Chồng Ma Của Em

Chương 715



Chương 715: Trừ tà dạ minh châu

Tôi bụm mặt quỳ xuống đất, trong miệng lẩm bẩm “Không”, trong đầu như xuất hiện ảo giác, tôi cảm kiếm đâm thủng tim Lãnh Mạch, Lãnh Mạch ngã vào trong vũng máu, ánh mắt tuyệt vọng nhìn tôi, cuối cùng lại nói với tôi: ‘Anh yêu em, dù cuối cùng bị em tự tay giết chết, anh cũng yêu.”

“Không muốn!” Tôi gào thét một tiếng, nội lực quanh thân trở nên cuồng loạn.

Hạ Hà đứng đó, một đôi mắt tràn đầy ý cười nhìn mọi chuyện, nhìn tôi rơi vào trong ác mộng đau đớn của chính mình, nhìn Lãnh Mạch muốn đứng dậy nhưng lại vô lực, bởi vì trái tim anh, đang bị bà ta khống chế.

Đúng lúc này, từ trong túi của tôi, dạ minh châu Lãnh Mạch đưa cho tôi bay ra, bay đến trước mắt tôi, dạ minh châu phát ra lưu quang màu tím nhạt, lưu quang chiếu rọi quanh người tôi.

“Trừ tà dạ minh châu? Thật không ngờ, viên dạ minh châu có một không hai trên thế giới mà Tiểu Mạch cũng có thể tìm tới cho cô, xem ra nó thật sự rất yêu cô.” Hạ Hà nói.

Theo lời Hạ Hà nói, tôi chỉ cảm thấy một dòng khí mát lạnh kỳ quái xâm nhập vào đầu tôi, sau đó tràn xuống, ý thức của tôi chợt mê man, nhưng chỉ nửa giây sau, tôi khôi phục thanh tỉnh.

Tôi vân cho răng đây chỉ là một viên dạ minh châu bình thường, có thể chiếu sáng, có thể sưởi ấm, nhưng không ngờ đây lại là viên dạ minh châu độc nhất trên thế giới, có thể thanh lọc tâm hồn, xoa dịu cảm xúc, loại dạ minh châu này quả thật vô cùng hiếm.

Sau khi tôi thanh tỉnh lại, ánh sáng của dạ minh châu phai nhạt đi, dạ minh châu rơi trên mặt đất.

Tôi nhặt dạ minh châu lên, vuốt ve mấy cái: “Cám ơn, dạ minh châu.”

Quay đầu nhìn lại, Lãnh Mạch vân ôm đầu co quäp.

năm trên đất.

Tôi hít sâu một hơi, sau đó từ từ bò dậy, một lần nữa đối mặt với Hạ Hà: “Bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ không do dự nữa, còn vướng bận nữa, sẽ lại bị bà mê hoặc”

Trong mắt Hạ Hà hiện lên một tia khen ngợi: “Không thể không nói, Đồng Đồng, tốc độ phát triển của cô thật sự càng ngày càng nhanh, tín ngưỡng của cô quả thật là tốt nhất trong nhân loại, không đi cùng chúng tôi đến thế giới mới, thật đáng tiếc, niềm tin của cô hoàn mỹ như vậy, nhất định sẽ trở thành hình mẫu trong thế giới mới.”

Tôi nhìn Hạ Hà, thấp giọng cười lên: “Hình mẫu?

Hóa ra đây là vai trò của tôi khi đi đến thế giới mới a, người như tôi cũng có thể làm hình mâu sao? Ha ha, trở thành hình mẫu, sau đó ïy não như các người, rồi lại đi tẩy não hậu thế sao.”

Hạ Hà lắc đầu một cái: “Cô vân không hiểu được ý tốt của người kia.”

“Cám ơn, tôi cũng không muốn hiểu.”

Tôi không muốn trì hoãn với Hạ Hà thêm nữa, bắt đầu nghĩ cách giải quyết vấn đề Tâm mạng.

“Đồng Đồng, cô hắn là đang nghĩ cách phá giải Tâm mạng giữa tôi và Tiểu Mạch.” Hạ Hà bông nhiên mở miệng.

Tôi cau mày: ” Phải. Bà muốn nói cho tôi biết sao?”

“Nói cho cô biết cũng không sao, bởi vì cô vĩnh viên không phá giải được.” Hạ Hà chậm rãi nói: “Tâm mạng chỉ sẽ xuất hiện giữa mẹ con ruột thịt, đó là ràng buộc được sinh ra từ tình thân mãnh liệt giữa mẹ và con, tơ võng quấn chặt mẹ và con, con trai xa mẹ, gửi găm tình thương mẹ, ràng buộc như vậy, sinh ra Tâm mạng, Tâm mạng ngàn vạn kết, bao phủ mẹ và con trai, để bọn họ vĩnh viễn không chia cách. “

