Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chương 203: Tư thái của nữ chủ



Lúc này, Du Tư Kỳ một mực đợi ở bên ngoài cao ốc cũng không thể nhịn được nữa

Vừa vọt vào đại sảnh, bước chân cũng nặng nề. Ước chừng đã đứng mấy giờ, hai chân của cô đau nhức không còn chút sức lực nào, từ nhỏ đến lớn, cô cũng không phải chịu phạt kiểu này a!

Đúng là xui xẻo a! Tới Đài Loan thật là xui xẻo!

Nhưng vừa nghĩ tới Tần ca ca, một chút đau khổ như vậy tính là gì!

Đi tới trước quầy phục vụ, nhíu đôi mi thanh tú, hướng phía tiểu thư tiếp tân nói: “Tiểu thư! Tôi muốn tìm Quang Nghị! Quan thư ký!” Nếu Tần ca ca không ở đây, sẽ để ca ca có khuôn mặt con nít xuống đi!

Dù sao cô nhất định phải ở đây chờ Tần ca ca về, hôm nay không thấy được Tần ca ca, cô có chết cũng không rời đi cao ốc!

“Tiểu thư! Tần tổng cùng Quan thư ký mới vừa đi ra ngoài!” Tiếp tân tiểu thư ngẩng đầu nhìn người tới, nghi ngờ nói

Mới vừa rồi đến tìm Tần tổng đúng là vị tiểu thư này, xem ra thân phận của cô ấy cũng không tầm thường

Mặc dù không rõ lắm cô ấy cùng Tần tổng có quan hệ gì, nhưng có thể xác định, nhất định không tầm thường! Nếu không, Quan thư ký sẽ không khẩn trương xuống đây như vậy?

Cũng thật kỳ quá, Tần tổng cùng Quan thư ký không phải mấy giờ trước liền ra ngoài sao? Sao cô ấy lại tới đây tìm người rồi

Nghen nói như thế, Du Tư Kỳ trợn tròn hai mắt, kinh ngạc thở nhẹ một tiếng: “Cái gì? Cô lặp lại một lần nữa!”

“Tần tổng cùng Quan thư ký.. Mới vừa rồi đã… Đi ra ngoài!...” Tiếp tân tiểu thư có chút khiếp đảm, chần chờ mở miệng, đem lời mới nói lặp lại một lần

Tại sao vậy! Gương mặt con nít ghê tởm, lại không đem chuyện cô đến Đài Loan nói với Tần ca ca sao? Tại sao Tần ca ca cùng hắn đi ra ngoài rồi hả? sao lại như vậy !

Không --- thể ----- tin --------

Tức giận đưa tay vỗ vỗ mặt bàn, khuôn mặt mềm mãi nhỏ nhắn đỏ bừng: “Nói cho tối biết! Phòng làm việc của tổng tài ở tầng mấy! Tôi muốn ở đó chờ họ về!”

Thật là tức chết cô mà! Đợi cả nửa ngày, lại dám khi dễ cô!

Sau này trở về, cô nhất địn nói cho Tần mụ và Tần gia gia, còn có cha…

“Tiểu thư! Không có sự cho phép của tổng tài, không thể vào phòng làm việc của ngài ấy!” Tiếp tân tiểu thư có chút khó xở, nhưng vẫn đúng trách nhiệm,, không nói ra phòng làm việc ở tần mấy

Du Tư Kỳ nổi giận, chỉ vào mặt cô ta quát: “Cô biết tôi là ai sao! Lại dám cản tôi!”

Từ nhỏ đến lớn, cô nào bị người ta ngăn cản! Vẫn không thông suốt thôi!Làm sao tới Đài Loan liền thay đổi như vạy a! Cha còn cầu cô đi công ty chới, cô còn không đi!

Hiện tại tới chỗ của Tần ca ca, lại bị người ta ngăn ở bên ngoài

Tiếp tân tiểu thư lộ vẻ mặt túng quẫn ,cẩn thận ứng phó từng li từng tí: “Không biết tiểu thư là?”

Nói xong, trong đầu vẫn tìm kiếm tất cả thiên kim nhà giàu có ở Đài Loan, hoặc là tình nhân của Tổng tìa. Nhưng từ sau khi Đồng Thiên Ái có mặt, tin đồn tình cảm của tổng tài cũng không có a!

Vị tiểu thư đột nhiên xuất hiện này, rốt cuộc là nhân vật gì a!

