" Ai biết, nghe nói thành tích của cậu ta ở cao trung rất kém, sau này bởi vì học thêm mới thi được vào trường học chúng ta, đoán chừng là không đậu các trường khác đi, không giống như Từ Hoa, người ta thành tích vừa tốt lại xinh đẹp, chỉ là xuất thân không tốt mà thôi, không quan hệ, chúng ta dựa vào chính mình."
Bàn muội chợt dừng bước, thân mình mập mạp dừng lại, chặn ở hành lang, cô ấy quay đầu, nhìn mấy người ở phía sau lạnh lùng nói: " Các người nói xấu người khác có thể nói nhỏ một chút hay không? Coi người khác không có lỗ tai à? Thật phiền, hâm mộ váy của Lam Lam nhà chúng ta? Các người đoán chừng tiết kiệm mấy năm liền cũng không mua nổi, nói thật cho nhóm các người biết, váy của Lam Lam nhà chúng ta không phải ba mẹ cậu ấy mua, bạn trai người ta mua đấy, Từ Hoa, cậu xinh đẹp như vậy, có hay bạn trai tốt như vậy mua váy cho cậu hay không?"
Từ Hoa ôm sách, đứng ở phía sau đám người, người cô ta cao, mặt lúc trắng lúc xanh, cô ta trước đó có quen một người bạn trai, là cao tài sinh* của trường đại học trung y dược, điều kiện gia đình như vậy, sao có thể mua được loại váy này.
*高材生:/Cao tài sinh/: Là chỉ người thông qua sự nỗ lực ở những phương diện nào đó đạt được thành tích vượt trội. Đặc biệt là trong vấn đề học tập. "Cao tài sinh" không nhất định phải thông minh, không nhất định phải có thiên phú, nhưng chắc chắn phải trải qua sự cố gắng nỗ lực để đạt được thành tích. Có ý nghĩa đã trở thành "nhân tài".
"Bàn muội, cậu sao lại nói chuyện như vậy?"
"Đúng vậy, Trương Lam còn chưa có lên tiếng, đến phiên cậu nói sao, chúng tôi cũng không có nói gì."
Trương Lam liếc một cái, tay xoa thắt lưng nói: "Tôi thì không muốn cùng mấy người so đo, từ nhỏ đến lớn người ghen tị tôi rất nhiều, mấy người tiếp tục ghen tị, chính là rất phiền, đừng ở sau lưng tôi nói, thật sự coi tai tôi bị điếc sao."
Bàn muội hừ nói: "Đúng vậy."
Dứt lời, cô ấy ôm lấy cánh tay Trương Lam: "Mặc kệ nhóm mấy người đó, chúng ta xem xem kết quả thi thử đi."
" Được." Trương Lam đi theo Bàn muội xuống bậc thềm, cùng Cao muội cùng Kính muội đi đến hệ thống sân trường, hai người cô học dược sĩ, mấy ngày nay vừa vặn có cuộc thi.
Chờ các cô xem kết quả thi thử xong, bốn người lại đi chọn một môn học sau chương trình học, đi xong thì cũng đã đến buổi trưa, vì chiếm trước móng heo, cơ hồ tiếng chuông vừa vang lên, bốn người liền chạy như bay ra phòng học, chạy đến phòng ăn số ba, Bàn muội chen qua, chiếm vị trí thứ nhất.
Lấy bốn cái móng heo lớn.
Tốc độ của bốn người rất nhanh, lấy xong móng heo, sau đó ngồi vào chỗ ngồi gần cửa sổ, thở hổn hển vén tay áo, Cao muội chọc chọc đũa của Trương Lam, "Nghe nói Từ Hoa buổi sáng dẫn người nói xấu cậu?"
Trương Lam đẩy ra móng heo, gật đầu: "Đúng vậy."
Cao muội chậc chậc một tiếng nói: "Hình như có một công tử ca ca đuổi theo cậu ta, bất quá người ta không có kiên nhẫn, theo đuổi hai ngày thấy cậu ta quá thanh cao, cũng không theo đuổi nữa, lúc ấy bạn cùng phòng của cậu ta nói, công tử ca ca theo đuổi Từ Hoa ngày thứ nhất, Từ Hoa trở về ký túc xá, thấy đồ vật xa xỉ đắt tiền ở trên mạng, vẫn là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy, bạn cùng phòng của cậu ta cũng rất kinh ngạc, Từ Hoa phát hiện bạn cùng phòng đang nhìn laptop của cậu ta, cậu ta liền khép máy tính lại, tớ xem nha, Từ Hoa đoán chừng cho là người có tiền theo đuổi cậu ta, cậu ta bắt đầu có thể mua mua mua."
