Gần đây, cùng với cuộc đột kích lội ngược dòng của Người Tìm Mộng, Ninh Tịch càng ngày càng nổi tiếng, Lâm Chi Chi lại quay về với địa vị người quản lý vàng, còn Thường Lị thì bị chê cười, châm biếm khắp nơi...
Tất cả những chuyện này khiến cô ta suýt thì phát điên lên!
Nếu lúc này Ninh Tịch vẫn còn là nghệ sĩ của cô ta, nếu khi ấy cô ta không đuổi Ninh Tịch ra khỏi Tinh Huy, vậy tất cả những vinh quang lúc này đều là của cô ta mới đúng!
Người được ngưỡng mộ là cô ta, được nâng đỡ tôn sùng cũng là cô ta! Sự nghiệp của cô ta sẽ có một bước tiến dài, quan trọng nhất là sẽ có thêm một cây hái ra nhiều tiền nữa!
Nhưng hiện tại thì sao, cô ta lại chỉ có thể đứng trơ mắt ra đó nhìn tất cả những thứ đáng ra thuộc về mình rơi vào tay Lâm Chi Chi, đã thế còn là tự tay cô ta dâng tới nữa chứ.
Mỉa mai nhất là, Ninh Tuyết Lạc vì muốn lấy được cái giải thưởng vớ vẩn kia mà đi quay cái bộ phim nghệ thuật ít người xem đến thảm hại, kết quả phòng vé thảm không nói, danh tiếng cũng chẳng thấy đâu, khiến cô ta mất hết cả mặt mũi...
Mà giờ cô ta còn phải chịu đựng cơn giận của vị đại tiểu thư kia nữa chứ!
Ninh Tuyết Lạc nhìn Thường Lị đang buồn bực không lên tiếng, trong mắt đầy vẻ trào phúng, cô ta khẽ xoa móng tay, cười lạnh: "Sao, giờ thấy Ninh Tịch giờ nổi như vậy, hối hận rồi chứ gì? Hối hận sao khi đó lại chấm dứt hợp đồng với cô ta rồi hả?"
Trong cuộc chiến mạng, Ninh Tuyết Lạc cũng bỏ ra không ít công sức, cô ta luôn âm thầm giúp Lương Bích Cầm mua "thủy quân" chèn ép Người Tìm Mộng. Sau khi thất bại, lại có ý định muốn để bộ Đại Sơn của mình cũng dùng cách như của Người Tìm Mộng lội ngược dòng lấy lại danh tiếng, ai ngờ lại ngã tới mẹ cũng không nhận ra như vậy chứ.
Điều khiến cô ta hận nhất chính là, phim của con khốn kia giẫm đạp lên cô ta không nói, lại còn tuyên truyền giúp Tắc Linh, khiến History cũng chịu ảnh hưởng, rõ ràng là cố tình gây sự với cô ta mà...
Thấy Ninh Tuyết Lạc nói vậy, Thường Lị có nghĩ thế nào thì cũng không thể thừa nhận, đành phải miễn cưỡng vực lại tinh thần nói một cách ứng phó: "Tuyết Lạc, xem em nói kìa, sao chị có thể không biết nhìn xa trông rộng vậy chứ! Trong giới này, người nổi tiếng sau một đêm nhiều lắm, nhưng người có thể bước xa được tiếp thì em xem được mấy người. Cô ta chỉ đắc ý được nhất thời thôi! Một bộ phim máu chó, vé bán có nhiều đến mấy thì đã sao, đợi phim của mình giành giải rồi, chúng ta lại tát lên mặt nó được mà!"
Nhưng tình hình thực tế thì khác, bộ phim này của bọn họ tuy được đạo diễn có tiếng làm, nhưng đánh giá của giới chuyên gia lại chẳng ra làm sao, muốn có được một giải thưởng có ý nghĩa thật sự quá xa vời. Giờ phải xem "con đường" của Ninh Tuyết Lạc có đủ vững không, có thể thuyết phục được các nhà phê bình không đã...
Ninh Tuyết Lạc nhìn chung vẫn thấy hài lòng với cách đáp trả của Thường Lị nên cô ta tạm thời không nổi điên lên nữa, chỉ "hừ" lạnh một tiếng nói: "Cứ việc trèo cao đi... treo càng cao... thì chết sẽ càng nhanh..."
Thường Lị nghe vậy, mắt khẽ động, cô ta biết ý của Ninh Tuyết Lạc là bên phía Tô Dĩ Mạt chắc chắn sẽ ra tay...
Ninh Tịch này quả thật có chút quỷ dị, bị Tô Dĩ Mạt và Lương Bích Cầm thông đồng chèn ép như vậy mà vẫn có thể thoát được. Nghe nói lần trước Lương Bích Cầm cố tình cướp mất bộ Em Chỉ Thích Anh, khiến Ninh Tịch đành phải nhận bộ phim kia của Thẩm Miên, ai mà ngờ bộ phim này lại thành hiện tượng vậy chứ.
Này không phải quá may mắn rồi sao?
Nhưng có "hậu đài" của Tô Dĩ Mạt ở đó, nếu thật sự muốn làm gì cô ta thì chẳng phải còn dễ hơn cả bóp chết một con kiến sao, có nổi tiếng hơn nữa cũng vô dụng!
Ngày tháng hạnh phúc của Ninh Tịch, e là sắp hết rồi.
...
Cùng lúc đó, tại Thịnh Thế.
Ninh Tịch mặc chiếc váy mới vẫn chưa tung ra thị trường của Tắc Linh, đeo kính râm cùng Tiểu Đào bước vào công ty, vừa bước vào đã gây xôn xao hết cả lên.