Lâm Tảo cởi váy ra, tùy tiện thay áo ngủ, rồi âu yếm ôm chiếc váy đi tìm cách làm sạch.
Tần Lộ đi đến cửa phòng vệ sinh, thấy Lâm Tảo đang ngồi xổm trên mặt đất, phía trước là chậu rửa mặt, váy để lên đầu gối, cầm chỗ dính bẩn cho vào chậu giặt nhẹ nhàng, động tác thật cẩn thận, giống như đang nâng niu trân bảo. Sau đó, tầm mắt Tần Lộ rất nhanh liền chuyển tới nhìn trân bảo chân chính.
Lâm Tảo cúi đầu giặt quần áo, mặt dây chuyền kim cương trên cổ nàng tự nhiên buông xuống, trong phòng tắm mờ ảo không bật đèn, nó không ngừng chiết xạ ánh sáng ở những góc độ khác nhau, như để thu hút lực chú ý đối với vị nữ chủ nhân của nó.
Tần Lộ nuốt nước miếng, vòng cổ Mạnh Hoài An đưa này, khẳng định rất đáng giá.
"Đưa vòng cổ cho chị xem một lát." Tần Lộ si mê mà nói.
Lâm Tảo sớm đã quên vòng cổ, liếc mắt nhìn mặt dây đang đung đưa trước cổ, kích cỡ không khác biệt lắm với đạo cụ nàng thường đeo, Lâm Tảo tiếp tục giặt váy: "Tay em ướt, chị tháo ra đi."
Tần Lộ lập tức xoay người tháo vòng cổ.
Thật sự là kim cương a!
Tay Tần Lộ vì hưng phấn mà run rẩy, mở vài lần cũng không thành công, nhìn chiếc cổ thon dài trắng nõn của tiểu biểu muội, Tần Lộ đột nhiên nghĩ đến cái gì, bát quái hỏi: "Lúc trên xe, là Mạnh Hoài An đeo vòng cổ cho em sao?"
Lâm Tảo gật gật đầu, nghĩ tới thái độ ghét bỏ trên đường về đối lập với lúc thân cận khi đi của Mạnh Hoài An, Lâm Tảo bĩu môi: "Thật chú trọng tới như vậy, hắn là nên đi tìm mỹ nữ thích chú trọng như mình đi a, tới đây tìm em làm cái gì không biết." Mạnh Hoài An rõ ràng coi trọng sắc đẹp của nàng, thế nhưng còn ghét bỏ nàng ra mồ hôi, mặt lạnh như băng mà thúc giục nàng đi rửa mặt, đến lễ phép cơ bản nhất mà cũng không có.
Tần Lộ rốt cuộc mở được vòng cổ, bỏ lại mấy câu rồi đi ra ngoài: "Tìm em làm cái gì, người ta vốn tưởng rằng mắt sáng thưởng trân châu tìm được một đóa hoa trắng nũng nịu, không nghĩ tới thật ra lại là một muội muội nhà quê lôi thôi lếch thếch thích ăn lẩu. Người ta nguyện ý đưa chúng ta trở về thì đã đủ tu dưỡng lắm rồi, nếu là chị đây thì sớm đã quăng em lại cho tự bắt xe mà về."
Nàng còn đang oán trách Lâm Tảo hù doạ Mạnh Hoài An chạy mất đây này.
Lâm Tảo rất cao hứng, đúng vậy, may mắn Mạnh Hoài An đã mất hứng, bằng không đêm nay nàng liền nguy hiểm.
Hai phút sau, phòng khách đột nhiên vang lên một tiếng thét chói tai!
Lâm Tảo sợ tới mức ném váy, chạy ra ngoài.
Tần Lộ ngồi trên sô pha, một tay cầm di động, một tay nâng vòng cổ, nhìn thấy Lâm Táo, Tần Lộ hai mắt sáng lên, đột nhiên khó nén kích động: "Em đoán vòng cổ này bao nhiêu tiền!"
