Chỉ đơn giản một câu thôi mà chỉ trong nháy mắt đã khiến cõi lòng lạnh giá của của Từ Thao lại hừng hực cháy rực lên một lần nữa.
Thấy tinh thần của Từ Thao đã khôi phục, Lương Phi Tinh đứng bên cạnh cũng thở phào một hơi: "Nhiệm vụ bắc cầu đã hoàn thành, tôi cũng phải về làm việc đây."
Bây giờ Ninh Tịch đã quay trở lại, anh ta còn phải đi chuẩn bị một loạt kế hoạch liên quan đến việc quảng bá hình ảnh của cô ấy.
Ninh Tịch gật đầu: "Có việc thì gọi điện."
Ba người bàn bạc một lát, sau đó bắt đầu chia nhau ra làm việc.
Từ Thao dùng tốc độ nhanh nhất để sửa sang lại bản thân cho ra hình ra dáng, sau đó lập tức đưa Ninh Tịch đến chi nhánh của YLD đặt tại Trung Quốc.
Làm đại diện của các nhãn hiệu hàng đầu Quốc tế, đối với mỗi một nữ minh tinh đang trong thời kỳ huy hoàng muốn dát vàng danh tiếng mà nói thì đúng là một ước mơ tha thiết.
Lưu Hiểu Nhu bây giờ chỉ thiếu mỗi việc làm đại diện cho một vài thương hiệu lớn cùng giật thêm một vài giải thưởng có danh tiếng là đẳng cấp của cô ta có thể tăng lên được thêm một bậc. Cho nên anh ta mới phải mất bao nhiêu công bao nhiêu sức để lấy bằng được quyền đại diện nhãn hiệu này cho cô ta.
Vì Lưu Hiểu Nhu và Ninh Tịch là đi theo hai phong cách khác hoàn toàn nhau nên Dịch Húc Đông không coi trọng cô ta, cũng không muốn lãng phí công sức vào cô ta, có thể nói rằng tất cả tài nguyên của cô ta đều là do một tay anh dành giật về.
Nói đến cái hợp đồng đại diện này, đây là công sức anh ta mặt dày chạy trước đón sau, nhờ vả không biết bao nhiêu mối quan hệ, xã giao các kiểu đều tự mình bỏ tiền túi ra trả, cuối cùng kết quả lại thành ra như thế này, thử hỏi làm sao anh ta có thể không mất khống chế cho được.
Anh ta biết lần này hoàn toàn là do bên Tinh Huy cố ý, trước đây anh ta đã đắc tội nặng với Tinh Huy nên đối phương chỉ canh để cho anh một cú cuối cùng mà thôi.
...
Tòa nhà trụ sở của công ty YLD.
Người phụ trách của YLD là Parker và Lưu Hiểu Nhu cùng người quản lý mới của cô ta là Trình Nghị Tân đang ở trong văn phòng trò chuyện vui vẻ với nhau.
Trình Nghị Tân tỏ ra rất sâu sắc mà thấm thía nói: "Ôi, bây giờ bên ngoài có một đống bình hoa có tiếng mà không có miếng, những nghệ sỹ có đặc sắc riêng, có tiếng tăm như Hiểu Nhu của chúng tôi thế này quả thật chẳng có mấy đâu. Không phải tôi khoe khoang chứ người Hoa chúng tôi có một câu nói rất hay "Nét đẹp nhất là nét đẹp từ bên trong", nhãn hiệu cao cấp lâu đời giống như YLD đang cần chính là một người đại diện vừa có khí chất lại vừa có nội hàm như Hiểu Nhu của chúng tôi!"
Dáng vẻ bề ngoài của Lưu Hiểu Nhu không được xuất sắc nhưng cô ta lại có cái phong độ của người tri thức khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, trong cái giới giải trí đầy hoa thơm cỏ lại này cô ta như thể một dòng suối tinh khiết, đó cũng chính là lý do mà ban đầu Từ Thao coi trọng cô ta.
Kết quả sau đó thì chính vì kiểu khí chất đặc biệt của cô ta mà có được một vài vai diễn kinh điển, lập tức hút được một đám fan trung thành, này cũng chứng minh cho ánh mắt độc đáo của Từ Thao.
Parker cười nói: "Ha ha, chúng tôi nhìn trúng cô Hiểu Nhu đây cũng là vì khí chất đặc biệt này của cô ấy."
Hiển nhiên Parker cũng rất hài lòng với Lưu Hiểu Nhu, tuy rằng trước đó người dùng cách nói này để thuyết phục ông ta là Từ Thao, nhưng mà điều này đối với ông ta mà nói cũng chẳng có gì khác biệt cả. Chỉ cần kết quả như nhau là được, người quản lý của Lưu Hiểu Nhu có đổi thành ai chẳng can hệ gì đến ông ta. Huống hồ, thực lực của Tinh Huy còn mạnh hơn cả Thịnh Thế, Lưu Hiểu Nhu vào Tinh Huy đối với bọn họ mà nói chỉ càng có lợi hơn mà thôi.
Trình Nghị Tân nhìn sang Lưu Hiểu Nhu bên cạnh, chỉ cần nghĩ đến cái vẻ mặt tức muốn chết của Từ Thao, trong lòng lại dậy lên cảm giác khoái chí: "Ông Parker, ông xem, nếu như không còn vấn đề nào khác nữa, hôm nay chúng ta ký hợp đồng có được không? Chúng tôi đã đặt bàn sẵn ở khách sạn Hoàng Tước để chúc mừng cho lần hợp tác vui vẻ này của chúng ta rồi!"
Parker gật đầu, lật giở tập hợp đồng đại diện dày cộp trong tay: "Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, đây là…"
Mới nói được nửa câu, đột nhiên bên ngoài vang tiếng gõ cửa.
Trợ lý nam xin lỗi đẩy cửa bước vào, vẻ mặt trông có vẻ rất khó xử đi đến bên cạnh Parker.
"Chuyện gì?" Parker trầm giọng hỏi, có hơi bất mãn vì bị quấy rầy.