Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, lượng fan của Ninh Tịch đã vượt qua mức 2.000 vạn nhưng có vẻ như vẫn chưa muốn dừng ở con số đó.
Các fan bắt đầu gọi cô bằng cái tên thân mật "Anh Tịch".
Đương nhiên, phần lớn là mọi người gọi cô là "chồng" hoặc "nam thần".
[Nếu như anh Tịch mà đăng ảnh anh ấy mặc đồ nam thì tôi sẽ uống năm thùng nước gội đầu, chép lại toàn bộ bản tin thời sự, tay không bổ sầu riêng, lấy ngực đập đá, dùng trán đập gạch, nhảy bungee không cần dây. Cộng thêm cả tay không đỡ dao, ăn cả vỏ quýt, chép tay lại từ điển từ vựng tiếng Hoa, từ điển thành ngữ, từ điển tiếng anh, đạo đức kinh, tam tự kinh, sơn hải kinh, ba trăm bài thơ Đường, năm trăm bài Tống Từ!]
[Ninh Tịch, anh bị tình nghi có liên quan đến một vụ án trộm cắp. Dạo gần đây có không ít các thiếu nữ phán ánh rằng anh đã trộm mất trái tim của bọn họ, bây giờ là hình phạt dành cho anh: Trêu vào rồi thì phải chịu trách nhiệm! Bằng không bọn em sẽ đuổi theo anh đến chân trời góc bể!"
[Chồng ơi, nếu mà anh xấu đi một tí thì có lẽ em còn muốn cùng anh dạo phố, đi xem phim, đi ăn, cùng nhau dạo bước ngắm sao trời hay ngâm thơ trò chuyện nhân sinh triết lý... nhưng mà ai biểu anh đẹp đến như vậy khiến em chỉ muốn ngủ với anh thôi!]
[Cuộc sống không được ngủ với anh Tịch thì có khác gì một con cá khô chờ chết đâu?]
...
Chắc là do nhân vật mà Ninh Tịch đắp nặn quá thành công và ăn sâu vào lòng người, thế nên ngoại trừ tỏ tình ra, thậm chí còn có không ít người hỏi về xu hướng giới tính của cô, nghi ngờ có phải cô thích con gái hay không?
Nhìn những bình luận muốn được ngủ cùng cô ùn ùn kéo đến ngập tràn weibo, hơn nữa lại còn là toàn con gái, Ninh Tịch cảm thấy cảm giác này thật "vi diệu".
Lục Đình Kiêu ngồi ngay bên cạnh nên đương nhiên cũng nhìn thấy những bình luận này, mặt anh lạnh tanh hỏi: "Con gái bây giờ đều… bạo thế à?"
Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc đó của Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch liền phì cười: "Đây chỉ là một cách người ta bày tỏ sự yêu thích mà thôi! Ví dụ nhé, cũng giống em đối với anh vậy…"
Ninh Tịch vừa nói vừa sáp đến gần tai anh khẽ thì thầm: "Mười dặm gió xuân còn không bằng được ngủ với anh một đêm..."
Đôi mắt của người đàn ông khẽ nheo lại, lật người đè cô xuống dưới: "Trêu anh là phải chịu trách nhiệm đấy nhé."
Hự! Đại ma vương thế nhưng lại học cách nói chuyện của fan!!!
Thật đúng là học đi đôi với hành mà!
Ninh Tịch vội vàng nói: "Đương nhiên rồi, có trêu nhiều đến mấy đi nữa thì cũng chỉ chịu trách nhiệm với mình anh thôi được chưa! Hơn nữa… em thích đàn ông mà, lẽ nào điều này mà anh còn không rõ sao?"
Vừa mới nói hết câu, người đàn ông đã hôn mạnh lên môi của cô gái nhỏ, mãi cho đến khi đôi môi của cô đỏ bừng hơi sưng lên, mới cảm thấy thỏa mãn đôi chút.
Anh cứ tưởng bản thân mình đã có thể bình thản đối diện với những thứ này. Nhưng, sự thật lại chứng minh rằng cho dù là trải qua bao nhiêu lần, kể cả đó có là con gái đi chăng nữa, cứ mỗi lần thấy bọn họ nhao nhao đến ngấp nghé vợ mình, anh vẫn không thể kiềm chế được.
Có điều, cô nhóc này bây giờ càng ngày càng hiểu anh, mỗi lần cô đều có cách làm cho cơn giận của anh biến mất.
Thứ mà anh kiêng kị đồng thời cũng ghét nhất đó chính là tình cảm của mình bị người khác nắm trong tay.
Nhưng mà... khi ở trước mặt cô anh lại cam tâm tình nguyện thậm chí còn vui vẻ hưởng thụ cảm giác mình bị cô nắm trong tay.
Ninh Tịch không biết đang nghĩ đến cái gì, đột nhiên bò dậy: "À, đúng rồi, anh đợi em một lát nhé, em đi thay quần áo đã, anh chụp cho em mấy tấm ảnh nha! Đạo diễn bảo là doanh thu phòng bán vé sắp đột phá mức 50.000 vạn rồi, thế nên yêu cầu mấy diễn viên chính trong phim tặng cho fan một món quà! Em nghĩ rồi… em sẽ thỏa mãn yêu cầu của mọi người, up ảnh mặc đồ nam!"