Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 594: Lực sát thương lớn thế sao?



"Tịch Thế Khanh muốn xuất gia làm hòa thượng??? Ông nội chắc chứ? Ông nội, có phải ông đang đùa con không?" Ninh Tịch không cách nào tin tưởng lời ông cô vừa nói.

Nghe được đối thoại của Ninh Tịch và Ninh lão gia tử, Lục Đình Kiêu ngồi một bên cũng lộ vẻ kinh ngạc, sau đó chân mày nhăn lại...

Cứ nghĩ rằng chuyện của Tịch Thế Khanh đã giải quyết xong từ tối hôm qua, không ngờ hôm nay lại xảy ra biến cố này.

Ninh lão gia tử cả giận nói: "Con đó, ông lừa con làm cái gì, thằng nhóc kia đã chạy lên chùa rồi, buồi chiều sẽ làm lễ quy y, là thật trăm phần trăm đó, ông còn có thể gạt con à?"

Nghe thế Ninh Tịch hoàn toàn ngây ngẩn: "Cái... cái này làm sao có thể? Có phải có nguyên nhân gì khác không? Tại sao lại nói là do con chứ?"

"Còn có thể có nguyên nhân gì khác à, trước khi gặp con thì người ta đang yên ổn, ăn một bữa cơm với con xong thì đột nhiên nói với người nhà muốn vào chùa cắt tóc đi tu! Con là hiềm nghi lớn nhất!" Ninh lão gia tử khẩn thiết nói: "Tiểu Tịch, con nhất định phải nghĩ cho kĩ, tối qua lúc ăn cơm rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Xuất gia cũng không phải chuyện nhỏ! Nếu có liên quan đến con thì ông biết ăn nói thế nào với người ta?"

Lúc này Ninh Tịch có chút chột dạ...

Trên thực tế thì tối qua xảy ra không ít chuyện...

Chẳng lẽ... chẳng lẽ cách cô dùng để Tịch Thế Khanh từ bỏ ý định hơi quá đáng?

Má! Cũng làm gì quá đáng đến độ muốn đi xuất gia chứ?

"Ông nội, bây giờ ông đang ở đâu?" Cô mơ hồ nghe thấy tiếng tụng kinh truyền đến từ đầu bên kia.

"Ông đang ở chùa Pháp Hoa, ông nội với cha mẹ Thế Khanh đều ở đây. Tiểu Tịch, bất kể thế nào con cứ tới một chuyến đi, trong điện thoại nói không rõ được."

"Được, con biết rồi, ông đừng có vội, con tới ngay đây!"

Sau khi cúp máy, Ninh Tịch phức tạp nhìn Lục Đình Kiêu một cái, là vì Đại ma vương ra tay nên mới có lực sát thương lớn đến thế à?

"Tịch Thế Khanh muốn xuất gia?" Lục Đình Kiêu hỏi.

Ninh Tịch gật đầu một cái: "Đúng vậy, hơn nữa hình như bởi vì tôi nên mới thế, bây giờ tôi phải chạy đến chùa Pháp Hoa một chuyến."

"Tôi đi cùng em."

"Mà... hay là thôi đi, nhỡ đâu bị người ta thấy lại bị kích thích thì sao chứ?" Ninh Tịch đau khổ nói.

"Tôi chỉ đưa em đến cửa chùa."

"Nhưng mà anh sắp đi làm mà!"

"Buổi sáng không có việc gì, chỉ có một cuộc họp nhưng Cảnh Lễ có thể thay mặt tôi chủ trì." Lục Đình Kiêu nói xong liền gọi cho Lục Cảnh Lễ.

Di động bên kia vang lên tiếng nói sung sướng của Lục Cảnh Lễ: "Ôi anh Hai, sớm như này sao lại gọi cho em? Chậc chậc, có chuyện gì đó..."

"Cuộc họp buổi sáng anh không đến được, em chủ trì đi." Lục Đình Kiêu bình tĩnh nói.

Lục Cảnh Lễ vừa nghe vậy lập tức kích động: "Chà chà chà... không tới được? Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ anh với Tiểu Tịch Tịch..."

"Tịch Thế Khanh muốn xuất gia, anh phải đi cùng Ninh Tịch đến chùa Pháp Hoa một chuyến." Lục Đình Kiêu nói một câu cắt đứt mấy suy nghĩ không nên thân của em trai.

"Em... phụttt..." Di động truyền đến tiếng Cảnh Lễ phun máu: "Xuất gia? Anh đùa em đấy à?"

Cúp máy xong, Cảnh Lễ cũng có chút không biết làm thế nào, chuyện này cũng quá kịch tính rồi...

Quan trọng nhất là, thời khắc trọng yếu thế này sao anh có thể không có mặt chứ?

Lục Cảnh Lễ quả quyết gọi điện cho trưởng bộ phận nào đó, yêu cầu ông ta chủ trì cuộc họp sau đó lặng lẽ chuồn đến chùa Pháp Hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.