Chồng Ma Của Em

Chương 478: Âm Mưu To Lớn





Cũng không biết là trực giác của Tống Thiên Ngân nhạy bén, hay là trong lúc mơ hồ Tống Thiên Ngân đoán ra được gì đó, nhưng tôi vân không nói chuyện nhà họ Tống của chúng tôi ra: “Đầu tiên tạm gác lại mấy chuyện này đã, chúng ta vào.

truyền tống trận rồi hãng nói”
“Nói đến điểm đáng ngờ của nhà họ Tống, tôi cũng có chỗ nghi ngờ” Lục Quy đi tới bên cạnh tôi, nói.

Lục Quy cũng có cảm thấy có chỗ đáng ngờ sao? Lục Quy không quen biết nhà họ Tống, sao có thể nhận ra điểm đáng ngờ được?
Tôi không khỏi tỏ ra kỳ lạ: “Nói nghe thử đi, Lục Quy.

“Sau khi đi ra khỏi nhà họ Tống, tôi đã thử nhìn đại đương gia nhà họ Tống, mặc dù ông ta thoạt trông suy yếu như sắp chết đến nơi, nhưng chân của ông ta khi đạp lên mặt đất rất mạnh, một người có thể giả bệnh nặng, có thể giả sắp chết, nhưng sức lực tác dụng giữa mặt đất và chân với cường độ đều không thể lừa người khác được, thời cổ đại y học còn chưa phát triển, mấy thầy thuốc kia dựa vào lực nâng đỡ bàn chân để đoán xem bệnh người này có nặng hay không.” Lục Quy nói.


Quả thật tôi chưa từng để ý tới chuyện này, thế nhưng: “Ông nội Tống Lăng Phong lúc đi rất yếu ớt, còn cần Lưu Nguyệt đỡ mới đi được, nếu nói như anh, há chẳng phải là ông ấy không giả bộ sao?”
Lục Quy khoát tay: “Không phải vậy đâu cô Đồng, nếu một người bệnh nặng thật mà đi đường, chân đạp lên mặt đất sẽ không như vậy, tôi đoán hẳn là ông ta làm bộ”
“Làm bộ?” Tống Thiên Ngân nghe xong thì lập tức bật dậy: “Cái con rùa đen nhà anh, không biết gì thì đừng vu oan giá họa cho ông nội của tôi! Ông nội tôi lúc có địch đánh chiếm đã quyết đấu, dùng mạng tấn công bọn chúng, nếu không nhờ có ông nội, tất cả chúng tôi đều đã chết rồi! Ông nội bị quân địch đánh tới mức bị thương nặng nôn ra máu, chẳng lẽ cũng là giả à?2”
“Xin lỗi, tôi không cố ý vu oan cho ông ấy” Lục Quy vội nói.

“Thiên Ngân, em bình tĩnh đi đã” Tôi giữ chặt Tống Thiên Ngân đang bức xúc muốn đánh Lục Quy: “Em nghĩ cho cẩn thận vào, thân phận của Lục Quy là một con rùa đen đã sống hơn mười nghìn năm, anh ta không tranh quyền thế, đối với anh ta nhà họ Tống hoàn toàn không có nợ nần gì, sao anh ta lại muốn vu hại nhà họ Tống? Còn đứng trước mặt hai chị em mình nữa?”
“Cái này..” Tống Thiên Ngân đột nhiên nghẹn họng.

Tôi lại nói với Lục Quy: “Nhưng khi đó Lưu Nguyệt cũng ở đấy, tôi thấy Lưu Nguyệt tự tay kiểm tra cho ông nội Tống Lăng Phong, Lục Quy à, có thể anh không biết Lưu Nguyệt, nhưng cô ấy là một thây thuốc, vô cùng tinh thông y thuật, cho dù ông nội Tống có giả bộ, vậy chẳng lẽ Lưu Nguyệt không phát hiện ra được?
“Cô Đồng à, cô phải tin tưởng tôi, mặc dù tôi đã bị giam trong quan tài rất nhiều năm, nhưng trước đó tôi đã từng đi du lịch qua rất nhiều thế giới, tới trận đại chiến của Xi Vưu vương, nếu muốn che giấu ngụy trang thân thế của mình có rất nhiều cách, đặc biệt là những kẻ càng mạnh càng dễ che giấu, duy chỉ có lòng bàn chân là không được, có lẽ bọn họ cũng không biết thông qua lòng bàn chân có thể biết được người đó có đau ốm hay không”
Người càng mạnh càng dễ ngụy trang.

Mà ông nội Tống Lăng Phong lại là một kẻ vô cùng mạnh.

Lục Quy không có lý do gì để lừa tôi, cũng không có lý do để hãm hại nhà họ Tống, tôi nhớ ra rồi, lúc ấy Lục Quy đã từng nói một câu”Lạ quá”, chỉ là lúc đó tôi không để ý, bây giờ nghĩ lại, chẳng phải anh ta đang nói ông nội Tống Lăng Phong kỳ lạ ư?
“Vậy tại sao ông nội lại muốn giả bệnh?” Tống Thiên Ngân lại hỏi.

“Tôi cũng không biết, tôi chỉ biết khám bệnh và chữa bệnh mà thôi.” Lục Quy khiêm tốn cúi đâu xuống.

Tống Thiên Ngân không nói gì, tôi cũng rơi vào trâm tư.


Nếu quả thật ông nội Tống Lăng Phong đang giả bệnh, vậy thì điểm đáng ngờ lại càng nhiều, ví dụ như Tống Thiên Ngân không hiểu vì sao Tống Lăng Phong lại phải giả bệnh? Vả lại có thêm những suy đoán trước đó của chúng tôi đối với nhà họ Tống, tất cả mâu thuẫn đều lập tức chĩa vào Tống Lăng Phong.

