Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1443: Đại hồng nhân trước mặt tiểu bảo



Ban đầu, Lục Cảnh Lễ muốn từ kết quả xét nghiệm để loại bỏ hiềm nghi cho anh trai mình, để có động lực đi tìm cầm thù chân chính, ai mà ngờ...

Cảnh Lễ có cảm giác mình bị ngũ lôi oanh đỉnh, sấm sét đánh vào đầu liên tọi.

Hiện giờ, Lục Cảnh Lễ vô cùng khó tin cơ mà ánh mắt nhìn anh mình lại như đang nhìn một vị thần...

"Đệch đệch đệch đệch đệch anh Hai, em cứ luôn cảm thấy tốc độ tiến triển của anh quá chậm ngay cả ga trải giường cũng không lăn được thế mà ngàn lần vạn lần không ngờ rằng anh không chỉ lăn rồi mà còn tòi ra cả một thằng con năm tuổi, em liền phục anh rồi từ giờ em không dám nói anh không cua nổi gái nữa anh chính là thần tượng, là idol, là superstar, là người thầy đời này kiếp này của em..." Lục Cảnh Lễ nói thật nhanh, ngay cả một lần ngắt câu cũng không có.

Nói xong vẫn chưa ngừng lại, cậu chàng y như bị đánh tiết gà mà không ngừng đảo vòng vòng trong căn phòng: "Ôi trời ơi trời ơi trời ơi! Nếu Tiểu Bảo mà biết tin này thì phải sướng đến điên mất thôi! Tiểu Tịch Tịch là mẹ của nó, là mẹ ruột đó! Quả nhiên là khổ tẫn cam lai, má nó chứ em phát hiện vận may của Tiểu Bảo nhà chúng ta đúng là nghịch thiên."

Lục Đình Kiêu nhéo nhéo mi tâm, rồi đưa tay về phía thằng em trai đang om sòm.

Lục Cảnh Lễ đang kích động tới suýt nữa đi gặm bàn bấy giờ mới bình tĩnh lại, ngoan ngoãn nâng hai tay đưa kết quả giám định dâng lên cho anh trai.

Lục Đình Kiêu nhận lấy rồi lia ánh mắt sắc bén đọc từng chữ trong kết quả.

Cho dù Lục Cảnh Lễ đã gián tiếp báo cáo kết quả, nhưng mà chính mắt nhìn thấy dòng chữ "Ninh Tịch là mẹ ruột cùng huyết thống của Lục Kình Vũ" thì nội tâm Lục Đình Kiêu vẫn kịch liệt chấn động.

Hiển nhiên là sự kích động kịch liệt của Đại ma vương cũng không thua kém gì bạn cá vàng nhỏ của chúng ta.

Là cô ấy...

Sớm biết là cô thì năm năm trước anh nên đi điều tra rõ ràng, như thế liệu có thể gặp cô sớm hơn một chút?

Trong chốc lát thì trong cái đầu của Lục Đình Kiêu có vô số ý niệm lung tung trôi qua.

Lục Cảnh Lễ lải nhải cả nửa ngày rồi cẩn thận quan sát sắc mặt của Lục Đình Kiêu, sau đó mới ngập ngừng nói: "Anh Hai... anh nhìn xem... mặc dù chủ ý năm xưa có hơi thất đức, thuốc là em cho anh uống, địa chỉ cũng là em chọn, em hại anh làm cầm thú..."

"Nhưng mà... ma xui quỷ khiến thế nào, đánh bậy đánh bạ thế nào mà anh lại lên giường với Tiểu Tịch Tịch! Không chỉ giữ được trinh tiết cho anh... mà đứa con đầu tiên của anh... tóm lại là đều thuộc về Tiểu Tịch Tịch... chuyện tốt khiến khắp chốn vui mừng thế này... em có được coi là có công không?"

Lục Cảnh Lễ lén lút liếc Lục Đình Kiêu một cái rồi cực kỳ không biết xấu hổ lẩm bẩm một câu: "Thật ra thì người ta cảm thấy... công lao của người ta rất lớn nha..."

Hừ hừ, không có cũng phải có, nếu anh trai nhất định không nhả thì tiểu gia đây phải đi tìm Tiểu Bảo làm chỗ dựa!

Nếu bảo bối Tiểu Bảo mà biết nhất định cho cho tiểu gia đây chỗ dựa!

Sau này mình sẽ là đại hồng nhân bên cạnh Tiểu Bảo rồi, là công thần lớn nhất!

Lục Đình Kiêu thờ ơ liếc ánh mắt lành lạnh quét qua người Lục Cảnh Lễ một cái.

Không thể không nói từng câu từng chữ của Lục Cảnh Lễ đều đâm vào chỗ ngứa của anh.

Khi đã chắc chắn... ừm... người lên giường với anh năm đó đúng là Ninh Tịch... anh cũng không thể không thừa nhận... sâu trong nội tâm có cảm giác... vui sướng thỏa mãn chưa từng có…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.