Chương 881:
“Đùa gì vậy?” Lãnh Dục nói nói: “Chú Sỉ Mị và chú Dạ Minh đều là những nhân vật biến thái đó, ai mà đánh lại bọn họ.”
“Haiz” Tôi cố ý thở dài, lắc đầu: “Xem ra con trai tôi không phải là người mạnh nhất, ngược lại yêu đương lại không kém, tâm tư không đặt lên việc nâng cao thực lực, đúng không?”
“Con không có…” Lãnh Dục chột dạ, cúi đầu Tôi nhíu mày.
Về phương diện tình cảm này, Lãnh Mạch làm cha, dù sao có lúc cũng sẽ không tinh tế được như con gái, Lãnh Dục đối với chuyện tình cảm đích thực có chút thiên lệch, tôi phải nghĩ biệ pháp kéo thăng bé trở về.
“Sau khi đại hội đấu võ này kết thúc, Lãnh Dục, con theo mẹ về Nhân giới đi học” Tôi nói.
“Hả?” Lãnh Dục sững sờ.
Ngay cả Lãnh Mạch cũng nheo mắt lại: “Anh cho.
nó đi học ở trường tốt nhất, học tập những tri thức tốt nhất, còn cần đi Nhân giới sao?”
“So với Nhân giới, Minh giời cùng Ma giới vân rất đơn giản, không có lục đục và tâm lý xã hội như của con người, hiện giờ Lãnh Dục cái gì cũng không kém Chỉ khác là trải nghiệm ở con người thế giới, chỉ là kém về mặt trải nghiệm ở thế giới con người, đặc biệt là cảm xúc. Con phải tự mình trải nghiệm, con mới có thể hình thành cách nhìn riêng của mình về cuộc sống.
Nhân giới chính là nơi tốt nhất để rèn luyện” Tôi nghiêm túc, đây không phải là trò đùa.
Lãnh Mạch suy xét một lúc, sau đó gật đầu: “Những gì em nói đều có lý. Sau khi đại hội đấu võ kết thúc liên như em nói mà làm”
Lãnh Dục cũng không phản đối: “Con thật vui khi được tới thế giới của mẹ để nhìn xem!”
Sau khi nói xong chuyện này, Lãnh Dục quấn lấy tôi bất tôi dạy kỹ năng cho nó.
Đã qua trăm năm, tôi không biết khả năng của Lãnh Dục đã tăng lên bao nhiêu, tôi chỉ biết răng khi thẳng bé hai tuổi đã rất lợi hại, nghĩ nghĩ, tôi nói với thăng bé: “Hiện tại con có năng lực gì đặc biệt?”
Lãnh Dục nhìn nhìn Lãnh Mạch: “Cha, con nói được không?”
Lãnh Mạch im lặng Đúng là kỳ quái: “Cái gì mà có thể nói không? Mẹ là mẹ con, con cùng cha con còn có chuyện gì lừa mẹ sao?”
“Không phải, mẹ, con…”
“Nói đi” Lãnh Mạch nói: “Mẹ là mẹ con, không có gì phải giấu giếm”
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Trong lòng tôi có chút bất an.
“Mẹ, con có một khả năng đặc biệt mà không ai có, nhưng mẹ đã từng có khả năng đó” Lãnh Dục nhìn tôi, nói từng chữ: “Huyết tà thuật.”
“Cái gì?” Tôi lập tức nhảy dựng lên: “Con nói cái gì?
Con biết huyết tà thuật? Nói cách khác, máu của con…”
“Vâng” Lãnh Dục nói xong liền cản ngón tay, máu chảy nhỏ giọt xuống mặt đất.
Máu chạm đất, lập tức trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ nhỏ.
Giống như hệt tình hình của tôi lúc trước, không nghỉ ngờ gì nữa, đây chính là huyết tà thuật!
Mà người đầu tiên sử dụng huyết tà thuật là quỷ thần Mộ Tu!
“Nhưng từ sau khi mẹ hoán đổi đã không còn huyết tà thuật, con làm sao có thể “Cơ thể mang theo ước số như vậy đến giờ vân chưa thể giải đáp, chẳng hạn như sao em lại có thể chất quỷ thần, chẳng phải cũng là một điều bí ẩn sao”
Lãnh Mạch nói.
Lãnh Mạch nói cũng đúng, thể chất quỷ thần của tôi có lẽ liên quan đến việc Tống Lăng Phong đem Kim bài hộ thuần tiến vào cơ thể tôi, nhưng tại sao lại biến thành thể chất quỷ thần là điêu mà ngay cả Tống Lăng Phong cũng không thể giải thích được.
Tôi thực sự không giờ rằng Lãnh Dục sẽ có huyết tà thuật.
Tôi biết rõ ràng cái giá phải trả cho việc sử dụng huyết thuật. Một khi sử dụng huyết tà thuật, cần trả giá chính là tuổi thọ, hơn nữa bất kể chiêu thức lớn hay nhỏ, chỉ cần sử dụng huyết thuật, đều có khả năng sẽ chết trong giây tiếp theo!
Nhưng huyết tà thuật quả thực vô cùng mạnh mẽ..