Nhưng không còn cách nào khác, bây giờ trong bụng Ninh Tuyết Lạc còn có cốt nhục của nhà họ Tô, trước đấy còn siêu âm ra được là con trai. Trong tình hình này, nhỡ dồn Ninh Tuyết Lạc vào đường cùng làm tổn thương đến đứa cháu trong bụng của bà ta thì chết dở. Dù sao bên cạnh Tô Diễn vẫn còn thằng con hoang - Tô Tuân đang rình rập đấy, có người thừa kế càng sớm thì càng có lợi cho Tô Diễn.
Cho dù có thế nào cũng phải đợi đứa bé trong bụng Ninh Tuyết Lạc ra đời đã rồi tính sau.
Nghĩ đến đó, Trịnh Mẫn Quân chỉ có thể cố nhịn và nói với giọng hòa hoãn: "Bà sui gia à, chuyện này không thể trách Tô Diễn nhà chúng tôi được! Tính nết Tô Diễn nhà chúng tôi thế nào thì anh chị cũng biết đấy, hơn nữa tình cảm giữa nó và Tuyết Lạc vẫn rất tốt, làm sao nó lại có thể làm những chuyện như đi ngoại tình được cơ chứ!"
"Nếu như con nhỏ Ninh Tịch đó không lén lút dụ dỗ Tô Diễn nhà chúng tôi thì nó làm sao lại có thể suy nghĩ dại dột như thế?"
"Con nhỏ đó ngoài miệng nói thì dễ nghe thế nhưng biết đâu cũng chỉ là đang chơi trò "lạt mềm buộc chặt". Bây giờ con nhỏ đó còn vì lợi ích của bản thân mà công khai toàn bộ truyện này lên mạng, thế này thì bảo hai nhà chúng ta sau này còn làm người như thế nào đây?”
Trịnh Mẫn Quân chỉ cần nghĩ đến thái độ lạnh lùng từ chối của Ninh Tịch với cậu con trai quý hóa của mình là đã rất không vui rồi. Nếu như không phải là vì nhà họ Trang thì nó cũng chỉ là một con hát mà thôi, có gì mà đắc ý.
Cho nên Trịnh Mẫn Như không có chút ngại ngần gì mà đổ hết tội lỗi lên đầu Ninh Tịch.
Vừa nhắc đến Ninh Tịch, quả nhiên Trang Linh Ngọc lại càng tức, bà ta ôm lấy lấy trái tim đang đập dồn dập của mình: "Kiếp trước tôi đã gây ra cái họa gì mà bây giờ lại sinh ra một đứa nghiệp chướng như nó cơ chứ, tại sao nó không chịu bỏ qua cho Tuyết Lạc, không chịu bỏ qua cho nhà họ Ninh!"
Ninh Diệu Hoa ở bên cạnh thấy tình trạng của Trang Linh Ngọc kích động như vậy thì vội vàng lên tiếng: "Linh Ngọc, em đừng tức giận mà, cẩn thận không lại tổn thương đến thân mình!"
"Anh xem con nhóc trời đánh đó làm những gì đấy! Em có thể không tức được hay sao! Nó rõ ràng là đang trả thù mà, nó không muốn chúng ta sống yên ổn đây mà!"
Trong khi Trang Linh Ngọc đang khóc lóc thảm thiết thì Tô Diễn hớt hơ hớt hải chạy đến.
Chuyện Ninh Tuyết Lạc mang thai đã tạo thành đả kích không nhỏ đối với gã, lại cộng thêm cả việc Ninh Tịch cự tuyệt nên khiến gã ngày càng thêm chán nản. Quãng thời gian này gã vẫn luôn kiếm cớ đi công tác ở nước ngoài để trốn tránh, ai mà biết ở nhà lại xảy ra chuyện lớn thế này.
Sau khi biết được vì hai cái video Hàn Tử Huyên tung lên mạng mà Ninh Tịch bị quần chúng hiểu lầm, bị tất cả mọi người thóa mạ thì gã lập tức mua vé máy bay để về nước.
Phản ứng đầu tiên của gã là muốn chạy đi tìm Ninh Tịch, nhưng trong nhà lại gọi điện đến báo Tuyết Lạc đau bụng dữ dội phải nhập viện, kêu gã mau mau qua đó...
Tô Diễn khẽ siết chặt nắm tay đặt hai bên mép quần, cúi đầu nói: "Con xin lỗi"
Trịnh Mẫn Quân lập tức bước lên đẩy đẩy Tô Diễn: "Được rồi, được rồi, mẹ biết con cũng chỉ là bị con nhỏ Ninh Tịch ấy nó lừa thôi. Mau đi xem xem Tuyết Lạc thế nào, nhớ giải thích rõ ràng với Tuyết Lạc, đừng để con bé hiểu nhầm..."
"Mẹ, con..." Tô Diễn lập tức nhíu mày.
Trịnh Mẫn Quân đưa mắt ra hiệu cho Tô Diễn không cho gã ta nói tiếp rồi mau chóng đẩy gã ta mau đi vào phòng bệnh, sau đó lại tiếp tục an ủi Trang Linh Ngọc và Ninh Diệu Hoa.
"Ông bà sui gia à, hai đứa nhỏ cãi cọ gây gổ cũng là chuyện bình thường thôi. Chúng ta là người lớn không nên xen vào quá nhiều thì hơn, bằng không thì lại tốt quá hóa dở. Hơn nữa hai đứa chúng nó đến con cũng có rồi, làm sao có thể ly hôn được đây? Cho dù Tô Diễn có nhất thời nông nổi nhưng vẫn còn tôi và Hoằng Quang cơ mà! Tóm lại xin ông bà sui gia cứ yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để cho Tuyết Lạc phải chịu thiệt thòi đâu!"