"Cái.. Cái gì!!! Bao nhiêu cơ?" Đầu bên kia điện thoại có giọng điệu như không tin nổi: "Giám đốc Phương, có phải chị nhầm chỗ nào rồi không? Hay chị đang muốn nói đến bộ Em Chỉ Thích Anh của đạo diễn Trịnh Khang Đức? Có phải chị nhầm hai bộ với nhau không ạ?"
Giọng điệu người phụ nữ vô cùng bình tĩnh không chút gợn sóng: "Không nhầm đâu, chính là bộ Người Tìm Mộng của Thẩm Miên."
"Nhưng... nhưng việc này tuyệt đối không thể! Trước mắt tỷ suất chiếu của Em Chỉ Thích Anh đã có tới 50%, sao có thể dành ra 60% cho Người Tìm Mộng được ạ?"
"Giảm tỷ suất chiếu Em Chỉ Thích Anh xuống, vấn đề đơn giản thế này mà tôi còn phải dạy cậu à! Ngày mai tôi muốn thấy tỷ suất chiếu thay đổi!" Người phụ nữ dứt khoát nói, sau đó liền cúp máy.
...
Trên đường về nhà.
Ninh Tịch ngồi ở vị trí phó lái, chống cằm nhìn Lục Đình Kiêu: "Mặc dù rất ít người xem nhưng phản ứng cũng ổn lắm! Giới điện ảnh này cứ mấy phút sẽ lại thay đổi! Nếu như tỷ suất chiếu cao nữa thì chắc chắn sẽ tuyệt hơn nhiều! Cơ mà, người phụ nữ trước mặt chúng ta không có phản ứng gì mấy… Có phải là không thích thể loại phim này không nhỉ?"
Lục Đình Kiêu nhìn cô thông qua kính chiếu hậu: "Cô ấy có thích hay không, ngày mai em xem tỷ suất chiếu Người Tìm Mộng ở Hoa Ảnh sẽ biết."
"Hửm? Tỷ suất chiếu ở Hoa Ảnh? Là sao? Anh có ý gì?"
"Người phụ nữ đó chính là Giám đốc của Hoa Ảnh - Phương Gia Duyệt."
Ninh Tịch ngây cả người: "Hả! Cô ấy là giám đốc của rạp Hoa Ảnh á? Sao lúc nãy ngồi trong rạp mà anh không nói với em!"
Lục Đình Kiêu: "Lúc đó anh không nhìn thấy chính diện cô ta."
"Ôi, thôi được rồi…" Biết người xem thần bí kia là Phương Gia Duyệt, quả thật Ninh Tịch có hơi lo lắng: "Không biết cô ấy có thích không nhỉ! Nếu mà không thích thì xong rồi! Tỷ suất chiếu của chúng ta đã thấp đến đáng thương rồi… Hu hu hu… Thật lo quá thật lo quá đi… Boss, anh nói xem cô ấy có thích không?"
Lục Đình Kiêu: "Thích."
"Ặc, sao anh lại chắc chắn thế?" Mặc dù Ninh Tịch nghe vậy thì rất vui nhưng cũng lại rất tò mò vì sao Lục Đình Kiêu lại khẳng định chắc cú như thế.
Lục Đình Kiêu nhìn cô một cái: "Nếu giám đốc của Hoa Ảnh là đàn ông thì chỉ có 70% là sẽ thích bộ phim này, nhưng nếu là phụ nữ thì sẽ là 100%."
Ninh Tịch toát cả mồ hôi: "Ặc… Cảm ơn anh đã coi trọng năng lực ghẹo gái của em như thế…"
...
Ngày hôm sau.
Ngày chiếu thứ tư của Em Chỉ Thích Anh và ngày chiếu thứ hai của Người Tìm Mộng.
Em Chỉ Thích Anh đã hoàn toàn hot trên mạng, độ chú ý rất cao, là bộ phim mà mọi người muốn xem nhất trong thời gian này. Cũng là bộ phim có vốn đầu tư cao nhất trong năm nay, doanh thu phòng vé cũng rất cao, trước mắt đã vượt mức 30.000 vạn, là bộ phim có chiếu tỷ suất chiếu cao nhất ở các rạp chiếu phim.
Bộ phim hái ra tiền, đương nhiên là mọi người đều tình nguyện ưu ái nâng tỷ suất chiếu rồi.
Nhưng ấy thế mà, lại có một rạp có tỷ suất chiếu quái lạ nhất, không hề giống với các rạp còn lại, đó chính là rạp Hoa Ảnh.
Lúc này, trong phòng họp của tòa nhà trụ sở Hoa Ảnh, đang diễn ra một cuộc họp của các nhân viên cấp cao.
Trong phòng họp, sắc mặt của mọi người đều không được tốt cho lắm.
Mệnh lệnh tối quá của Phương Gia Duyệt đã gây ra sóng to gió lớn trong công ty ngày hôm nay…