Chồng Ma Của Em

Chương 661



Chương 661: Qủy láu cá

Có người dân đường, tốc độ trở nên cực nhanh, đi tới lưng chừng núi cũng không nhịn được đi vệ sinh, thuận tiện chạy tới sau gốc cây.

Vừa mặc quân vào, liền nghe thấy Đồng Sênh măng trên đường phía trước: “Tại sao lại là ông!”

Tôi chạy nhanh ra thì thấy ông lão mặc bộ quân áo tôi mua đang ngồi trên phiến đá tròn, chân run run, ông lão mỉm cười nhìn tôi: “A, cô gái nhỏ, lại gặp nhau rồi”

Ông già này cuối cùng là nhân vật như thế nào? !

“Không phải ông nói sẽ không đi theo chúng tôi nữa sao?” Tôi bước đến chỗ Đồng Sênh, nhìn chằm chăm vào ông lão.

“Ông lão tôi thật sự không muốn đi theo cô, không ngờ cô gái gái nhỏ và bạn bè cô cũng sẽ lên núi Bất Lương. Lần này tôi thật sự là trùng hợp gặp nhau thôi.”

Với nụ cười che giấu chuyện ái muội này, tôi nheo mắt: “Ông định nói với tôi răng nhà của ông ở núi Bất Lương à?”

“Ừ, ừ, làm sao cô gái nhỏ biết được?” Ông lão quay lại.

Ha ha, đều là bài cũ:“Ông cụ này, tôi không biết ông muốn đi theo tôi là có ý tứ gì nhưng xin đừng theo tôi nữa,tôi rất nghiêm túc”

Ba người đàn ông Dược Sư bên cạnh tôi đột nhiên nhìn chăm chăm vào tôi vì kinh ngạc.

Tôi lúng túng: “Có chuyện gì vậy?”

Ông lão ngăt lời và nói: “Gia đình tôi thực sự sống ở núi Bất Lương. Nếu không, cô gái nhỏ có thể hỏi ba người bạn của tôi thử”

Ý ông lão là sao cơ?!! Hỏi ba người bạn này của tôi? ! Nói cách khác, ba người tộc Dược Sư này đều biết ông lão?!

“Cô Đồng Đồng, tôi thật khâm phục cô như một người đàn ông.” Một trong những người đàn ông tộc Dược Sư nói: “Với vị đại nhân này mà cô có thể hét lên, ngưỡng mộ, thật ngưỡng mộ cô sử dụng giọng điệu như vậy”

“Vị đại nhân kia? Anh là đang nói tới ông lão này?”

Đồng Sênh cũng là ngẩn người, chỉ chỉ hỏi: “Anh biết ông ta? Ông ta là ai?”

Một người khác từ tộc Dược Sư nói: “Ông ta là một con quỷ láu cá trên núi Bất Lương”

“Cái gì ?!” Tôi và Đồng Sênh đồng thanh kêu lên và làm lũ chim trong rừng sợ hãi.

Ta đã đoán được ông lão này nhất định không phải người thường, nhưng tôi cũng chưa từng nghĩ hóa ra lão quỷ láu cá! Ông lão hóa ra là con quỷ láu cá mà chúng tôi đang tìm kiếm!!!

Ông lão nghiêng đầu cười, nụ cười vân ẩn chứa ẩn ý vô hạn.

“Tôi không tin!” Đồng Sênh nói: “Anh làm sao có thể chứng minh ông ta là quỷ láu cá?!”

“Vừa rồi chúng tôi còn đang kinh ngạc không biết tại sao đại nhân lại xuống núi, không ngờ hai người không chỉ quen biết nhau, mà còn… đã từng gặp nhau sao?” Ba gã Dược Sư nhìn tôi và ánh mắt của họ đã thay đổi.

Tôi ấn huyệt thái dương đột nhiên nhảy dựng lên: “Các người chắc chăn không phải đang trêu chọc tôi sao? Ông ta thật sự là quỷ láu cá?”

“Đương nhiên! Tộc trưởng cùng quỷ láu cá đã ở cùng nhau nhiều năm, chúng tôi làm sao có thể nhận sai” Ba người đồng thanh nói.

Ông lão cười nói: “Tên nhóc Lưu còn chưa chết sao? Gần đây không có tới cùng ông lão này uống rượu. Ông lão suýt chút nữa tưởng đã chết, cho nên ông lão đây cũng suýt chút nữa đi tế kiến”

“Qủy láu cá, ông..” Ba người dường như biết thói quen giao tiếp của ông lão với tộc trưởng, bọn họ không khó chịu khi ông lão nói về tộc trưởng của bọn họ, nhưng cũng chỉ có chút bất lực.

“Ba người con trai của ông lão đây cũng thật không tốt, không ra sức quyến rũ hai chị em nhà họ Lưu. Không biết bây giờ hai chị em đã có bạn trai chưa, than ôi” Ông lão rung đùi đắc ý, sau đó quay lại nhìn tôi: “Tôi nghĩ cô gái nhỏ nà là đứa nhỏ tốt bụng, bên cạnh lại có một quỷ sai cường đại. Tốt hơn là… con thứ ba tôi vân còn thiếu một cô bạn gái. Cô có muốn cân nhắc không?”

