'Vì tôi cũng muốn có cô ấy' Tinh Quân bật người khỏi ghế đứng dậy, nhíu đôi chân mày đầy nghi hoặc; anh nhìn Quang Long đang kiên định hơi có chút bất an "có vẻ anh ta không nói đùa".
- Hôm nay anh đến đây là muốn giành cô ấy với tôi sao?
- Có thể... nhưng trước tiên tôi muốn biết cậu đã xác định rõ tình cảm của mình chưa, có chắc chắn là cô ấy không?
- Vậy tôi sẽ không giấu anh nữa, tôi xác định và tôi cũng mới có ý định cầu hôn cô ấy vào hai ngày tới.
- 'Mới có ý định', chắc không phải tại tôi chứ.
- Tất nhiên là không phải rồi vì tôi tin cô ấy, thật ra tôi vừa mới biết cô ấy tham gia cuộc thi 'tìm người thiết kế tài năng' của tập đoàn tổ chức đã đoạt giải mà thôi.
- Cho nên cậu định nhân cơ hội này cầu hôn cô ấy trước toàn thể mọi người.
- Đúng vậy.
- Liệu có qúa sốc với cô ấy không?
- Tôi nghĩ không đến nổi vì bên cạnh cố ấy còn có tôi, có những người bạn sẽ không ai làm gì cô ấy được.
- Tôi không nói đến cánh nhà báo mà tôi đang nói đến vấn đề cô ấy không biết cậu là ai và làm gì ngoài cái tên Tinh Quân.
- Làm sao anh biết.
- Tối hôm qua tôi đã gặp cô ấy.
- Tối hôm qua... không thể.
- Có thể vì sau khi cậu đưa cô ấy về tôi đã gặp cô ấy.
- Anh muốn làm gì.
- Tôi chưa có làm gì hết, chỉ là... tôi hỏi cô ấy có đồng ý làm bạn gái của tôi không?
- Anh...
- Nhưng cô ấy đã từ chối, thật buồn...
Tinh Quân nghe nói Lyly đã từ chối Quang Long, anh cũng thấy nhẹ lòng.
- Tôi hỏi cô ấy: 'em có biết tôi là chủ nhân của tập đoàn đá qúy Plus có bao nhiêu cô gái mơ ước...' vậy mà cô ấy lại nói: họ là cần tiền chứ không phải cần tôi, cậu xem có buồn cười không?
- Không buồn cười chút nào, cô ấy vốn dĩ là như vậy luôn xem trọng tình cảm.
- Tôi còn hỏi cô ấy có biết cậu làm gì hay không? Cô ấy lại nói: cô ấy chưa hỏi nhưng cô ấy sợ hỏi, cậu sẽ cho là cô ấy đang điều tra tiền lương của cậu. Đúng là một cô gái đáng yêu haha...
- Đúng vậy cô ấy rất đáng yêu, cô ấy yêu tôi không phải vì những gì tôi có mà cô ấy yêu con người tôi.
- Cậu thật may mắn, tôi ganh tỵ với cậu về điều này.
Mục đích của Quang Long đến đây là muốn biết kết qủa cuối cùng Tinh Quân sẽ chọn ai, là Lưu Linh hay là Lyly. Bây giờ anh đã rỏ rồi, cũng không muốn ở lại làm gì nữa nên anh đứng thẳng dậy bước đến cửa nhưng không quên bỏ lại câu nói:
- Nhớ gửi thiệp cho tôi, tôi sẽ đến để chúc mừng cô ấy chứ không phải chúc mừng cậu.
Tinh Quân chỉ biết cười khổ nhìn anh bước đi, Quang Long cũng cười hạnh phúc; hạnh phúc vì anh có thể gửi lời chúc phúc trọn vẹn đến cô, người con gái khiến cho anh nhận ra điều quan trọng nhất trong cuộc sống này là tình yêu thương.
Một chiếc xe Lexus IS 250 đậu trước trường đại học Kinh Tế đã khá lâu hình như là đang chờ ai đó, nhìn thấy Lyly và Thanh Trúc từ trong trường đi ra cánh cửa xe cũng bật mở, một cô gái xinh đẹp bước xuống đi về phía họ.
- Thanh Trúc, mai đi với mình mua một ít đồ nha.
- Cậu mua đồ chuẩn bị cho buổi lễ trao giải 'cuộc thi tìm người thiết kế tài năng' à.
- Ừm.
- Cậu thật qúa đáng, tham gia cuộc thi cũng không thèm nói cho mình biết.
- Chẳng phải giờ mình đã nói rồi sao? Thật sự là mình không nghĩ đến kết qủa nên...
- Thôi được tha cho cậu lần này nhưng không có lần sau nha.
- Mình biết rồi, Thanh Trúc muôn năm.
- Đừng có mà nịnh.
- Hihi... Thanh Trúc hay cậu về trước đi, Tinh Quân đang trên đường đến đón mình rồi.
- Mình không vội, với lại để cậu đứng một mình bữa sau gặp anh Quân biết nói sao.
- Cậu làm mình như con nít không bằng.
Hai người cười nói vui vẻ đứng đợi trước cổng trường thì thấy một cô gái xinh đẹp đang đi đến, nhận ra người con gái ấy là Lưu Linh nên Thanh Trúc ngay lập tức bước lên chắn ngang trước mặt Lyly nhằm bảo vệ cô.
- Xin chào.
- Cô muốn gì?
- Tôi muốn nói chuyện với cô ấy có được không? "cô chỉ tay vào Lyly".
- Cô ấy bận rồi, không có thời gian nói chuyện với chị "Thanh Trúc kiên quyết".
Lyly bước sang bên đối diện với Lưu Linh, cô mới quay sang Thanh Trúc nhỏ nhẹ nói:
- Thanh Trúc! mình không sao, chị ấy dù sao cũng là bạn của anh Quân mà... chị muốn nói gì với em.
- Tôi chỉ muốn nói với cô, tôi sẽ không từ bỏ Tinh Quân; chẳng phải cô đã có Quang Long rồi sao?
- Quang Long, anh ấy chỉ là bạn còn với em - Tinh Quân là tình yêu.
- Yêu ư.
- Đúng! em yêu Tinh Quân mà Tinh Quân cũng yêu em, chẳng lẽ chị muốn giành một người không còn yêu chị nữa sao?
- Tôi...
- Em biết điều mà người phụ nữ không nên từ bỏ nhất đó là người đàn ông mình yêu nhưng vì một người đàn ông không yêu mình có đáng không? Tình yêu không phải tranh giành là có được, chị càng làm như vậy thì Tinh Quân càng rời xa chị thêm thôi; tại sao chúng ta không là bạn tốt.
- Cô yêu anh ấy không phải vì tiền sao?
- Chị yêu anh ấy vì tiền sao? đối với em yêu là yêu thôi, chỉ cần anh ấy cũng yêu em như vậy là đủ lắm rồi.
Câu nói của Lyly làm cho Lưu Linh lẫn Thanh Trúc bất ngờ nhìn cô đầy nghi hoặc.