Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai Nhân

Chương 76



Sắp tới sẽ có cả 4 anh vào cuộc hí hí, có rất nhiều chuyện lãng mạn đây, các bạn đang mong chờ cái gì?

CHAP 37: KHIẾN HẮN MUỐN PHÁT ĐIÊN

Ô Yeah! Nhìn cái mặt hắn kìa, thực sự rất giống một trái táo tàu ngâm nước… Đã nhăn nhúm lại càng nhăn nhúm hơn, duy chỉ có đôi mắt là hỏa khí bốc lên ngùn ngụt, tưởng chừng nhìn ta muốn ăn tươi nuốt sống ngay.

Tức giận đi, tức giận càng mất phong độ ~.~

Ta không hoảng sợ mà ứng phó, ngậm lấy một đầu ngón tay, bộ dạng dễ thương ngọt ngào không thể tả, mắt to long lanh chớp chớp vô tội, giống như kiểu cô bé lolita thịnh hành “ anh trai lớn, em không làm gì sai, xin đừng đánh em!” … Đỡ đi, đỡ nữa đi…

Lửa trong mắt hắn nhất thời đông cứng, nắm tay đang siết chặt cũng bất giác thả lỏng…

- Hừ! Yến Minh Cơ kia, ngươi cố tình trêu tức ta? – Hắn bực dọc nói, đã có phần mất khí thế rồi.

- Bây giờ ngươi mới biết sao? – Ta chuyển sang cười có chút gian trá đắc ý – Không ngờ tứ hoàng tử dây thần kinh lại vận động chậm như vậy!

Ta đang nghĩ bụng, tên này so với ba tên huynh đệ của hắn thì ta vẫn chơi được, xem ra hắn đơn giản nhất. Haiz, vậy trong cuộc tranh đoạt thiên hạ này, có phải hắn đã yếu thế hơn ba tên kia về độ cơ trí không ~.~

- Dẹp cái vẻ lẳng lơ dâm đãng của ngươi! – Hắn tức tối quát, định xoay bước đi ra thì ta lại làm trò.

- Không có nha, ta không có lẳng lơ trước mặt tứ hoàng tử! – Ta lại tròn xoe mắt, ngây ngô như thỏ non – Ta không có ưỡn ẹo, cũng không cởi áo tháo thắt lưng…

- Coi chừng ta khoét mắt của ngươi! – Hắn hầm hừ trong cổ họng rồi vội bước đi thẳng…

Hừ, ta mới chớp mắt cho ngươi ba cái đã không đỡ được ~.~ Còn nói ngươi hơn Mộ Dung Tuyết Phong sao…

Cũng tại hắn trước nay chỉ nghĩ ta lẳng lơ khiêu gợi như loại dâm phụ cổ đại bình thường, chứ không thể miễn dịch được phong cách lolita vừa dễ thương vừa âm thầm quyến rũ trong phim hoạt hình Nhật …

Xem còn dám gây chuyện với ta không…

Ha, ta đang nghĩ, nếu ta có cơ hội trốn thoát, sau này ta cũng sẽ cải biến mấy bộ y phục cổ đại kiểu dáng kín cổng cao thường già dặn thành phong cách trẻ trung đáng yêu, dù sao cũng đỡ lãng phí gương mặt và vóc dáng của Yến Minh Cơ…

Yến Minh Cơ này xinh đẹp như vậy, ta vốn nghĩ rằng nàng sẽ dễ dàng khiến nam nhân bình thường động tâm, chỉ trừ mấy loại người…

Thứ nhất là loại người bất chấp thủ đoạn, thâm độc vô biên, coi mạng người như cỏ rác giống Diệp Đông Doanh.

Thứ hai là loại người vì mục tiêu cá nhân mà sẵn sàng gạt bỏ tình cảm, coi tình yêu nam nữ chỉ như chuyện chơi đùa, không cần yêu thương hết lòng như Thần Hi.