Lâm Tảo hiểu rõ, vòng cổ này khẳng định thực đắt.
"Nhiều ít?" Nàng có điểm tò mò.
Tần Lộ buông di động, tay phải nắm thành nắm tay khoa tay múa chân.
Nắm tay là mười, mười ngàn chưa đủ, Lâm Tảo trừng lớn đôi mắt: "Mười vạn?"
Tần Lộ như gà mổ thóc gật đầu, cầm điện thoại chạy đến bên Lâm Tảo, chỉ vào sản phẩm hiển thị trên official website cho nàng xem: "Xem đi, chính là cái này, giống nhau như đúc!"
Lâm Tảo hồi tưởng lại, nhớ tới tên thương hiệu trên hộp đựng trang sức trong xe Mạnh Hoài An...hình như là cái này.
Lâm Tảo luống cuống, chân cũng mềm: "Chị chị, hắn sẽ tìm chúng ta nữa sao?"
Vòng cổ mười vạn đó, Mạnh Hoài An lại có thể tùy ý đưa nàng?
Tần Lộ hồi tưởng lại cảm giác quyết liệt khi chiếc xe đen quay đầu rời đi, suy đoán nói: "Hẳn là không thể nào."
Lâm Tảo nhìn về phía vòng cổ: "Nhưng......"
Tần Lộ biết nàng suy nghĩ cái gì, cười nhạo: "Người ta gia tài trăm tỷ, trăm tỷ là khái niệm gì em hiểu không? Ví dụ như, nếu em có một ngàn vạn tiền tiết kiệm, một ngày nọ em thấy ven đường có bé gái đặc biệt đáng yêu, em tùy tay tặng nó một cái kẹp tóc, kết quả mới vừa mới nói chuyện hai câu bé gái lại làm dơ người em, em tức giận đi về nhà, sau đó em còn sẽ nhớ tới cái kẹp tóc kia sao, còn sẽ muốn đi tìm đứa bé kia để đòi về sao?"
Lâm Tảo lắc đầu.
Tần Lộ: "Chính là như vậy, đối với Mạnh Hoài An mà nói, mười vạn còn không bằng một sợi tóc của hắn đâu."
Tuy rằng như thế, nhưng Lâm Tảo vẫn không muốn nhận vòng cổ quý giá như vậy. Từ nhỏ bà ngoại đã dạy nàng không thể chiếm tiện nghi của người ta, có khách tới tiệm ăn cơm sáng trả dư tiền, lúc đó bà ngoại nhất định sẽ trả về.
Tần Lộ cười lạnh: "Được, vậy em trả lại đi, thật vất vả mới làm hắn ghét bỏ được, nói không chừng khi nhìn thấy vòng cổ này, hắn lại nhớ tới chiếc cổ mê người mà nó từng được đeo lên nha."
Lâm Táo:......
Nhứt đầu quá, trước tiên đi giặt quần áo cái đã.
Tần Lộ chạy đến trước gương, đeo vòng cổ bày ra các tư thế say mê nhìn ngắm.
Lâm Tảo đã giặt váy xong, Tần Lộ còn đang tự luyến chưa xong.
Lâm Tảo duỗi tay ra: "Đưa em đi."
Tần Lộ hồ nghi mà đánh giá nàng: "Em lấy làm gì?"
Lâm Tảo lại bắt đầu đắc ý: "Em phải giữ kĩ, đợi đến khi em ba mươi tuổi hoa tàn ít bướm rồi sẽ gởi trả cho hắn, đến lúc đó chắc chắn hắn đã quên việc này, nhưng em sẽ vẫn nhớ để trả lại cho hắn."
Tần Lộ:......
Nàng nhào qua cù Lâm Tảo: "Ai nói với em phụ nữ hơn ba mươi sẽ hoa tàn ít bướm? Hơn ba mươi vẫn còn trẻ đó được không!!!"