Lúc này chúng tôi đã bước vào phòng có truyền tống trận, ngồi dưới đất vừa nghỉ ngơi vừa chờ Sỉ MỊị, tiện thể nghĩ đến những điểm đáng ngờ trong khoảng thời gian này.

Tống Thiên Ngân cũng đang khoanh chân cau mày, dáng vẻ như đang tập trung suy nghĩ.

Lục Quy cho tôi một viên Nê hoàn để giúp tôi tăng cường thể chất, tôi còn chưa kịp nuốt vào, Tống Thiên Ngân đột nhiên hét to một tiếng: “AI Đúng rồi! Ông nội đã từng dùng phép phân thân để ra ngoài báo tin, cũng không biết là báo tin cho ail”
Tôi suýt nữa bị nghẹn thuốc chết, Lục Quy vội võ vào lưng tôi, sau khi tôi nuốt được viên nê hoàn thì vội hỏi cậu ta: “Em nói gì? Ông nội Tống Lăng Phong đã từng dùng phép phân thân đi báo tin?
Phép phân thân này được dùng như thế nào, em nói chị nghe đi.”
“Đây là bí thuật của nhà họ Tống, chỉ có ông nội biết sử dụng, phân thân sau khi chia ra sẽ có suy nghĩ của ông nội, nhưng chưa chắc đã mang hình dáng của ông, ông nội có thể sử dụng phép thuật biến phân thân thành bất cứ hình dáng gì, trốn thoát khỏi sự truy sát của kẻ địch, lúc anh Tiểu Thanh bị thương nặng, ông nội đã kịp thời sai phân thân ra đó.” Tống Thiên Ngân nói xong thì khó hiểu nhìn tôi: “Chị à, sao chị lại kích động như vậy?”
Tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện vô cùng kinh khủng!
Tiểu Giail Chẳng lẽ Tiểu Giai chính là phân thân của Tống Lăng Phong?
Nếu đúng là vậy, thế thì nghĩ thật kỹ, tất cả mọi chuyện đều khiến người ta không rét mà run.

“Em nhớ lúc đó ông nội như đang biến phân thân thành hình dáng của một người phụ nữ, chỉ biết là dáng của người giúp việc, còn hình dáng cụ thể thì vì lúc đó em đang tập trung đánh kẻ địch, không chú ý lắm” Tống Thiên Ngân còn nói thêm.

Người phụ nữ, người giúp việc…
Tôi bỗng nhiên rùng mình, toàn thân nổi da gà da vịt.

Thử nghĩ mà xem, Tống Lăng Phong sử dụng loại bí thuật mạnh mẽ chỉ mình ông ta có thể dùng trốn ra khỏi nhà họ Tống, lại vừa vặn gặp phải Địa Tạng Vương? Gặp phải Địa Tạng Vương không nói, còn bị Địa Tạng Vương tóm lấy rồi suýt bị ăn mất?
Địa Tạng Vương cũng là kẻ đã sống nghìn năm, chẳng lẽ không cảm nhận được sự khác nhau giữa người thật và phân thân sao? Cho dù không thể nhận ra đâu là thật, đâu là phân thân, nhưng phân thân được Tống Lăng Phong dùng để báo tin sẽ dễ dàng bị bắt đi vậy sao? Lại trùng hợp hơn là, hôm đó trên đài tế ở chùa lại gặp phải chúng tôi.


Trước đó Lãnh Mạch đã từng nói, có lẽ sự xuất hiện của Tiểu Giai là một âm mưu, bây giờ xem ra… Những lời của anh đúng là không sai.

Tất cả mọi chuyện, từ ban đầu khi gặp được Địa Tạng Vương thì đã là một âm mưu đã được sắp đặt hoàn hảo.

Người bày mưu tâm tư kín đáo, từng bước dân chúng tôi bước vào tình huống này, mục đích của người đó là dẫn tôi tới nhà họ Tống, mà vì sao lại muốn dân tôi đến nhà họ Tống? Sau khi tôi đến nhà họ Tống rồi thì có thể giúp người bày mưu được gì?
Nghĩ thật cẩn thận, tôi đã đoán ra được âm mưu kia.

Tôi đến nhà họ Tống, biết được chuyện của Tống Tử Thanh, vì đi cứu Tống Tử Thanh mà chẳng phải Tống Lăng Phong đã truyền tâm pháp cho tôi sao? Mà Lãnh Mạch nói kẻ được lợi nhất khi thừa hưởng tâm pháp này là Hình nhân màu đỏ, nói cách khác, thứ to lớn nhất khi tôi đến nhà họ Tống là tăng cường năng lực cho Hồng nhân màu đỏ.

Cho nên bây giờ tôi chỉ còn lại một câu hỏi duy nhất, nếu giải được câu hỏi này là có thể giải được mục đích cuối cùng của âm mưu này.

Câu hỏi đó chính là, rốt cuộc trước đó Hình nhân màu đỏ và Tống Lăng Phong có quan hệ như thế nào?
Tôi có một linh cảm vô cùng dữ dội rằng chắc chăn Tống Tử Thanh biết được một ít chuyện trong đó, tạm thời hiện tại dù Tống Tử Thanh có năm †rong âm mưu hay không, hay,mặc dù sự thật là chuyện Tống Tử Thanh bị thương nặng cũng nằm trong âm mưu, thì chỉ có thể đến mười chín tâng địa ngục cứu Tống Tử Thanh ra đã, sau đó tất cả mới có thể sáng tỏ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.