Ngay lúc này, đạo diễn cười ha ha đi tới, cầm tay tôi nói: "Chúc mừng cô,
kết hôn là chuyện vui, tuy nhiên bộ phim trước mắt cũng rất quan trọng,
cố gắng diễn xuất cho thật tốt, lưu lại cho mình một tuổi thanh xuân
đáng nhớ để sau này còn nhớ lại, kết hôn sinh con rồi, sẽ không còn
nhiều thời gian đi đóng phim nữa, cuộc sống sẽ bước vào một giai đoạn
mới, phải biết quý trọng hiện tại cho thật tốt!"
Tôi nóng nảy, không biết phải giải thích như thế nào, nói với đạo diễn: "Hôm nay tôi muốn xin nghỉ nửa ngày."
Đạo diễn cười nói: "Được rồi, hôm nay cô có chuyện vui nên cho cô nghỉ nửa
ngày, cảnh của cô buổi chiều quay, nhớ về cho đúng giờ nha!"
"Ừ, cảm ơn đạo diễn." Tôi cầm túi lên đi, lại chạm mặt Tô Quân.
"Mạc Oánh, em đi đâu vậy?" Anh ta kinh ngạc nhìn tôi, nhìn dáng vẻ của anh
ta, khẳng định là vẫn chưa biết chuyện gì, tôi cũng không có thời gian
giải thích với anh ta, vội vàng nói: "Em có một số việc phải đi trước."
Sau lưng, một đám nhân viên tiến lên vây quanh Tô Quân: "Mạc Oánh có chuyện vui, anh mau xem tin tức..."
Tôi sợ phải nghe mấy lời như vậy, che lỗ tai xông ra ngoài.
*********************
Đi tới khách sạn năm sao lần trước, tôi tìm được Lục Minh Hiên.
Dường như anh ta đã sớm biết tôi sẽ đến, ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, nhàn nhã hút xì gà.
"Lục Minh Hiên, anh có ý gì!" Tôi cầm tờ báo hôm nay nặng nề đập xuống trước mặt anh ta.
Anh ta cầm tờ báo lên, nhìn lướt qua mấy lần, hài lòng gật đầu: "Ừ, hiệu suất thật là nhanh, hình chụp cũng không tệ."
"Tôi hỏi anh chuyện gì đang xảy ra! Anh họp ký giả cái gì chứ! Còn công bố
tin tức này, ai ghi danh kết hôn với anh chứ hả!" Tôi tức giận rống to
với anh ta.
Vốn tưởng rằng sau chuyện lần trước, anh ta đã chán
ghét tôi rồi, sẽ không thèm để ý đến tôi nữa, nhưng thật không nghĩ tới, anh ta lại đột nhiên tung ra chiêu này!
"Em nói ai ghi danh kết
hôn với anh?" Anh ta không nhanh không chậm nhả khói thuốc, vứt điếu xì
gà vào trong cái gạt tàn, ánh mắt bén nhọn nhìn tôi, khóe miệng cong
lên: "Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho em, lúc đầu khi
quyết định làm người phụ nữ của tôi, em nên biết, nếu không có lệnh của
tôi, thì em đừng hòng chạy thoát khỏi tay tôi!"
"Anh cưỡng ép tôi kết hôn sao?" Tôi tức giận nhìn chằm chằm anh ta.
"Tôi muốn có cái gì, thì nhất định phải có được cái đó. Em cũng không ngoại
lệ." Giọng nói khí phách của anh ta giống như đang tuyên bố, vận mệnh
trong tương lai của tôi, là do anh ta làm chủ.