Bắc Bắc: “…. Chị nói sao cơ?” Cô chớp mắt nhìn Trần Tĩnh: “Gì mà đêm khuya say rượu?”
Trần Tĩnh đưa điện thoại cho cô, nói câu: “Ừ, là vậy đó, em tự xem đi.”
Bắc Bắc dừng một chút rồi đưa tay nhận lấy, giao diện điện thoại của Trần Tĩnh đang là tin tức của cô, tiêu đề rất là thu hút: Đêm khuya Đồng Bắc Bắc say rượu, còn có cả ảnh chụp của cô và Trần Tĩnh, cả người cô đè lên người chị ấy, mềm oặt như bộ xương.
Bắc Bắc xem xong, hít một hơi thật sâu, ngoài tiêu đề bài đăng trên Weibo hấp dẫn người đọc ra thì nội dung cũng…. rất hấp dẫn.
Gì mà Bắc Bắc chắc vì chuyện trong nhà hay là do chuyện đóng phim,… còn nói gần đây cô hủy bỏ rất nhiều việc, từ việc công đến việc tư.
Bên dưới fans sôi nổi bình luận nói ra nghi ngờ của mình. ——
—— Tôi nghĩ chắc là chuyện trong nhà rồi, chắc là chị gái nhỏ buồn lắm.
—— Tôi thì không thấy đến mức đó, có thể là chuyện đóng phim thôi, trông chị gái nhỏ tội nghiệp quá đi, nửa đêm rồi còn say rượu, hay là thất tình nhỉ? Từ khi ra mắt đến giờ ngoài ảnh đế Lê ra thì không có tin đồn với nam minh tinh khác!!! Muốn biết chị gái nhỏ có yêu ai khônggg.
—— Đêm khuya say rượu chắc là thất tình, đừng hỏi làm sao mà tôi biết được, tôi đương nhiên là biết rồi! Trông Đồng Bắc Bắc tội nghiệp quá, cha không yêu mẹ không thương, bây giờ còn thất tình, thật sự quá buồn.
—— Thất tình sao, nữ thần của tôiiii! Sao lại say rượu lúc nửa đêm thế này, muốn an ủi nữ thần quá, nhưng mà chỗ này là ở đâu vậy, sao nhìn quen thế kia.
—— Thành phố T đóoo, phim mới của Bắc Bắc đang quay ở đó, tôi rất mong chờ!!!
…..
Bắc Bắc xem bình luận, có không ít người đồng cảm với cô, chỉ là cô cảm thấy rất đau đầu.
Bắc Bắc: “…. Tĩnh tỷ, chị nói như vậy thật quá đáng.” Cô trừng mắt nhìn Trần Tĩnh: “Rõ ràng chúng ta ở cùng nhau, sau lại chỉ nói mỗi em say rượu, hơn nữa lúc đó… chưa đến 9 giờ mà?”
Trần Tĩnh bật cười: “Chẳng lẽ tin tức tiêu đề lại viết: Người đại diện của Đồng Bắc Bắc đêm khuya say rượu?” Trần Tĩnh khinh thường nhìn cô: “Chắc là không ai biết chị, nên mới viết đến em, hơn nữa em bây giờ….” Trần Tĩnh dừng một chút, “Coi như có chút danh tiếng rồi, có thể hấp dẫn được không ít cư dân mạng nhấn vào xem.”
“Vẫn còn nhiệt đúng không chị.”
Trần Tĩnh gật đầu: “Đúng vậy.”
Bắc Bắc bĩu môi, bất lực: “Được rồi, tin tức này không cần phải đính chính.”
Trần Tĩnh mỉm cười: “Đính chính cái gì, dù sao cứ để mọi người đoán đi, bây giờ em cũng không cần đóng quảng cáo, mấy ngày nữa mọi người sẽ quên chuyện này thôi.”
Bắc Bắc gật đầu đồng ý: “Vậy là tốt rồi.”
Cô cũng không muốn đi giải thích với mọi người tại sao mình say rượu…. Đó chẳng phải là đi ăn liên hoan nên mới uống thôi à, sao lại muốn hỏi rõ thế.
Bắc Bắc nhỏ giọng lầm bầm: “Kệ cư dân mạng đi, chị em mình đi ăn sáng rồi đến phim trường.”
“Ừ, chắc Tống đạo sẽ giải thích.”
Bắc Bắc gật đầu: “Không sao, kệ đi.” Bây giờ cô muốn thử không để ý đến những lời nói của cư dân mạng.
“Đi ăn thôi.”
“Vâng.”
