Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo

Chương 149: Chẳng lẽ em không thấy lãng mạn?



"Tự tôi có cách, em cứ ăn là được."

Tôi cảm động trong lòng, ngoại trừ Diệp Phong ra, chưa có người đàn ông nào từng mua kẹo bông gòn cho tôi.

"Cám ơn."

Anh ta không nói gì, chỉ nhìn về phía trước.

Tôi nhẹ nhàng liếm một chút, đầu lưỡi vừa chạm đến, nó liền tan chảy ra, cảm thấy còn chưa có ăn cái gì, nhưng trong miệng thật ngọt, tôi cắn một ngụm rồi lại thêm một ngụm, trong lòng thật thích thú, giống như một đứa trẻ.

Anh ta nhìn tôi ăn vui vẻ, khó hiểu nhíu mày: "Cái này ăn ngon như vậy sao?"

"Anh chưa từng ăn à?"

"Tôi không ăn đồ ngọt!"

"Vậy ăn thử một miếng đi." Tôi đưa que kẹo đến trước mặt anh ta, anh ta quay mặt sang chỗ khác nói: "Không cần!"

"Chỉ ăn thử một miếng thôi, ngon lắm đó, anh ăn thử đi!" Tôi không chịu buông tha, ép anh ta ăn cho bằng được.

Anh ta bị ép, hoài nghi nhìn tôi: "Thật sự ngon sao?"

"Tất nhiên rồi!"

"Sẽ không bị đau bụng chứ?"

"Hỏi thừa!"

Anh ta do dự một hồi lâu, mới cẩn thận vươn đầu lưỡi, liếm một chút.

"Thế nào, ăn có ngon không?"

"Không ăn được gì hết!" Anh ta liếm liếm môi.

"Anh không thấy trong miệng có vị ngọt sao? Không thấy cảm giác này rất thú vị sao?" Tôi vui vẻ cười, cầm kẹo bông trong tay vừa cắn vừa liếm, nụ cười tươi rói bên môi.

Anh ta kinh ngạc nhìn chằm chằm tôi, tôi chú ý tới, hỏi anh ta: "Sao anh lại nhìn tôi như vậy?"

"Tôi muốn nếm thử vị ngọt trong miệng em."

"Cái gì?" Tôi còn chưa kịp phản ứng, khuôn mặt anh ta đã tiến lại gần, đôi môi lạnh lẽo dán chặt lên môi của tôi, vươn đầu lưỡi cạy hàm răng tôi ra, hút lấy hương vị ngọt ngào trong miệng.

Tôi sững sờ đứng ngây ngốc ở đó, kẹo bông gòn trên tay nhè nhẹ lay động trong gió.

Nụ hôn của anh ta thật sâu, tôi không có cự tuyệt, cũng không đẩy anh ta ra, thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc đó, tim tôi đập thật nhanh.

Đây là lần đầu tiên anh ta hôn tôi ở nơi công cộng, cũng là lần đầu tiên tôi rung động trước nụ hôn của anh ta.

Mặt của tôi nóng quá, thật nóng.....

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc anh ta cũng buông tôi ra, liếm liếm miệng: "Ừ, đúng là có vị ngọt khuếch tán trong miệng, mùi vị cũng không tệ."

Tôi vừa kịp phản ứng, xấu hổ trừng mắt nhìn anh ta: "Anh.... Tại sao anh lại làm vậy, không thèm quan sát xung quanh đã loạn hôn..... Anh chơi xấu!"

"Em đỏ mặt rồi kìa." Anh ta cười đắc ý: "Cũng không phải lần đầu tiên hôn nhau, em làm gì tức giận như vậy? Chẳng lẽ em không thấy lãng mạn?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.