Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo

Chương 291: Em không thích như vậy!



"Không..." Tôi mắc cỡ không dám nhìn anh ta, khuôn mặt hồng hồng, ủy khuất cầu xin tha thứ: “Không thích như vậy... Anh đừng làm vậy mà... Đừng mà..."

Nhìn bộ dạng của tôi, đột nhiên anh ta "phì" cười một tiếng.

Anh ta cưng chiều đưa tay khẽ xoa đầu tôi: "Cô gái ngốc, anh trêu chọc em thôi, xem em biến thành bộ dạng này, chẳng lẽ anh giống người biến thái tới như vậy sao?"

Anh không có giống như, anh chính là như vậy! Chính xác là như vậy! Trong lòng tôi nghĩ vậy, nhưng cũng không dám nói ra, chỉ tức giận nhìn chằm chằm anh ta.

Tên đáng ghét này lại còn dám trêu chọc tôi!

"Đùa như vậy rất vui sao?" Tôi đánh anh ta một cái, anh ta lại dễ dàng bắt được tay tôi, để lên môi nhẹ nhàng hôn.

"Không phải em muốn ăn món ăn chưa từng có người ăn sao? Vậy thì anh tự mình xuống bếp, cũng coi như là món ăn chưa có người ăn rồi! Anh vì em mà tự mình xuống bếp..."

Anh ta lấy tạp dề, cột lại ở bên hông, tôi nhìn anh ta mà phì cười, lần đầu tiên tôi thấy có người mặc tây trang mà lại đeo tạp dề, cái tạp dề này quấn trên người anh ta, trông có vẻ rất buồn cười.

"Không cho cười!" Anh ta cố làm ra dáng vẻ tức giận trợn mắt nhìn tôi, bắt đầu tìm kiếm trong tủ lạnh.

"Anh định làm món gì vậy?" Tôi tò mò hỏi.

"Vậy em muốn ăn món gì?" Anh ta cũng nghiêm túc hỏi tôi.

"Vậy anh làm món trứng chiên cà chua đi! Món này rất dễ làm, rất nhiều người lần đầu tiên nấu ăn đều làm món trứng chiên cà chua..."

"Được!" Anh ta lấy trứng gà ra, rất nghiêm túc đập trứng...

Mặc dù động tác xắt thức ăn còn có chút vụng về, nhưng trong quá trình chiên trứng, nhìn qua cũng rất chuyên nghiệp.

Một giờ sau, ba món mặn một món canh hoàn thành.

Trong ba món ăn, trừ món trứng chiên cà chua là màu đỏ, hai món còn lại đều đen thui, nhìn không ra hình dáng như thế nào, nếu không tận mắt chứng kiến quá trình xào thức ăn của anh ta, tôi thật không tin đó là món sườn xào chua ngọt mà tôi thích nhất, đen thui hệt như mấy cục đá.

Ba món ăn này có thể nói là thất bại thảm hại, nhưng trên mặt anh ta ngược lại rất tự hào, vô cùng hài lòng về thành quả của mình! Còn đưa đôi đũa qua cho tôi, thúc giục: "Mau nếm thử đi."

Tôi nhìn món sườn xào chua ngọt đen thui kia, không thể nào đưa đũa xuống gắp nổi, vì vậy đổi mục tiêu sang món trứng chiên cà chua, mặt dưới bị khét dính lại cứng ngắc, trứng và cà lẫn lộn vào nhau không phân biệt được, gắp gắp mấy cái nhưng không gắp được cái gì, toàn bộ đều dính lại.

"Cái này phải dùng muỗng mới được!" Anh ta đưa cái muỗng qua cho tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.