Chồng Ma Của Em

Chương 155: Ma bị tôi doạ chạy mất rồi





Chuyện gì vậy? Hai con ma bị tôi doạ chạy rồi?

Trước đây có một quyển sách nói thực ra ma cũng sợ người, trước đây tôi không tin, bây giờ thì tin rồi.

Tôi trông kinh khủng thế nào, mà đến ma cũng bị doạ chạy.

Đúng là cạn lời mà.

Giờ không còn ma nữa, tôi đi vệ sinh xong, từ nhà vệ sinh nữ đi ra lại nhìn thấy ông chủ béo đang đứng trong phòng, tôi lịch sự chào hỏi: “Ông chủ, ông cũng đi vệ sinh à”

“Đúng vậy.’ Tâm mắt ông chủ mập di chuyển trên người tôi, cứ là lạ.

Tôi ôm lấy vai, khoé miệng trễ xuống: “Vậy tôi về phòng trước đây?”


Ông chủ béo chặn trước cửa: “Vội vàng trở về như vậy làm gì.”

Trong lòng tôi đột nhiên có dự cảm không lành: “Tôi phải vê ngủ mà ông chủ, phiền ông tránh ra.”

“Ngủ thì có gì hay chứ.” Ông chủ mập không những không tránh ra, ngược lại còn đi lại gần tôi: “Đêm dài đẳng đẫng, một mình tôi ở chỗ này cô đơn rất lâu rồi, trong đám thầy cản thi căn bản không có phụ nữ, khó mà gặp được cô gái xinh xắn thế này…”

“Ông muốn làm cái gì? !” Tôi cũng không phải là cô gái chẳng biết gì lúc trước, lập tức biết ông chủ này muốn làm cái gì, lùi đến tận góc tường: “Bạn trai tôi vẫn còn đang trên tầng, chỉ cần thôi hét lên, anh ấy lập tức sẽ xuống đây, ông chủ, tôi thấy chúng ta vẫn nên để nhau yên thì hơn.”

“Ha ha ha, cô gái nhỏ lại ra oai, còn bắt đầu uy hiếp người ta rồi”’ Ông chủ béo ném đèn giấy trong tay đi, đèn giấy loé lên mấy cái bóng kì dị trên mặt đất, cơ thể béo phì của ông ta chặn tôi lại, cười rất ghê tởm: “Tôi ở đây buôn bán với người chết nhiều năm như vậy, chuyện kì dị gì mà chưa thấy qua? Cô nghĩ rằng chỉ với tên bạn trai của cô là có thể ngăn cản được tôi à? Ma ở quán trọ này đều là khách quen của tôi, chỉ cần tôi nói một câu giảm nửa giá cho bọn họ, những con ma kia đều sẽ tới giúp tôi, cái tên bạn trai kia của cô, tôi muốn giết chết cậu ta, vô cùng đơn giản, còn dám uy hiếp tôi, đúng là buồn cười.”

Nếu tôi nói cho tên ông chủ béo này, Lãnh Mạch là đại vương của Minh giới, tất cả ma nhìn thấy anh ta đều phải quỳ lạy, không biết ông ta còn nói những lời như vậy với tôi không.

“Chi bằng, ngủ một đêm với ông chủ tôi đây thì thế nào? Ôi hứa sẽ không:để bạn trai cô biết, hửm?” Ông chủ béo nói rồi sờ lên mặt tôi: “Chậc, da mềm thật đấy.”

Tôi nắm chặt ngọc bội trước ngực, không còn đường để lui, má nó, ngọc bội có thể phòng ma, lại không thể đánh lại người, tôi vẫn luôn chỉ sợ ma, nhưng con người mới là đáng sợ nhất, không phải sao?

Cơ thể ông chủ mập đè lên người tôi, cái bụng to ép lên người tôi, một tay sờ khắp người tôi, tôi bị đè đến không cử động được, ông ta dán lại muốn hôn tôi, tình thế cấp bách tôi nâng chân đạp một đạp vào chỗ đó của ông ta.

“AI” Ông chủ mập đau tới mức ôm chỗ đó quỳ sụp xuống đất.

Tôi nhân lúc này đẩy ông ta ra bỏ chạy, nhưng tôi vừa chạy chưa được hai bước, ông chủ béo túm lấy cổ tay tôi từ đằng sau kéo tôi lại: “Đồ đáng chết! Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”

“Buông tôi ra!” Tôi bị kéo ngã ra đất, cả người ông ta đè lên, áo phông của tôi bị đẩy lên tới ngực, hai mắt ông ta sáng rực thèm thuồng mà nhìn tôi, hai tay tôi bị ông fa đè hai bên đầu không thể cử động, người lại bị ông ta ngồi lên, tôi thật hối hận lúc trước chỉ để ý tới ma, không để ý tới ông chủ béo này vì sao lại dẫn tôi tới căn phòng khuất như thế này.

Căn phòng này quá khuất, chắc Lãnh Mạch không nghe thấy được tiếng kêu của tôi.

Làm sao đây?


