Càng nghĩ càng khổ sở… Không phải là nàng không muốn tin tưởng, mà là lý do này quá khó để tin, chứng cứ trước mặt …
Gia Đường cũng biết mình nói như vậy quả thật không có độ tin cậy, nếu như có thể để cho hắn đem ngày đó hết thảy một lần nữa cất đi cho bạc hà là tốt, nàng nhất định sẽ không hoài nghi hắn, chủ yếu nhất là cũng không khó chịu .. Chẳng qua là bức hình kia làm sao có ? Lúc đó căn bản không có người thứ ba, cũng không có tiếng chụp hình, làm sao có thể …
“Tin ta được không ? Ta sẽ chứng minh ta cùng nàng trong lúc đó không có gì cả, đừng rời ta đi, có thể không ?”
Bạc hà rốt cục gật đầu, hôm nay nàng bây nhiêu tuổi, không có tư cách hành động như tiểu hài nhi, không vui thì rời đi, chia tay … dù sao đây cũng không phải lần đầu nàng gặp nhưng chuyện này
Chiếm được đáp án, Gia Đường hưng phấn đem nàng ôm lấy, “Cám ơn lão bà, cám ơn ngươi!” Giọng nói khó nén xúc động, môi đặt lên môi nàng, cho đến khi cảm giác thân thể nàng mềm đi một chút. Hắn mới rời đi bờ môi của nàng, đem nàng ôm lấy, ôn nhu để ở trên giường, dần dần lấy hết quân áo của nàng, dùng phương pháp đặc biệt của hắn chữa thương cho nàng …