Hai người ăn sáng ở khách sạn xong rồi đến phim trường. Lúc đến phim trường, nhân viên công tác ai cũng nghẹn cười nhìn chằm chằm Bắc Bắc.
Bắc Bắc nhìn xung quanh, bất lực hỏi: “Mọi người thấy tin tức r hả?”
Mọi người gật đầu, đồng cảm nhìn Bắc Bắc: “Bắc Bắc, đáng lẽ cô nên đi chung với chúng tôi.”
“Đúng đó, nếu đi chung thì đã không có tin tức này.”
Liễu Nguyên ở bên cạnh bật cười: “Sáng nay thấy tin tức này cảm giác như thế nào?”
Bắc Bắc khựng lại, bất lực nói: “Cảm giác không tốt lắm, ảnh chụp em quá xấu.”
Những người khác bật cười: “Em còn để ý ảnh hả?”
“Đúng vậy.” Bắc Bắc trả lời hợp tình hợp lý: “Ảnh đó nhìn thoáng qua em như 1m2, còn béo ú! Đen thui.” Cô phê bình kỹ thuật chụp ảnh của paparazzi: “Kỹ thuật không tốt lắm, hy vọng lần sau có thể chụp em đẹp hơn một chút.”
Liễu Nguyên mỉm cười, nhìn Bắc Bắc nói: “Tâm trạng tốt ha.”
“Vậy ạ.”
“Đăng nói không sao với fans đi, em xem fans của em lo lắng muốn chết kìa.”
Bắc Bắc sửng sốt, kinh ngạc nhìn anh ta: “Đàn anh còn đọc bình luận hả?”
Liễu Nguyên không chút xấu hổ gật đầu: “Sáng nay có nhìn qua, không ít người đau lòng cho em.”
Nụ cười trên mặt Bắc Bắc cứng đờ, nói câu: “Ok, để em đăng Weibo.”
Đạo diễn và những người khác đang sắp xếp lại hiện trường, sau khi Bắc Bắc trang điểm xong bên đó cũng chưa hoàn thành, cô bèn ngồi nghỉ với Trần Tĩnh.
“Đầu còn đau không?”
Bắc Bắc gật đầu: “Hơi hơi.”
Trần Tĩnh ghét bỏ nhìn cô: “Đăng Weibo hả?”
“Vẫn chưa.”
“Không đăng hả?”
Bắc Bắc thì thầm: “Giờ nè.”
@ Đồng Bắc Bắc: Không có say rượu, chỉ là đoàn phim liên hoan nên uống mấy ly thôi… Tôi là người ba chén đã gục mong mọi người hiểu (PS: Nhưng mà tấm ảnh kia chụp tôi quá xấu, lần sau chụp lén nhớ chụp những lúc tôi đẹp một chút nhé! Cảm ơn ~).
Cô đăng Weibo xong, Trần Tĩnh đã thấy.
Nhìn Bắc Bắc đăng, Trần Tĩnh gật đầu khen ngợi: “Không tệ, sau này nhớ nói chuyện như vậy đi, hài hước một chút, phóng viên nào cũng thích như vậy hết, không chừng sau này tin tức của em sẽ tốt hơn đấy.”
Bắc Bắc nhướng mày, gật đầu đồng ý. Chuyện này cô biết mà, nhưng đó là Bắc Bắc trước kia không thích giao tiếp với phóng viên hay đám chó săn, quá mệt mỏi.
Vừa đăng Weibo, có không ít fans bình luận lại cho cô.
—— Ha ha ha chị gái nói đúng đó, ảnh kia chụp đen như mục, không thấy được nữ thần của em, lần sau nhớ chụp đẹp một chút nhaaa!
—— Thì ra là liên hoan đoàn phim! Chị gái cố lên!! Em tin tưởng chị!
—— Ha ha ha chị gái hài hước quá, yêu quá làm sao bây giờ.
—— Đã xem, sau này sẽ chụp cô Đồng đẹp hơn.
—— Sau này có phải chỉnh sửa lại trước khi đăng không, paparazzi nâng trình đi.
…
Bắc Bắc xem bình luận, cong môi khẽ cười, đưa điện thoại cho Trần Tĩnh: “Em đi đóng phim đây.”
Trần Tĩnh: “… Đi đi.”
“Dạ.”
Cảnh hôm nay Bắc Bắc và Liễu Nguyên quay khá nặng, ít nhất là nặng hơn rất nhiều so với lúc đầu đạo diễn sắp xếp, nhưng hôm qua đã thấy khả năng diễn của cô nên đạo diễn cảm thấy chắc là có thể thuận lợi quay xong.