Nàng dù tới năm ba mươi, thì vẫn sẽ trẻ trung xinh đẹp, tiểu biểu muội này có phải là đọc sách nhiều quá làm choáng váng đầu óc hay không?
Lâm Tảo không phải có ý tứ kia, nhưng nàng đã bị Tần Lộ cù đến cười không ngừng.
Thần may mắn đến nhanh cũng ra đi rất nhanh, Tần Lộ lại nhớ tới Trương đạo.
Nàng ôm một tia hy vọng mà gọi cho trợ lý Trương đạo, kết quả mới vừa nói ra thân phận, đối phương liền cúp máy.
Tần Lộ cười khổ, người ta là đại đạo diễn, lại không thiếu diễn viên, như thế nào còn để ý tới hai diễn viên quần chúng đã cho họ leo cây?
Hôm nay không có lịch diễn, Lâm Tảo ngủ ngon tinh thần tốt, lên mạng xem video học nhảy. Biểu tỷ nói muốn làm diễn viên nổi tiếng thì phải đa tài đa nghệ, trước kia Lâm Tảo chỉ một lòng đọc sách thi cử, không có sở thích nào khác, tới lúc đi diễn, Lâm Tảo lại ngoài ý muốn phát hiện thì ra nàng có năng khiếu với khiêu vũ, trừ bỏ một ít động tác yêu cầu kĩ thuật cao, thì đại đa số bài nhảy Lâm Tảo chỉ cần luyện hai ngày thì đã làm được cơ bản rồi.
Tần Lộ gọi điện thoại bị mất mặt tâm trạng vô cùng uể oải. Còn cô nương cột tóc đuôi ngựa bên cạnh thì đang nhảy vô cùng sôi động.
Tần Lộ nhịn không được nhìn chằm chằm Lâm Tảo.
Tiểu biểu muội mặc đồ tập yoga màu đen bó sát người, áo trên phác hoạ ra một đường cong vô cùng đầy đặn, nhìn xuống là vòng eo nhỏ nhắn săn chắc, còn phía dưới là một đôi chân dài thẳng tắp. Vũ công trong video làm động tác vuốt dọc từ cổ chân lên đùi, Lâm Tảo chẳng những làm theo một cách chính xác, mà còn thêm vào đó cảm giác yêu tinh dụ người.
Đột nhiên bị hấp dẫn làm Tần Lộ tâm tình phức tạp.
Lâm Tảo đại khái chính là người trời sinh thích hợp vào ngành giải trí trong truyền thuyết đi, đương nhiên là trừ tính cách ra.
Nếu nàng là một chị họ có lòng dạ hiểm độc, thì Lâm Tảo hiện tại đại khái đã bị ăn đến xương cũng không còn.
Nhưng, nàng rốt cuộc có lòng dạ hiểm độc hay không?
Tần Lộ có chút mê mang.
Nói nàng lòng dạ hiểm độc, nàng lại chưa từng có ý nghĩ để biểu muội đi đóng phim nóng, nàng lại cũng không có nghĩ tới để biểu muội đi nịnh bợ nhóm kim chủ kia. Nhưng mà loại kim chủ như Mạnh Hoài An vừa xuất hiện, thì điều đầu tiên Tần Lộ nghĩ đến chính là cơ hội của biểu muội đã tới, trong tiềm thức của nàng nhận định rằng được Mạnh Hoài An để ý tới là may mắn của biểu muội. Điều này không phải là tam quan (nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan) bình thường. Như biểu muội sợ hãi Mạnh Hoài An mới là bình thường.
Tần Lộ thở dài.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Tần Lộ cúi đầu nhìn, là phó đạo diễn Lý ca.
Lâm Tảo thấy biểu tỷ cần nghe điện thoại, lập tức tạm dừng video.
"Lý ca, nhanh như vậy lại có vai diễn a?" Tần Lộ nói giỡn hỏi.