“Nghe rõ ràng!” Du Tư Kỳ hắng giọng một cái, vẻ mặt thành thật nói: “Tôi là vợ chưa cưới của Tần tổng! Cái danh hiệu này có đủ để tôi tiến vào phòng làm việc của tổng tài chưa!”

Tiếp tân tiểu thư cảm thấy khiếp sợ, dù thế nào cô cũng không nghĩ ra, cô gái trước mặt lại có thể nói ra những lời như vậy! Đến cùng là thật hay không, còn phải chờ kiểm chứng! Nhưng là, cô vạn lần không nên đắc tội!”

“Tiểu thư…” Nghĩ một lát, cô vẫn còn do dự có nên để cô gái này lên hya không!

Du Tư Kỳ thấy cô ta chậm chạp, không nói lời nào càng không nhịn được, “Cô nghe không hiểu sao? Tôi là vợ chưa cưới của Tần Tấn Dương! Tôi hiện tại muốn lên! Có nghe không!”

“Nghe… nghe được… Phòng làm việc của tổng tài ở tầng trên cùng… Tiểu thư có thể đi thang máy trực tiếp lên đó…”

Có lẽ là tiếng Du Tư Kỳ rống to khiến tiếp tân tiểu thư cả kinh, hoặc giả khí chất giàu có từ người cô toát ra khiến người ta cảm thấy không thể hoài nghi, không thể làm gì hơn là nói ra

Du Tư Kỳ nghe cô nói như vậy, không làm khó cô nữa, thuận miệng nói tiếng “Cám ơn!”

Xoay người, đi về phía thang máy chuyên dụng

Ngồi thang máy đi tới lầu trên cùng

Cửa thang máy vừa mở ra, Du Tư Kỳ không kịp chờ đời kiếm phòng làm việc của Tần Tấn Dương. Cái đầu nhỏ nhìn trái nhìn phải mấy lần, tìm được lối đi

“Ở nơi nào… Căn phòng kia…” Vừa đi vừa nói thầm, cô đi tới một phòng lớn đóng chặt cửa

Ngẩng đầu nhìn cửa lớn, trực giác khẳng định chính là phòng nyaf. Đưa tay đẩy cửa ra, hô một tiếng: “Có ai ở đây không? Tần ca ca? Em là Kỳ Kỳ! Em tới rồi!...”

Vừa nói người vừa đi vào trong. Quét mắt nhìn phòng làm việc rộng lớn, phát hiện bên trong quả nhiên không có người nào!

Giày cao gót đạp lên tấm thảm, từ từ đi tới bộ bàn ghế lớn, vô cùng không khách khí ngồi xuống. Cởi bỏ giày, cô khom lưng vuốt vuốt bắp chân

“Thật là đau nha! Thế nào lại như vậy! Đi cũng khó khắn!” Đầu lông mày nhăn lại, thống khổ thấp giọng oán trách

Cửa phòng làm việc mở ra, cách đó không ra có tiếng bươc chân người đến gần

Du Tư Kỳ có chút hưng phấn, liền tranh thủ mang giày, an phận ngồi trên ghế, đang mong đợi người đến. Có phải là Tần ca ca không? Nhanh như vậy đã về a!

Ngay sau đó, một chân bước vào phòng làm việc

“Không phải Tần ca ca!” Du Tư Kỳ tò mò nhìn cánh cửa chằm chằm, một đôi mắt trừng lớn

Đồng Thiên Ái một lòng nghĩ đến Tần Tấn Dương, không nhịn được tới xem một chút anh đã về hay chưa. Đi tới trước cửa phòng làm việc, mới phát hiện cửa lớn mở rộng. Nghĩ tới anh đã về, liền đi vào

“…” Nghiêng người sang, nhìn vào bên trong phòng làm việc

Tầm mắt chưa kịp chạm đến chiếc ghế, đã nhìn thấy thân ảnh màu hồng, có chút kinh ngạc, lui về phía sau một chút. Luống cuống đứng tại chỗ, sợ sệt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn động lòng người

Cô ấy là ai… Tại sao lại ở đây…

“Cô là ai ! Sao lại vào đây!” Không đợi Đồng Thiên Ái phản ứng, cô đã mở miệng trước

Du Tư Kỳ hoàn toàn là bộ dạng của nữ chủ nhân, bảo vệ lãnh thổ của mình. Đối với người phụ nữ trước mặt, mang theo ba phần địch ý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.