Nguyên một buổi sáng, Bắc Bắc cắm rễ vào cảnh diễn, nhập diễn, xuất diễn, rồi thay quần áo,… nói tóm lại, tất cả cảnh quay của Lộ Tình trong văn phòng này phải quay xong trong vòng nửa tháng. Vì thời gian thuê tòa nhà này chỉ có từng đó thời gian.
Cảnh diễn của Bắc Bắc rất nặng, ngoài diễn với Liễu Nguyên ra, còn phải diễn chung với những diễn viên khác. Đoàn phim cũng đã thuê ba tầng dưới của tòa nhà cho nên tất cả nhân viên đều ở đây, cũng may mấy ngày đầu không cần diễn viên quần chúng.
11h30, Bắc Bắc mới quay xong cảnh diễn buổi sáng, mệt mỏi muốn chết, bỗng nhiên đạo diễn tập hợp diễn viên lại: “Lát nữa sẽ có Chu tổng của tập đoàn Chu thị đến đây, mọi người nhớ chú ý một chút.”
Bắc Bắc:’….”
Liễu Nguyên khựng lại, hơi ngạc nhiên: “Một mình Chu tổng đến đây?”
Mọi người không hẹn nhìn về Bắc Bắc, dù sao thời gian trước nhà Bắc Bắc có ân oán với Chu thị, chuyện này ai cũng biết cả, tuy rằng Bắc Bắc vẫn ở công ty dưới trướng của Chu thị, nhưng cũng không biết chừng đến đây để ngăn cấm cô.
Nhất thời vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu mọi người, ánh mắt đồng cảm nhìn Bắc Bắc.
Bắc Bắc cố gắng bỏ qua ánh mắt của mọi người, liếc mắt nhìn về chỗ khác.
“Được rồi, chiều nay mọi người nhớ cố gắng một chút, trưa nay không được nghỉ ngơi, chúng ta tiếp tục đóng phim.”
Liễu Nguyên hắng giọng: “Đạo diễn, trưa nay không nghỉ luôn à?”
Tống đạo gật đầu: “Đúng vậy, giữa trưa sẽ có cảnh quay, hai người cô cậu và một sếp tổng, sếp tổng đó…. Chu tổng nói hãy để anh ấy làm khách mời, vừa hay lại đang rảnh.
Bắc Bắc: “….”
Mọi người ồ lên, vô cùng ngạc nhiên hỏi Tống đạo: “Sếp tổng đó không phải là ông chủ của Lộ Tình sao?” Trong kịch bản, người đàn ông chỉ xuất hiện một lần khuyên Lộ Tình chính là ông chủ của cô ấy, mà hiện thực… Chu Thịnh cũng là ông chủ của Bắc Bắc.
Tộng đạo cười he he: “Đúng vậy, lúc trước tôi còn không biết nên mời ai làm khách mời, nếu Chu tổng đã nói vậy thì cứ để cho Cu tổng làm đi, mọi người vất vả rồi, cố gắng xong trong hai tiếng nhé.”
“Không vất vả.”
Có người hỏi: “Sao Chu tổng lại đồng ý làm khách mời ha?”
Tống đạo nhướng mày: “Vậy lát nữa cô hỏi Chu tổng đi.”
Nhắc tào tháo là tào tháo tới, Tống đạo vừa dứt lời, Chu Thịnh và trợ lý của mình đã đến, bên cạnh còn có trợ lý của Tống đạo, phía sau… là nhân viên đưa cơm.
Tống đạo chà một tiếng, nói với mọi người: “Chu tổng mời mọi người ăn cơm nè.”
Bắc Bắc im lặng, lặng lẽ đi về bên cạnh Trần Tĩnh.
“Chuyện gì vậy?”
Bắc Bắc lắc đầu: “Em cũng không biết đâu.” Không phải người này nói chỉ đến xem cô một chút thôi sai, sao giờ còn tới làm khách mời….. Nhân vật khách mời đó còn phải diễn với cô nữa.
Nghĩ đến cảnh đóng phim với Chu Thịnh, da đầu Bắc Bắc tê dại không tiếp nhận được.
Quá đột ngột.
Trần Tĩnh nhìn vẻ mặt của cô, bất lực vỗ bả vai cô nói: “Qua đó đi, Chu tổng nhà em vẫn luôn nhìn sang đây, chắc là nhớ em rồi.”
Bắc Bắc: “Không đến mức đó chứ, sáng nay mới gặp mà.”
Trần Tĩnh ồ một tiếng, liếc cô: “Vậy là em không hiểu biết đàn ông rồi.”
Bắc Bắc không hiểu biết đàn ông yên lặng câm miệng.