Tôi nghe Hạ Hà nói, càng ngày càng tức giận: “Bà xem ràng buộc giữa mẹ và con như một thứ công cụ để lợi dụng, bà lấy tình thân ruột thịt giữa mẹ và con làm vũ khí để trói buộc con trai bà. Mẹ và con, vốn là thứ ràng buộc sâu nhất trên đời, là tình cảm thiêng liêng nhất thế gian, bà lại lấy tình thân chế thành Tâm mạng như vậy, uy hiếp tính mạng của con trai bà, Hạ Hà, tôi thu hồi sự kính trọng đối với bà trước kia. Mặc dù bà nuôi lớn Lãnh Mạch, dạy dõ Lãnh Mạch, thương yêu Lãnh Mạch, đối với Lãnh Mạch mà nói, bà là một người mẹ tốt, nhưng đối với tôi mà nói, bà chỉ là một kẻ giả nhân giả nghĩa đội lốt mẹt”

Hạ Hà hơi dừng, dù tôi nói nhiều như vậy, vẻ mặt bà ta cũng chẳng biến hóa bao nhiêu, tựa như không hề nghe thấy lời tôi nói, bà ta lại tiếp tục: “Muốn phá giải Mâu Tử Tâm Mạng, một người trong đó nhất định phải sinh ra một thứ tình cảm vượt qua ràng buộc tình cảm mẹ con, tình cảm với một người khác có thể sâu đến mức độ có thể vứt bỏ tình cảm mẹ con, như vậy, Tâm mạng với một người khác sẽ xuất hiện, Tâm mạng của người kia xuất hiện, là có thể can thiệp vào Mẫu Tử Tâm Mạng.”

Rốt cuộc Hạ Hà cũng dừng lại, nhìn tôi: ‘Đồng Đồng, mặc dù cô và Tiểu Mạch cũng có ràng buộc tình cảm rất sâu, nhưng sâu hơn nữa cũng không thắng được tình mẹ con, tuyệt đối không thể sinh ra Tâm mạng mới.”

Rốt cuộc tôi cũng biết được phương pháp phá giải ‘Tâm mạng của Hạ Hà, nhưng tôi vân không bình tĩnh lại được, đúng như Hạ Hà nói, tình mẹ con vốn là cốt nhục thân nhất, trên thế giới này thật sự có tình cảm nào có thể vượt qua tình mẹ con chứ?

“Cô nhóc, trên thế giới này không có chuyện tuyệt đối không thể, chỉ có chuyện con có làm hay không.”

Tôi nghĩ tới lời Tổng Tử Thanh nói với tôi trước khi đi.

Thế giới này, không có chuyện tuyệt đối không thể.

Đầu óc tôi vận chuyển thật nhanh.

Mặc dù Mâu Tử Tâm Mạng khó phá giải, nhưng Tâm mạng giữa Hạ Hà và Lãnh Mạch đã không còn vững chắc như trước. Khi Tâm mạng trở thành vũ khí của một phương, điều đó nói rõ, ràng buộc giữa bọn họ tràn ngập nguy cơ.

Đúng vậy, bây giờ Hạ Hà muốn lợi dụng Tâm mạng để giết Lãnh Mạch, cho dù bà ta là mẹ anh, nhưng một khi đã xảy ra chuyện này, tình cảm giữa Lãnh Mạch và Hạ Hà sẽ dần trở nên yếu ớt, có lẽ, đây là một cơ hội!

Tôi liếc nhìn Hạ Hà, lại nghiêng đầu nhìn về phía Lãnh Mạch thống khổ co rúc trên đất, đột nhiên, chậm rãi khép lại mi mắt.

Lúc này, tôi đang nghĩ về những chuyện đã xảy ra giữa tôi và Lãnh Mạch, nhăm tăng cường ràng buộc giữa tôi và Lãnh Mạch.

Từ lúc mới gặp, tới lúc kết bạn du lịch, khi đó, đối với tôi, Lãnh Mạch chỉ là một tôn tại đáng sợ.

Sau này đến thôn Nhân Hòa, lần đầu tiên tôi bị nhiêu quỷ đói vây công như vậy, Lãnh Mạch từ trên trời hạ xuống cứu tôi, bắt đầu từ một khắc đó, tôi phát hiện bản thân dần để ý đến người đản ông này, vào Cổ Mộ tìm thần kiếm là trạm dừng thứ hai của chúng tôi, cũng là lúc mọi chuyện bắt đầu.

Bắt đầu từ lúc đó, tôi gặp Dạ Minh, gặp Tống Tử Thanh, gặp Sỉ Mi, gặp đủ loại đủ dạng quỷ quái, trải qua bao nhiêu lần sinh tử, từ loài người nhỏ yếu dần dân trưởng thành đến trình độ như bây giờ, từng chút thời gian đó, những tâm tình vui buồn lo giận khi ở bên cạnh anh, tôi đâần đắm chìm trong hồi ức, tựa như trở về quá khứ, cảm nhận nhiệt độ của anh.

Hóa ra mọi chuyện đã qua nhanh như vậy, tôi và anh đã đi qua đoạn đường dài như vậy. Nhưng thời gian lại tựa như trôi chậm như vậy, khi mỗi người bắt đầu tự tranh đấu, mỗi lần chia xa, không ai không nhớ vô cùng.

‘Tâm mạng giữa mẹ và con là mạnh nhất…

Nếu như, tôi nói là nếu như, nếu như tôi có thể mang thai đứa con của anh, vậy… Chẳng phải là tôi cũng có Mâu Tử Tâm Mạng?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.