Lý ca: "Không phải tôi, mà là tôn lão sư tìm cho Lâm Tảo, trong điện thoại khó mà nói rõ, nếu hai người rảnh thì trưa nay tới đoàn phim đi, cùng nhau ăn một bữa cơm."
Tôn Khánh Văn đóng vai Đổng Trác?
Tần Lộ một bên đồng ý lời mời ngoai ý muốn này, một bên nhìn Lâm Tảo.
11 giờ, hai người tới phim trường.
Đoàn phim ngày thường quản lý nghiêm khắc, cấm người không liên quan tiếp cận, Tần Lộ nhắn tin cho Lý ca, để hắn đón các nàng đi vào.
Cảnh quay buổi sáng còn chưa kết thúc, hai chị em đi theo Lý ca tới chỗ quay.
Bên trong đang quay cảnh đêm hoa chúc của Đổng Trác cùng Điêu Thuyền.
Từ Tinh Tinh đóng vai Điêu Thuyền một thân hồng trang, dục nghênh còn cự, Đổng Trác ôm mỹ nhân chơi đùa, sắc thái tẫn hiện, bất quá cảnh thân mật không phải là trọng điểm của 《 tam quốc 》, cho nên hai người cũng hạn chế thân mật cơ thể.
Lâm Tảo rất quý trọng mỗi một lần được quan sát diễn viên kì cựu diễn xuất, nàng tập trung nhìn đến không chớp mắt.
Thời điểm Từ Tinh Tinh bị Tôn Khánh Văn bế ngang lên, nàng bị quay người lại, liền thấy được Lâm Táo phía đối diện.
Trong một đám nhân viên đang bận rộn tới lui đột nhiên có một tiểu mỹ nhân xuất hiện, nàng khó mà không chú ý đến.
Từ Tinh Tinh nhíu mày, nữ nhân này như thế nào lại tới nữa?
"Cắt, Tinh Tinh cô đang nhìn đi đâu vậy? Đừng thất thần, quay lại." Đạo diễn giơ loa nói.
Từ Tinh Tinh sắc mặt khẽ biến, vội vàng ngượng ngùng mà xin lỗi.
Lâm Tảo cũng không biết Từ Tinh Tinh là bởi vì nàng nên mới phân tâm.
Cảnh quay rất mau đã kết thúc, Tôn Khánh Văn tẩy trang, thay quần ngắn ngang gối, dẫn Tần Lộ, Lâm Tảo đi ăn mì ở quán gần đó, Lý ca bận quá, cho nên không có tới.
"Lâm Tảo bao lớn rồi, có học qua diễn xuất chưa?" Ngồi xong, Tôn Khánh Văn cười hỏi Lâm Tảo, "Lần trước thời gian quá ít, cũng chưa kịp tâm sự gì."
Lâm Tảo sờ sờ đầu, có điểm xấu hổ: "Năm nay mười chín tuổi, thi đại học điểm quá thấp, cho nên không đỗ."
Tôn Khánh Văn nghe xong, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Tần Lộ kịp thời giải thích nói: "Kỳ thật Lâm Tảo khi còn nhỏ thành tích khá tốt, nhưng sau khi mẹ mất, sống với ông ngoại bà ngoại bận rộn lo cho quán ăn, nên thành tích mới hạ xuống. Năm nay thi không tốt, nó không muốn làm gánh nặng cho ông bà ngoại, nên đã quyết định đi học diễn xuất, may mắn nàng có thiên phú, lão sư huấn luyện cũng nói nàng thích hợp với nghề này."
Ngắn ngủn có mấy câu nói, đã làm cho người nghe đồng tình với thân thế của Lâm Tảo, lại ngầm khen Lâm Tảo là hài tử thông minh hiếu thuận, cuối cùng chỉ ra Lâm Tảo tuy rằng không có học chuyên ngành, nhưng đã từng học qua khoá diễn xuất.
