Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh

Chương 17: 17: Âm Mưu Của Kẻ Tiểu Nhân




Phòng VIP số 3 của quán bar Flagranti.
Mấy cô gái trẻ ăn mặc gợi cảm, khoe trọn đường cong nóng bỏng, dáng điệu không ngừng lả lơi rót rượu cho mấy người đàn ông ngồi trong phòng.
Trịnh Hùng cười nham nhở, đưa tay khoác eo, trêu ghẹo Tiểu Uyên đang ngồi dựa vào ngực hắn.
Cô diễn viên nổi tiếng trong giới showbiz, ngày thường trước mặt công chúng ra vẻ thanh cao của một nữ minh tinh giờ đây ngồi xà nẹo, quấn lấy Trịnh Hùng, ra sức nịnh nọt hắn.
Người đàn ông ngồi cạnh anh ta, tay đang ôm một cô gái khác, nhấp một ngụm rượu rồi gợi chuyện:
- Kèo cá cược với Từ Hồng Quân cứ tưởng cậu thắng chắc nhỉ? Ai mà có ngờ...
Trịnh Hùng sắc mặt hơi cau có, trả lời gắt gỏng:
- Vẫn còn hai tuần nữa mới hết thời gian.

Cậu đừng nói cứ như tôi đã thua vậy chứ.
Cao Minh khẽ hừ một tiếng:
- Tình cảm của người ta đang rất tốt.

Cơ hội thắng của cậu nằm ở đâu hả?
Trịnh Hùng quay sang liếc Cao Minh một cái sắc hơn dao cạo.
- Nằm ở đâu hả? Nằm ở đây này.
Hắn đưa ngón tay trỏ vào nơi thái dương đang co giật vì kích động Nét mặt hắn đầy gian trá, ánh nhìn trở nên nham hiểm, tiếng nói như gió rít qua kẽ răng:
- Tôi có cách của tôi.


Từ Hồng Quân lần này chỉ còn nước chấp nhận làm kẻ bại trận dưới tay tôi thôi.
Hắn cười khà khà, âm thanh trầm đục nghe đến đáng sợ.

Doãn Trí Hiếu như mọi lần vẫn thích thêm dầu vào lửa:
- Tốt hơn hết là anh làm được như lời anh nói.

Không thì ông già nhà anh sẽ không bỏ qua nữa đâu.
Tiểu Uyên thấy hắn trở nên hung hăng có chút khiếp sợ, cô một tay nâng ly rót rượu vào miệng hắn, một tay xoa vuốt nơi lồng ngực đang phập phồng của Trịnh Hùng.
- Anh đừng hung dữ như vậy.

Em sợ lắm.

Sao đang vui tự dưng lại nhắc đến anh ta chứ?
Đôi má Tiểu Uyên phồng lên, ra vẻ nhõng nhẽo với hắn.

Bất ngờ hai bên xương hàm cô bị bàn tay lớn thô lỗ của Trịnh Hùng bóp mạnh.

Đôi mắt long lên sòng sọc của hắn nhìn xuyên vào đôi mắt đang khiếp đảm của cô:
- Em sợ cái quái gì chứ? Nhắc đến anh ta thì làm sao.
Hắn buông tay khỏi khuôn mặt của Tiểu Uyên khi thấy cô nhăn nhó khổ sở vì đau đớn.

Nhấp một ngụm rượu, hắn quay sang cười lớn với cô:
- Hahaaaa.

Không chỉ là nhắc đến thôi đâu, người tình cũ của em cũng sắp đến đây rồi đấy.
***
Từ Hồng Quân lái xe đến quán bar Flagranti, từ xa đã trông thấy cậu em họ đang đứng đợi anh ở trước cửa ra vào.

Từ Lục Khiêm trông có vẻ sốt ruột.
- Anh đến hơi muộn đấy.

Bọn họ đang đợi chúng ta ở phòng VIP số 3 trên lầu một.
- Bọn họ?
Từ Hồng Quân nhíu mày nhìn vẻ mặt đang nghĩ cách giải thích của Lục Khiêm.


Anh vốn dĩ nghĩ rằng chỉ có hai người đến đây uống rượu.
- Thôi mà anh trai.

Càng đông càng vui chứ sao.

Anh cũng đến đây rồi thì cứ uống cùng đám người đó một vài ly đi.
Tiểu Uyên nhìn thấy Từ Hồng Quân bước vào, nhận ra người đàn ông năm xưa từng qua lại, cô có chút ngại ngùng xoay mặt đi không dám nhìn anh.
Trịnh Hùng tinh ý phát hiện ra chuyện đó, khoé môi hắn nhếch lên.

Hắn luồn tay ra sau lưng rồi vòng đến trước nhào nặn bộ ngực nở nang như đang muốn xổ ra ngoài chiếc áo quây ngang không dây của Tiểu Uyên.

Đôi môi đỏ mọng của cô bị hắn ngấu nghiến không thương tiếc.

Cô ngồi yên chịu đựng mặc cho hắn dày vò, khuôn mặt đỏ bừng lên vì bị kích thích.
Đôi mắt của Trịnh Hùng nãy giờ vẫn đang quan sát phản ứng của Từ Hồng Quân trước hành động của hắn.

Nhưng từ đầu đến cuối, hắn thấy anh vẫn giữ thái độ thản nhiên như không có gì.
Nội tâm của Từ Hồng Quân có chút không vui.

Đúng là trước đây anh vẫn thỉnh thoảng cùng Lục Khiêm đi uống rượu với đám người của Trịnh Hùng.

Nhưng bây giờ anh có nhiều lý do không muốn giao du với bọn họ nữa.
Từ trong góc phòng, một cô gái trẻ khuôn mặt rất xinh đẹp, thân hình nóng bỏng trong chiếc váy kim tuyến ngắn cũn cỡn đến ngồi xuống cạnh anh.

Cô ta rót rượu vào ly của Từ Hồng Quân, cố tình đụng chạm cơ thể hai người với nhau.

- Em tên là Nguyệt Nhi.

Em mời anh một ly nhé.
Từ Hồng Quân không trả lời cô ta, anh nhích người sang một bên né tránh.

Cô gái nhích người theo, vẫn cố sà vào trong lòng anh.

Đôi tay cô ta luồn qua cổ áo sơ mi của Hồng Quân, ý muốn vuốt ve khuôn ngực mạnh mẽ của anh.
- Chủ tịch Từ, anh thật là phong độ.
Từ Hồng Quân hất mạnh tay cô ra khỏi cơ thể mình, ném cho Nguyệt Nhi cái nhìn lạnh buốt đến thấu xương.

Nụ cười trên mặt cô trở nên méo xệch.

Cô cũng chỉ đành ngoan ngoãn ngồi giữ khoảng cách với anh.
Nguyệt Nhi lén nhìn sang phía Trịnh Hùng, hai ánh mắt ra hiệu với nhau như ngầm trao đổi điều gì đó.
Trái ngược với anh, Từ Lục Khiêm đang rất vui vẻ tán tỉnh cô người mẫu với thân hình bốc lửa.

Cô ta ngồi trên đùi anh chàng tóc cam, cười cười nói nói trông rất tâm đầu ý hợp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.