Ninh Tịch lập tức đứng dậy, “Thẩm đạo, tiếp theo tôi cần diễn thế nào?”
“Nói cái rắm!” Thẩm Miên tức giận mà chửi thề một câu, “Tiểu tử thúi, hóa ra lần trước ở trước mặt tôi cậu còn che dấu thực lực?”
Thẩm Miên mắng xong lúc sau mới phát hiện, bản thân bất tri bất giác lại mắng thành “Tiểu tử thúi”?
Ninh Tịch vẻ mặt vô tội, “Không a, lần trước tôi chính là biểu hiện hàng ngày, anh lại không bảo ta phải diễn…”
Lần này cô chỉ là áp dụng một chút kỹ thuật diễn mà thôi.
Thẩm Miên: “…”
Sau mười phút, cảnh bắt đầu được quay lại!
Sau đó, lại liên tục NG rất nhiều lần, tất cả đều là bởi vì Thẩm Hãn Thần theo không kịp tiết tấu của Ninh Tịch, hai người hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Thẩm Miên yêu cầu về cảnh đầu tiên này vô cùng cao, cho nên có chút tì vết cũng không thể chịu được.
Nhưng là, nếu tiếp tục với cái tiến độ này, có quay đến thiên hoang địa lão, hơn nữa, Thẩm Hãn Thần tính tình sắp nóng đến cực hạn, chuẩn bị bộc phát rồi…
Cho nên, Thẩm Miên quyết định cho dừng “Cắt!”
Vừa dứt lời, Thẩm Hãn Thần rốt cuộc nhịn không được nữa, rứt khoát kéo áo khoác trên người, hung hăng mà ném xuống đất, sải bước mà đi tới phía trước, khuôn mặt tuấn mĩ như mây đen giăng đầy, vô cùng hung tợn.
Không khí tại phim trường đã căng thẳng đến cực hạn, Kỷ Ngữ Manh, Kỳ Phóng, Kha Minh Vũ… Nhân viên công tác chờ, tất cả đều không dám ho he một câu.
Tiểu trợ lý thấy Thẩm Hãn Thần mất khống chế, chạy nhanh chạy tới khuyên giải an ủi, “Hãn Thần! Hãn Thần…… Cậu đi đâu! Hôm nay mới ngày đầu tiên, cậu định đi đâu! Nhịn một chút nhịn một chút…… Đạo diễn đã nói, biểu hiện của cậu đang ngày một tốt lên mà…”
So sánh với sự hung dữ của Thẩm Hãn Thần, Ninh Tịch một thân tây trang màu trắng, tùy tay nới lỏng cổ áo của mình, cầm lấy túi tiền của mình, khoan thai mà dạo bước lại đây……
Thẩm Miên đau đầu không thôi nhéo nhéo trán, đi qua, kéo Ninh Tịch đến một góc, hạ giọng nói, “Cậu cũng thấy rồi, biểu hiện của Hãn Thần kỳ thật thực không tồi, nhưng dù sao cũng là người mới… Cậu nhẹ tay một chút…”
Biện pháp duy nhất hiện giờ chính là mong Ninh Tịch hạ diễn một chút.
Ninh Tịch nghe vậy, ánh mắt không chút để ý mà nhìn tới Thẩm Hãn Thần cách đó không xa, sâu kín mở miệng nói, “Người mới thì thế nào? Một người nam nhân, một chút nam tính cơ bản cũng không có, tốt nhất nên sớm rời khỏi cái vòng luẩn quẩn này cho rồi…”
Thẩm Miên: “……”
Phái nam ở đây: “……”
Lời này, đúng là giết người không đền mạng mà!
Mọi người theo bản năng mà quay đầu! Nhìn qua Thẩm Hãn Thần, quả nhiên, đối phương mặt mũi đều tái mét rồi.
Rốt cuộc vẫn là nông nổi của tuổi trẻ, vốn dĩ đã xúc động chuẩn bị chạy lấy người rồi, Thẩm Hãn Thần lại nghe được những lời này của Ninh Tịch, bàn tay phía dưới đã nắm chặt thành nắm đấm, “Thẩm đạo, diễn lại một lần!”
“Này……” Biểu tình Thẩm Miên lần đầu tiên có chút do dự.
Với trạng thái hiện nay của Thẩm Hãn Thần, Ninh Tịch nếu không chịu nhượng bộ sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nều lần quay này lại tiếp tục NG thì đối với Thẩm Hãn Thần sẽ tạo thành một bóng ma, mà cái bóng ma này với bất kỳ diễn viên nào cũng đều là một kích chí mạng…
Thẩm Miên vốn muốn suy nghĩ lại, không nên mạo hiểm như vậy…
“Đến đây đi!”
Nhưng bất đắc dĩ hai người sẵn sàng, đều đã đi đến vị trí quay!
Thẩm Miên nhìn Ninh Tịch liếc mắt một cái, nhìn đối phương trạng thái vô cùng bình tĩnh, trong lòng không tự chủ lại yên tâm hơn vài phần.
Lấy kỹ thuật diễn của Ninh Tịch, hẳn là có thể phát huy tùy mức, thấy đối phương như vậy thì nên hạ diễn một chút, rốt cuộc không oán không thù, cô cũng không cần hủy hoại một diễn viên mới có tư chất như vậy, hơn nữa, quan sát biểu hiện của Thẩm Hãn Thần sau mỗi lần quay lại đều ngày một khá lên, chẳng lẽ…