Thứ ba là kẻ một ngày nói dưới ba trăm từ, lạnh lùng vô tâm như Diệp Phương Thành. Nếu không phải trúng xuân dược đặc biệt, có lẽ dù ta chớp rụng hết lông mi mắt, y cũng không thèm quan tâm…

Mệt mỏi quá, bây giờ ta phải làm sao? Ta không muốn về hoàng cung a ~.~





[ -- Phân cách tuyến -- ]

[ Phủ thái thú.

Lúc này thái thú đại nhân đang tiếp đón tứ hoàng tử khá long trọng, không những bày một bàn tiệc đầy sản vật địa phương, mà còn vời những kĩ nghệ xuất sắc nhất trong thành đến đây ca múa…

Mộ Dung Tuyết Phong vốn sợ hắn giận dữ chuyện vừa rồi mà nói với phụ thân, bèn không ngừng tiếp rượu cho hắn.

Một hồi tiệc, thái thú đại nhân trong người có chút mệt mỏi nên xin phép đi nghỉ trước, giao phó lại cho Mộ Dung Tuyết Phong.

Thấy phụ thân rời đi, mà biểu ca cũng có vẻ không nhắc lại tội của hắn trước mặt phụ thân, Mộ Dung công tử thở dài nhẹ nhõm, được thể hai tay ôm hai mỹ nữ xinh đẹp, ca múa cùng mấy vũ công, trước mặt Diệp Khởi Minh muốn chứng minh mình đã quên “nữ dâm phụ” kia…

- Mỹ nhân, các nàng mau lại hầu hạ tiếp rượu tứ điện hạ! – Mộ Dung Tuyết Phong nhe răng vổ, vỗ vào vai một mỹ nữ, đẩy lên phía biểu ca.

Đám mỹ nữ này, toàn là những mỹ nhân đẹp nhất trong thành, so với mỹ nữ kinh đô cũng không thua kém là bao, chưa kể còn có chút tư vị đằm thắm đặc trưng riêng…

Một ả cầm đàn tỳ bà, lơi lả đến chỗ Tứ hoàng tử, khéo léo liếc mắt đưa tình, cẩn thận rót rượu…

- Cút! – Đột nhiên hắn dẩy ngươi đẹp ra.

Phụ nữ lẳng lơ, vốn là loại mà hắn ghét nhất…

Nhắc đến lẳng lơ, không hiểu sao hắn lại nhớ đến “kế mẫu” Yến Minh Cơ kia. Ả làm hắn tức chết, chỉ một ả đàn bà mà lại lớn mật như vậy, mồm mép đối đáp khi chua chát, khi thì xảo quyệt, có lúc còn làm như vô tội…

Loại đàn bà này, có phải vừa định câu dẫn hắn để thoát tội không?

Không đúng, trước mặt hắn, ả không ưỡn ẹo, liếc mắt đưa tình như đám nữ nhân này…

Mắt to tròn chớp chớp, giống như trẻ con ngây thơ, nhưng lại tác động mạnh mẽ…

Lần đầu hắn thấy, một nữ nhân làm ra bộ dáng ngây thơ đến lẳng lơ, lẳng lơ đến ngây thơ ~.~

Rõ ràng là muốn trêu tức hắn!

- RẦM! – Hắn đột nhiên vỗ tay xuống bàn, khiến mọi người đều trợn mắt kinh ngạc nhìn.

Hừ, người Tùy Quốc quả nhiên toàn những kẻ không đơn giản, nữ nhân Tùy Quốc này chính là yêu nghiệt, hắn nhất định sẽ không dung thứ, ngay ngày mai sẽ khởi hành áp giải ả về kinh thành. ]



…o0o…

Sáng sớm hôm sau, ta đã bị người ta lôi đi, vẫn còn xích tay tay đặt lên ngựa.

Tên tứ hoàng tử này, đối xử với ta không giống đối xử với người mà ~.~

Ta oán, ta oán…

Đã thế có dịp ta sẽ làm ngươi tức lộn ruột thì thôi, ai bảo ta đã biết cái điểm yếu của ngươi là khó miễn dịch được, khó chống đỡ được “thủ đoạn độc” của ta…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.