Sao bỗng dưng Lục tổng và Nhị thiếu lại tới đây thê này, còn đúng lúc thấy cảnh này nữa chứ, chắc chắn cô sẽ bị chụp mũ làm ăn không đến nơi đến chốn rồi!
Lục Cảnh Lễ vừa bị ông anh ruột kì thị lúc này cũng ỉu xìu chạy tới cùng.
Nhưng vừa nghĩ tới việc có thể hóng chuyện hay, ỉu xìu chưa được ba giây đã được bug đầy máu sống lại.
Kết quả, không ngờ vừa mới tới đây, đã thấy một màn gây sốc đến thế này.
Thấy tổng tài đại nhân của tập đoàn Lục thị đích thân tới đây, những người khác lập tức đứng thẳng dậy chào hỏi.
Vì Mạc Thần Tu và Ninh Tịch đang đánh nhau kịch liệt, nên không phát hiện ra Lục Đình Kiêu và Lục cảnh Lễ tới.
Mạch Hoài An vội chạy tới nghênh tiếp, ông cười nói: "Lục tổng tới đấy à, đúng lúc chúng tôi đang cast cái vai này!"
Lục Cảnh Lễ ha hả cười: "Chắc chắn không phải là đang đánh nhau thật đấy chứ?"
Mạch Hoài An cười gượng một tiếng: "Nhị thiếu lại đùa rồi, sao có thể chứ! Hai người họ đang cast một vai đặc công có thân thủ tốt thôi!"
Mạch Hoài An vừa nói vừa mời hai người ngồi xuống sofa gần đó.
Diệp Dĩnh cũng thuận theo lời đạo diễn mà phụ họa: "Phải đấy phải đấy Lục tổng, Nhị thiếu!"
Cách đó không xa, Ninh Tịch đã phát hiện ra tình yêu và ông em chồng lắm chuyện nhà mình đã tói, vì lúc này không thể phân tâm nên cô vẫn tiếp tục ứng phó Mạc Thần Tu, hơn nữa lực đánh lại ngày càng hung hãn.
Tên họ Mạc kia, tình yêu của tôi tới rồi, bà cô này không rảnh để chơi với anh nữa đâu!
Tất cả mọi người cũng phát hiện chiêu thức của Ninh Tịch càng ngày càng mạnh bạo, không khỏi lại chuyển dời sự chú ý tới hai người họ...
Ngồi xuống rồi, Lục cảnh Lễ lại thấy ông anh trai đang rất bình tĩnh xem cảnh bà xã mình đánh nhau với người ta, bèn nghiêng qua hỏi: "Anh, anh không giúp à?"
Lục Đình Kiêu thờ ơ nói: "Sao anh phải giúp người lạ."
Nói vậy có nghĩa là, nêu giờ anh ra tay giúp sẽ là giúp người đàn ông kia, chứ không phải Ninh Tịch.
Rõ ràng có vẻ 100% yên tâm với sức chiến đấu của bà xã mà!
Lục Cảnh Lễ:"..." Được rồi, không thể phản bác lại được.
Lục Cảnh Lễ xem một lúc, lại dần dần cảm thấy có gì đó khác thường...
"Haiz, anh à, sao em cảm thấy bầu không khí giữa hai người này... có gì đó kì lạ thế nhỉ..." Lục cảnh Lễ sờ cằm, sau đó ngoắc tay với Giang Mục Dã đang đứng trong góc: "Mục Dã, qua đây!"
Giang Mục Dã hết cách đành bất đắt dĩ đi tới: "Sao thê cậu?"
"Cậu hỏi, Tiểu Tịch Tịch có quen với tên Mạc Thần Tu đó hả? Có thù oán gì với nhau sau?" Lục cảnh Lễ hỏi đúng trọng tâm.
Giang Mục Dã hơi kiêng kị nhìn sang Lục Đình Kiêu, sau đó khẽ ho một cái nói: "Chuyện này, cháu thấy cậu nên về hỏi Ninh Tịch thì hơn! cháu cũng không rõ lắm!"
Lục cảnh Lễ đưa tay khoác vai Giang Mục Dã: "Nhưng rõ ràng trông cháu có vẻ hiểu rất rõ chuyện này mà!"
Giang Mục Dã nhức cả đầu: "Cậu à, cậu đừng làm khó cháu nữa!"
Lục Cảnh Lễ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ hắn thật sự là bạn trai cũ của Tiểu Tịch Tịch?"
Giang Mục Dã sững sờ: "Sao cậu lại biết?"
"Dệch! Đúng thật à!" Mắt Lục cảnh Lễ sáng lên: "Anh, em đúng là thần luôn đấy, em đoán trúng rồi này..."
Vừa dứt lời, sống lưng Lục cảnh Lễ lạnh toát, bầu không khí xung quanh anh bỗng chốc lạnh xuống vài độ.
Lục Cảnh Lễ nhất thời không dám lắm điều nữa, anh lại nhìn Giang Mục Dã, không khỏi kích động tra hỏi: "Cháu trai ngoan, mau nói cho cậu biết, rốt cuộc chuyện này là sao nào?"