Bàn muội liến ngón tay một cái: "Cậu ta chính là hâm mộ Lam Lam."
Kính muội cũng liếm ngón tay gật đầu: "Đúng, chỉ có mấy người chúng ta là phàm tâm bất động, chưa bao giờ hâm mộ Lam Lam mua quần áo dùng đồng hồ còn có tìm... Không đúng... Tìm bạn trai tớ hâm mộ"
" Đúng vậy, cái này tớ lại không thể nhẫn!" Cao muội cắm một chiếc đũa ở trên móng heo, dầu trên móng heo bắn tung tóe lên mặt Trương Lam, cô nghiến răng, xé một miếng, nhét vào trong miệng Cao muội, "Cậu có cái gì mà không thể nhẫn nhịn, cậu đặc biệt liếm sạch cho tớ."
" Tới tới tới, tớ tới liếm." Vừa nói, Cao muội ôm mặt Trương Lam, lè lưỡi muốn liếm.
Trương Lam chê đẩy mặt cô ấy ra nói: "Cậu tránh ra!"
"Cho ta liếm một chút thôi, tiểu mỹ nhân."
"..."
"Các cậu rất ghê tởm." Bàn muội cắn móng heo trốn sang bên cạnh, một bên cắn một bên lộ ra biểu cảm ghét bỏ.
Nháo, ăn xong bữa trưa, bốn người trở về ký túc xá, vừa đến dưới lầu, bốn người bước chân liền dừng lại, Cao muội liếc nhìn Trương Lam.
Trương Lam che trán, phất tay nói: "Các cậu đi lên trước đi."
Cao muội vỗ xuống bả vai Trương Lam: "Cố gắng lên."
Kính muội nói: "Cậu nhớ nói với tiểu học đệ này, cậu có bạn trai."
"Biết."
Ba người các cô lạch bạch chạy lên lầu, lên tầng bốn, sau đó đứng ở trên nhìn xuống.
Trương Lam bị nhìn mặt đỏ lên, học đệ Ngô Thanh Nguyên tay bưng một hộp salad trái cây, Ngô Thanh Nguyên đỏ mặt, đến gần cô, đem salad trái cây đưa cho cô, "Buổi trưa nhìn thấy các học tỷ ở nhà ăn ăn móng heo, cho nên đưa cho chị một chút trái cây, làm trơn dạ dày."
Trương Lam không có nhận, cô lấy điện thoại ra, nói: "Học đệ, thật xin lỗi, tôi đã có bạn trai."
"A?" Ngô Thanh Nguyên sửng sốt, "Học tỷ, chị lần trước cũng nói chị có bạn trai, nhưng là, bạn trai kia của chị rõ ràng thích đàn ông."
Trương Lam: "..." Mẹ nó, Giang Dịch Khải cậu ngay cả diễn kịch cũng diễn không tốt.
"Tôi lần này thật sự có bạn trai!"
Năm nay nghênh đón học sinh mới, Trương Lam bị kéo đi đón tân sinh viên, vừa vặn ở trạm xe lửa đón chính là Ngô Thanh Nguyên, hắn từ trong nhà ga đi ra, còn nhìn xung quanh bốn phía, Trương Lam lái xe jeep tới bên cạnh hắn, hạ cửa kính xe xuống, đeo kính đen, cằm hơi nhọn lộ ra, mỉm cười với hắn: "Là học đệ Ngô Thanh Nguyên sao?"
"Vâng, đúng vậy." Một khắc kia, Ngô Thanh Nguyên nhất kiến chung tình, từ đó về sau, cơ hồ mỗi ngày đều đến tìm cô, dùng hết các loại phương pháp theo đuổi, bám riết không tha, quả thực giống như kẹo mè xửng.
Sau này cô tìm đến Giang Dịch Khải giả làm bạn trai của cô, kết quả, thời điểm Giang Dịch Khải rời đi trường học, gọi Tần Thiên đến đón, sau đó, ở trong xe hôn một cái.
Tiểu học đệ này thấy được, từ đây lại bắt đầu bò tới cô.
"Học tỷ, em thật sự rất thích chị, em đặc biệt thích chị, chị rõ ràng không có bạn trai, chị không cần lại gạt em, em không tin."
"..."
Trương Lam mở điện thoại, trượt đến số điện thoại Tiết Nhượng, gọi tới.
Rất nhanh, đầu bên kia có người nhận, Trương Lam mở loa ngoài, giọng Tiết Nhượng trong trẻo lạnh lùng truyền tới: "Vợ?"
Trương Lam đuổi lười biếng nói: "Chồng, vợ anh bị người theo đuổi."