“Ha ha, cô kêu đi, cô kêu tiếp đi, xem xem tên bạn trai trên tầng của cô có nghe thấy tiếng kêu của cô không.” Ông chủ béo cười vô cùng đắc ý, cúi xuống hôn mặt tôi: “Cô gái nhỏ, thả lỏng ra, đừng phản kháng, tôi sẽ dịu dàng một chút.”

“Ông mẹ nó có ghê tởm hay không hả! Biến thái! Phi!” Tôi nhổ một miếng nước bọt lên mặt ông ta: ‘Uổng cho ông làm cái nghề buôn bán với người chết này, lẽ nào ông biết cái gì gọi là trời trách tội sao? Ông có biết tội cưỡng hiếp, sẽ bị đày xuống mười tám tầng địa ngục ở dưới địa phủ không!”

“Ha ha ha mười tám tầng địa ngục?” Ông chủ béo cười to: “Cô gái nhỏ, cô quá mê tín mấy thứ này rồi đấy, tuy thế giới này.có ma tồn tại, nhưng mười tám tầng địa ngục? Địa phủ? Ha ha ha, địa ngục đâu quản được chúng tôi, người sống thì phải hưởng thụ cho thật tốt, chết rồi thì không liên quan tới tôi, không phải sao?”

Loại người này, chắc chắn linh hồn rất thối nát.

Lúc này cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng kẽo kẹt, cửa mở ra, lại đóng lại, ông chủ béo dừng lại động tác quay đầu nhìn, tôi cũng nhìn theo, có ba con ma nam đi vào, ba con ma nam này nhìn trông cũng bình thường.

Đúng rồi! Có lẽ ma sẽ cứu tôi!

Tôi bắt lấy tia hi vọng cuối cùng mà hét lên: “Cứu mạng!”

“Cứu mạng? Kêu đi, ha ha ha! Nói không chừng những don ma này sẽ tới xem chúng ta đấy, có phải là rất kích thích hay không!” Ông chủ béo lại quay lại, bóp lấy cằm tôi, nói với không khí xung quanh: “Nào nào nào, những người anh em ma trong căn phòng này, tôi diễn miễn phí phim hành động cho mấy người, những người qua đường, đừng có bỏ lõ!”

Chỗ ông ta nói không hề có ma, ông ta đúng thật là không nhìn thấy ma, nhưng ba con ma kia lại bị lời của ông ta hấp dẫn đi tới đây, ông hi vọng ba con ma nam kia có thể cứu tôi, nhưng tôi đã nghĩ quá nhiều rồi.

“Chậc chậc, hôm nay lại có thể nhìn thấy cảnh tượng bạo lực như vậy, đúng là bố tiền bữa cơm này!” Ba con ma nam nói với nhau.

Lúc này tôi thực sự hết hi vọng rồi, nói cho cùng, đàn ông và ma nam đều giống nhau.

Không đúng! Tôi còn hi vọng!

Tôi đột nhiên nhớ tới ấn kí Tống Tử Thanh để lại trên tay trái tôi, chỉ cần tôi cắn rách ngón tay nhỏ máu vào lòng bàn tay trái, Tống Tử Thanh có thể tới cứu tôi!

Phải nghĩ cách để ông chủ béo này buông tay tôi ral Nhưng căn bản không cho tôi nghĩ nhiều, ông chủ béo đã cởi váy tôi ra, hai tay tôi bị ông ta dùng một tay cố định trên đỉnh đầu, căn bản không thể tiếp xúc với ấn kí của Tống Tử Thanh!

Tôi hận bản thân mình, mỗi lần bị đàn ông đè dưới thân, đều không thể làm gì như vậy!


Ông chủ béo cười tà ác kéo lấy váy tôi, tôi không tuyệt vọng nhắm chặt mắt như trước đây, tôi không thể tuyệt vọng mỗi lần gặp chuyện này được, phải nghĩ cách trốn thoát!

Sau khi ông ta kéo được một nửa váy tôi thì thấy tôi không phản kháng gì nữa, cho rằng tôi đã buông xuôi rồi, liền buông hai tay tôi ra cởi thắt lưng của mình.

Cơ hội tốt!

Tôi vội vàng cắn đầu ngón tay phải.

Đúng lúc này, một bóng đen lướt qua trước mắt, ông chủ béo bị bóng đen kia xách lên, đập mạnh lên cửa.

Lãnh Mạch?

Tôi vội vàng ngồi dậy dùng quần áo che lấy cơ thể mình, bóng đen đối lưng với tôi, áo choàng đen dài, là quỷ sail “Mau về đi!” Quỷ sai Lý Phong quay lưng với tôi nói.

Tôi chật vật bò dậy chạy ra ngoài, mở cửa ra, quay đầu lại, ông chủ béo đang kinh hãi nhìn Lý Phong: “Anh là ai? !”

“Quỷ sai Ma giới.” Lý Phong vung lưỡi đao xuống, đặt bên cổ ông chủ béo: “Quán trọ này của ông không kinh doanh hợp pháp, bán thức ăn quá hạn, theo pháp luật Ma giới, ta phải bắt ông lại.”







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.