Bây giờ tôi hơi tin răng ông già này là một con quỷ láu cá, tương truyền răng con quỷ láu cá là thủ lĩnh của lũ quái vật, nhưng trong những gì ông ta làm không có phong cách lãnh đạo nào cả. Buổi tối tất cả mọi người quá bận rộn, ông ta sẽ không mời mà đến, bước vào nhà, thản nhiên ngồi ở phòng khách uống trà, người trong nhà cũng sẽ tự hỏi đây là ai, nhưng rốt cuộc là mọi người bận quá đi, không thể nhìn rõ bộ mặt thật của ông ta, đặc điểm của loại yêu quái này là sẽ đặc biệt xuất hiện vào lúc này, am hiểu ăn và uống, già mà không đứng đăn.

Ông lão muốn nói với tôi về chuyện con trai của ông ta, tôi vội vàng đổi chủ đề: “Vì người của Dược Sư đã khẳng định ông là quỷ láu cá, dù sao thì nói chuyện chính sự, thời gian không còn nhiều.”

“Ông lão tôi biết hôm nay tại sao các người lại tới đây” Ông lão đột nhiên nói: “Các người đứng ở chô này cũng không thể thương lượng chuyện muốn nói. Các người nên đến nhà ông lão này mà từ từ nói chuyện.

Tôi chưa kịp nói chuyện thì ông già bông xua tay, rồi chúng tôi biến mất tại chô.

Sau đó lại xuất hiện trở lại trên đỉnh núi, trong một ngôi biệt thự vườn rất sang trọng.

Chung quanh có một ít người giúp việc, nhìn thấy bọn tôi đột nhiên xuất hiện cũng không kinh ngạc, tựa hồ đã quen, cung kính cúi đầu chào ông lão: “Qủy láu cá đại nhân”

Bây giờ, thân phận của ông lão này không còn có thể nghi ngờ được nữa.

Ông lão cười dân chúng tôi vào sảnh của nhà chính, mời chúng tôi ngồi xuống.

“Đúng rồi, tôi đã quên giới thiệu tên của tôi cho cô gái nhỏ và quỷ sai lợi hại này rồi” Ông lão đứng thẳng người, chắp tay sau lưng, cười nhìn tôi: “Ông lão tôi tên là Lương Sinh. Tôi là thủ lĩnh của thế hệ thứ sáu, thứ sáu, thứ sáu và thứ sáu của quỷ láu cá.”

Thủ lĩnh quỷ láu cá…

Tôi không biết tại sao, tôi hơi lo lắng, tôi nuốt nước bọt: “Qủy láu cá đại nhân, ngày hôm nay chúng tôi đến gặp ông là có chuyện gấp. Ông nói là biết?”

Quỷ láu cá cười nói: “Là quỷ láu cá, thì có thể đi giữa Tam giới. Chuyện trong Tam giới đêu không thể thoát khỏi tai chúng tôi. Cô gái nhỏ Lạc Nhu và tên nhóc Lãnh Mạch đang làm cái gì. Ông lão, tôi cũng không phải cũng điếc cả tai. Tự nhiên biết hôm nay cô tới đây là muốn cầu xin ông lão tôi đây đem một trăm quỷ cũng với yêu quái đến giúp các người đúng không?”

Qủy láu cá này thực sự thân thông quảng đại.

“Vì ông đã biết mọi thứ vậy thì không thể tốt hơn.

Hôm nay, Lạc Nhu đang cố tình phá vỡ sự cân bằng của Tam giới để thống nhất thế giới. Chí Tôn Vương, Không Vương và gia tộc Dược Sư, ba bên đã liên minh lại với nhau. Bây giờ tôi đặc biệt đến gặp ông và kêu gọi ông tham gia liên minh và giúp đỡ chúng tôi!” Tôi nói.

Qủy láu cá sờ sờ căm, trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Ai muốn thống nhất thiên hạ cũng không liên quan gì đến chúng tôi, tôi cũng sẽ không ảnh hưởng ai hay cản trở ai. Cô gái nhỏ Lạc Nhu nhất định sẽ không lợi dụng chúng tôi để tấn công. Chúng tôi có lý do gì để tham gia liên minh?”

Lần đầu tiên vận động, tôi cũng rất căng thẳng, vì sợ mình nói bậy, lòng bàn tay đổ mồ hôi, vẻ mặt bình tĩnh nói với ông ta: “Nghe nói Dược Sư có quan hệ tốt với quỷ láu cá từ bao đời nay. Ông cũng vừa nhắc đến con gái nhà họ Lưu thì phải biết đến Lưu Nguyệt.”

“Cô gái nhỏ Lưu Nguyệt? Ông lão tôi đương nhiên biết rồi! Đó là con dâu thứ hai của tôi!”

Nếu đã như vậy thì dễ làm rồi.

Tôi hít sâu một hơi, đứng dậy khỏi chô ngồi, bình tĩnh nhìn ông lão: “Vậy thì gia nhập liên minh để cứu Lưu Nguyệt, lý do này như thế nào đây?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.