Tôn Khánh Văn nghe rất chuyên tâm.
Lâm Tảo bị biểu tỷ khen bậy bạ mà đỏ mặt, nàng căn bản không có học qua diễn xuất.
Tôn Khánh Văn lăn lộn trong giới nghệ sĩ hơn ba mươi năm, đã sớm nhìn thấu tâm tư của hai chị em này, biểu tỷ thì tận hết sức lực mà đẩy mạnh tiêu thụ tiểu biểu muội, còn tiểu biểu muội thì da mặt mỏng, muốn đóng phim lại không quen thổi phồng bản thân.
Không quan hệ, hắn coi trọng chính là kĩ năng diễn của Lâm Tảo.
Theo Tần Lộ khen Lâm Tảo vài câu, Tôn Khánh Văn bắt đầu nói chính sự: "Là như thế này, vai diễn ở 《 tam quốc 》của tôi cũng sắp xong, sau đó vào dịp quốc khánh sẽ quay phim mới là 《 thủy tiên 》, đề tài kháng chiến dân quốc, vốn chế tác ít, đội hình không lớn, trong đoàn diễn viên, tôi chính là người già nhất....."
Tần Lộ nhìn hắn tự giễu, ra sức cổ động: "Ngài thật hài hước, ha ha ha......"
Lâm Tảo phản ứng lại đây, rất nhanh cũng cười theo.
Tôn Khánh Văn xua xua tay, ăn ngay nói thật: "Đoàn phim thật sự nghèo, tối hôm qua Đặng đạo gọi điện cho tôi, nói lúc trước đã có hai nữ chính đổi ý chạy rồi, bây giờ chỉ còn nửa tháng là khai máy, Đặng đạo nhờ tôi giúp hắn tìm một nữ diễn viên nhìn giống thủy tiên lại có kỹ thuật diễn, mà quan trọng là không để bụng chuyện thù lao, việc này thì chỉ có diễn viên mới là nguyện ý chấp nhận, tôi suy nghĩ một đêm, thấy Lâm Tảo rất thích hợp."
Diễn viên thời nay, cùng bằng cấp so sánh, kỹ thuật diễn càng quan trọng hơn nhiều.
Lúc Lâm Tảo diễn vai tiểu ca cơ, có thể thấy được kĩ thuật không kém người được đào tạo bài bản.
Ở phía dưới bàn, tay Tần Lộ hưng phấn đến run rẩy.
Tôn Khánh Văn đã diễn qua vài bộ kháng chiến, tất cả đều được đánh giá cao, đến bộ này khẳng định cũng không ngoại lệ.
Lâm Tảo thiếu chính là cơ hội lộ mặt chính thức, chỉ cần có cơ hội, không cần thù lao đóng phim đều được!
"Đa tạ tôn lão sư tin tưởng, Lâm Tảo nhất định sẽ diễn tốt!" Tần Lộ vô pháp che dấu kích động mà vỗ Lâm Tảo một chút.
Lâm Tảo còn choáng váng: "Thật sự cho em diễn?"
Nàng để ý thù lao đóng phim a, đoàn phim 《 thủy tiên 》 này, tiêu chí tuyển nữ chính không ngờ lại là người không để bụng thù lao đóng phim, chẳng lẽ mấy ngàn đồng cũng không muốn trả?
Tôn Khánh Văn: "Vẫn là đến thử đi, Đặng đạo diễn cũng nhận được không ít đề cử, như vậy, cô muốn diễn thì tôi sẽ đem tư liệu của cô cho Đặng đạo diễn xem, không lâu nữa hắn sẽ đến đây, các cô cứ chờ kết quả là được."
Tần Lộ lập tức đồng ý thay Lâm Tảo: "Muốn diễn muốn diễn, ngài yên tâm, Lâm Tảo khẳng định sẽ biểu hiện tốt, tuyệt đối không phụ tín nhiệm của mọi người!"