Có tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng thân thể va chạm, còn có tiếng người phụ nữ không kiềm nén được mà rên lên.
Khi người đàn ông nằm sấp bất động đè lên cơ thể người phụ nữ, cuộc hoan ái cuối cùng cũng kết thúc.
"Tâm trạng của em hôm nay hình như không được tốt." Anh ta nhẹ nhàng hôn lên mặt tôi, ngón tay thon dài vén tóc trên trán tôi ra sau hai tai: "Có
phải anh còn làm chưa đủ tốt hay không? Làm em không thoải mái sao?"
Tôi không trả lời anh ta, chỉ lắc đầu một cái, sau đó chôn đầu vào trong ngực anh ta.
Tôi không biết phải trả lời vấn đề của anh ta như thế nào nữa, anh ta đã
làm rất tốt rồi, là tâm trạng tôi hôm nay không được tốt, nên dù anh ta
có cố gắng đến thế nào đi nữa, cũng không thể nào làm tôi thỏa mãn được.
Phụ nữ và đàn ông căn bản là không giống nhau, lúc tâm trạng phụ nữ không
tốt, thì không có chút hăng hái nào, đặc biệt là trong ham muốn, nhưng
còn đàn ông thì bất kỳ lúc nào cũng có thể nổi thú tính lên, dễ dàng làm bọn họ nảy sinh ham muốn.
"Em có tâm sự sao?" Anh ta hoài nghi, bàn tay ấm áp khẽ vuốt ve mái tóc tôi.
Tôi vẫn không nói chuyện, nhắm mắt lại, ngửi mùi hương trên cơ thể anh ta.
"Là bởi vì Mộng Na sao?"
Nhắc tới cái tên này, tôi vô thức mở mắt ra.
Anh ta cúi đầu, không chớp mắt nhìn tôi: "Anh và cô ấy đã trở thành quá khứ rồi, em đừng để ý, nếu như em vẫn còn không yên lòng thì anh sẽ không
qua lại với cô ấy nữa."
"Em không có ý đó." Cô gái Mộng Na này
trong ấn tượng của tôi, cũng không xấu lắm, không giống với mấy người
phụ nữ âm hiểm ác độc trước kia của Lục Minh Hiên, tôi thấy Mộng Na là
người rất yêu Lục Minh Hiên, mà cô ta cũng là người phụ nữ khiến cho Lục Minh Hiên động lòng.
Bọn họ cũng đã từng là một đôi thật lòng yêu nhau, chỉ là Mộng Na không thể cưỡng lại sức hút của đồng tiền mà thôi!
"Có phải cô ấy làm anh rất khổ sở hay không?" Tôi hỏi một vấn đề ngu xuẩn.
Thật ra thì là người yêu, không nên hỏi chuyện trước đây của bạn trai hoặc bạn gái mình, nhưng tôi không thể nào nhịn được.